Đại Mộng Sơn Hải Chiến Sử Thi
5: Hiểu Rõ Tâm Tính


Nghe Phúc Nguyên Tử giải thích, mọi người tuy rằng không cam lòng, nhưng không thể phản bác.

Cẩn thận nghĩ lại, thật sự không thể trách Luật Nguyên Tử lừa gạt bọn họ, chỉ có thể trách bản thân bất cẩn không nghe rõ câu hỏi.
Thấy những người bị loại vẫn còn nán lại, Cơ Đông Dương thở dài lắc đầu, "Cao chân nhân trước khi đặt câu hỏi đã có lòng tốt nhắc nhở các ngươi.

Bảo các ngươi hãy lắng nghe thật kĩ, vậy mà các ngươi lại đem lời của Cao chân nhân ném ra sau đầu.

Đi đi.”
Thất bại không bao giờ là dễ chịu, đương nhiên không khỏi cảm thấy bất mãn.
Sau khi những người đó rời đi, vị nữ đạo bước tới cúi đầu chào mọi người: "Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn, Linh Nguyên Tử."
"Gặp qua Chu chân nhân.” Các thí sinh chắp tay hành lễ.
Hầu hết các đạo sĩ đều cầm một cây phất trần, Linh Nguyên Tử cũng không ngoại lệ.

Tay trái cầm cây phất trần gác lên tay phải, bình tĩnh nói: "Chư vị đều là người luyện võ, đối với Âm Dương ngũ hành, khí huyệt kinh lạc hẳn là cũng có hiểu biết.

Võ công tuyệt học cũng vậy, đạo pháp tiên thuật cũng thế, đều không thể tách rời âm dương ngũ hành.

Bần đạo xin thỉnh giáo, chư vị nếu muốn trả lời xin mời giơ tay, tổng cộng có ba mươi sáu câu hỏi, sẽ chọn ra câu trả lời tốt nhất.”
Nghe Linh Nguyên Tử nói, mọi người thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc này trong trường sảnh chỉ còn lại không đến một trăm người, có ba mươi sáu câu hỏi, mọi người tích luỹ đáp án, mỗi người đều có cơ hội.
Linh Nguyên Tử tuy là nữ nhân, nhưng giọng nói trong trẻo, cao vút: "Xin hãy cho biết bản chất thực sự của Ngũ Hành."
Linh Nguyên Tử vừa dứt lời, Cơ Hạo Nhiên giơ tay phải lên: "Ta muốn trả lời."
"Mời giải thích." Linh Nguyên Tử gật đầu.
Cơ Hạo Nhiên hắng giọng, lớn tiếng nói: "Ngũ hành cộng tồn cộng sinh, vạn vật đều từ đất sinh ra.


Cho nên, thổ đứng đầu, màu vàng biểu trưng cho sự tôn quý.

Nguyên tố Thổ là sự sinh hoá, vận chuyển và tiếp nhận.

Trong ngũ tạng ứng với thận, trong lục phủ ứng với dạ dày, trong bốn mùa chủ quan mùa xuân, trong tứ phương nằm ở trung tâm, ứng với đất trời Huyền Hoàng.
Thổ sinh kim, kim ứng với màu trắng, nguyên tố Kim là sự thanh lọc và hội tụ, trong ngũ tạng ứng với phổi, trong lục phủ ứng với đại tràng, trong bốn mùa chủ quản mùa thu, trong tứ phương nằm ở hướng tây, ứng với chòm sao Bạch Hổ.
Kim sinh thủy, thủy ứng với màu đen, nguyên tố Thuỷ là sự lạnh lẽo và ẩm ướt.

Trong ngũ tạng ứng với thận, trong lục phủ ứng với bàng quang, trong bốn mùa chủ quản mùa đông, trong tứ phương nằm ở hướng bắc, ứng với chòm sao Huyền Vũ.
Thuỷ sinh mộc, mộc ứng với màu lục, nguyên tố Mộc là sự sinh sôi nảy nở và sự mềm mại dịu dàng, ngũ tạng ứng với gan, lục phủ ứng với túi mật, trong bốn mùa chủ quản mùa xuân, trong tứ phương nằm ở hướng đông, ứng với chòm sao Thanh Long.
Mộc sinh Hỏa, hỏa ứng với màu đỏ.

Nguyên tố Hỏa là ánh sáng và sự thăng hoa, ngũ tạng tương ứng với tim, lục phủ tương ứng với ruột non, trong bốn mùa chủ quản mùa hạ, trong tứ phương nằm ở hướng nam, ứng với chòm sao Chu Tước."
Cơ Hạo Nhiên trả lời, Linh Nguyên Tử cười nhẹ gật đầu.
Trên mặt Cơ Hạo Nhiên hiện vẻ đắc ý.
Cơ Đông Dương lúc đầu còn âm thầm vui mừng, nhưng khi thấy vẻ mặt đắc ý của Cơ Hạo Nhiên, liền lạnh lùng nhìn hắn.

Đây là những đạo lý đơn giản, mỗi người ở đây đều biết, Cơ Hạo Nhiên chẳng quả là biết nắm bắt cơ hội đầu tiên mà thôi.
Linh Nguyên Tử lại nói: "Xin hãy cho biết các cấp độ luyện khí."
Nghe vậy, Cơ Hạo Nhiên vội vàng giơ tay lần nữa: "Xin được trả lời."
Kỳ thật lần này Cơ Hạo Nhiên không phải người đầu tiên giơ tay, nhưng là người lớn tiếng nhất, Linh Nguyên Tử do dự gật đầu với hắn: "Mời giải thích."
Cơ Hạo Nhiên lớn tiếng trả lời: “Việc rèn luyện khí bắt đầu từ dẫn khí, nhờ sự hít thở đều đặn, hấp thụ linh khí đất trời vào cơ thể.

Ở giai đoạn đầu được hội tụ lại, ở giai đoạn giữa kinh mạch mở ra, hoàn thành tự sinh tuần hoàn.

Lên cấp độ Trúc Cơ, đây là giai đoạn “mở cửa bước vào”.

Giai đoạn đầu là nâng cao sức mạnh, giai đoạn giữa là tăng cường thể chất, khi đạt đến viên mãn thì linh hồn trở nên mạnh mẽ.
Lên cấp độ Linh Hư, đây là giai đoạn "bước vào ngôi nhà".

Giai đoạn đầu là ăn uống thanh tịnh và nhịn ăn, giai đoạn giữa là hấp thụ tinh hoa từ thiên nhiên (ăn gió uống sương), khi đạt đến viên mãn thì có thể hấp thu khí trời để nuôi dưỡng sự sống.
Lên cấp độ Không Minh, đây là giai đoạn "bước vào triều đình".

Giai đoạn đầu là thức tỉnh linh thức, giai đoạn giữa là cảm nhận vạn vật, khi đạt đến viên mãn thì con người và trời đất hợp nhất.
Lên cấp độ Linh Tịch, đây là giai đoạn "bạch nhật phi thăng", giai đoạn đầu có thể di dời núi non, giai đoạn giữa có thể lật tung sông biển, khi đạt đến viên mãn thì trở nên bất tử, vĩnh sinh bất tử.
Lên cấp độ Kim Tiên, đây là giai đoạn “thống trị thiên hạ”, giai đoạn đầu có thể hô phong hoán vũ, giai đoạn giữa nắm giữ âm dương, khi đạt đến viên mãn sẽ thọ cùng trời đất.
Lên tiếp cấp độ Thánh Nhân, đây là giai đoạn "chúa tể vạn vật", giai đoạn "Chuẩn Thánh" có thể lay động trời đất, còn "Thánh Nhân" thì có khả năng tái tạo cả vũ trụ.”
Cơ Hạo Nhiên dõng dạc trả lời, nói xong hắn nhìn quanh, như tự hỏi tiếng vỗ tay đâu?
Là con trai của thành chủ, Cơ Hạo Nhiên đã quen với sự tán thành và khen ngợi của mọi người, nhưng trong trường hợp này, ai dám cổ vũ hắn? Một lúc lâu sau, chỉ đợi được cái gật đầu của Linh Nguyên Tử.
"Mời miêu tả âm dương thiện ác." Linh Nguyên Tử lại nói.
Người giơ tay lại là Cơ Hạo Nhiên, nhưng khi Linh Nguyên Tử gật đầu biểu thị có thể tiếp tục giải thích, Cơ Hạo Nhiên lại do dự, vừa rồi quá vội vàng giơ tay mà chưa nghe xong câu hỏi.

Hắn không nghĩ rằng đằng sau âm dương còn có hai từ thiện ác.

Đây không chỉ là lời giải thích đơn giản về âm dương là gì, mà còn là mối quan hệ giữa âm và dương, thiện và ác.
"Cái này, Âm Dương đối lập cùng tồn tại, cho nên vũ trụ cân bằng, vạn vật trong Âm Dương đều luân hồi." Cơ Hạo Nhiên mạnh mẽ giải thích.
Nói xong, khó có thể tiếp tục.


Linh Nguyên Tử đợi một lúc cũng không thấy hắn nói thêm gì nữa, đành phải thay mặt hắn tiếp tục giải quyết bối rối: "Dương là linh khí thanh thuần, Âm là Ma khí bẩn thỉu, bị coi là tà ác.

Âm dương ảnh hưởng thiện ác.

Cơ công tử là người học rộng hiểu nhiều, ai ai cũng biết, cứ tạm thời bình tĩnh, để lại cơ hội trả lời cho những người khác."
Lời của Linh Nguyên Tử tương đương với việc nói với Cơ Hạo Nhiên rằng ngươi đã được chọn, đừng quá vội vàng thể hiện, nhân tình thế thái ở đâu cũng có, thành Vân Dương là tứ đại chủ thành của nhân tộc.

Trước hết, Trấn Hồn Minh làm thế nào cũng phải cho Cơ Đông Dương mấy phần thể diện.

Dù thế nào đi nữa, biểu hiện của Cơ Hạo Nhiên coi như có thể chấp nhận được, cho dù vô dụng cũng phải cố gắng đem về.
Linh Nguyên Tử tiếp tục đặt câu hỏi.

Các câu hỏi của nàng không chỉ giới hạn ở kiến thức cơ bản về luyện khí mà còn bao gồm việc tìm ra mấu chốt của vấn đề khi luyện khí xảy ra sai sót.

Nếu bị kẻ thù phong bế huyệt đạo, làm thế nào để hoá giải tự cứu mình? Cách phong bế huyệt để cầm máu khi bị thương, vào thời điểm nào trong ngày khí tượng của kinh lạc nào mạnh nhất, cũng như những đặc điểm của người thuộc các hành khác nhau trong ngũ hành và nhiều vấn đề phức tạp khác.
Những câu hỏi này nghe có vẻ hỗn loạn nhưng thực chất vẫn có mấu chốt rõ ràng.

Linh Nguyên Tử muốn thông qua những câu hỏi này để chọn ra những người thông minh, am hiểu Âm Dương ngũ hành, kinh lạc khí huyệt, biết tuỳ cơ ứng biến.
Ba mươi sáu câu hỏi tưởng chừng nhiều, nhưng thực ra lại rất ít.

Gần một trăm người đến trả lời, trung bình chỉ có ba người trả lời được một câu.
Cơ Thù luôn không có cơ hội trả lời câu hỏi của Linh Nguyên Tử, không phải vì y không trả lời được, mà do dáng người y thấp bé, lại đứng xa ở phía sau.

Mấy lần giơ tay nhưng Linh Nguyên Tử đều không để ý tới.
Thấy câu hỏi sắp hết, Cơ Hạo Nhiên lo lắng, thường xuyên quay người lại, xuyên qua đám người nháy mắt với Cơ Thù, thúc giục y nắm lấy cơ hội cuối cùng.
Cơ Thù ban đầu định bỏ cuộc, nhưng không thể chịu nổi Cơ Hạo Nhiên múa mày múa mắt thúc giục, y không còn cách nào khác ngoài việc tranh giành giơ tay lên.
Ba, hai, một.
Ngay khi Cơ Thù hoàn toàn bỏ cuộc, Linh Nguyên Tử từ trên đài chỉ vào y, "Thiếu niên giơ tay kia, mời trả lời câu hỏi."

Cơ Thù nghe vậy, lo lắng nhìn quanh, thấy trong đám đông chỉ có mình y giơ tay, còn những người khác đều đang quay lại nhìn y.
Bởi vì phân tâm, y không nghe rõ trước đó Linh Nguyên Tử hỏi cái gì, vội vàng quay đầu sang trái hỏi: "Nàng hỏi cái gì?"
"Ác mộng trong giấc ngủ trưa, vì sao lại có?" Người bên cạnh thấp giọng nhắc nhở.
Cơ Thù chết lặng khi nghe những gì đối phương nói.

Thì ra là một câu hỏi kỳ lạ như vậy, khó trách không có ai giơ tay trả lời.

Chú thích:
- Khí huyệt kinh lạc: là cách các đường mạch máu vận hành khí huyết trong cơ thể con người (thường dùng trong Đông y).
- “Lấy đất làm đầu, xem màu vàng là tượng trưng cho cao quý” có nghĩa là trong văn hóa Trung Hoa cổ đại, yếu tố Thổ nằm ở trung tâm của ngũ hành (kim, mộc, thủy, hỏa, thổ) và màu vàng được coi là màu cao quý.

Quan niệm này bắt nguồn từ tư tưởng triết học cổ xưa của Trung Quốc, đặc biệt là Thuyết ngũ hành và Nho giáo.

Trong ngũ hành, đất được coi là nền tảng cho sự phát triển của vạn vật, nó nằm ở vị trí trung tâm và có thể nuôi dưỡng, hỗ trợ các yếu tố khác nên có vai trò rất quan trọng.

Là màu của đất, màu vàng đương nhiên trở thành biểu tượng của sự cao quý.

Quan niệm này không chỉ được phản ánh trong triết học, tư tưởng tôn giáo mà còn ảnh hưởng sâu sắc đến mọi mặt chính trị, văn hóa và đời sống trong xã hội cổ đại.

Ví dụ, các hoàng đế cổ đại thường mặc quần áo màu vàng để tượng trưng cho quyền lực và địa vị của họ, đồng thời cũng phản ánh mục tiêu thống nhất và tập trung hóa thế giới.
Quan niệm này phản ánh sự nhấn mạnh mà xã hội Trung Quốc cổ đại đặt vào các khái niệm về sự hài hòa, thống nhất và tập trung.

Bằng cách gán cho đất và màu vàng những ý nghĩa biểu tượng đặc biệt, người cổ đại đã cố gắng thể hiện sự hiểu biết và kỳ vọng của mình về trật tự thế giới và cơ cấu quyền lực thông qua biểu tượng văn hóa này.
- Huyền hoàng: Là hai màu sắc đại diện cho đen (huyền) và vàng (hoàng).

Đây là hai màu sắc cổ đại trong triết lý phương Đông, đại diện cho âm và dương, hoặc cho trời và đất.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương