Chuyện kết hôn là chuyện quan trọng nhất của mỗi người, đối với Jeon Jungkook thì cực kì là hệ trọng. Lễ phục đã lo xong xuôi, thiệp mời cũng đã trao tay từng người, ngày đó cũng chỉ còn đếm ngược trong bốn mươi tám giờ. Jungkook cứ ra ngoài với hắn rồi lại chăm con rồi quấn quýt bên ba người lớn nhỏ. Nhưng mà chẳng hiểu sao trong lòng cậu vẫn cảm thấy lo lo.


1

Nhắm mắt rồi lại mở mắt, thế nào đó cậu đã đứng trước gương với nhiều người xung quanh đang chuẩn bị cho mình. Cảm giác lo lắng bắt đầu hiện rõ trên khuôn mặt nọ, Jungkook mím môi để son trên môi đều một chút. Cậu nhìn mọi người xung quanh, bất chợt lại cúi đầu, cố giữ vững tinh thần. Cậu biết việc mang thai cùng người trẻ tuổi như Kim Taehyung rất khó coi, thêm nữa bây giờ con của cậu cũng đã lớn rồi, biết nói lại còn biết chập chững đứng dậy.



Jeon Jungkook ngồi trước gương, hai bàn tay lành lạnh khó tả và vì lo lắng mà mồ hôi bịn rịn cả lòng bàn tay. Cậu lại vỗ vỗ gò má, nhìn chằm chằm bản thân trong gương, hít một hơi rồi đứng dậy. Jungkook đi tới trước xe đẩy mà Cá Lớn đang lim dim ngủ, bạn lớn này tâm hồn ngủ nghê phải gọi là nhất. Bé ngủ mọi lúc, mọi nơi. Kén ăn nhưng nghịch ngợm lại nhiều.



Thế còn Cá Bé bấy giờ đang ở đâu nhỉ?



Trước giờ diễn ra hôn lễ, Kim Taehyung và cậu không được gặp nhau. Hắn nôn nóng biết chừng nào, anh lớn của hắn trong bộ lễ phục nọ đương nhiên xuất chúng. Dạo này cậu tăng cân nên mặt tròn ủm, cười lên trông dễ thương biết bao nhiêu. Taehyung đút sữa cho Cá Bé mà hắn cứ luyên thuyên mãi, có lẽ vì thế cho nên bạn nhỏ nhất nhà đang âm thầm trừ điểm tinh tế của ba nhỏ. Bé ôm bình sữa, nằm trong vòng tay hắn, mắt tròn vừa chớp lại vừa nhìn chăm chú Kim Taehyung.



"Con uống no thì không được ngủ đó, lát nữa ở trên đó con mà ngủ... thì ba sẽ dỗi đấy!"






Hôn lễ không quá lớn, bởi vì hắn biết Jungkook ngại đám đông. Vả lại hắn cũng chỉ muốn cậu được vui vẻ nhất, nên những người có mặt đều đã thân quen. Hoặc Jungkook đã gặp qua vài lần. Kim Taehyung phải ôm theo một cục tròn với cái nơ hồng phấn trên đầu, thú thật thì bạn Cá Nhỏ này đã gà gật đòi ngủ. Nhưng mà bởi vì vẫn ham vui, nhắm mắt không được bao lâu thì em đã mở bừng ra, cười một cái rồi gục đầu vào lòng ngực ba mình.




Ngay cái thời điểm chỗ ngồi đều đã kín hết, Kim Taehyung đứng ở trên lễ đường. Bấy giờ hắn mới cảm thấy hồi hộp, chuyện này xem dễ thế nhưng mà khác xa với lần đầu tiên hắn bị mẹ mắng vì đánh nhau với bạn học. Hoặc là hắn cảm thấy, đây có vẻ như ngang ngửa với cảm giác mà những nhân viên dưới trướng hắn trong lúc bị Kim Taehyung nhìn chằm chằm (khi phỏng vấn).



Hắn vuốt vuốt cái má bánh bao của con gái nhỏ, thì thầm với bé. "Mong là ba sẽ không vì hồi hộp mà quên bài..."




Cá Nhỏ điệu đà cười thẹn, bé đột nhiên xấu hổ gục mặt vào ngực hắn. Nhỏ nhất nhà nhưng hay làm duyên, bé thích thế này nên cứ đôi lúc lại thể hiện rõ.




Khi cánh cửa nọ mở ra, mắt Kim Taehyung nhìn thấy người mà bản thân mong ngóng trông đợi. Hắn thật sự vì giây phút này quá sức đẹp đẽ, mắt Taehyung sáng ngời, không chờ được đến lúc Jungkook lên đến nữa. Hắn vừa bước thêm hai bước, sau đó xấu hổ đứng lại. Đấy thấy chưa, nhìn thấy người yêu thì ai rồi cũng sẽ gấp rút đến mức chẳng nhớ nổi điều gì.




Jeon Jungkook đứng ở trước cánh cửa đã mở, cậu bế Cá Lớn mắt tròn xoe đang nhoẻn miệng cười xinh. Cậu lóng ngóng nhìn quanh, Jungkook tim bấy giờ đã đập cực mạnh, hệt như sắp rơi luôn ra ngoài. May nhờ có bạn lớn trong vòng tay, Jeon bước thêm hai bước, cậu mấp máy môi, xấu hổ nói với bé xíu trong tay. "Ba lo quá, mọi người đều... đều nhìn chúng ta."




Chỉ khi bọn họ cách nhau chẳng bao xa, Kim Taehyung híp mắt cười. Hắn với người lớn hơn đứng kề vai nhau, bạn Cá Nhỏ gặp được chị lớn thì vui vẻ nhoẻn miệng, với tay nắm lấy cái nơ trên đầu Cá Lớn.


Khoảng cách được thu hẹp, cho nên Kim Taehyung chỉ cần nghiêng mặt sẽ nhìn thấy lóng ngóng của Jungkook. Hắn biết bây giờ cảm giác của cả hai giống nhau, Taehyung nhìn người chủ trì hôn lễ. Hắn hít một hơi rồi khẽ thì thầm. "Anh xinh trai lắm!"



"Anh... anh cảm ơn."




Bọn họ đồng loạt nhìn về phía người chủ trì khi mà ông nhoẻn miệng, Jeon Jungkook bấy giờ đã căng như dây đàn, cậu gắng hít thở thật sâu, tay run đến mức bạn nhỏ đang ở trong lòng cũng phải ngóng theo.



"Bây giờ tôi sẽ bắt đầu làm lễ, mong rằng tất cả mọi người có thể chứng kiến được giây phút này. Khi mà bọn họ sắp sửa trở thành của nhau."





Tất cả đồng loạt im lặng, chỉ thật sự nghiêm túc quan sát hai người đang sóng vai cùng nhau. Kim Taehyung nhích sát vào một chút, thề rằng hắn đã mong đợi giây phút này rất lâu. Cảm giác cứ hồi hộp mà lại vui sướng khó có thể tả hết bằng lời.



"Vậy, anh Kim Taehyung! Tôi và mọi người ở đây để chứng kiến lời thề của anh đối với nửa kia của mình, dù cho mai sau cuộc sống có bao nhiêu khổ cực hay bệnh tật ốm đau. Anh có nguyện ý ở bên cạnh Jeon Jungkook hết cả quãng đời hay không?"



"Tôi đồng ý!"




Jeon Jungkook cúi đâu, cậu lén lút nhìn hắn. Ngay thời khắc bên tai nghe được câu ước hẹn của hắn, Jungkook như muốn thốt lên sự vui mừng không sao tả xiết. Cậu nhoẻn miệng, cười trông rất tự nhiên lại cực kì hạnh phúc.




"Thế tôi muốn hỏi anh Jeon Jungkook! Anh có nguyện ý sống bên cạnh nửa kia của mình đến hết quãng đời dù có bao nhiêu gian khổ, hay ốm đau bệnh tật hay không?"




Jeon Jungkook nghiêng đầu nhìn hắn, ngay khi ánh mắt cả hai chạm nhau. Tim bọn họ chắc chắn đã thổn thức, Jungkook nuốt nước bọt, cậu khẽ chớp mắt một cái rồi đáp lời. "Thưa, tôi đồng ý!"





"Chúc mừng hai người, bấy giờ đây Kim Taehyung và Jeon Jungkook đã thực sự trở thành một cặp. Hai người có thể trao cho nhau những mật ngọt, và sau này phải hạnh phúc để đi với nhau đến hết cả những tháng năm của cuộc đời."





Kim Taehyung không chờ đợi được, hắn nhận bạn lớn trên tay Jungkook và cậu thì nhận bạn bé từ tay hắn. Như một món quà quý giá nhất, Taehyung híp mắt cười với Jeon, hắn cúi đầu rồi thành thật nhắm mắt. Khi tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên cùng với tiếng hò reo của mọi người đồng loạt xuất hiện thì đó cũng là lúc mà trên môi cảm nhận được sự mềm mại thân thuộc, Jungkook chỉ biết thẹn thùng hưởng thụ nó. Đó là lúc trái tim bọn họ cùng đập chung một nhịp, Kim Taehyung thuộc về cậu và Jeon Jungkook thì mãi mãi thuộc về hắn.




Nên dẫu rằng có bao nhiêu xa cách, dù là ở bất cứ vũ trụ nào, chỉ cần đó là Kim Taehyung và Jeon Jungkook thì họ luôn thuộc về nhau.




"Cưng cưng, em yêu anh!"




"Ừm... Kim Taehyung, anh... anh cũng thương em."




___



end rồi😭 cúi cùng cũng end ời nè
26

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương