Đại Đạo Vô Thiên
Chương 43: Điên cuồng



Nhìn đại thủ ấn hướng phía mình vỗ qua, Mạc Đỉnh cũng không phải ngốc, hắn biết mình bị vạ lây. Người áo đen trên thuyền hắn đã mạnh, người đánh ra thủ ấn kia càng mạnh, xét trên phương diện tình thế, hắn buộc phải trông cậy vào người áo đen hoá giải nguy cơ trước mắt.

Mạc Đỉnh xuất ra một viên đan dược màu đỏ, vội vàng nói:

"Huyết Chân Đan, ngũ phẩm đan dược."

Xuất ra Huyết Chân Đan là Mạc Đỉnh đánh cược. Huyết Chân Đan có thể để tu sĩ cấp tốc khôi phục chân khí, nhưng tên áo đen phục dụng xong thì sao?

Rất có thể sẽ bỏ rơi hắn.

Tại Vô Tắc lưu vực, mạng người là không đáng giá, cũng tại Vô Tắc lưu vực, đây là lần đầu tiên hắn hy vọng người khác rủ tình thương với mình. Nếu người áo đen không nhìn đến hắn bỏ ra Huyết Chân Đan mà bỏ mặc, hắn chỉ có thể ôm hận nhận mệnh.

Nghe đến đan dược hàng ngũ phẩm, Lạc Khôi có chút tê, phải biết ngũ phẩm đan dược là dành cho tu sĩ Hoá Chân cảnh, dược lực của nó không phải muốn là dùng đến.


Nhục thân của hắn khó lòng gánh vác xuống Huyết Chân Đan, nhưng đây cũng không phải thời điểm xoắn xuýt được mất, Lạc Khôi đem Huyết Chân Đan nuốt xuống.

Huyết Chân Đan vừa mới xuống cổ họng đã nổ tung ra, vô số bạo khí nháy mắt xông phá khắp các mạch cơ thể. Lạc Khôi có cảm giác thân thể mình đang trướng, có cái gì như sắp vỡ ra, hắn cắn răng hừ một tiếng, pháp quyết dị pháp lập tức nâng lên bạo khí gấp chuyển ngay chu thiên.

Để Lạc Khôi không thể nào giữ xuống bình tĩnh, hắn chỉ làm một cái chu thiên, chân khí trong đan điền vốn khô cạn bỗng chốc lấp đầy, mà dược lực Huyết Chân Đan giống như biển rộng không thấy đáy, tiêu tốn còn chưa được một phần trăm.

Dược lực Huyết Chân Đan dư dôi điên cuồng đánh phá các mạch, Lạc Khôi biết trì hoãn thêm sẽ không được, đại thủ ấn kia cũng không hề có nửa điểm trì hoãn, mắt thấy đã vỗ đến, Lạc Khôi nắm lên Mạc Đỉnh, nói:

"Buông thả thần niệm, không cần kháng cự."

Mạc Đỉnh nào có dám nói không, cùng lúc, Lạc Khôi cuốn lên giọt nước, hướng Vô Tắc hạ lao đồng thời vung ra giọt nước lẫn Mạc Đỉnh.Quảng Cáo

Có tiếng xé rách truyền đến, Mạc Đỉnh rất nhanh phát hiện chỗ kỳ diệu, hắn giống như rơi vào một cái truyền tống trận, chỉ là loại truyền tống này dịch chuyển rất nhanh, xé rách cũng rất lợi hại.

Nói là như thế, nhưng Mạc Đỉnh đã phần nào bỏ xuống sợ hãi, loại xé rách này không đến nỗi giết chết hắn, chỉ cần kết thúc truyền tống, hắn tin tưởng mình có thể bỏ chạy.

Hắn mới không quản người áo đen đi đường nào. Hắn còn bị vạ lây đâu?

Đúng là Lạc Khôi vạ lây Mạc Đỉnh, cũng đúng là hắn cho một người Mạc Đỉnh Thuỷ độn rời đi, chính mình lựa chọn ở lại đón xuống đại thủ ấn.

Lạc Khôi không có bất kỳ quyền pháp nào, cánh tay lại nắm thành đấm, một vòng chân khí quấn lên một vòng chân khí, chân khí trong đan điền rút cạn lại chu thiên lấp đầy, đến khi đầu quyền quấn đến cực hạn, Lạc Khôi biết mình không được.

Không phải đầu quyền không được, thân thể hắn mới không được.

Hơn trăm lần chu thiên là hơn trăm lần hắn rút cạn chân khí đắp lên đầu quyền, nhưng dược lực Huyết Chân Đan giống như nước trong hồ vô tận, hắn tát đến khi nào mới cạn?

Kinh mạch bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ, Lạc Khôi nào muốn để lâu, đầu quyền lập tức hướng đại thủ ấn nện xuống. Đầu quyền vừa ra, ngay tức khắc, Lạc Khôi đưa tay nắm liền đầu chuỳ, lại có vô số chân khí cấp tốc phủ đầy.

Oanh.


Một tiếng bạo liệt nổ tung ra, quyền đầu đi trước một bước đánh lên đại thủ ấn. Trước đó đại thủ ấn chưa đánh xuống, mặt nước đã nhộn nhạo quay cuồng, hiện tại cả hai đánh vào nhau, Lạc Khôi mới biết thủ ấn này là cỡ nào khủng bố.

Mặc dù là nổ tung, nhưng quyền đầu của Lạc Khôi chỉ có thể đánh ra đại thủ ấn một cái lổ thủng, chân khí dị pháp mặc dù có bẻ gãy, lại không cách nào xâm nhập toàn bộ đại thủ ấn đem nó phá hư.

Lạc Khôi đâu còn lo được mất, đầu chuỳ trong tay dù chưa quấn lên chân khí như ý muốn, cũng là lao ra một cái mạnh bổ.Quảng Cáo

Cái này mạnh bổ là không có cách nào khác, đầu quyền dù đánh đại thủ ấn ra cái lổ thủng, nhưng trong mắt Lạc Khôi, đây không khác nào chính hắn ép mình không còn đường lùi.

Bởi, lổ thủng kia vậy mà giống như cánh cửa ngục bị phá, hơn hai mươi đầu quái thai đang bị giam cầm thuận đó mà lao ra, mà thực lực của chúng thôi rồi, đều là Kim Đan cảnh.

Dùng chân khí dưỡng quái thai?

Lạc Khôi có chút tê dại da đầu, thông qua đầu chuỳ khẩn trương nổ ra một thức phá ngàn người, vô số sợi tơ chân khí theo đó cũng hoá thành thật nhiều đầu chuỳ xếp chồng lên nhau, cứ mỗi đầu quái thai là mấy chục chuỳ đồng thời nện xuống.

Phanh, phanh, rắc, rắc.

Một thức phá ngàn người đối lên bầy quái thai rất kịch liệt, nhưng Lạc Khôi không có thời gian đi quản bên nào lợi thế, bởi lúc này, đại thủ ấn vỗ xuống tới.

Lạc Khôi điên cuồng phủ lên người thật nhiều vòng phòng hộ chân khí, ý niệm lại một trận kêu gọi lên Quỷ chủng.

Có thể Quỷ chủng xuất thân từ quy giáp Kim Quy, một chút điểm phòng ngự hẳn là phải có, có điều, nó không nghe lời hắn, vẫn một mực không có động tĩnh.

Uỳnh một tiếng chấn động vang trời, vô số bọt nước tung toé trời cao, toàn thân Lạc Khôi be bét thịt nát từ trong vỡ vụn mặt nước lao ra, hắn biết hắn xong.

Không nói đại thủ ấn uy lực quá kinh thiên, trong cơ thể hắn dược lực Huyết Chân Đan vẫn là sôi trào loạn phá, hắn đi hay là không đi?

Nhìn đến mặt nước Vô Tắc lưu vực bị đại thủ ấn ép cho vụn gãy, từ trên cao nhìn xuống, nước sông vậy mà bị lõm rõ hiện lên hình một cái bàn tay năm ngón, nước từ các nơi đổ về nhưng không thể lấp đầy được nó, Lạc Khôi nào dám càn rỡ.


Đại thủ ấn này dù sao cũng là từ xa đánh tới, đợi Ô Tắc đến được đây, hắn nhất định trốn không được.Quảng Cáo

Nếu Huyết Chân Đan ép Lạc Khôi muốn điên cuồng, hắn không ngại điên cuồng.

Nhưng nếu lúc này hắn chơi cứng với Ô Tắc, đó là ngu xuẩn, nhất là bầy quái thai kia, vậy mà một con cũng không có hư hao, đang hướng bên hắn chạy qua.

Tay nắm đầu chuỳ, sau lưng Lạc Khôi bỗng nhô lên một cái vòng mờ, đúng, Lạc Khôi một bên vận lên pháp quyết dị pháp, một bên không cố kỵ gọi ra Đơn Dương.

Đơn Dương dù chưa thành hình, nhưng nó nuốt lấy chân khí thì khỏi phải bàn, trước đó hắn muốn Hắc Ma Tử ít nhất cũng phải giúp hắn lột xuống Ô Tắc lớp da, hiện tại không nhất định phải cần tới Hắc Ma Tử.

Nếu nói độ liều, Lạc Khôi tự nhận mình là người có gan lớn, có thể một viên Huyết Chân Đan trong mắt Ô Tắc không tính là cái gì, nhưng Huyết Chân Đan được dị pháp hoá chân khí, chân khí này càng là đổ dồn Đơn Dương, uy lực rất khó nói.

Khoé miệng nhấc lên một cái bất cần, mặc cho dược lực Huyết Chân Đan tàn phá cơ thể, cũng mặc cho Đơn Dương ép đến thảm liệt, Lạc Khôi điên cuồng chu thiên, không ngừng bào mòn lấy dược lực, lại không ngừng đổ chân khí vào Đơn Dương.

Nơi xa, Ô Tắc thoáng khựng người lại, đối với bản năng đánh hơi chết chóc của mình rất là tin tưởng. Chính cái thoáng khựng người này, Hạ Hàn rất nhanh đã đuổi kịp.

Ô Tắc làm việc vốn không cần Hạ Hàn giải thích vì sao bám theo hắn, ngưng trọng nói:

"Hàn huynh, đi bên đó sẽ chết người."

Ngay cả Ô Tắc cũng sợ, Hạ Hàn thiết nghĩ cũng không cần đi chứng thực. Có điều Ô Tắc vừa nói xong, thân hình đã tiêu thất ngay tại chỗ, rõ ràng là hướng bên đó độn qua.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương