Đại Năng Giả
-
Chương 40: Phong ba hoàng cung (2)
Mãn mãn 10 chương trong hôm nay, chúc nàng một ngày mãn mãn vui vẻ, kết quả thi mãn mãn như ý nguyện AgustD-93
_____________________
Nha Tử cũng không tin, nói, "Ai chẳng biết Thất Tinh tinh thần lực tương đương với một vị võ giả Võ Thần sở hữu, một tiểu oa nhi chưa đến mười tám tuổi đã có tinh thần lực khủng bố như vậy, ta thật không tin tưởng."
"Phải, còn là Võ Đồ cấp 7, làm sao có thể có được tinh thần lực của Võ Thần, người si nói mộng a."
"Một đám trưởng lão trong Trận Pháp Sư công hội đạt đến Thất Tinh tinh thần lực dù không đạt đến Võ Thần nhưng thấp nhất cũng đã đến Võ Vương."
"Một Võ Đồ cấp 7 có tinh thần lực Tam Tinh đỉnh phong ta còn có thể tin tưởng vài phần, đây lại là Thất Tinh... Chuyện này không thể nào."
Người người phản bác Ân Cửu U là Thất Tinh tinh thần lực.
Chỉ có Dược Già Nam ở bên ngoài nghe ngóng nửa đường mấy vị hội trưởng nói về Thất Tinh, Võ Vương, Võ Thần... Này nọ hắn liền đã hoang mang.
"Ân Cửu U nếu không đạt đến Thất Tinh tinh thần lực vậy ta hỏi lão già các ngươi, huân chương chứng nhật có bảy ngôi sao làm sao có thể sáng hết như vậy? Kính tượng hình ghi lại rõ rõ ràng ràng như thế rồi còn gì?"
Mãi đến khi Lý Hồng Nguyên quát ầm lên, Dược Già Nam mới chợt hiểu chuyện gì đang xảy ra, liên kết từ nãy đến giờ hắn nghe được chính là Ân Cửu U đạt đến Thất Tinh tinh thần lực nhưng bị đám người này phản bác.
Hắn là kẻ yêu nhân tài, lập tức lên tiếng nói vào một câu, "Muốn một cái Võ Đồ cấp 7 đạt đến tinh thần lực Thất Tinh vốn không khó nha."
Giọng nói non nớt nhưng âm lãnh vang lên trong tiếng tranh cãi, ai cũng quay lại nhìn hắn, phát hiện là Dược Già Nam không ai dám chửi thẳng vào mặt hắn, Lý Hồng Nguyên thấy có người đứng về phía mình lập tức nói, "Không biết Dược thiếu chủ có thể hay không chỉ dạy."
"Chỉ dạy thì không dám. Cái này trong sử sách ta gặp qua cũng không phải ít, có người còn tu luyện đạt đến tinh thần thần lực Vương Quân nữa là đằng khác. Những người này được trời phú cho tinh thần lực, cả đời họ tập trung vào những môn như luyện khí, luyện trận, luyện dược, luyện thạch, luyện khôi lỗi... Những người tu luyện võ giả lấy luyện dược, luyện trận, luyện khí này nọ làm nghề nghiệp phụ, thường thì cấp bậc cũng không cao lắm.
Đơn giản vì họ không được trời phú mà phải dựa vào lực khác tác động lên tinh thần lực làm nó phát triển, vậy nên mới cần đến tu luyện để kéo tinh thần lực."
"Như ta, ta năm nay mười tám tuổi võ giả tu vi thấp đến đáng thương, so ra các ngươi ở đây ai cũng hơn ta nhưng ở tinh thần lực... Ta đạt đến Vương Quân đỉnh phong cấp bậc nha." Hắn cười ôn nhuận nói ra.
Lời hắn nói ra khiến các bô lão ở đại điện không biết phải đem mặt đi đâu mà giấu, hầu hết những người ở đây đạt đến Vương Quân cấp bậc đều đã hơn bảy mươi tuổi là ít.
Trong đây chỉ có năm vị hội trưởng đạt đến Vương Quân đỉnh phong như Dược Già Nam, trong đó có Nha Tử, Vương Hải Đào, Nguyên Hữu Tài, La Khắc cùng Lý Hồng Nguyên.
La Khắc với Lý Hồng Nguyên là hai người có mối thù hằn với nhau sâu nhất, cả hai đều cùng lúc đạt đến Vương Quân đỉnh phong, không ai hơn kém ai, thi thố mấy lần đều mang lại kết quả hòa khiến hai người dần chán ghét nhau, lại có thêm xung đột từ thời đi học.
Năm người này cũng là năm người có tiếng nói nhất trong công hội Trận Pháp Sư ở Đại Uy quốc.
"Các ngươi nghe thấy chưa? Như vậy nói thẳng ra, Ân Cửu U được thiên phú về tinh thần lực..." Lý Hồng Nguyên cao cao ngạo ngạo nói rất hăng say chợt nhớ tới một chuyện.
Ân Cửu U trong kính tượng hình bị người bắt đi.
"Ta kháo! Ân Cửu U bị bắt đi, lão đầu các ngươi ở đây cãi nhau, tức chết ta! Nếu Ân tiểu hữu có mệnh hệ gì ta cùng mấy lão đầu các ngươi giải quyết một trận!" Hắn tức giận đùng đùng chạy đi.
Dược Già Nam đuổi theo không kịp, chạy được ba bước hắn liền rống to, "Lý lão truyền tống ở đế đô đến Kinh Phách thành bị hư rồi!"
Hắn lập tức quay lại, quát ầm, "Ngọa tào! Sao ngươi không nói sớm? Ta đến Oa Cổ thành, từ Oa Cổ thành chạy đến Kinh Phách cũng không có xa bao nhiêu."
Lại có người ở trong đám bô lão nói, "Truyền tống trận hiện tại đều đang sửa chữa, ít nhất phải ba ngày sau mới có thể xong đồng loạt, mà nếu ngươi muốn chạy từ đế đô đến Kinh Phách thành cũng mất phải ba tháng mười ngày a." Người này chính là La Khắc nói chuyện a.
Hắn một dạng trêu tức nói.
"Đủ rồi, La Khắc, ngươi thu hồi vẻ mặt của ngươi lại ngay. Hiện tại nếu Ân Cửu U chết trong tay Ngọc Cương thì chuyện này sẽ nháo lớn đến sinh mệnh Đại Uy quốc, tốt nhất chúng ta nên cầu cho Ân Cửu U không có xảy ra chuyện gì." Nha Tử lạnh mặt nói.
Dược Già Nam lúc đầu còn rất hăng hái vui tươi định bám theo Lý Hồng Nguyên đến Oa Cổ thành, ai ngờ đang sửa truyền tống trận đồng loạt, muốn đi cũng phải đợi đến ba ngày sau mới đi được. Tức chết hắn.
"Hừ! Ta nhớ không lầm Ngọc Cương này là phó thống lĩnh thành Kinh Phách đi. Hắn là người dưới trướng của bệ hạ, hảo nha, ta muốn đi gặp bệ hạ hỏi hắn làm sao kiếm tới tên ngông cuồng như thế. Còn dám chụp tội danh gian tế lên đầu Ân tiểu hữu, bộ hắn không biết giai nhập công hội Trận Pháp Sư còn là người của Linh Vực sao?"
Lý Hồng Nguyên tức giận hất tay áo hướng đến Kim Long điện, diện kiến nhà vua, hỏi rõ một hai.
_____________________
Nha Tử cũng không tin, nói, "Ai chẳng biết Thất Tinh tinh thần lực tương đương với một vị võ giả Võ Thần sở hữu, một tiểu oa nhi chưa đến mười tám tuổi đã có tinh thần lực khủng bố như vậy, ta thật không tin tưởng."
"Phải, còn là Võ Đồ cấp 7, làm sao có thể có được tinh thần lực của Võ Thần, người si nói mộng a."
"Một đám trưởng lão trong Trận Pháp Sư công hội đạt đến Thất Tinh tinh thần lực dù không đạt đến Võ Thần nhưng thấp nhất cũng đã đến Võ Vương."
"Một Võ Đồ cấp 7 có tinh thần lực Tam Tinh đỉnh phong ta còn có thể tin tưởng vài phần, đây lại là Thất Tinh... Chuyện này không thể nào."
Người người phản bác Ân Cửu U là Thất Tinh tinh thần lực.
Chỉ có Dược Già Nam ở bên ngoài nghe ngóng nửa đường mấy vị hội trưởng nói về Thất Tinh, Võ Vương, Võ Thần... Này nọ hắn liền đã hoang mang.
"Ân Cửu U nếu không đạt đến Thất Tinh tinh thần lực vậy ta hỏi lão già các ngươi, huân chương chứng nhật có bảy ngôi sao làm sao có thể sáng hết như vậy? Kính tượng hình ghi lại rõ rõ ràng ràng như thế rồi còn gì?"
Mãi đến khi Lý Hồng Nguyên quát ầm lên, Dược Già Nam mới chợt hiểu chuyện gì đang xảy ra, liên kết từ nãy đến giờ hắn nghe được chính là Ân Cửu U đạt đến Thất Tinh tinh thần lực nhưng bị đám người này phản bác.
Hắn là kẻ yêu nhân tài, lập tức lên tiếng nói vào một câu, "Muốn một cái Võ Đồ cấp 7 đạt đến tinh thần lực Thất Tinh vốn không khó nha."
Giọng nói non nớt nhưng âm lãnh vang lên trong tiếng tranh cãi, ai cũng quay lại nhìn hắn, phát hiện là Dược Già Nam không ai dám chửi thẳng vào mặt hắn, Lý Hồng Nguyên thấy có người đứng về phía mình lập tức nói, "Không biết Dược thiếu chủ có thể hay không chỉ dạy."
"Chỉ dạy thì không dám. Cái này trong sử sách ta gặp qua cũng không phải ít, có người còn tu luyện đạt đến tinh thần thần lực Vương Quân nữa là đằng khác. Những người này được trời phú cho tinh thần lực, cả đời họ tập trung vào những môn như luyện khí, luyện trận, luyện dược, luyện thạch, luyện khôi lỗi... Những người tu luyện võ giả lấy luyện dược, luyện trận, luyện khí này nọ làm nghề nghiệp phụ, thường thì cấp bậc cũng không cao lắm.
Đơn giản vì họ không được trời phú mà phải dựa vào lực khác tác động lên tinh thần lực làm nó phát triển, vậy nên mới cần đến tu luyện để kéo tinh thần lực."
"Như ta, ta năm nay mười tám tuổi võ giả tu vi thấp đến đáng thương, so ra các ngươi ở đây ai cũng hơn ta nhưng ở tinh thần lực... Ta đạt đến Vương Quân đỉnh phong cấp bậc nha." Hắn cười ôn nhuận nói ra.
Lời hắn nói ra khiến các bô lão ở đại điện không biết phải đem mặt đi đâu mà giấu, hầu hết những người ở đây đạt đến Vương Quân cấp bậc đều đã hơn bảy mươi tuổi là ít.
Trong đây chỉ có năm vị hội trưởng đạt đến Vương Quân đỉnh phong như Dược Già Nam, trong đó có Nha Tử, Vương Hải Đào, Nguyên Hữu Tài, La Khắc cùng Lý Hồng Nguyên.
La Khắc với Lý Hồng Nguyên là hai người có mối thù hằn với nhau sâu nhất, cả hai đều cùng lúc đạt đến Vương Quân đỉnh phong, không ai hơn kém ai, thi thố mấy lần đều mang lại kết quả hòa khiến hai người dần chán ghét nhau, lại có thêm xung đột từ thời đi học.
Năm người này cũng là năm người có tiếng nói nhất trong công hội Trận Pháp Sư ở Đại Uy quốc.
"Các ngươi nghe thấy chưa? Như vậy nói thẳng ra, Ân Cửu U được thiên phú về tinh thần lực..." Lý Hồng Nguyên cao cao ngạo ngạo nói rất hăng say chợt nhớ tới một chuyện.
Ân Cửu U trong kính tượng hình bị người bắt đi.
"Ta kháo! Ân Cửu U bị bắt đi, lão đầu các ngươi ở đây cãi nhau, tức chết ta! Nếu Ân tiểu hữu có mệnh hệ gì ta cùng mấy lão đầu các ngươi giải quyết một trận!" Hắn tức giận đùng đùng chạy đi.
Dược Già Nam đuổi theo không kịp, chạy được ba bước hắn liền rống to, "Lý lão truyền tống ở đế đô đến Kinh Phách thành bị hư rồi!"
Hắn lập tức quay lại, quát ầm, "Ngọa tào! Sao ngươi không nói sớm? Ta đến Oa Cổ thành, từ Oa Cổ thành chạy đến Kinh Phách cũng không có xa bao nhiêu."
Lại có người ở trong đám bô lão nói, "Truyền tống trận hiện tại đều đang sửa chữa, ít nhất phải ba ngày sau mới có thể xong đồng loạt, mà nếu ngươi muốn chạy từ đế đô đến Kinh Phách thành cũng mất phải ba tháng mười ngày a." Người này chính là La Khắc nói chuyện a.
Hắn một dạng trêu tức nói.
"Đủ rồi, La Khắc, ngươi thu hồi vẻ mặt của ngươi lại ngay. Hiện tại nếu Ân Cửu U chết trong tay Ngọc Cương thì chuyện này sẽ nháo lớn đến sinh mệnh Đại Uy quốc, tốt nhất chúng ta nên cầu cho Ân Cửu U không có xảy ra chuyện gì." Nha Tử lạnh mặt nói.
Dược Già Nam lúc đầu còn rất hăng hái vui tươi định bám theo Lý Hồng Nguyên đến Oa Cổ thành, ai ngờ đang sửa truyền tống trận đồng loạt, muốn đi cũng phải đợi đến ba ngày sau mới đi được. Tức chết hắn.
"Hừ! Ta nhớ không lầm Ngọc Cương này là phó thống lĩnh thành Kinh Phách đi. Hắn là người dưới trướng của bệ hạ, hảo nha, ta muốn đi gặp bệ hạ hỏi hắn làm sao kiếm tới tên ngông cuồng như thế. Còn dám chụp tội danh gian tế lên đầu Ân tiểu hữu, bộ hắn không biết giai nhập công hội Trận Pháp Sư còn là người của Linh Vực sao?"
Lý Hồng Nguyên tức giận hất tay áo hướng đến Kim Long điện, diện kiến nhà vua, hỏi rõ một hai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook