Đại Boss Trẻ Con Cực Kỳ Yêu Vợ
-
Chương 24: Nhã Ái, anh yêu em
“Maa...maa!!
Á!! Daa!” Thiên Toàn nhảy nhót, đưa bàn tay nhỏ xíu chỉ chỉ là tấm kính, miệng chí chóe la trên xe. Nhã Ái phải ôm chặt Thiên Toàn ngồi ghế phụ
để cho Đại Kỷ lái xe, không khéo thằng bé này lại phá rối cha nó, hoặc
là nhào tới nhào lui u đầu.
Hôm nay nhà họ Đại đưa nhau đi mua đồ chơi cho Thiên Toàn. Tại sao à? Vậy xin hỏi nó còn đồ chơi nào chơi được không? Tôi hỏi mọi người đấy. Mua đại à? Mua đại rồi nó không thích thì sao? Đại Kỷ với Nhã Ái gốc gác đâu phải giàu sụ, trước đây cũng chỉ là sinh viên bình thường, là tiền đổ mồ hôi nước mắt mới có được. Đâu phải muốn mua gì là mua!
Đại Kỷ nhìn Thiên Toàn, anh thân làm cha mà lại rất muốn tống thằng nhóc này đi Bắc cực cho Hoàng Tố dạy dỗ! Thử nghĩ xem, anh chỉ có 1 vợ, mà thằng bé này giành suốt. Sáng ra, đi làm, Nhã Ái bận bịu đã đành, lần này còn bị Thiên Toàn đeo bám suốt cả buổi, lúc ăn cơm còn đẩy anh sang ngồi đối diện với Nhã Ái, còn tiểu quỷ ấy được ngồi kề bảo bối của anh, được đút cho ăn, được khen tấm tắc...Đến độ anh sắp đi làm, Nhã Ái cũng không thèm thắt cà-vạt giúp anh nữa, toàn để ý tới Thiên Toàn đang bâu chặt lấy tạp dề của cô...Mấy tháng đầu anh cũng có nói, nhưng Nhã Ái nói là con còn nhỏ, không được để con tự lập quá sớm, mất tình yêu thương cha mẹ sẽ làm hư hại đến sự phát triển sau này của con cái.
Nghe vợ nói có lý, nên anh cũng đồng ý đợi thằng bé lớn, nó sẽ được đi đâu đó sống, tách khỏi nhà.
Nhưng thực tại không như mơ.
Vì quá thân mùi mẹ, Nhã Ái đi đâu cũng có bóng Thiên Toàn lẻo đẻo phía sau, tắm rửa cũng 2 người đó tắm chung, Đại Kỷ bị ra rìa.. (không hiểu sao tui muốn tát vô mặt ổng ghê =_=), Đến tối, vì thấy con không chịu nằm nôi nữa, mà để con ngủ 1 mình cũng không được, Nhã Ái liền mang con lên giường ngủ chung với cha mẹ. Đại Kỷ thường có thói quen ôm vợ khi ngủ, từ khi chèn thêm thằng bé này vào, anh coi như ra rìa 100%, bản thân phải tự hỏi trước đây liệu mình có làm sai cái gì mà bị như thế này? (Hoàng Tố: Hẳn là không sai.). Nhã Ái càng ngày càng quan tâm Thiên Toàn, Đại Kỷ càng từ tình thân mà mọc ra 1 cái rễ non của sự ghen tỵ, xem con trai mình chẳng khác tình địch là bao.
Tuy nhiên, anh không nói những điều này cho vợ biết.
Hôm nay, Đại Kỷ có ý định đưa vợ đi mua đồ chơi cho Thiên Toàn, không ngờ được, nghe 2 từ đồ chơi, mắt thằng bé sáng lên, rồi nhìn đám đồ chơi trong góc bị bày từa lưa, nó bò bò lại, dẹp từng cái vào thùng, rồi quay sang đòi bế.
Ai mà không hiểu được nó muốn đồ chơi mới đến mức nào cơ chứ? Là cực kỳ thích a~ Bởi vậy người ta mới ngoan như vậy a~ Dẫn theo đi a~ Hứa sẽ ngoan! Nha!! Nha!! Nha!!
Đại Kỷ nhìn ánh mắt sáng choang như bóng đèn của thằng bé, rồi gật đầu.
Cuối cùng cũng tới tiệm đồ chơi cho trẻ con. Nhã Ái chưa kịp bước ra, Thiên Toàn đã la chí chóe, tay vẫy mạnh hơn vào cửa kính, như thể kêu: “Mở nhanh đi!” khiến Đại Boss ngồi kế bên nổi gân xanh gân đỏ, thằng nhóc này đúng là...
“Chào quý khách!” cô bán hàng tươi cười, thấy 1 gia đình hoàn hảo như vậy thật khiến người ta ngưỡng mộ chết đi được! Đại Kỷ rất có dáng làm quan to a~ Thật hút mắt a~
Thiên Toàn vẫy cánh tay ngay chỗ xe điện tử, Nhã Ái đi lại, cầm lên đưa cho con xem. Thiên Toàn cầm nhìn 1 hồi, liền đó vứt xuống đất, đôi mắt bớt đi ánh hào quang, nhìn món đồ chơi tội nghiệp bằng ánh mắt khinh bỉ kiểu trẻ con (=_= biết trước tui cho mẹ nó sảy thai cho rồi, cái đồ chảnh chó này!)
May mà Đại Kỷ đứng kế bên chộp lại được, không khéo là hư rồi.
“Anh bế con đi, em mỏi tay quá.” Nhã Ái đưa Thiên Toàn cho Đại Kỷ (giao trứng cho ác rồi!) rồi đi loanh quanh 1 hồi lâu, xem có gì hay không để cô mua về cho con, Đại Kỷ không thích mấy thứ này nên Thiên Toàn bảo đi đâu thì đi đó, không quan tâm.
“A!!” giọng Thiên Toàn đại nhân hét rí lên bên tai Đại Kỷ, khiến tâm hồn treo ngược cành cây của anh lập tức trở về. Rồi thằng bé nắm tóc anh, giựt mạnh khiến đầu óc Đại Kỷ như bị úp 1 hồi chuông vào não. Thiên Toàn la í é đòi lại quầy gấu bông, Đại Kỷ lập tức nghe theo, chạy lại quầy, không khéo có ngày mình hói 1 chỏm ngay đó mất!
Tới quầy gấu bông, nhìn 1 hồi, Thiên Toàn đại nhân lại chán, nắm đầu Đại Kỷ kêu í é dữ dội, đòi quay sang chỗ mô hình lego, Đại Kỷ cũng phải nghe theo, ba chân bốn cẳng chạy lại đó.
Các gia đình vào mua đồ chơi nhìn như thể đang coi kịch, nhiều người tự hỏi đây có phải cha và con không vậy? Hay là ông chủ nhỏ và tôi tớ to con?
Lát sau, chán rồi, Thiên Toàn cũng mệt, nên nằm ngủ trên tay anh, không quậy nữa, còn đầu tóc của Đại Kỷ bây giờ vừa vặn cho quạ nằm ngủ. Nhã Ái đi lâu chưa thấy có dấu hiệu quay lại, lát sau, anh đứng đợi ở quầy thu ngân thì thấy Nhã Ái đi lại, trên tay là vài quyển sách kể chuyện cổ tích, và bộ may gấu bông.
Tới lúc về, Đại Kỷ giao Thiên Toàn lại cho Nhã Ái, rồi lái xe, hỏi:
“Bảo bối mua cái đó làm gì vậy?”
“Đọc sách cho con, tối cục cưng hay quậy anh lắm mà nhỉ?” Nhã Ái bế thân ú nu của Thiên Toàn, hôn lên chóp mũi thằng bé, cái miệng đầy hơi sữa thở phì phò ngủ.
“Ừm....” Đại Kỷ gật đầu tán thành.
“Đại Kỷ, Hoàng tiền bối hôm nay gặp em, nói là muốn xin nghỉ việc.” Nhã Ái chợt nhớ Hoàng Tố, anh chàng đó hẳn đã chịu nhiều “vất vả“. Hoàng Tố là xin Phu nhân để cô tối nằm cạnh thì thủ thỉ cho Đại Kỷ nghe, vợ nói khác với người ngoài như anh nói. Tuy nhiên, Tố ca ca đúng là chọn sai người, Nhã Ái là thể loại hiền hậu, thẳng thắn, đâu có vụ gối tay rồi thủ thỉ đêm muộn...nếu có thì đã diễn ra cảnh H từ lâu rồi -_-
“Chuyện đó để Chủ tịch giải quyết, anh không can thiệp.” Đại Kỷ lạnh lùng phán 1 câu, nghĩ rằng Hoàng Tố mà nghe được chắc anh đập đầu nhảy cầu tự vẫn chết mất. Đại Boss đương nhiên biết mối quan hệ mờ ám của Hoàng Tố và Kì Bách, anh có đi làm nên biết là hiển nhiên!
Kì Bách là trồng cây si với Hoàng Tố.
Đại Kỷ không phải người ghét giới tính thứ 3, anh cùng Nhã Ái rất ủng hộ nữa là khác, tuy nhiên anh không rảnh mà để tâm tới bất cứ thứ gì khác ngoài vợ và con. Tự dưng đang chạy, anh đạp thắng xe cái két khiến Nhã Ái bất ngờ.
“Nhã Ái, anh yêu em.”
Rồi túm đầu cô hôn giữa con đường tấp nập, đến khi thỏa mãn mới thôi.
Nhã Ái nhà ta bế con, vẫn chưa kịp hoàn hồn, đến khi hoàn hồn đã quá muộn.
P/s: Ái Ái, phản công đi em =_= Nghe nói trẻ con nắng mưa thất thường, thằng cha này là 1 ví dụ điển hình.
Hôm nay nhà họ Đại đưa nhau đi mua đồ chơi cho Thiên Toàn. Tại sao à? Vậy xin hỏi nó còn đồ chơi nào chơi được không? Tôi hỏi mọi người đấy. Mua đại à? Mua đại rồi nó không thích thì sao? Đại Kỷ với Nhã Ái gốc gác đâu phải giàu sụ, trước đây cũng chỉ là sinh viên bình thường, là tiền đổ mồ hôi nước mắt mới có được. Đâu phải muốn mua gì là mua!
Đại Kỷ nhìn Thiên Toàn, anh thân làm cha mà lại rất muốn tống thằng nhóc này đi Bắc cực cho Hoàng Tố dạy dỗ! Thử nghĩ xem, anh chỉ có 1 vợ, mà thằng bé này giành suốt. Sáng ra, đi làm, Nhã Ái bận bịu đã đành, lần này còn bị Thiên Toàn đeo bám suốt cả buổi, lúc ăn cơm còn đẩy anh sang ngồi đối diện với Nhã Ái, còn tiểu quỷ ấy được ngồi kề bảo bối của anh, được đút cho ăn, được khen tấm tắc...Đến độ anh sắp đi làm, Nhã Ái cũng không thèm thắt cà-vạt giúp anh nữa, toàn để ý tới Thiên Toàn đang bâu chặt lấy tạp dề của cô...Mấy tháng đầu anh cũng có nói, nhưng Nhã Ái nói là con còn nhỏ, không được để con tự lập quá sớm, mất tình yêu thương cha mẹ sẽ làm hư hại đến sự phát triển sau này của con cái.
Nghe vợ nói có lý, nên anh cũng đồng ý đợi thằng bé lớn, nó sẽ được đi đâu đó sống, tách khỏi nhà.
Nhưng thực tại không như mơ.
Vì quá thân mùi mẹ, Nhã Ái đi đâu cũng có bóng Thiên Toàn lẻo đẻo phía sau, tắm rửa cũng 2 người đó tắm chung, Đại Kỷ bị ra rìa.. (không hiểu sao tui muốn tát vô mặt ổng ghê =_=), Đến tối, vì thấy con không chịu nằm nôi nữa, mà để con ngủ 1 mình cũng không được, Nhã Ái liền mang con lên giường ngủ chung với cha mẹ. Đại Kỷ thường có thói quen ôm vợ khi ngủ, từ khi chèn thêm thằng bé này vào, anh coi như ra rìa 100%, bản thân phải tự hỏi trước đây liệu mình có làm sai cái gì mà bị như thế này? (Hoàng Tố: Hẳn là không sai.). Nhã Ái càng ngày càng quan tâm Thiên Toàn, Đại Kỷ càng từ tình thân mà mọc ra 1 cái rễ non của sự ghen tỵ, xem con trai mình chẳng khác tình địch là bao.
Tuy nhiên, anh không nói những điều này cho vợ biết.
Hôm nay, Đại Kỷ có ý định đưa vợ đi mua đồ chơi cho Thiên Toàn, không ngờ được, nghe 2 từ đồ chơi, mắt thằng bé sáng lên, rồi nhìn đám đồ chơi trong góc bị bày từa lưa, nó bò bò lại, dẹp từng cái vào thùng, rồi quay sang đòi bế.
Ai mà không hiểu được nó muốn đồ chơi mới đến mức nào cơ chứ? Là cực kỳ thích a~ Bởi vậy người ta mới ngoan như vậy a~ Dẫn theo đi a~ Hứa sẽ ngoan! Nha!! Nha!! Nha!!
Đại Kỷ nhìn ánh mắt sáng choang như bóng đèn của thằng bé, rồi gật đầu.
Cuối cùng cũng tới tiệm đồ chơi cho trẻ con. Nhã Ái chưa kịp bước ra, Thiên Toàn đã la chí chóe, tay vẫy mạnh hơn vào cửa kính, như thể kêu: “Mở nhanh đi!” khiến Đại Boss ngồi kế bên nổi gân xanh gân đỏ, thằng nhóc này đúng là...
“Chào quý khách!” cô bán hàng tươi cười, thấy 1 gia đình hoàn hảo như vậy thật khiến người ta ngưỡng mộ chết đi được! Đại Kỷ rất có dáng làm quan to a~ Thật hút mắt a~
Thiên Toàn vẫy cánh tay ngay chỗ xe điện tử, Nhã Ái đi lại, cầm lên đưa cho con xem. Thiên Toàn cầm nhìn 1 hồi, liền đó vứt xuống đất, đôi mắt bớt đi ánh hào quang, nhìn món đồ chơi tội nghiệp bằng ánh mắt khinh bỉ kiểu trẻ con (=_= biết trước tui cho mẹ nó sảy thai cho rồi, cái đồ chảnh chó này!)
May mà Đại Kỷ đứng kế bên chộp lại được, không khéo là hư rồi.
“Anh bế con đi, em mỏi tay quá.” Nhã Ái đưa Thiên Toàn cho Đại Kỷ (giao trứng cho ác rồi!) rồi đi loanh quanh 1 hồi lâu, xem có gì hay không để cô mua về cho con, Đại Kỷ không thích mấy thứ này nên Thiên Toàn bảo đi đâu thì đi đó, không quan tâm.
“A!!” giọng Thiên Toàn đại nhân hét rí lên bên tai Đại Kỷ, khiến tâm hồn treo ngược cành cây của anh lập tức trở về. Rồi thằng bé nắm tóc anh, giựt mạnh khiến đầu óc Đại Kỷ như bị úp 1 hồi chuông vào não. Thiên Toàn la í é đòi lại quầy gấu bông, Đại Kỷ lập tức nghe theo, chạy lại quầy, không khéo có ngày mình hói 1 chỏm ngay đó mất!
Tới quầy gấu bông, nhìn 1 hồi, Thiên Toàn đại nhân lại chán, nắm đầu Đại Kỷ kêu í é dữ dội, đòi quay sang chỗ mô hình lego, Đại Kỷ cũng phải nghe theo, ba chân bốn cẳng chạy lại đó.
Các gia đình vào mua đồ chơi nhìn như thể đang coi kịch, nhiều người tự hỏi đây có phải cha và con không vậy? Hay là ông chủ nhỏ và tôi tớ to con?
Lát sau, chán rồi, Thiên Toàn cũng mệt, nên nằm ngủ trên tay anh, không quậy nữa, còn đầu tóc của Đại Kỷ bây giờ vừa vặn cho quạ nằm ngủ. Nhã Ái đi lâu chưa thấy có dấu hiệu quay lại, lát sau, anh đứng đợi ở quầy thu ngân thì thấy Nhã Ái đi lại, trên tay là vài quyển sách kể chuyện cổ tích, và bộ may gấu bông.
Tới lúc về, Đại Kỷ giao Thiên Toàn lại cho Nhã Ái, rồi lái xe, hỏi:
“Bảo bối mua cái đó làm gì vậy?”
“Đọc sách cho con, tối cục cưng hay quậy anh lắm mà nhỉ?” Nhã Ái bế thân ú nu của Thiên Toàn, hôn lên chóp mũi thằng bé, cái miệng đầy hơi sữa thở phì phò ngủ.
“Ừm....” Đại Kỷ gật đầu tán thành.
“Đại Kỷ, Hoàng tiền bối hôm nay gặp em, nói là muốn xin nghỉ việc.” Nhã Ái chợt nhớ Hoàng Tố, anh chàng đó hẳn đã chịu nhiều “vất vả“. Hoàng Tố là xin Phu nhân để cô tối nằm cạnh thì thủ thỉ cho Đại Kỷ nghe, vợ nói khác với người ngoài như anh nói. Tuy nhiên, Tố ca ca đúng là chọn sai người, Nhã Ái là thể loại hiền hậu, thẳng thắn, đâu có vụ gối tay rồi thủ thỉ đêm muộn...nếu có thì đã diễn ra cảnh H từ lâu rồi -_-
“Chuyện đó để Chủ tịch giải quyết, anh không can thiệp.” Đại Kỷ lạnh lùng phán 1 câu, nghĩ rằng Hoàng Tố mà nghe được chắc anh đập đầu nhảy cầu tự vẫn chết mất. Đại Boss đương nhiên biết mối quan hệ mờ ám của Hoàng Tố và Kì Bách, anh có đi làm nên biết là hiển nhiên!
Kì Bách là trồng cây si với Hoàng Tố.
Đại Kỷ không phải người ghét giới tính thứ 3, anh cùng Nhã Ái rất ủng hộ nữa là khác, tuy nhiên anh không rảnh mà để tâm tới bất cứ thứ gì khác ngoài vợ và con. Tự dưng đang chạy, anh đạp thắng xe cái két khiến Nhã Ái bất ngờ.
“Nhã Ái, anh yêu em.”
Rồi túm đầu cô hôn giữa con đường tấp nập, đến khi thỏa mãn mới thôi.
Nhã Ái nhà ta bế con, vẫn chưa kịp hoàn hồn, đến khi hoàn hồn đã quá muộn.
P/s: Ái Ái, phản công đi em =_= Nghe nói trẻ con nắng mưa thất thường, thằng cha này là 1 ví dụ điển hình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook