Đại La Thiên Tôn
-
Quyển 5 - Chương 190: Quân Lâm Thiên Hạ (Kết cục)
Có tiếng gió gào thét thổi từ hướng tây, trong làn gió có hơi thở huyết tanh hoang dã. Không gian lan truyền đến tiếng gầm ầm ĩ, tiếng la hét chém giết thê lương. Nơi đó, một màn tranh đấu huyết tanh, dù chỉ mới bắt đầu, thế nhưng lại vô cùng khốc liệt. Đó chính là chiến tranh, cuộc chiến giữa Ma tộc và Nhân loại, mục đích là giành quyền thống trị mảnh đất Huyền Thiên giới này.
Từ trên cao nhìn xuống, chiến trường là một vùng đất bẳng phẳng, năm tháng tang thương lắng động, khí tức khắc nghiệt khó chịu. Đã từ rất lâu, từ hàng vạn năm trước, cuộc chiến kiểu này đã diễn ra vô số lần. Máu tươi của Ma tộc và Nhân loại ngấm vào trong lòng đất, khiến cho mặt đất tại đây có một màu đỏ thẩm.
Sự khắc nghiệt nơi đây, ngay cả một tia sinh cơ cũng không có, chỉ tồn tại một loại giết choc mà thôi.
Chính giữa lòng chảo trên đại địa, Nhân loại và Ma tộc đang không ngừng chém giết lẫn nhau. Đây chỉ mới là màn dạo đầu mà thôi, phần hay còn đang nằm ở phía sau.
Nhìn tương quan lực lượng, Ma tộc cực kỳ đông đúc, lại có lực lượng mạnh mẽ, cơ hồ đang có dấu hiệu áp đảo phía bên nhân loại. Mà cũng phải nói, nhân loại vừa mới trải qua một trường hạo kiếp, cường giả vẫn lạc rất nhiều.
Bằng chứng chính là, đại quân nhân loại hầu như đều là đệ tử Ảnh Nguyệt sơn trang cả. Đứng tại trại trung tâm là mười người thiếu nam thiếu nữa, mi thanh mục tú, trên người tỏa ra uy áp bức nhân. Mười thiếu nam thiếu nữ này, dĩ nhiên là đám đệ tử của Tinh Hồn. Đứng chính giữa là Long Uyên, người vận chiến giáp, tay cầm chiến thương, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía chiến trường, trông hắn lúc này cực kỳ uy dũng.
Bọn Long Uyên từ rất sớm đã có mặt ở đây, ngay lúc kết giới sụp đổ thì liền phát động công kích trảm sát Ma tộc. Ma tộc bị đòn bất ngờ, thế nên bị tiêu diệt rất nhiều. Chỉ là một lúc sau thì tình huống thay đổi, dù sao số lượng Ma tộc vẫn rất khổng lồ, thế nên một khoảng thời gian sau là bị bức lui, Ma tộc chiếm thượng phong.
Tình huống kiểu này có lẽ đã sớm này trong dự liệu rồi, thế nên bọn chúng không có ai lấy làm kinh ngạc cả. Đương nhiên chỉ là với bọn chúng mà thôi, còn với đám võ giả đứng chung quanh, ai nấy đều cảm nhận được cuộc chiến lần này, nhân loại khó mà chiến thắng được.
Bỗng lúc này, trên bầu trời lóe lên một đoàn tinh quang khổng lồ, đám Long Uyên và đám cường giả nhân loại ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy ánh sáng đó thì ra là một vòng tròn khổng lồ, chính là một cái truyền tống trận khổng lồ.
Phía bên Ma tộc cũng nhìn thấy, thế nhưng bọn chúng tỏ ra khinh thường.
Chỉ thấy từ bên trong truyền tống trận có mấy ngàn người hiện ra. Nhìn thấy đám người này, gương mặt của võ giả nhân loại trở nên sáng rực vui mừng, bởi vì người xuất hiện chính là thiên hạ đệ nhất nhân, thần tượng trong lòng bọn họ - Kiếm Thánh.
Đi cùng với Kiếm Thánh là những cường giả danh tiếng khác, cấm chế trên người họ đã được giải trừ, thương thế cũng phục hồi hoàn toàn, sức mạnh đạt đến đỉnh phong. Chỉ là gương mặt họ không có một tia cảm xúc nào cả, ánh mắt nhìn về phía chiến trường tàn khốc kia. Cuộc sống đối với bọn họ đã không còn ý nghĩa gì nữa, hiện tại ý chí chiếm giữu họ chính là tham gia vào sức mạng bảo vệ đồng tộc mà thôi.
Ngoại trừ đám Long Uyên, cao tầng Ảnh Nguyệt sơn trang ra thì không ai phát hiện ra điểm kỳ lạ trên gương mặt của họ cả.
Kiếm Thánh dẫn đầu đoàn cường giả gồm ngàn người hạ xuống trại trung tâm. Quét mắt nhìn một vòng thì không thấy Tinh Hôn đâu, Kiếm Thánh bất giác hỏi:
- Người đó không có ý định đến đây à?
Long Ngọc Huyền bước lên một bước, giọng điệu lãnh đạm nói:
- Sư tôn sẽ đến sau, còn các ngươi có thể bắt đầu tham dự được rồi.
Kiếm Thánh nghe vậy nhưng không nói gì cả, dù sao tất thảy đều đã không còn quan trọng nữa. Lẽ ra thì đợi đến khi cường giả chân chính Ma tộc xuất động thì Kiếm Thánh và những người này mới tham gia trận chiến, nhưng mọi việc đã thay đổi rồi.
Ngay khi Kiếm Thánh vừa chuẩn bị bắt đầu thì bỗng phía bên Ma tộc vang lên những tiếng nổ lien hồi, âm thanh ầm ầm chấn động, song âm truyền đến tận nơi đây, mang theo tiếng gào thét thê lương của đám Ma tộc.
Cùng với đó là một luồng uy áp cực đại từ trên thiên không phủ xuống. Tất cả đồng loạt đưa mắt nhìn lên trời, chỉ thấy trên cao có một bóng người, tuy không nhìn rõ khuôn mặt, thế nhưng loại tỏa ra một loại khí tức uy nghiêm, khiến cho người ta không tự chủ sinh ra cảm xúc muốn quỳ bái.
Kẻ đến chính là Tinh Hồn, và hắn cũng là người mới xuất thủ khiến cho Ma tộc trở nên rối loạn.
Hắn vừa xuất hiện thì người của Ảnh Nguyệt sơn trang ánh mắt đầy cuồng nhiệt, đồng loạt hô vang cái tên của hắn, âm thanh chấn động bầu trời, thương khung biến đổi.
- Cuộc chiến này không cần thiết phải tốn nhiều thời gian đâu. Các ngươi có thể bắt đầu được rồi, dẫn theo toàn bộ đám võ giả ở đây cùng tiến lên tiêu diệt Ma tộc đi.
Giọng nói chậm rãi nhưng đầy khí chất nghiêm nghị từ trên cao truyền xuống, rơi vào tai Kiếm Thánh. Kiếm Thánh mặt không cảm xúc, bỗng nhiên ôm quyền một cái với Tinh Hồn, quyền này là để cảm tạ cho việc hắn cho phép Kiếm Thánh và những cường giả bị hắn đánh bại tại Vô Thượng Thiên Cung được đến chiến trường này, góp sức mình vì hòa bình của nhân loại. Mà chẳng riêng gì Kiếm Thánh, những người còn lại cũng hành động tương tự.
Không ai hiểu vì sao một nhân vật như Kiếm Thánh lại hành động như vậy với Tinh Hồn, âm thầm phán đoán thực lực của hắn.
Lại nói phía bên Ma tộc, bởi vì bị Tinh Hồn tấn công bất ngờ, lại chẳng biết hắn đã thi triển thủ đoạn gì mà làm cho Ma tộc trở nên cuồng loạn, không còn giữ lực lượng để kéo dài cuộc chiến như lúc trước nữa, toàn bộ đều xông lên một lượt.
Cuồng phong ầm ầm, mặt đất chấn động, phương xa một đội quân hắc ám kéo đến, số lượng cực kỳ khủng khiếp khiến cho người ta biến sắc, sợ hãi không thôi.
Kiếm Thánh bước lên trước, trên tay bảo kiếm nắm chặt, hướng mũi kiếm về phía Ma tộc, khí thế trên người bùng phát. Đó chính là khí tức Chí Tôn Thần, khiến cho người ta sợ hãi không thôi.
- Chu Kiếm Minh ta một lòng vì nhân loại, hôm nay quyết tử với Ma tộc, chết vì vinh quang, chết vì hòa bình của nhân loại, ta tuyệt đối không hối hận.
Rồi Kiếm Thánh đưa mắt nhìn quanh một vòng, trong thâm tâm khắc sâu từng gương mặt từng người một, nói tiếp:
- Nếu có kiếp sau, ta, Chu Kiếm Minh mong muốn một lần nữa trở thành hảo hữu với các vị. Lão phu đi trước đây.
Dứt lời, Kiếm Thánh hóa thành một đoàn cầu vòng, xông thẳng về phía Ma tộc đang tràn đến.
- Chết vì hòa bình nhân loại, cớ chi mà hối tiếc. Kiếm Thánh đại nhân, ta sẽ đi cùng với ngươi.
- Ta cũng vậy, cùng tiêu diệt Ma tộc chết tiệt đó đi.
- Xông lên, chém giết cho thỏa thích.
- Cuộc chiến cuối cùng…
Một đoàn rồi lại nối tiếp một đoàn, chẳng mấy chốc có hàng ngàn người cùng xông lên, ánh sáng rực rỡ, tỏa ra hạo nhiên chính khí lan tỏa đến chín tầng trời. Bọn họ ảnh hưởng bởi chính khí của Kiếm Thánh, thế nên ngoại trừ Ảnh Nguyệt sơn trang ra, còn lại hầu như toàn bộ đều xông lên cả. Ma tộc đã dốc toàn lực, vậy thì bọn họ cũng dốc toàn lực.
Tinh Hồn lúc này đứng trên bình nguyên nhìn xuống chiến trường, âm thanh gào thét, mùi máu tan lan đến trong từng cơn gió. Chỉ là ánh mắt của hắn rất lạnh lùng, như thể cuộc chiến khốc liệt kia chẳng thèm lọt vào trong mắt hắn vậy,
Tinh Hồn đưa tay phải nâng lên, bàn ta hơi mở ra, giọng nhàn nhạt nói:
- Đưa ta bảo cung.
Long Chiến tiến gần về phía Tinh Hồn, trên tay hắn lóe lên một vầng quang mang, bên trong quang mang là một cây cung màu bạc, một đầu hình rồng, phần cuối là đuôi rồng, hoa văn chạm khắc cực kỳ tinh tế, lại tỏa ra khí tức hủy diệt, đây đích thực là một kiện bảo khí. Nó là do chính tay Long Chiến rèn luyện qua, tôi luyện kỹ lưỡng, đạt đến trình độ hoàn hảo cực kỳ.
Tinh Hồn nâng cung lên, mũi tên đặt vào khe rãnh, đuôi thì chạm vào dây cung, rồi dùng một lực cực mạnh kéo căng dây cung ra. Nguyên lực truyền vào bên trong mũi tên, đó là một loại sức mạnh chung cực, sức mạnh mà người ở đây không ai có thể ngăn cản nổi.
*Boong* một tiếng, mũi tên rời khỏi dây cung, tốc độ bay cực nhanh mà mắt thường không thể nhìn thấy được, chỉ nghe không gian có tiếng rít. Chỉ trong giây lát ầm một tiếng, một vụ nổ chấn động, không chỉ Ma tộc chết mà còn có cả nhân loại nữa.
Kiếm Thánh quay mặt nhìn lại, cùng lúc đó, một mũi tên phá công xuyên thủng ngực của y, máu tươi bắn ra thành vòi, nhưng Kiếm Thánh không quan tâm đến vết thương này, trong ánh mắt tràn đầy nỗi oán hận, nhìn trừng trừng kẻ cầm cung kia.
- Ngươi…
Kiếm Thánh oán hận đến nỗi không biết phải nên nói gì, chỉ biết gầm lên một tiếng rống thê lương. Đến tận bây giờ, y với hiểu dụng ý của Tinh Hồn là gì. Hắn cho họ chết trên chiến trường, nhưng không phải chết bởi vì Ma tộc, mà là do một tay hắn trảm sát.
Tinh Hồn ánh mắt khinh thường sự thống hận kia, lạnh nhạt nói:
- Ta đã từng nói, những kẻ liên quan đến nàng, dù trực tiếp hay gián tiếp, ta sẽ diệt sát tất cả.
Cùng lúc đó, trên bầu trời một loạt mũi tên được phóng ra. Những mũi tên được bắn từ phía trên bình nguyên, do những đệ tử Ảnh Nguyệt sơn trang bắn ra. Dù uy lực không bằng Tinh Hồn, thế nhưng có một trận pháp đã được dựng lên sẵn trên bầu trời, khi mũi tên xuyên qua trận pháp này, uy lực tăng lên gấp ba, gấp bốn lần. Lực lượng hủy diệt bao phủ cả nhân loại lẫn ma tộc.
- Kết thúc rồi. Phần còn lại giao cho các ngươi.
Tinh Hồn nói xong thì quay lung rời đi, mặc cho những tiếng oán hận kia vang vọng đén, tất cả đều chẳng liên quan gì đến hắn nữa. Chiến tranh gần như đã kết thúc, dường như chỉ vỏn vẹn hơn một ngày mà thôi. Ma tộc đã diệt, những kẻ mà Tinh Hồn muốn giết cũng chẳng còn tồn tại nữa. Đã kết thúc rồi.
********* Quyển 5: Quân Lâm thiên Hạ *********
Sắc trời thanh minh, một buổi sáng đẹp trời, mây trắng lượn lờ trên không trung, ánh nắng ấm áp phủ xuống thế gian.
Đã ba tháng kể từ khi cuộc chiến với Ma tộc chấm dứt, bốn phiến đại lục hợp nhất với nhau, trở thành một lục địa duy nhất. Tại trung tâm của lục địa là một tòa thánh thành khổng lồ cực kỳ hoa lệ, được dát lên một hào quang màu vàng tuyệt đẹp. Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt, người khắp nơi trong thiên hạ được phép tự do tiến vào tòa thành tráng lệ này, ai nấy sắc mặt cực kỳ hưng phấn, bởi này hôm nay là ngày sắc phong đại đế, người đã chấm dứt cuộc chiến với Ma tộc vạn năm qua.
Dưới sự chứng kiến của hàng vạn người, có một đoàn người chậm rãi bước lên cầu thang, dẫn đầu là một gã nam tử vận long bào màu vàng, đầu đội kim quang, tỏa ra một loại uy nhiếp khiến người ta kính bái. Hắn chính là Tinh Hồn, ngày hôm nay, hắn trở thành đế quân tối cao của Huyền Thiên giới.
Đứng trên đài cao, trông Tinh Hồn cực kỳ oai phong, khí thế quân lâm thiên hạ, không cần phát động uy áp cũng làm cho muôn vạn người tự động quỳ xuống, thanh âm hợp nhất với nhau, bên trong chứa đầy sự kính trọng:
- Thiên Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
- Thiên Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Tinh Hồn ánh mắt nhìn xuống dưới, dù đã trở thành đế quân, nhưng hắn vẫn lạnh lùng như trước, không hề lộ ra một chút biểu cảm nào. Có lẽ cái ngày mà hắn rời khỏi thế giới này không còn xa nữa.
Lại thêm năm trăm năm trôi qua, Huyền Thiên giới dưới sự thống lĩnh của Tinh Hồn, sinh cơ đã dần dần khôi phục, phồn vinh bắt đầu chớm nở, không lâu sau này, Huyền Thiên giới lại hùng mạnh như trước đây.
Vốn dĩ Tinh Hồn có thể rời Huyền Thiên giới, nhưng hắn đợi cho đến khi toàn bộ đám đệ tử của minh đột phá vào Bán Tiên cảnh, có thể cảm nhận được Nhất Tuyến Thiên, Tinh Hồn mới chuẩn bị cho cuộc di dời.
Thêm năm mươi năm trôi qua, sau khi chuẩn bị đầy đủ, Tinh Hồn ban bố thánh chỉ xuống, truyền ngôi lại cho nghĩa đệ của mình là Trương Vô Thường.
Trương Vô Thường trở thành Thiên Hoàng đời tiếp theo của Đại Việt Thánh Quốc, chưởng quản bốn triều đình, hàng vạn tong môn lớn nhở đều bái lại. Những chuyện cần làm đều đã làm cả, căn cơ của Đại Việt Thánh Quốc vững chắc vô cùng, khi đó Tinh Hồn mới an tâm rời đi.
Đứng trên đỉnh Kỳ Liên sơn, chính là thánh địa Ảnh Nguyệt sơn trang, là thế lực đỉnh tiêm chỉ đứng dưới mỗi Đại Việt Thánh Quốc. Tinh Hồn nhắm mắt lại, tuế nguyệt tang thương lắng động trên đôi vai hắn, ký ức xa xưa hàng trăm năm ùa về trong khoảng khắc này. Mẫu thân hắn, bằng hữu của hắn, những sự kiện mà hắn trải qua… toàn bộ đều hiện về. Một lần cuối cùng nhớ về quá khứ xa xăm.
Hắn nhẹ nhàng đưa tay nâng niu vuốt ve viên đá trong suốt trước ngực, bên trong có hoa văn hình dáng y hệt Kỳ Liên sơn.
- Điệp, cùng ta trở về Đại Thiên Thế Giới.
Miệng hắn thều thào vài chữ, rồi sau đó liếc mắt nhìn xung quanh, ngắm nhìn Huyền Thiên giới lần cuối cùng. Từng gốc cây ngọn cỏ nơi đây, từng gương mặt một đang đỏ mắt, hoen lệ cung tiễn hắn. Thở dài một tiếng, âm thanh truyền theo gió bay về cõi hư vô.
- Đi thôi!
Đám Long Uyên đứng phía sau nhìn nhau, rồi sau đó bước lại gần Tinh Hồn, tu vi bắt đầu bộc phát. Tinh Hồn cũng như vậy, thực lực triển lộ khiến khung trời biến đổi. Ánh hào quang khổng lồ xuyên thủng bầu trời, xuyên qua không gian và thời gian, chỉ thấy bầu trời đột ngột huyễn hóa, trời sao khổng lồ không thuộc về Huyền Thiên giới xuất hiện, một loại cảm giác xúc động mới lạ khiến cho người ta khiếp hãi.
Trời sao huyễn hóa đó chính là Nhất Tuyến Thiên, là nơi mà tu sĩ đột phá đến Bán Tiên cảnh cảm thụ được lực lượng pháp tắc Đại Thiên Thế Giới mà mở ra. Hào quang pháp tắc từ bầu trời sao giáng lâm, bao trùm Tinh Hồn và đệ tử của hắn vào bên trong.
- Huyền Thiên giới, tạm biệt!
Tinh Hồn nhẹ nhàng thốt ra một câu, trong ý vị tràn ngập tang thương năm tháng. Rồi sau đó, hắn nhấc chân, hóa thành một luồng đạo quang xông thẳng vào Nhất Tuyến Thiên. Ở bên dưới vang vọng bên tai những tiếng hô vang:
- Thiên Hoàng vạn tuế.
- Thiên Hoàng vạn tuế.
Âm thanh dần dần nhỏ đi, không gian huyễn hoặc biến đổi. Ầm một tiếng, Nhất Tuyến Thiên đã đóng lại. Khung cảnh hùng vĩ ngày hôm nay đều khắc cốt ghi tâm trong lòng mỗi người. Người đó đã trở thành truyền thuyết của Huyền Thiên giới, là truyền thuyết lưu danh thiên cổ, truyền thuyết về Thiên Hoàng!
Hết!
Lời cảm tạ.
Cảm ơn các bạn thời gian qua đã theo dõi bộ truyện, thực sự mà nói thì truyện này mình không hề có một cốt truyện nào cả, nghĩ đến đâu thì viết đến đó, thế nên có nhiều chỗ lẫn lộn và không hợp logic. Ngoài ra còn có một vấn đề không hay liên quan đến bộ Ma Long nữa, mình sẽ ghi nhớ bài học này để lần sau không tái phạm. Những góp ý của các bạn, bởi vì đã gần hết phần này nên mình không thể thay đổi được, thế nên mình xin mạn phép đặt vào phần tiếp theo, hy vọng các bạn có thể tiếp tục theo dõi. Cho đến khi bắt đầu viết lại, mình sẽ xây dựng một cốt truyện thực sự, cố gắng viết ra một bộ truyện thật hay. Hẹn gặp lại các bạn vào năm sau với phần thứ hai mang tên: Vĩnh Hằng Chi Mộng.
Từ trên cao nhìn xuống, chiến trường là một vùng đất bẳng phẳng, năm tháng tang thương lắng động, khí tức khắc nghiệt khó chịu. Đã từ rất lâu, từ hàng vạn năm trước, cuộc chiến kiểu này đã diễn ra vô số lần. Máu tươi của Ma tộc và Nhân loại ngấm vào trong lòng đất, khiến cho mặt đất tại đây có một màu đỏ thẩm.
Sự khắc nghiệt nơi đây, ngay cả một tia sinh cơ cũng không có, chỉ tồn tại một loại giết choc mà thôi.
Chính giữa lòng chảo trên đại địa, Nhân loại và Ma tộc đang không ngừng chém giết lẫn nhau. Đây chỉ mới là màn dạo đầu mà thôi, phần hay còn đang nằm ở phía sau.
Nhìn tương quan lực lượng, Ma tộc cực kỳ đông đúc, lại có lực lượng mạnh mẽ, cơ hồ đang có dấu hiệu áp đảo phía bên nhân loại. Mà cũng phải nói, nhân loại vừa mới trải qua một trường hạo kiếp, cường giả vẫn lạc rất nhiều.
Bằng chứng chính là, đại quân nhân loại hầu như đều là đệ tử Ảnh Nguyệt sơn trang cả. Đứng tại trại trung tâm là mười người thiếu nam thiếu nữa, mi thanh mục tú, trên người tỏa ra uy áp bức nhân. Mười thiếu nam thiếu nữ này, dĩ nhiên là đám đệ tử của Tinh Hồn. Đứng chính giữa là Long Uyên, người vận chiến giáp, tay cầm chiến thương, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía chiến trường, trông hắn lúc này cực kỳ uy dũng.
Bọn Long Uyên từ rất sớm đã có mặt ở đây, ngay lúc kết giới sụp đổ thì liền phát động công kích trảm sát Ma tộc. Ma tộc bị đòn bất ngờ, thế nên bị tiêu diệt rất nhiều. Chỉ là một lúc sau thì tình huống thay đổi, dù sao số lượng Ma tộc vẫn rất khổng lồ, thế nên một khoảng thời gian sau là bị bức lui, Ma tộc chiếm thượng phong.
Tình huống kiểu này có lẽ đã sớm này trong dự liệu rồi, thế nên bọn chúng không có ai lấy làm kinh ngạc cả. Đương nhiên chỉ là với bọn chúng mà thôi, còn với đám võ giả đứng chung quanh, ai nấy đều cảm nhận được cuộc chiến lần này, nhân loại khó mà chiến thắng được.
Bỗng lúc này, trên bầu trời lóe lên một đoàn tinh quang khổng lồ, đám Long Uyên và đám cường giả nhân loại ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy ánh sáng đó thì ra là một vòng tròn khổng lồ, chính là một cái truyền tống trận khổng lồ.
Phía bên Ma tộc cũng nhìn thấy, thế nhưng bọn chúng tỏ ra khinh thường.
Chỉ thấy từ bên trong truyền tống trận có mấy ngàn người hiện ra. Nhìn thấy đám người này, gương mặt của võ giả nhân loại trở nên sáng rực vui mừng, bởi vì người xuất hiện chính là thiên hạ đệ nhất nhân, thần tượng trong lòng bọn họ - Kiếm Thánh.
Đi cùng với Kiếm Thánh là những cường giả danh tiếng khác, cấm chế trên người họ đã được giải trừ, thương thế cũng phục hồi hoàn toàn, sức mạnh đạt đến đỉnh phong. Chỉ là gương mặt họ không có một tia cảm xúc nào cả, ánh mắt nhìn về phía chiến trường tàn khốc kia. Cuộc sống đối với bọn họ đã không còn ý nghĩa gì nữa, hiện tại ý chí chiếm giữu họ chính là tham gia vào sức mạng bảo vệ đồng tộc mà thôi.
Ngoại trừ đám Long Uyên, cao tầng Ảnh Nguyệt sơn trang ra thì không ai phát hiện ra điểm kỳ lạ trên gương mặt của họ cả.
Kiếm Thánh dẫn đầu đoàn cường giả gồm ngàn người hạ xuống trại trung tâm. Quét mắt nhìn một vòng thì không thấy Tinh Hôn đâu, Kiếm Thánh bất giác hỏi:
- Người đó không có ý định đến đây à?
Long Ngọc Huyền bước lên một bước, giọng điệu lãnh đạm nói:
- Sư tôn sẽ đến sau, còn các ngươi có thể bắt đầu tham dự được rồi.
Kiếm Thánh nghe vậy nhưng không nói gì cả, dù sao tất thảy đều đã không còn quan trọng nữa. Lẽ ra thì đợi đến khi cường giả chân chính Ma tộc xuất động thì Kiếm Thánh và những người này mới tham gia trận chiến, nhưng mọi việc đã thay đổi rồi.
Ngay khi Kiếm Thánh vừa chuẩn bị bắt đầu thì bỗng phía bên Ma tộc vang lên những tiếng nổ lien hồi, âm thanh ầm ầm chấn động, song âm truyền đến tận nơi đây, mang theo tiếng gào thét thê lương của đám Ma tộc.
Cùng với đó là một luồng uy áp cực đại từ trên thiên không phủ xuống. Tất cả đồng loạt đưa mắt nhìn lên trời, chỉ thấy trên cao có một bóng người, tuy không nhìn rõ khuôn mặt, thế nhưng loại tỏa ra một loại khí tức uy nghiêm, khiến cho người ta không tự chủ sinh ra cảm xúc muốn quỳ bái.
Kẻ đến chính là Tinh Hồn, và hắn cũng là người mới xuất thủ khiến cho Ma tộc trở nên rối loạn.
Hắn vừa xuất hiện thì người của Ảnh Nguyệt sơn trang ánh mắt đầy cuồng nhiệt, đồng loạt hô vang cái tên của hắn, âm thanh chấn động bầu trời, thương khung biến đổi.
- Cuộc chiến này không cần thiết phải tốn nhiều thời gian đâu. Các ngươi có thể bắt đầu được rồi, dẫn theo toàn bộ đám võ giả ở đây cùng tiến lên tiêu diệt Ma tộc đi.
Giọng nói chậm rãi nhưng đầy khí chất nghiêm nghị từ trên cao truyền xuống, rơi vào tai Kiếm Thánh. Kiếm Thánh mặt không cảm xúc, bỗng nhiên ôm quyền một cái với Tinh Hồn, quyền này là để cảm tạ cho việc hắn cho phép Kiếm Thánh và những cường giả bị hắn đánh bại tại Vô Thượng Thiên Cung được đến chiến trường này, góp sức mình vì hòa bình của nhân loại. Mà chẳng riêng gì Kiếm Thánh, những người còn lại cũng hành động tương tự.
Không ai hiểu vì sao một nhân vật như Kiếm Thánh lại hành động như vậy với Tinh Hồn, âm thầm phán đoán thực lực của hắn.
Lại nói phía bên Ma tộc, bởi vì bị Tinh Hồn tấn công bất ngờ, lại chẳng biết hắn đã thi triển thủ đoạn gì mà làm cho Ma tộc trở nên cuồng loạn, không còn giữ lực lượng để kéo dài cuộc chiến như lúc trước nữa, toàn bộ đều xông lên một lượt.
Cuồng phong ầm ầm, mặt đất chấn động, phương xa một đội quân hắc ám kéo đến, số lượng cực kỳ khủng khiếp khiến cho người ta biến sắc, sợ hãi không thôi.
Kiếm Thánh bước lên trước, trên tay bảo kiếm nắm chặt, hướng mũi kiếm về phía Ma tộc, khí thế trên người bùng phát. Đó chính là khí tức Chí Tôn Thần, khiến cho người ta sợ hãi không thôi.
- Chu Kiếm Minh ta một lòng vì nhân loại, hôm nay quyết tử với Ma tộc, chết vì vinh quang, chết vì hòa bình của nhân loại, ta tuyệt đối không hối hận.
Rồi Kiếm Thánh đưa mắt nhìn quanh một vòng, trong thâm tâm khắc sâu từng gương mặt từng người một, nói tiếp:
- Nếu có kiếp sau, ta, Chu Kiếm Minh mong muốn một lần nữa trở thành hảo hữu với các vị. Lão phu đi trước đây.
Dứt lời, Kiếm Thánh hóa thành một đoàn cầu vòng, xông thẳng về phía Ma tộc đang tràn đến.
- Chết vì hòa bình nhân loại, cớ chi mà hối tiếc. Kiếm Thánh đại nhân, ta sẽ đi cùng với ngươi.
- Ta cũng vậy, cùng tiêu diệt Ma tộc chết tiệt đó đi.
- Xông lên, chém giết cho thỏa thích.
- Cuộc chiến cuối cùng…
Một đoàn rồi lại nối tiếp một đoàn, chẳng mấy chốc có hàng ngàn người cùng xông lên, ánh sáng rực rỡ, tỏa ra hạo nhiên chính khí lan tỏa đến chín tầng trời. Bọn họ ảnh hưởng bởi chính khí của Kiếm Thánh, thế nên ngoại trừ Ảnh Nguyệt sơn trang ra, còn lại hầu như toàn bộ đều xông lên cả. Ma tộc đã dốc toàn lực, vậy thì bọn họ cũng dốc toàn lực.
Tinh Hồn lúc này đứng trên bình nguyên nhìn xuống chiến trường, âm thanh gào thét, mùi máu tan lan đến trong từng cơn gió. Chỉ là ánh mắt của hắn rất lạnh lùng, như thể cuộc chiến khốc liệt kia chẳng thèm lọt vào trong mắt hắn vậy,
Tinh Hồn đưa tay phải nâng lên, bàn ta hơi mở ra, giọng nhàn nhạt nói:
- Đưa ta bảo cung.
Long Chiến tiến gần về phía Tinh Hồn, trên tay hắn lóe lên một vầng quang mang, bên trong quang mang là một cây cung màu bạc, một đầu hình rồng, phần cuối là đuôi rồng, hoa văn chạm khắc cực kỳ tinh tế, lại tỏa ra khí tức hủy diệt, đây đích thực là một kiện bảo khí. Nó là do chính tay Long Chiến rèn luyện qua, tôi luyện kỹ lưỡng, đạt đến trình độ hoàn hảo cực kỳ.
Tinh Hồn nâng cung lên, mũi tên đặt vào khe rãnh, đuôi thì chạm vào dây cung, rồi dùng một lực cực mạnh kéo căng dây cung ra. Nguyên lực truyền vào bên trong mũi tên, đó là một loại sức mạnh chung cực, sức mạnh mà người ở đây không ai có thể ngăn cản nổi.
*Boong* một tiếng, mũi tên rời khỏi dây cung, tốc độ bay cực nhanh mà mắt thường không thể nhìn thấy được, chỉ nghe không gian có tiếng rít. Chỉ trong giây lát ầm một tiếng, một vụ nổ chấn động, không chỉ Ma tộc chết mà còn có cả nhân loại nữa.
Kiếm Thánh quay mặt nhìn lại, cùng lúc đó, một mũi tên phá công xuyên thủng ngực của y, máu tươi bắn ra thành vòi, nhưng Kiếm Thánh không quan tâm đến vết thương này, trong ánh mắt tràn đầy nỗi oán hận, nhìn trừng trừng kẻ cầm cung kia.
- Ngươi…
Kiếm Thánh oán hận đến nỗi không biết phải nên nói gì, chỉ biết gầm lên một tiếng rống thê lương. Đến tận bây giờ, y với hiểu dụng ý của Tinh Hồn là gì. Hắn cho họ chết trên chiến trường, nhưng không phải chết bởi vì Ma tộc, mà là do một tay hắn trảm sát.
Tinh Hồn ánh mắt khinh thường sự thống hận kia, lạnh nhạt nói:
- Ta đã từng nói, những kẻ liên quan đến nàng, dù trực tiếp hay gián tiếp, ta sẽ diệt sát tất cả.
Cùng lúc đó, trên bầu trời một loạt mũi tên được phóng ra. Những mũi tên được bắn từ phía trên bình nguyên, do những đệ tử Ảnh Nguyệt sơn trang bắn ra. Dù uy lực không bằng Tinh Hồn, thế nhưng có một trận pháp đã được dựng lên sẵn trên bầu trời, khi mũi tên xuyên qua trận pháp này, uy lực tăng lên gấp ba, gấp bốn lần. Lực lượng hủy diệt bao phủ cả nhân loại lẫn ma tộc.
- Kết thúc rồi. Phần còn lại giao cho các ngươi.
Tinh Hồn nói xong thì quay lung rời đi, mặc cho những tiếng oán hận kia vang vọng đén, tất cả đều chẳng liên quan gì đến hắn nữa. Chiến tranh gần như đã kết thúc, dường như chỉ vỏn vẹn hơn một ngày mà thôi. Ma tộc đã diệt, những kẻ mà Tinh Hồn muốn giết cũng chẳng còn tồn tại nữa. Đã kết thúc rồi.
********* Quyển 5: Quân Lâm thiên Hạ *********
Sắc trời thanh minh, một buổi sáng đẹp trời, mây trắng lượn lờ trên không trung, ánh nắng ấm áp phủ xuống thế gian.
Đã ba tháng kể từ khi cuộc chiến với Ma tộc chấm dứt, bốn phiến đại lục hợp nhất với nhau, trở thành một lục địa duy nhất. Tại trung tâm của lục địa là một tòa thánh thành khổng lồ cực kỳ hoa lệ, được dát lên một hào quang màu vàng tuyệt đẹp. Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt, người khắp nơi trong thiên hạ được phép tự do tiến vào tòa thành tráng lệ này, ai nấy sắc mặt cực kỳ hưng phấn, bởi này hôm nay là ngày sắc phong đại đế, người đã chấm dứt cuộc chiến với Ma tộc vạn năm qua.
Dưới sự chứng kiến của hàng vạn người, có một đoàn người chậm rãi bước lên cầu thang, dẫn đầu là một gã nam tử vận long bào màu vàng, đầu đội kim quang, tỏa ra một loại uy nhiếp khiến người ta kính bái. Hắn chính là Tinh Hồn, ngày hôm nay, hắn trở thành đế quân tối cao của Huyền Thiên giới.
Đứng trên đài cao, trông Tinh Hồn cực kỳ oai phong, khí thế quân lâm thiên hạ, không cần phát động uy áp cũng làm cho muôn vạn người tự động quỳ xuống, thanh âm hợp nhất với nhau, bên trong chứa đầy sự kính trọng:
- Thiên Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
- Thiên Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Tinh Hồn ánh mắt nhìn xuống dưới, dù đã trở thành đế quân, nhưng hắn vẫn lạnh lùng như trước, không hề lộ ra một chút biểu cảm nào. Có lẽ cái ngày mà hắn rời khỏi thế giới này không còn xa nữa.
Lại thêm năm trăm năm trôi qua, Huyền Thiên giới dưới sự thống lĩnh của Tinh Hồn, sinh cơ đã dần dần khôi phục, phồn vinh bắt đầu chớm nở, không lâu sau này, Huyền Thiên giới lại hùng mạnh như trước đây.
Vốn dĩ Tinh Hồn có thể rời Huyền Thiên giới, nhưng hắn đợi cho đến khi toàn bộ đám đệ tử của minh đột phá vào Bán Tiên cảnh, có thể cảm nhận được Nhất Tuyến Thiên, Tinh Hồn mới chuẩn bị cho cuộc di dời.
Thêm năm mươi năm trôi qua, sau khi chuẩn bị đầy đủ, Tinh Hồn ban bố thánh chỉ xuống, truyền ngôi lại cho nghĩa đệ của mình là Trương Vô Thường.
Trương Vô Thường trở thành Thiên Hoàng đời tiếp theo của Đại Việt Thánh Quốc, chưởng quản bốn triều đình, hàng vạn tong môn lớn nhở đều bái lại. Những chuyện cần làm đều đã làm cả, căn cơ của Đại Việt Thánh Quốc vững chắc vô cùng, khi đó Tinh Hồn mới an tâm rời đi.
Đứng trên đỉnh Kỳ Liên sơn, chính là thánh địa Ảnh Nguyệt sơn trang, là thế lực đỉnh tiêm chỉ đứng dưới mỗi Đại Việt Thánh Quốc. Tinh Hồn nhắm mắt lại, tuế nguyệt tang thương lắng động trên đôi vai hắn, ký ức xa xưa hàng trăm năm ùa về trong khoảng khắc này. Mẫu thân hắn, bằng hữu của hắn, những sự kiện mà hắn trải qua… toàn bộ đều hiện về. Một lần cuối cùng nhớ về quá khứ xa xăm.
Hắn nhẹ nhàng đưa tay nâng niu vuốt ve viên đá trong suốt trước ngực, bên trong có hoa văn hình dáng y hệt Kỳ Liên sơn.
- Điệp, cùng ta trở về Đại Thiên Thế Giới.
Miệng hắn thều thào vài chữ, rồi sau đó liếc mắt nhìn xung quanh, ngắm nhìn Huyền Thiên giới lần cuối cùng. Từng gốc cây ngọn cỏ nơi đây, từng gương mặt một đang đỏ mắt, hoen lệ cung tiễn hắn. Thở dài một tiếng, âm thanh truyền theo gió bay về cõi hư vô.
- Đi thôi!
Đám Long Uyên đứng phía sau nhìn nhau, rồi sau đó bước lại gần Tinh Hồn, tu vi bắt đầu bộc phát. Tinh Hồn cũng như vậy, thực lực triển lộ khiến khung trời biến đổi. Ánh hào quang khổng lồ xuyên thủng bầu trời, xuyên qua không gian và thời gian, chỉ thấy bầu trời đột ngột huyễn hóa, trời sao khổng lồ không thuộc về Huyền Thiên giới xuất hiện, một loại cảm giác xúc động mới lạ khiến cho người ta khiếp hãi.
Trời sao huyễn hóa đó chính là Nhất Tuyến Thiên, là nơi mà tu sĩ đột phá đến Bán Tiên cảnh cảm thụ được lực lượng pháp tắc Đại Thiên Thế Giới mà mở ra. Hào quang pháp tắc từ bầu trời sao giáng lâm, bao trùm Tinh Hồn và đệ tử của hắn vào bên trong.
- Huyền Thiên giới, tạm biệt!
Tinh Hồn nhẹ nhàng thốt ra một câu, trong ý vị tràn ngập tang thương năm tháng. Rồi sau đó, hắn nhấc chân, hóa thành một luồng đạo quang xông thẳng vào Nhất Tuyến Thiên. Ở bên dưới vang vọng bên tai những tiếng hô vang:
- Thiên Hoàng vạn tuế.
- Thiên Hoàng vạn tuế.
Âm thanh dần dần nhỏ đi, không gian huyễn hoặc biến đổi. Ầm một tiếng, Nhất Tuyến Thiên đã đóng lại. Khung cảnh hùng vĩ ngày hôm nay đều khắc cốt ghi tâm trong lòng mỗi người. Người đó đã trở thành truyền thuyết của Huyền Thiên giới, là truyền thuyết lưu danh thiên cổ, truyền thuyết về Thiên Hoàng!
Hết!
Lời cảm tạ.
Cảm ơn các bạn thời gian qua đã theo dõi bộ truyện, thực sự mà nói thì truyện này mình không hề có một cốt truyện nào cả, nghĩ đến đâu thì viết đến đó, thế nên có nhiều chỗ lẫn lộn và không hợp logic. Ngoài ra còn có một vấn đề không hay liên quan đến bộ Ma Long nữa, mình sẽ ghi nhớ bài học này để lần sau không tái phạm. Những góp ý của các bạn, bởi vì đã gần hết phần này nên mình không thể thay đổi được, thế nên mình xin mạn phép đặt vào phần tiếp theo, hy vọng các bạn có thể tiếp tục theo dõi. Cho đến khi bắt đầu viết lại, mình sẽ xây dựng một cốt truyện thực sự, cố gắng viết ra một bộ truyện thật hay. Hẹn gặp lại các bạn vào năm sau với phần thứ hai mang tên: Vĩnh Hằng Chi Mộng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook