Đại Ma Đầu Hệ Thống
-
Chương 164: Lão Gia Gia hiện thân!
""Ta phải chết rồi."" Nội tâm Cổ Thần thiếu niên tuyệt vọng thì thầm.
""Tiểu tử buông lỏng tâm thần, ta giúp ngươi sống sót!"" Trong lúc Cổ Thần đang tuyệt vọng thì thanh âm Hợp Hoan lão tổ vang lên bên tai, không chút do dự, Cổ Thần xem Hợp Hoan lão nhân chính là phao cứu mạng cuối cùng, cho nên ngay lập tức buông lỏng tâm thần.
""Chết đi!"" Vương Tiểu Ngưu lạnh lùng nói, sau đó cách không đấm ra một quyền, nếu mà Võ Sư Cảnh Cổ Thần bị một quyền này cách không đả thương chỉ có hóa thành cặn bã, bởi vì dưới Quân cấp cường giả đều là sâu kiến phàm nhân, nói chi thân là Vương cấp võ giả Vương Tiểu Ngưu?
Ngay lúc Vương Tiểu Ngưu vừa mới nói xong câu đó thì ngay lập tức trong giây lát xảy ra dị biến.
Cổ Thần thiếu niên thân hình đơn bạc tùy ý vung ra một quyền, một quyền này nhìn như không có ẩn chứa một chút lực lượng nào, Vương Tiểu Ngưu đám người chỉ nhìn thấy Cổ Thần nhẹ nhàng vung ra một quyền mà thôi, nhưng lại kỳ diệu đỡ được một quyền tất sát của Vương Tiểu Ngưu.
Đồng thời, vào giờ khắc này trên thân hình đơn bạc gầy yếu của Cổ Thần đột nhiên xuất hiện một khí thế khó có thể dùng lời nói diễn tả được, cỗ khí thế này nhìn như phiêu miễu nhưng lại tỏa ra uy áp rất mạnh, làm cho Điền Bá Quang đám người cảm nhận được một cỗ áp lực thật lớn.
"Đây là chuyện gì xảy ra?" Thi Bạo đám người sắc mặt khiếp sợ rống to, thân hình không tự chủ lùi lại mấy bước.
Vương Tiểu Ngưu do đứng gần Cổ Thần cho nên dính mũi chịu sào, bị cổ khí thế này đập vào mặt, hắn cảm giác huyết khí trong cơ thể mình quay cuồng, sắc mặt Vương Tiểu Ngưu lộ ra vẻ mặt bất khả tư nghị, nghi hoặc nói: "Lúc trước hắn chỉ là một tên sâu kiến Võ Sư cảnh phàm nhân, nhưng lúc này làm sao hắn có thể còn bộc phát ra lực lượng cường đại như thế?""
Mọi người kinh nghi bất định nhanh chóng tụ tập đứng chung với nhau, ánh mắt cảnh giác nhìn Cổ Thần, không hiểu sao bọn họ lại có cảm giác hơi thở tử vong từ trên người Cổ Thần phát ra, lúc này khí thế của đối phương giống như là một đầu Hồng Hoang cự thú có thể thôn thiên thực địa, Cổ Thần thiếu niên chỉ là đơn giản đứng ở nơi ấy nhưng lại khiến Điền Bá Quang đám người cảm giác một cỗ khí thế uy nghiêm, trầm trọng, không dung người xâm phạm từ trên người Cổ Thần phát tán ra.
Điền Bá Quang lớn tuổi nhất, lịch duyệt cũng phong phú nhất cho nên dường như hắn nghĩ ra cái gì đó, sắc mặt lập tức biến sắc, trầm giọng nói: ""khí tức của hắn thay đổi, hắn căn bản không phải là thiếu niên đó!""
Nghe Điền Bá Quang vừa nói như thế, Thi Bạo, Dâm đ*o hai người cũng phát hiện đầu mối, trầm giọng nói: "Đây là một cái lão quái vật linh hồn phụ thể trên người thiếu niên kia!""
Nghĩ vậy đám người lập tức thu hồi sự khinh thị, thần tình ngưng trọng nhìn Cổ Thần.
Dù sao lão quái vật không độ qua Linh Hồn Chi Kiếp mỗi mười ngàn năm thì sẽ hồn phi phách tán, nếu có thực lực thì lưu giữ được một phần linh hồn đoạt xá, nếu không thích thì núp bên trong bảo vật chờ người nhặt được rồi bồi dưỡng người đó trở thành cường giả thay mình chế tạo thân thể, còn không thì dứt khoát tạo ra một cái phân thân, bản thể chết còn phân thân sống sót.
Cho nên truyện sơn thôn thiếu niên nguyên bản phế vật nhặt được cái chổi, cái nhẫn, cái vòng, cái cuốc, bên trong có tùy thân lão gia gia đi theo giúp đỡ, một đường vả mặt trang bức đánh bại hết thảy thiên tài không phục, lưu lại một đoạn truyền thuyết trên Huyền Huyễn đại lục cố sự cũng không hiếm gặp, cho nên những chuyện quan hệ với lão gia gia kim thủ chỉ bọn hắn rõ ràng hơn ai hết.
Đối phó với loại lão gia gia tùy thân này chính là gặp thì chạy càng xa càng tốt, bởi vì ngươi không thể biết được cực hạn chân chính của lão gia gia này là thế nào, không có thực lực tuyệt đối dể dàng bị lật thuyền trong mương ngay.
Tuy nhiên Cổ Thần ánh mắt không nhìn Điền Bá Quang đám người, trái lại ánh mắt lão có vẻ cẩn thận nhìn Vương Tiểu Ngưu.
Bằng vào Đế Tôn cảnh một phần tàn hồn, lão cảm nhận được trong cơ thể Vương Tiểu Ngưu ẩn chứa một loại khí tức rất mạnh mẽ tuy nhiên lại bị một huyết mạch trận pháp cấm chế, mà huyết mạch trận pháp ấy để lộ ra một tia Đế cảnh khí tức.
""Chẳng lẽ người này là hậu nhân Đế cấp cường giả, vì xung đột trong gia tộc nên từ nhỏ bị đày ra nơi bị bỏ rơi này?"" Hợp Hoan Lão Tổ vẻ mặt kiêng kỵ thầm nghĩ.
Năm châu tứ hải thật ra chính là nơi bị bỏ rơi, gọi là giới ngoại, chân chính Huyễn Huyễn đại lục trung tâm chính là giới nội ngũ vực.
Giới ngoại sinh ra đế cảnh cường giả đều sẽ rời bỏ nơi này tiến vào giới nội tạo ra địa bàn của riêng mình, bởi vì giới ngoại chỉ có thể chứa Đế Tôn cảnh cường giả là cực hạn, không gian bên giới ngoại thập phần yếu ớt, cho dù Võ Hoàng đã có thể xứ rách không gian mà đi, mà đối với giới nội thì ít nhất phải Đế Tôn cảnh, và phải kiêm tu không gian đạo mới có thể xứ rách không gian.
Giới ngoại diện tích chỉ chiếm năm phần trăm diện tích Huyền huyễn đại lục, cho nên nơi này đều bị sinh linh giới nội gọi là nơi lưu đày, võ giả từ trong giới ngoại đi vào giới nội đều bị giới nội cường giả đánh giết trừ khi đột phá Đế cấp, cho nên giới ngoại cường giả Đế Tôn cảnh Nếu không có cơ duyên tranh đoạt hỗn đỗn khí thì đều rời đi huyền huyễn đại lục đi vào vũ trụ xa xôi kia tìm kiếm tiên duyên đột phá Đế cảnh.
Nghe Cổ Thần hỏi, Vương Tiểu Ngưu chỉ cười lạnh, sát ý nghiêm nghị đáp:
“Các vị ca ca nói ngươi phải chết thì ngươi phải chết, mặc kệ ngươi là ai, ta Vương Tiểu Ngưu phải giết!”
“Ngu xuẩn!” Điền Bá Quang đám người thầm mắng, vội vàng đi lại bên người Vương Tiểu Ngưu, sắc mặt khó coi nói:
“Tiểu Ngưu huynh đệ khoan đã, chúng ta là người tốt nên tha thứ cho hắn a.”
“Phải đó..tiểu đệ ngươi đừng có nóng.”
“Làm người lưu một đường a.”
“...”
“Thôi được.” Vương Tiểu Ngưu vẻ mặt không cam lòng nói.
“Phù!” Điền Bá Quang đám người thở dài một hơi, bọn hắn thật sợ Vương Tiểu Ngưu xông lên liều mạng a, bởi vì bọn họ cảm giác dây thần kinh của Vương Tiểu Ngưu có vẻ không ổn định, hắn tìm đường chết thì không sao, nhưng đừng lôi kéo bọn hắn đi vào.
Thấy Vương Tiểu Ngưu không ra tay, Hợp Hoan lão tổ nhẹ nhõm thở dài, lão thật ra là miệng cọp gần thỏ, hắn chỉ dùng linh hồn mình tạo ra khí tức uy áp đó thôi, nếu đám người này thật đánh thì lão có nước thiêu đốt linh hồn chạy trốn.
Dù sao hắn chỉ mới là tàn hồn mà thôi, hấp thụ được chút ít máu tươi của cổ thần mới miễn cưỡng thức tỉnh, thực lực không còn một thành kiếp trước.
“Lão phu phải đi.” Hợp Hoan lão tổ hừ lạnh một tiếng, sau đó lăng không bắt lấy Hư Tử Uyên, dùng linh hồn mạnh mẽ mở ra một cái đường hầm thời gian sau đó nhảy vào biến mất.
""Tiểu tử buông lỏng tâm thần, ta giúp ngươi sống sót!"" Trong lúc Cổ Thần đang tuyệt vọng thì thanh âm Hợp Hoan lão tổ vang lên bên tai, không chút do dự, Cổ Thần xem Hợp Hoan lão nhân chính là phao cứu mạng cuối cùng, cho nên ngay lập tức buông lỏng tâm thần.
""Chết đi!"" Vương Tiểu Ngưu lạnh lùng nói, sau đó cách không đấm ra một quyền, nếu mà Võ Sư Cảnh Cổ Thần bị một quyền này cách không đả thương chỉ có hóa thành cặn bã, bởi vì dưới Quân cấp cường giả đều là sâu kiến phàm nhân, nói chi thân là Vương cấp võ giả Vương Tiểu Ngưu?
Ngay lúc Vương Tiểu Ngưu vừa mới nói xong câu đó thì ngay lập tức trong giây lát xảy ra dị biến.
Cổ Thần thiếu niên thân hình đơn bạc tùy ý vung ra một quyền, một quyền này nhìn như không có ẩn chứa một chút lực lượng nào, Vương Tiểu Ngưu đám người chỉ nhìn thấy Cổ Thần nhẹ nhàng vung ra một quyền mà thôi, nhưng lại kỳ diệu đỡ được một quyền tất sát của Vương Tiểu Ngưu.
Đồng thời, vào giờ khắc này trên thân hình đơn bạc gầy yếu của Cổ Thần đột nhiên xuất hiện một khí thế khó có thể dùng lời nói diễn tả được, cỗ khí thế này nhìn như phiêu miễu nhưng lại tỏa ra uy áp rất mạnh, làm cho Điền Bá Quang đám người cảm nhận được một cỗ áp lực thật lớn.
"Đây là chuyện gì xảy ra?" Thi Bạo đám người sắc mặt khiếp sợ rống to, thân hình không tự chủ lùi lại mấy bước.
Vương Tiểu Ngưu do đứng gần Cổ Thần cho nên dính mũi chịu sào, bị cổ khí thế này đập vào mặt, hắn cảm giác huyết khí trong cơ thể mình quay cuồng, sắc mặt Vương Tiểu Ngưu lộ ra vẻ mặt bất khả tư nghị, nghi hoặc nói: "Lúc trước hắn chỉ là một tên sâu kiến Võ Sư cảnh phàm nhân, nhưng lúc này làm sao hắn có thể còn bộc phát ra lực lượng cường đại như thế?""
Mọi người kinh nghi bất định nhanh chóng tụ tập đứng chung với nhau, ánh mắt cảnh giác nhìn Cổ Thần, không hiểu sao bọn họ lại có cảm giác hơi thở tử vong từ trên người Cổ Thần phát ra, lúc này khí thế của đối phương giống như là một đầu Hồng Hoang cự thú có thể thôn thiên thực địa, Cổ Thần thiếu niên chỉ là đơn giản đứng ở nơi ấy nhưng lại khiến Điền Bá Quang đám người cảm giác một cỗ khí thế uy nghiêm, trầm trọng, không dung người xâm phạm từ trên người Cổ Thần phát tán ra.
Điền Bá Quang lớn tuổi nhất, lịch duyệt cũng phong phú nhất cho nên dường như hắn nghĩ ra cái gì đó, sắc mặt lập tức biến sắc, trầm giọng nói: ""khí tức của hắn thay đổi, hắn căn bản không phải là thiếu niên đó!""
Nghe Điền Bá Quang vừa nói như thế, Thi Bạo, Dâm đ*o hai người cũng phát hiện đầu mối, trầm giọng nói: "Đây là một cái lão quái vật linh hồn phụ thể trên người thiếu niên kia!""
Nghĩ vậy đám người lập tức thu hồi sự khinh thị, thần tình ngưng trọng nhìn Cổ Thần.
Dù sao lão quái vật không độ qua Linh Hồn Chi Kiếp mỗi mười ngàn năm thì sẽ hồn phi phách tán, nếu có thực lực thì lưu giữ được một phần linh hồn đoạt xá, nếu không thích thì núp bên trong bảo vật chờ người nhặt được rồi bồi dưỡng người đó trở thành cường giả thay mình chế tạo thân thể, còn không thì dứt khoát tạo ra một cái phân thân, bản thể chết còn phân thân sống sót.
Cho nên truyện sơn thôn thiếu niên nguyên bản phế vật nhặt được cái chổi, cái nhẫn, cái vòng, cái cuốc, bên trong có tùy thân lão gia gia đi theo giúp đỡ, một đường vả mặt trang bức đánh bại hết thảy thiên tài không phục, lưu lại một đoạn truyền thuyết trên Huyền Huyễn đại lục cố sự cũng không hiếm gặp, cho nên những chuyện quan hệ với lão gia gia kim thủ chỉ bọn hắn rõ ràng hơn ai hết.
Đối phó với loại lão gia gia tùy thân này chính là gặp thì chạy càng xa càng tốt, bởi vì ngươi không thể biết được cực hạn chân chính của lão gia gia này là thế nào, không có thực lực tuyệt đối dể dàng bị lật thuyền trong mương ngay.
Tuy nhiên Cổ Thần ánh mắt không nhìn Điền Bá Quang đám người, trái lại ánh mắt lão có vẻ cẩn thận nhìn Vương Tiểu Ngưu.
Bằng vào Đế Tôn cảnh một phần tàn hồn, lão cảm nhận được trong cơ thể Vương Tiểu Ngưu ẩn chứa một loại khí tức rất mạnh mẽ tuy nhiên lại bị một huyết mạch trận pháp cấm chế, mà huyết mạch trận pháp ấy để lộ ra một tia Đế cảnh khí tức.
""Chẳng lẽ người này là hậu nhân Đế cấp cường giả, vì xung đột trong gia tộc nên từ nhỏ bị đày ra nơi bị bỏ rơi này?"" Hợp Hoan Lão Tổ vẻ mặt kiêng kỵ thầm nghĩ.
Năm châu tứ hải thật ra chính là nơi bị bỏ rơi, gọi là giới ngoại, chân chính Huyễn Huyễn đại lục trung tâm chính là giới nội ngũ vực.
Giới ngoại sinh ra đế cảnh cường giả đều sẽ rời bỏ nơi này tiến vào giới nội tạo ra địa bàn của riêng mình, bởi vì giới ngoại chỉ có thể chứa Đế Tôn cảnh cường giả là cực hạn, không gian bên giới ngoại thập phần yếu ớt, cho dù Võ Hoàng đã có thể xứ rách không gian mà đi, mà đối với giới nội thì ít nhất phải Đế Tôn cảnh, và phải kiêm tu không gian đạo mới có thể xứ rách không gian.
Giới ngoại diện tích chỉ chiếm năm phần trăm diện tích Huyền huyễn đại lục, cho nên nơi này đều bị sinh linh giới nội gọi là nơi lưu đày, võ giả từ trong giới ngoại đi vào giới nội đều bị giới nội cường giả đánh giết trừ khi đột phá Đế cấp, cho nên giới ngoại cường giả Đế Tôn cảnh Nếu không có cơ duyên tranh đoạt hỗn đỗn khí thì đều rời đi huyền huyễn đại lục đi vào vũ trụ xa xôi kia tìm kiếm tiên duyên đột phá Đế cảnh.
Nghe Cổ Thần hỏi, Vương Tiểu Ngưu chỉ cười lạnh, sát ý nghiêm nghị đáp:
“Các vị ca ca nói ngươi phải chết thì ngươi phải chết, mặc kệ ngươi là ai, ta Vương Tiểu Ngưu phải giết!”
“Ngu xuẩn!” Điền Bá Quang đám người thầm mắng, vội vàng đi lại bên người Vương Tiểu Ngưu, sắc mặt khó coi nói:
“Tiểu Ngưu huynh đệ khoan đã, chúng ta là người tốt nên tha thứ cho hắn a.”
“Phải đó..tiểu đệ ngươi đừng có nóng.”
“Làm người lưu một đường a.”
“...”
“Thôi được.” Vương Tiểu Ngưu vẻ mặt không cam lòng nói.
“Phù!” Điền Bá Quang đám người thở dài một hơi, bọn hắn thật sợ Vương Tiểu Ngưu xông lên liều mạng a, bởi vì bọn họ cảm giác dây thần kinh của Vương Tiểu Ngưu có vẻ không ổn định, hắn tìm đường chết thì không sao, nhưng đừng lôi kéo bọn hắn đi vào.
Thấy Vương Tiểu Ngưu không ra tay, Hợp Hoan lão tổ nhẹ nhõm thở dài, lão thật ra là miệng cọp gần thỏ, hắn chỉ dùng linh hồn mình tạo ra khí tức uy áp đó thôi, nếu đám người này thật đánh thì lão có nước thiêu đốt linh hồn chạy trốn.
Dù sao hắn chỉ mới là tàn hồn mà thôi, hấp thụ được chút ít máu tươi của cổ thần mới miễn cưỡng thức tỉnh, thực lực không còn một thành kiếp trước.
“Lão phu phải đi.” Hợp Hoan lão tổ hừ lạnh một tiếng, sau đó lăng không bắt lấy Hư Tử Uyên, dùng linh hồn mạnh mẽ mở ra một cái đường hầm thời gian sau đó nhảy vào biến mất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook