Đại Ma Đầu
-
Chương 5: Dạy dỗ (hạ)
Đi vào đại điện, xem chừng vẫn còn hơi sớm, chỉ có hai thiếu niên ở trong đó. Nhìn thấy Lôi Động thì khẽ gật đầu. Tuy rằng chỉ khoảng chừng mười tuổi, nhưng thần thái cũng thành thục vững vàng, khí độ bất phàm. Tất nhiên là Lôi Động nhận ra hai người bọn họ. Họ là hai đứa trẻ đến từ đại quốc phú quý. Kiến thức và thái độ làm người tự nhiên là mạnh hơn nhiều so với đệ tử nhà nông tầm thường.
- Trần Mâu huynh, Vệ Hoa huynh, tối hôm qua ngủ có ngon không?
Lôi Động đi ra phía trước, chào hỏi đúng mực. Đối với hai người này, Lôi Động vẫn vô cùng coi trọng. Mặc dù tư chất và tiềm lực thì vẫn chưa rõ, cũng không rõ quan hệ thế nào. Nhưng mà hai thiếu niên này so với những người khác thì cẩn thận và vững vàng hơn rất nhiều. Trên con đường tu tiên này, ai cũng không cho phép mình xảy ra cái gì đó ngoài ý muốn. Tất cả mọi người đều là thiếu niên, lại là sư huynh đệ đồng môn, những chuyện giao tiếp là không thể thiếu được. Trên con đường càng có nhiều bạn, thì càng giúp đỡ nhau đi xa thêm. Bạn đang đọc truyện được tại
- Cũng được, xem Lôi huynh tinh thần phấn chấn, chắc đêm qua nghỉ ngơi cũng không tệ.
Người thiếu niên từng trải Vệ Hoa kia gật đầu cười nói.
Đối với Lôi Động, ấn tượng của Vệ Hoa cũng không tệ. Vì nguyên nhân xuất thân gia đình, khiến cho từ nhỏ hắn đã tinh thông lõi đời. Hắn nhìn ra được, Lôi Động so với những thiếu niên bình thường thì trầm ổn và thành thục hơn rất nhiều, rất đáng để kết giao.
- Lôi huynh, sau này tất cả mọi người đều là sư huynh đệ đồng môn, bình thường hãy chiếu cố nhau nhiều hơn một chút.
Trần Mâu cũng biết, cho dù là ở địa phương nào, tiểu đoàn thể đều không thể thiếu được. Lôi Động này so với những thiếu niên khóc sướt mướt như đàn bà kia thì tốt hơn nhiều. Kết giao với hắn sẽ không tạo thành gánh nặng.
Lôi Động cũng khiêm tốn vài câu, ba người cười nói tâm sự, bộ dạng cực kỳ vui vẻ hòa thuận. Hàn huyên chừng một khắc đồng hồ sau, những nam nữ thiếu niên khác mới lục tục đến. Ước chừng khoảng nửa canh giờ sau, đám người kia mới đến hết. Nhưng mà Lôi Động vừa nhìn liền phát hiện, dường như còn có một thiếu niên chưa tới.
Nhưng lúc này, Vạn Quỷ lão tổ hôm qua kia cũng đã từ bên ngoài dạo bước vào trong.
Một thân hắc bào, ánh mắt hung ác nham hiểm. Ánh mắt của Lôi Động vừa dừng ở trên người hắn, liền cảm thấy một cỗ âm hàn lao thẳng vào mặt. Vội vàng thu ánh mắt về, cúi đầu, bộ dáng cực kỳ cung kính.
Theo như một ít tin tức từ trong đám sách kia, Lôi Động cũng mơ hồ biết được, Vạn Quỷ lão tổ chính là một cao thủ kim đan trên con đường tu tiên, rất là lợi hại. Chỉ sợ không cần hạ đầu ngón tay xuống liền có thể khiến cho mình chết không toàn thây. Đối với cái loại cảm giác nguy hiểm không cưỡng nổi này, trong lòng Lôi Động không ngừng cảm thấy bất an, khiến hắn không dám có chút hành động bất kính nào đối với Vạn Quỷ lão tổ.
Ba người có tư chất hôm qua, theo thứ tự chính là một thiếu niên mười hai mười ba tuổi, một cô gái mười bốn tuổi, và người cuối cùng kia chính là một đứa trẻ mới có sáu bảy tuổi. Ba người bọn hắn đi theo phía sau Vạn Quỷ lão tổ. Nhất là đứa trẻ kia, hết ngó bên này rồi lại bên kia, bộ dáng tràn đầy vui mừng trong lòng.
Ánh mắt của Vạn Quỷ lão tổ nhẹ nhàng đảo qua, khi rơi ở trên người Lôi Động. Cái loại cảm giác âm hàn đáng sợ không thể kháng cự nhất thời ập đến, giống như là một con thỏ non trắng yếu ớt bị một con mãnh hổ hung ác đứng ở trước mắt nhìn chằm chằm. Cảm giác đối phương chỉ cần hơi có chút ý niệm trong đầu, liền tùy lúc có thể bóp chết con thỏ non trước mặt. Càng đáng sợ hơn chính là không chỉ cảm thấy sợ hãi mà càng nhiều hơn chính là tôn kính và sùng bái. May mắn cảm giác này chỉ tồn tại trong nháy mắt. Lôi Động liền cảm giác áp lực trên người mình đã giảm, hiển nhiên là ánh mắt của Vạn Quỷ lão tổ đã quét đến nơi khác. Gánh nặng trong lòng liền được giảm bớt, hắn hoảng sợ phát hiện ra sau lưng mình đã ướt đẫm.
Lôi Động liếc mắt một cái về phía Vệ Hoa và Trần Mâu đang đứng bên cạnh. Phát hiện ra thái dương của bọn hắn cũng tràn đầy mồ hôi, nhưng trên mặt vẫn còn thần tình tôn kính và sùng bái như cũ. Trong lòng không khỏi thầm nghĩ, đám thiếu niên xuất thân từ những gia đình phú hào quyền quý này quả nhiên là chín chắn hơn rất nhiều.
Đến khi ba người Lôi Động tạm ổn, thì có mấy người trực tiếp bị dọa cho đặt mông ngã ngồi xuống, có người không chịu nổi khủng bố, trực tiếp ngã trên mặt đất khóc rống lên.
Không cần đoán cũng biết hôm nay Vạn Quỷ lão tổ đã dùng ánh mắt để thử nghiệm tâm tính mọi người. Đối với những biểu hiện khó coi này, chắc chắn sẽ không có tâm tình tốt. Quả nhiên một đám đệ tử như hung thần ác sát xông vào, sau khi xin lỗi lão tổ một tiếng, lập tức mấy người tiến lại, đè những người đang thất thố kia xuống, vung cái roi làm bằng xương khô kia lên, vụt xuống từng nhát một. Mỗi một cái vụt xuống, đều là trầy da tróc thịt, khiến cho người ta sợ hãi không thôi. Nhìn bọn hắn quật không ngừng, cũng không đoán được là sẽ quật bao nhiêu cái.
Rất nhanh, những tiểu tử kia liền vội vàng ngừng than khóc. Đối với những tiểu tử ngừng khóc, đám người kia cũng dừng tay không đánh nữa, ngược lại còn lấy cả linh dược ra, giúp bọn hắn xử lý những vết thương đáng sợ ở phía sau lưng. Có thể đến nơi đây đều không phải là đồ đần. Thấy rằng chỉ cần không khóc thì cũng sẽ không bị đánh, cả đám liền ngừng khóc.
Âm thanh roi da vụt xuống không ngừng ban đầu kia rốt cục cũng dừng lại. Tuy rằng roi không đánh lên trên người mình, nhưng mà trong lòng Lôi Động vẫn kinh hãi không thôi. Đồng thời trên mặt cũng lộ ra bộ dáng càng thêm cung kính, đứng thẳng lưng không dám di động nửa điểm. Những người khác cũng đều như thế.
Lúc này sắc mặt của Vạn Quỷ lão tổ mới hơi dịu đi một chút, lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn. Cũng không tiếp tục uy áp chúng đệ tử nữa mà hòa ái nói.
- Phàm là đệ tử của Âm Sát Tông Vạn Quỷ Lỗ ta…
Hắn dong dài nói một thôi một hồi, bởi vì có vết xe đổ bị đánh lúc trước, nên cũng không ai dám can đảm lộ ra một chút thần sắc không kiên nhẫn.
Thật vất vả đợi đến khi Vạn Quỷ lão tổ răn dạy và quở mắng xong, đám nô bộc mỗi người bưng một cái hộp lên, đây chính là phúc lợi của tân đệ tử. Đợi sau khi Vạn Quỷ lão tổ rời đi, hơn hai mươi tân đệ tử sôi nổi giải tán. Lôi Động, Trần Mâu và Vệ Hoa cũng gật đầu chào nhau, rồi lần lượt trở về phòng ngủ của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook