Đại Đế Đỏ
Chương 16

Helen chạy trốn khỏi phòng ngủ của Caesar và dùng tay che đi khuôn mặt đỏ bừng của mình. Cô xấu hổ đến mức ước gì có thể chết đi. Đêm hôm qua Caesar không hề dịu dàng chút nào với cô. Anh đã luôn giữ thế chủ động, không cho phép cô lật bàn dù chỉ một giây. Việc bị ghìm chặt và cưỡng hiếp như một con chó cái đang động dục đã làm tổn thương lòng kiêu hãnh của cô khi cô luôn coi mình là một nữ hoàng.

Việc cô mất trao trinh tiết vào tay Caesar vì cô bất cẩn cũng làm cho cô đau đầu. Mặc dù trước đây cô làm bản thân vui vẻ bằng cách hạ nhục đàn ông thông qua những màn thể hiện sự thống trị về thể xác, nhưng trước đây cô chưa bao giờ làm bất cứ hoạt động tình dục nào. Cho dù cô có khoác lác thế nào thì cho đến bây giờ, cô ấy hoàn toàn không có kinh nghiệm cho việc làm tình.

Chỉ có một cách duy nhất để Helen có thể quên đi nỗi nhục nhã này là trút giận lên món đồ chơi hiện tại của mình. Cô chắc chắn sẽ đặc biệt tàn bạo với Lambert ngày hôm nay. Cô không muốn tiết lộ cho bất kỳ ai, đặc biệt là cha cô, về tình trạng của mình. Nếu làm vậy, danh tiếng một vị tiểu thư tàn bạo của cô sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

Suy cho cùng, sự trong trắng của cô đã bị con trai của một Nam tước thấp hèn cướp mất và cô không thể mất mặt như thế được. Thay vào đó, cô chọn cách tự mình trả thù Caesar. Bằng cách nào đó cô ấy sẽ tìm ra cách để trả thù. Hoặc đó là điều cô tự nhủ để an ủi bản thân.

Đã vài giờ trôi qua, Caesar phải giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Khả năng Helen thông báo cho người khác về hành động mà hai người đã làm đêm hôm trước là không thể nào. Như vậy, khả năng cha cô phát hiện ra chuyện đó và yêu cầu anh chịu trách nhiệm cho hành động của anh thực tế là không tồn tại. Anh hiểu mẫu người như Helen.

Cô ấy sẽ không dễ dàng nói cho người khác về việc cô ấy đã đánh thuốc mình như thế nào và cầu xin một người đàn ông như Caesar cưỡng hiếp cô ấy. Bất chấp tất cả, Caesar vẫn quyết định thực hiện một số biện pháp phòng ngừa những tình huống có thể xảy ra và thực hiện thứ mà anh đã nghĩ đến từ lâu.

Sau khi tập huấn trong hai tiếng đồng hồ và mười lăm phút để luyện kĩ năng dùng dao, anh đã quay lại bản làm việc của mình. Anh từ bên trong đống da dê lấy ra hai bản thiết kế. Đó là súng hoả mai điểm hoả bằng đá lửa và đại bác với thiết kế được sử dụng trong quân đội Pháp dưới thời Napoleon.

Để mà nói, anh muốn chế tạo súng trường hoả mai hơn là súng hoả mai điểm hoả bằng dây cháy hoặc đá lửa, nhưng thứ này cần công nghệ cao hơn và cả một lượng lớn Hg(CNO)2, thứ được tạo ra bằng cách kết hợp rượu etylic và thủy ngân nitrat trong dung dịch axit HNO3 loãng, nhưng rõ ràng với nguồn lực hiện tại thì anh không thể làm ra thứ này.

Ông thậm chí còn không có một nhà hoá học nào dưới trướng, nếu anh muốn thì sẽ phải đào tạo một đội ngũ riêng về khoa học hóa học. Vì vậy hiện tại, sẽ không có ai tạo ra một loại hóa chất có giá trị như vậy và anh cũng không có thời gian để lãng phí cho môn hóa học cơ bản.

Sau khi hoàn thành kiểm tra các bản thiết kế, anh chuyển thiết kế cho Ludwig và yêu cầu ông tạo ra một lô gồm 100 khẩu súng hỏa mai và ba khẩu đại bác càng nhanh càng tốt.

"Những thiết kế này đi trước nhiều thế kỷ so với bất kỳ thiết kế nào tôi từng thấy về thuốc súng... Tôi phải hỏi, chúng ta cần những thứ này để làm gì?"

Caesar là một người kín tiếng, hoặc anh thích nghĩ thế. Vì vậy, anh sẽ không bao giờ kể cho ai nghe chuyện anh và Helen đã làm đêm hôm trước. Vì vậy, anh ta đã nghĩ ra một số lý do để thuyết phục Ludwig sản xuất vũ khí.

“Tôi dự định thành lập một lực lượng dân quân tự vệ, khả năng phòng thủ của Kufstein khá lỏng lẻo, và tôi nghĩ sẽ là cần thiết để đầu tư vào một lực lượng như vậy. Chỉ giữ bí mật về những thứ này, tôi không muốn biết chi tiết về những vũ khí này bị rò rỉ ra bên ngoài."

Đối với Ludwig, đây là một yêu cầu hợp lý. Tuy nhiên, vấn đề duy nhất là thời gian. Họ hiện đang trong quá trình phát triển hệ thống đường ống tưới tiêu và do đó, việc chuyển sang sản xuất vũ khí sẽ không dễ dàng đến thế. Tuy nhiên, anh có thể nói rằng Caesar rất kiên quyết về điều này, và do đó, anh đã chấp nhận yêu cầu của Caesar.

"Tôi sẽ chuyển một phần nguồn lực từ dây chuyền lắp ráp thiết bị thủy lợi sang sản xuất những vũ khí mà ngài thiết kế. Công nhân sẽ không biết họ đang chế tạo gì nên ngài có thể hãy yên tâm."

Đúng vậy, do hệ thống tưới tiêu có nhiều phần nên Caesar đã triển khai một hệ thống dây chuyền lắp ráp thô sơ để tăng năng suất. Vì vậy, miễn là không ai biết về thành phẩm sau cùng, ngoại trừ những người có thể biết về sản phẩm, thì họ có thể bí mật lắp ráp vũ khí và trang bị cho lực lượng dân quân.

Và tất nhiên, một người nông dân có thể học cách sử dụng súng hoả mai trong vòng một đến hai giờ và thêm vào tháng để học các chiến thuật và chiến lược quân sự rõ ràng hiệu quả và tiết kiệm ngân sách hơn nhiều so với huấn luyện một hiệp sĩ kì cựu, quá trình mất đến năm mười năm, hay thậm chí là lâu hơn.

Caesar ôm lấy vai Ludwig và cảm ơn vì sự phục vụ của anh ấy

"Tôi cảm ơn ông, bạn của tôi, từ tận đáy lòng. Khi các thỏi thép được bán đi, tôi chắc chắn sẽ tăng lương cho ông!"

Ludwig khiêm tốn lắc đầu khi trò chuyện với Lãnh chúa trẻ.

"Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ làm những gì tôi phải làm cho lãnh địa!"

Caesar thả tay ra khỏi vai Ludwig và lau mồ hôi trên trán.

“Được rồi, lâu đài vẫn còn chút việc phải giải quyết, hãy thông báo cho tôi khi vũ khí được sản xuất xong.”

Ludwig cúi chào Caesar khi rời đi.

"Tất nhiên rồi, thưa ngài."

Sau đó, Caesar quay trở lại lâu đài và đến phòng ăn, nơi cả gia đình đang ngồi bình tĩnh như thể họ hoàn toàn không hề hay biết về những điều Caesar đã làm đêm hôm qua. Ngay cả Helen dường như cũng đã phần nào hồi phục và ngồi bên cạnh Lambert. Chỉ khi nhìn thấy Caesar, cô mới trừng mắt nhìn anh đầy đe dọa. Chắc chắn rồi, cô gái này sẽ không dễ dàng khuất phục trước anh, nhưng điều đó không sao cả, Caesar sẽ tận hưởng quá trình dạy dỗ này.

Sau khi ngồi vào bàn ăn bữa sáng cùng gia đình và vị hôn thê, anh cảm thấy nỗi lo lắng trong lòng dần dần tan biến. Tuy nhiên, đôi mắt xanh biếc lạnh lùng của Helen không bao giờ để Caesar rời khỏi tầm mắt cô. Như thể cô đang quan sát anh, cảnh giác với từng cử chỉ của anh. Tuy nhiên, khi cô nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Caesar khi anh hoàn toàn phớt lờ cô và trò chuyện với vị hôn thê của mình như thể không có chuyện gì xảy ra đêm qua, cô trong lòng rất phẫn nộ.

【Tên khốn này thậm chí còn không thèm để ý đến mình sau những gì xảy ra tối qua!? Sao hắn có thể đối xử với mình như vậy? Ta thề dưới họ Habsburg của ta rằng chỉ hết tuần này, ngươi sẽ phải tuân theo ý chí của ta!】

Vô tình, cô cắn môi và bắt chéo chân khi nhìn những cử chỉ tình cảm của Caesar dành cho Adela với ngọn lửa và cơn thịnh nộ trong lòng. Tuy nhiên, có điều gì đó khác xen lẫn trong sự khinh miệt của cô, đó có phải là cảm giác ghen tị? Làm sao cô có thể ghen tị với cô bé đó?

Sau khi uống xong chén rượu, cô gần như nghẹn ngào khi nhận ra đó thứ cô uống vào là rượu, cũng chính hương vị của loại rượu đã khiến cô mất đi trinh tiết vào đêm hôm trước. Mặc dù đây chỉ là rượu bình thường nhưng cô bắt đầu cảm thấy bối rối và chóng mặt, điều này khiến những người khác trên bàn ăn không khỏi chú ý.

Gisela, với con mắt luôn cảnh giác, hỏi Helen với giọng quan tâm.

"Cô ổn chứ, thưa tiểu thư?"

Với đôi má đỏ bừng, Helen đáp lại những ánh mắt tò mò của những người khác với giọng nghiêm túc nhất có thể.

"Ta e rằng mình đã uống quá nhiều rượu cho bữa sáng rồi, Lambert, ngươi có thể đưa ta về phòng của mình được không?"

Lambert căng thẳng khi nghe những lời đó. Hắn ta hoàn toàn không biết rằng đêm qua Helen đã thay đổi kế hoạch. Hắn nghĩ ít nhất cô sẽ đợi vài tuần trước khi lập kế hoạch giết anh trai hắn. Sau khi hắn bị trừng phạt vì thất bại, hắn chắc chắn rằng cô sẽ khôn ngoan khi cố gắng ám sát anh trai hắn.

Rõ ràng lúc này cô ấy chỉ muốn hành hạ món đồ chơi của mình. Tuy nhiên, hắn không thể từ chối vì cô sẽ chỉ ra tay nặng hơn. Thế là anh rời bàn với Helen và đỡ cô về phòng của mình. Mãi cho đến khi cô rời khỏi phòng ăn, ánh mắt của cô mới ngừng tập trung vào Caesar.

Sau khi vào phòng, Helen trút bỏ những cảm xúc mâu thuẫn của mình lên Lambert, món đồ chơi để cô trút bỏ cảm xúc. Tuy nhiên, điều khiến Helen bối rối nhất là cô không còn thấy thích thú khi bạo hành hắn nữa. Thay vào đó, mỗi khi nghe thấy tiếng roi quất, cô không khỏi nhớ đến sự sự thô bạo mà mình phải chịu đựng vào đêm hôm trước, và chẳng bao lâu sau, cô thấy mình bị khơi dậy bởi những ký ức và ham muốn cái cảm giác đêm qua.

Chẳng bao lâu sau, cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi, một nữ hoàng kiêu hãnh như cô lẽ ra không nên cảm thấy như vậy trước những ký ức đó. Chẳng bao lâu, cô ném chiếc roi đi trong cơn thịnh nộ và hét vào mặt Lambert khi cô trút những cảm xúc mâu thuẫn của mình lên hắn, theo bản năng, cô hét lên những ngôn từ nhằm làm tổn thương Lambert.

"Cút đi, ta đã chán ngấy nhìn thấy bộ mặt xấu xí của ngươi rồi! Thứ thất bại!"

Lambert bối rối, cô chưa bao giờ hành động như vậy trước đây, nhưng sau khi nhận đòn roi của cô nhiều lần, hắn cắn lưỡi và nhanh chóng rời đi trong khi suy nghĩ.

【Con khốn điên rồ, nếu không phải vì mày xinh đẹp, tao chắc chắn đã giết mày!】

Sau khi Lambert đóng sầm cửa lại để đi ra ngoài, Helen chốt khóa cửa và bò lên giường, ôm đầu gối trong khi nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ trầm ngâm suy nghĩ.

【Điều gì đang xảy ra với mình? Tại sao đột nhiên mình lại như thế này?】

Ký ức về đêm nồng nàn mà cô đã trải qua với Caesar tràn ngập trong đầu cô, và cảm giác ngây ngất mà cô cảm thấy khi anh chiếm thế chủ động. Cô không khỏi bị kích thích vô cùng khi nghĩ đến việc bị một người đàn ông mạnh mẽ như Caesar đối xử như vậy.

Đang chìm đắm trong suy nghĩ, Helen chợt lắc đầu để rũ bỏ những ý niệm không cần thiết đang dày vò trong đầu. Đêm nay cô sẽ trở lại, nhưng lần này cô sẽ khiến anh phải cầu xin! Hoặc đó là điều cô tự nhủ để trấn an bản thân. Cơ thể cô thành thật hơn nhiều so với tâm trí cô.

. . .

Nửa đêm Caesar lại nghe thấy tiếng gõ cửa. Anh mỉm cười khi nhận ra kế hoạch của mình có thể thực sự đã thành công. Vì vậy, anh ta tỏ ra lạnh lùng và mở cửa với vẻ mặt thờ ơ.

"Lại là tiểu thư Helen sao? Đừng nói với tôi là ngài đến đây để ám sát tôi lần nữa nhé?"

Helen đã chuẩn bị trước, cô ấy thậm chí còn nghĩ ra một kế hoạch để có thể khiến Caesar phải khuất phục và quay trở lại dáng vẻ hèn mọn trước đây. Tuy nhiên, khoảnh khắc cô nhìn chằm chằm vào anh ở ngưỡng cửa với ánh mắt như thể anh không hề quan tâm đến cô một chút nào, có điều gì đó trong tâm trí cô tan vỡ.

Cô không còn có thể phủ nhận tình cảm cô dành cho Caesar nữa. Có lẽ anh ấy thực sự là người đó, không phải nô lệ của cô, có lẽ anh là chủ nhân của cô? Cô lắc đầu phẫn nộ và quyết tâm phải mạnh mẽ. Trong khi Helen suy nghĩ những suy nghĩ phức tạp, Caesar chú ý đến chiếc roi trong tay cô và lạnh lùng nhìn cô trước khi hỏi về ý định của cô.

“Và ngài định giết tôi với thứ đó?”

Nghe những lời của Caesar ngay lập tức khiến Helen thoát khỏi trạng thái xuất thần. Cô bắt đầu thở dốc khi quỳ xuống trước Caesar và đưa cho anh ta chiếc roi của mình, thứ mà trước đây cô đã dùng để hạ nhục và tra tấn những quý tộc trẻ. Khi cô làm vậy, trong lòng cô đang tự nguyền rủa mình.

Nhìn thấy hành động này, Caesar bị sốc. Ý chí của cô tan vỡ nhanh hơn anh nghĩ.

【Liền chỉ có vậy? Tôi đã mong chờ nhiều hơn ở cô. Thật đáng thất vọng.】

Anh thầm nghĩ, anh cho rằng cô sẽ còn giống như vua lỳ đòn, anh còn ước chừng mình sẽ mất cả tháng để bẻ gãy ý chỉ của cô, không ngờ đến ngày thứ hai cô đã đầu hàng. Sau đó, Helen lên tiếng.

"Ta... Ta muốn trải nghiệm nhiều hơn... Làm ơn, cho ta nhiều hơn... Chủ nhân..."

Helen không biết bằng cách nào mình có thể nói ra câu này. Cô không thể diễn tả nó bằng ngôn ngữ, thay vào đó, cô chậm rãi đi theo Caesar và tuân theo mệnh lệnh của anh, như một nô lệ ngoan ngoãn.

Anh dẫn cô gái vào phòng mình và đóng cửa lại. Anh để Helen tự mình cởi ra quần áo, một cơ thể hình đồng hồ cát hiện ra trước mắt của anh. Anh làm như ý nguyện của Helen, dùng roi và quất vào mông của cô. Anh không mạnh tay, chỉ dùng lực nhẹ, nhưng dấu roi màu đỏ vẫn xuất hiện trên mông của Helen mỗi lần anh quất xuống, kèm theo đó là tiếng rên sung sướng của cô.

Với hành động này, Helen đã tự mình xác nhận tâm trí của mình. Một công tắc nào đó được bật lên trong não cô. Cô ấy không còn là một nữ hoàng tàn bạo mà là một nô lệ khổ dâm, và cô ấy không thể hạnh phúc hơn khi nhận được khoái cảm từ mỗi cú quất roi của Caesar.

Sau khi nghịch roi một lúc, anh nhìn đến cặp mông lớn đã đỏ lên vì dấu roi. Anh cũng ngừng việc quất roi của của cô, suy cho cùng cặp mông này là của anh, và con cái của anh sẽ đi ra từ âm đạo của cô ấy, sẽ không phải một ý hay nếu cô ấy bị thương hay gì đó.

Thế là anh dùng chính váy của cô để trói lại tay của cô trước khi cởi bỏ quần áo của mình. Cả đêm hôm đó, anh tận hưởng cơ thể hoàn hảo của Helen và chơi đùa với cặp ngực lớn hồng hào của cô trước khi đưa hạt giống của mình vào trong cô.

Khi bình minh đi lên, Helen trốn khỏi phòng của anh như một con thỏ nhỏ nhút nhát. Cô đã xác nhận tâm trí của mình và đã bị trói buộc với Caesar như một nô lệ tình dục. Mặc dù tâm lý cô vẫn có chút kháng cự nhưng sẽ không bao lâu trước khi cô hoàn toàn phục tùng anh.

. . .

Trong một tuần tiếp theo, anh đã tập trung sự chú ý để giám sát việc sản xuất vũ khí và các công nghệ khác. Cha anh đã đồng ý để anh thành lập đội dân quân tự vệ và khi những tân binh đầu tiên gia nhập, anh đã huấn luyện họ ngay lập tức. Trước khi súng ống được chế tạo xong, anh đã huấn luyện thể chất cho các tân binh và dạy họ những thứ như chiến thuật và chiến lược cơ bản. Về cơ bản, anh huấn luyện họ với các phương thức của quân đội Liên Xô trước đây, dạy họ cả về chiến đấu và tư tưởng, như việc tuân lệnh chỉ huy quan trọng như thế nào.

Anh được cha mình trao toàn quyền quản lý lực lượng dân quân. Ông coi đó là cách hoàn hảo để con trai mình chuẩn bị cho chiến tranh và không nghĩ gì khác về điều đó. Vì vậy, nông dân khi nghe đến việc anh thành lập dân quân đã đổ xô vào hàng ngũ quan đội của anh để huấn luyện khi rảnh rỗi. Rốt cuộc, ai lại không muốn bảo vệ ngôi nhà của mình dưới sự lãnh đạo của Caesar?

Rất nhanh, đội dân quân của anh đã có hơn một trăm người thường trực và hàng trăm người khác không chính thức. Tư duy của anh giống như đất nước anh ở kiếp trước, toàn dân là lính. Chỉ có như vậy mới có thể tối đa hoá việc huy động nguồn lực cho mọi tình huống.

. . .

Khi hoàn thành công việc trong ngày, anh sẽ dành vài giờ cùng Adela bên trong lâu đài, tất nhiên là Helen sẽ cố tình khiêu khích Caesar theo những việc nhỏ nhặt trong thời gian anh hẹn hò với Adela, sau đó cô sẽ trở lại phòng của anh vào ban đêm để chịu trừng phạt. Cô ấy đang dần dần trở nên thành thật với cơ thể của chính mình. Đến cuối tuần, trái tim và lý trí cô cuối cùng đã phục tùng những ham muốn của cô, và nói cách khác Caesar. Khi bình minh ló dạng vào ngày đầu tiên của tuần mới, Helen không chạy trốn khỏi vòng tay của Caesar mà ôm chặt trong vòng tay anh, nở nụ cười ấm áp khi cô dùng ngón tay chọc vào ngực anh.

“Vậy bây giờ thì sao, thưa chủ nhân?”

Caesar nhìn cô đầy hoài nghi. Cô ấy thường gọi anh là chủ nhân trong lúc cả hai làm tình như để tăng thêm kích thích. Nhưng rõ ràng lúc này cô đang ở trạng thái rất tỉnh táo. Vì vậy, anh quyết định hỏi cô.

"Chủ nhân?"

Anh không thể không hỏi cô. Cô có vẻ bối rối trên khuôn mặt khi nhìn thẳng vào mắt anh.

"Phải, đó là cách em muốn em gọi anh khi chúng ta ở một mình. Nếu không, em có thể gọi anh bằng bất cứ thứ gì anh muốn!"

Caesar không khỏi cười khúc khích. Cuối cùng anh ấy đã làm được điều đó. Anh đã đánh một canh bạc lớn, và nếu thua, anh phải trả giá bằng mạng sống. Tuy nhiên, nó lại trở thành món lời lớn nhất trong cả hai cuộc đời của anh. Anh thực lòng mong đợi cô sẽ giữ sự bướng bỉnh của mình lâu hơn một chút, nhưng cuối cùng cô lại trở thành một nô lệ đúng nghĩa.

Anh không biết phải nói gì với điều này. Ở kiếp trước và kiếp hiện tại, anh ấy vẫn còn là trai tân cho đến một tuần trước. Tuy nhiên, đã thoát kiếp trai tân với cô gái xinh đẹp nhất mà anh từng gặp. Một tuần sau, cô ấy lại gọi anh là chủ nhân? Điều này khiến nhiều năm sau anh không thể trả lời những đứa con của mình bản thân anh cũng không hiểu thế quái nào mà anh ta lại làm được điều này.

Rõ ràng, Helen không phải là người duy nhất thay đổi đáng kể trong tuần qua. Caesar đang ngày càng tự tin hơn, tham vọng hơn và liều lĩnh hơn. Sau cả tuần giao hợp thô bạo, cô đã thực sự và tuyệt đối trung thành với Caesar và chỉ riêng Caesar. Là một người theo chủ nghĩa lãng mạn, sau khi suy nghĩ về câu hỏi của cô gái một lúc trong im lặng, cuối cùng anh cũng trả lời.

"Bình thường, đừng gọi anh là chủ nhân, hãy gọi bằng chồng hoặc honey, anh không quá thích bình thường bị gọi là "chủ nhân". Và anh có việc giao cho em... Đối với em, nó sẽ rất nguy hiểm, nhưng nếu em làm tốt, anh sẽ ban thưởng cho em bất cứ điều gì em muốn."

Ánh sáng lấp lánh trong mắt Linde khi cô nghe thấy phần cuối câu nói của Caesar khi cô nắm lấy tay anh.

"Em sẽ làm bất cứ điều gì vì anh, anh yêu!"

Caesar cười khúc khích, kéo cô lại gần và thì thầm vào tai cô.

"Anh muốn em theo dõi cha em và thằng nhóc Lambert..."

Anh mong đợi cô sẽ tỏ ra phản kháng. Rốt cuộc, quá trình dạy dỗ cô mới chỉ diễn ra được một tuần, nhưng thay vào đó, giọng nói của cô không hề có chút do dự khi cô đáp lại lời thì thầm khi thở vào tai anh.

"Mong muốn của anh cũng là mong muốn của em."

Như đã nói, Caesar đã có được đồng minh quý giá nhất trong cuộc chiến tranh âm mưu chống lại tên em trai Lambert và Bá tước Tyrol. Bọn chúng không thể nào ngờ đến người thân cận nhất của họ chính là kẻ phản bội. Mặc dù bây giờ anh không biết điều đó, nhưng một ngày nào đó, Helen sẽ trở thành giám đốc mạng lưới gián điệp KGB của Caesar và là người vợ thứ hai của anh.

Note:

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương