Đại Boss Vương Phi
-
Chương 10: Hợp ý
Sáng hôm sau
Ta,hắn và Yên Chi đi lên núi săn bắn.Ta và Yên Chi chơi rất vui,quả thật cô bé này là khẩu xà tâm phật,cũng rất tốt bụng,nhưng đoi khi đang chơi thì đột nhiên liết xéo ta một cái.Bỗng ta nghe có tiếng bước chân,trong không trung hòa lẫn sát khí.Hắn cũng đã biết,ta và Yên Chi lùi ra sau.Từ tứ phía xuất hiện những hắc nhân,người nào cũng cầm kiếm chỉa về phía chúng ta.Sau đó,hắn bắt đầu lao vào cuộc chiến.Lúc đầu hắn đánh rất nhanh và dứt khoát nhưng cũng là sức người thôi,dần dần hắn chậm lại.Bỗng Song Uyên bên hông của ta rung lên,chạy đến bên tay của ta,có lẽ nó nhận ra sự nguy hiểm cận kề từ chủ nhân của Song Xuy.Vừa lúc đó,ta thấy một tên định chém sau lưng mà hắn không hề hay.Ta không suy nghĩ mà chỉ biết chạy đến đỡ cho hắn.
Ta bị tên kia đâm xuyên vai,nhưng không sao nó chả ảnh hưởng gì đến sức chiến đấu của ta cả.Khi hắn nhìn thấy ta bị đâm vì hắn,tim hắn khẻ nhói lên.Có lẽ hắn cũng nhận ra tình cảm của ta dành cho hắn rồi.Hắn vừa lo vừa mừng.Quả thật lúc đó hắn muốn chạy đến xem vết thưpng cho ta ngay nhưng vì đang chiến đấu.
Khi ta lâm vào cuộc chiến,ta hạ những tên đó bằng cách ngắn gọn nhất của sát thủ hiện đại.Nhắm ngay chổ hiểm và tặng một phát.Không cần dài dòng mà đở hao sức.Chẳng máy chóc,chúng ta đã tiêu diệt hắn bọn họ.Hắn chạy đến bên ta,băng bó vết thuơng cẩn thận,còn quay lên mắng yêu ta vài câu nữa.Ta không nói gì,chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt nhu tình,như thế thôi cũng làm tim hắn viu vẻ.
Bất chợt ta thấy cái thẻ bài rớt ra từ xác chết,ta laị gần xem.Trên đó có chữ Lãnh Triệt vương,thì ra là vương gia của Lãnh Thịnh hoàng triều.Ta hừ lạnh,dám đụng đến người của ta,các người sẽ không yên đâu.
Từ nãy giờ Yên Chi vẫn đứng xa nhìn chúng ta mà không hề bị gì.Rất đơn giản,những tên kia là đến ám sát hắn nên không lạm sát người vô tội,chỉ là ta nhào vô đánh nên bọn họ mới đánh ta mà thôi.Sau đó,chúng ta cùng Yên Chi về.Nhưng ta cảm thấy lạ.Hình như Yên Chi hết ghét ta rồi,còn đối xử hết sức mến ta.Ta cũng vui lòng chấp nhận mà bỏ qua chuyện hôm trước.Sau ngày đó,Yên Chi và ta lúc nào cũng chạy đến Vương phủ chơi.Ta thì tìm hắn còn Yên Chi đi theo ta.Có lẽ Yên Chi đã bỏ ý niệm vơí hắn.
Vậy cũng tốt,ta không cần phải hạ thủ với cô ấy.Ta rất ích kỉ trong tình yêu,vì vậy dù có thích cô ấy thế nào ta cũng phải tiêu trừ.Nhưng bây giờ không sao rồi,cô ấy nguyện từ bỏ rồi,ta sẽ xem Yên Chi như tỷ muội mà đối xử.Đừng nghĩ ta độc ác nha,dù con người có cao thuơng đến mức nào thì trong tình yêu bạn cũng vậy thôi.Nếu người đó nhìn thấy người họ yêu đi thân mật cùng nữ nhân khác mà không ghen là có hai trường hợp:1 là sẽ ngầm ghen và xử đẹp nữ tử kia,2 là người đó chưa thật sự yêu tên đó.Vậy là ai cũng vậy thôi,có lẽ bạn cũng thế đúng không?Vậy đừng nghĩ ta đọc ác nha.Ahihi
Ta,hắn và Yên Chi đi lên núi săn bắn.Ta và Yên Chi chơi rất vui,quả thật cô bé này là khẩu xà tâm phật,cũng rất tốt bụng,nhưng đoi khi đang chơi thì đột nhiên liết xéo ta một cái.Bỗng ta nghe có tiếng bước chân,trong không trung hòa lẫn sát khí.Hắn cũng đã biết,ta và Yên Chi lùi ra sau.Từ tứ phía xuất hiện những hắc nhân,người nào cũng cầm kiếm chỉa về phía chúng ta.Sau đó,hắn bắt đầu lao vào cuộc chiến.Lúc đầu hắn đánh rất nhanh và dứt khoát nhưng cũng là sức người thôi,dần dần hắn chậm lại.Bỗng Song Uyên bên hông của ta rung lên,chạy đến bên tay của ta,có lẽ nó nhận ra sự nguy hiểm cận kề từ chủ nhân của Song Xuy.Vừa lúc đó,ta thấy một tên định chém sau lưng mà hắn không hề hay.Ta không suy nghĩ mà chỉ biết chạy đến đỡ cho hắn.
Ta bị tên kia đâm xuyên vai,nhưng không sao nó chả ảnh hưởng gì đến sức chiến đấu của ta cả.Khi hắn nhìn thấy ta bị đâm vì hắn,tim hắn khẻ nhói lên.Có lẽ hắn cũng nhận ra tình cảm của ta dành cho hắn rồi.Hắn vừa lo vừa mừng.Quả thật lúc đó hắn muốn chạy đến xem vết thưpng cho ta ngay nhưng vì đang chiến đấu.
Khi ta lâm vào cuộc chiến,ta hạ những tên đó bằng cách ngắn gọn nhất của sát thủ hiện đại.Nhắm ngay chổ hiểm và tặng một phát.Không cần dài dòng mà đở hao sức.Chẳng máy chóc,chúng ta đã tiêu diệt hắn bọn họ.Hắn chạy đến bên ta,băng bó vết thuơng cẩn thận,còn quay lên mắng yêu ta vài câu nữa.Ta không nói gì,chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt nhu tình,như thế thôi cũng làm tim hắn viu vẻ.
Bất chợt ta thấy cái thẻ bài rớt ra từ xác chết,ta laị gần xem.Trên đó có chữ Lãnh Triệt vương,thì ra là vương gia của Lãnh Thịnh hoàng triều.Ta hừ lạnh,dám đụng đến người của ta,các người sẽ không yên đâu.
Từ nãy giờ Yên Chi vẫn đứng xa nhìn chúng ta mà không hề bị gì.Rất đơn giản,những tên kia là đến ám sát hắn nên không lạm sát người vô tội,chỉ là ta nhào vô đánh nên bọn họ mới đánh ta mà thôi.Sau đó,chúng ta cùng Yên Chi về.Nhưng ta cảm thấy lạ.Hình như Yên Chi hết ghét ta rồi,còn đối xử hết sức mến ta.Ta cũng vui lòng chấp nhận mà bỏ qua chuyện hôm trước.Sau ngày đó,Yên Chi và ta lúc nào cũng chạy đến Vương phủ chơi.Ta thì tìm hắn còn Yên Chi đi theo ta.Có lẽ Yên Chi đã bỏ ý niệm vơí hắn.
Vậy cũng tốt,ta không cần phải hạ thủ với cô ấy.Ta rất ích kỉ trong tình yêu,vì vậy dù có thích cô ấy thế nào ta cũng phải tiêu trừ.Nhưng bây giờ không sao rồi,cô ấy nguyện từ bỏ rồi,ta sẽ xem Yên Chi như tỷ muội mà đối xử.Đừng nghĩ ta độc ác nha,dù con người có cao thuơng đến mức nào thì trong tình yêu bạn cũng vậy thôi.Nếu người đó nhìn thấy người họ yêu đi thân mật cùng nữ nhân khác mà không ghen là có hai trường hợp:1 là sẽ ngầm ghen và xử đẹp nữ tử kia,2 là người đó chưa thật sự yêu tên đó.Vậy là ai cũng vậy thôi,có lẽ bạn cũng thế đúng không?Vậy đừng nghĩ ta đọc ác nha.Ahihi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook