Đặc Thù Không Gian
Quyển 6 - Chương 57: Hoài nghi Thiên Ngoại Thiên

Long Vũ sững sờ một chút, sau đó liền hỏi:

- Không thích hợp là thế nào? Em đang nói đến phương diện nào đây?

Long Vũ cảm thấy lời của La Lâm hoàn toàn không hợp với lo-gic. Từ sau khi hắn tiến vào Thiên Ngoại Thiên, tu vi của bản thân hẵn vẫn tiến bộ nhanh chóng, đây là điều nằm mơ hắn cũng muốn.

Tiếng nói của La Lâm ngay lập tức xuất hiện trong đầu Long Vũ:

- Long Vũ ca ca, nói thật cho anh biết, em cũng không hiểu là chuyện gì đang xảy ra. Nói tóm lại, anh có cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng. Anh không nhận ra rằng Quang Minh Tôn Thần cùng với Huyết Anh đại đế quá nhiệt tình sao? Anh có biết rằng hỗn độn nguyên dịch kia quý giá tới cỡ nào không?

- Quý giá cỡ nào?

Long Vũ hỏi lại.

- Nghe nói rằng, hỗn độn nguyên dịch này ở Thiên Ngoại Thiên phải mất thời gian mười vạn năm tích lũy từng tí mà thành. Thường ngày, cho dù là Huyết Anh Đại Đế cũng phải tiết kiệm sử dụng, không có lý nào cho anh sử dụng toàn bộ. Em cảm thấy bọn chúng có toan tính gì đó.

- Không có lý nào.

Long Vũ phản bác.

- Ngươi ta hào phóng, nhiệt tình em cũng nghi ngờ. Vậy theo ý của em, bọn hắn phải đối với anh mặt nặng mày nhẹ, lạnh lùng đối xử mới là bình thường hay sao? La Lâm, em không nên nghĩ vớ vẩn, khí tức của Quang Minh Tôn Thần cùng Huyết Anh Đại Đế bị Thiên Đạo cấm chế, bọn họ không có cách nào xuất thủ. Mà bọn họ lại muốn đem quy luật của Thiên Đạo định đoạt. Dưới tình huống này bọn họ chỉ có thể trông cậy vào anh. Cho nên có đối xử nhiệt tình với anh cũng là chuyện hoàn toàn dễ hiểu.

Nghe thấy vậy, La Lâm nói:

- Long Vũ ca ca. Theo quan điểm lý giải của anh cũng không phải là không đúng, nhưng em vẫn nhận thấy sự tình có gì đó không đúng. Như thế này đi, anh hãy quay về, rời khỏi Thiên Ngoại Thiên. Em cùng với Thiên Dực Hổ sẽ tiếp tục ở lại đây, em lợi dụng đoạn thời gian này tìm hiểu vấn đề rốt cục là như thế nào...

- Được...

Long Vũ nói.

- Tuy rằng anh không muốn hại người, nhưng đề phòng thì không thể lơ là. La Lâm, em ở lại đây cũng cần phải cẩn thận mọi chuyện.

- Được rồi, Long Vũ ca ca, em sẽ cẩn thận.

La Lâm nghiêm túc đáp lời.

……………………………..

……………………………..

Ba ngày sau, nhờ Quang Minh Tôn Tần chỉ bảo, Long Vũ tự mình thi triển phép thuật rời khỏi Thiên Ngoại Thiên.

Sau khi rời khỏi Thiên Ngoại Thiên, Long Vũ định tiến về Tiên Cảnh để gặp Kim Phượng cùng Thi Nhân, nhưng đúng vào lúc này hắn cảm thấy một cỗ sát khí.

Sát khí tuy mờ nhạt nhưng uy lực lại cảm nhận được rất rõ ràng. Hẳn là có cao thủ ở phía sau hắn.

Long Vũ âm thầm giật mình trong lòng. Quay đầu, lớn tiếng nói:

- Là Thiên Nguyên sao? Nếu đã đến đây rồi vì sao không hiện thân ra gặp mặt?

- Hắc hắc. Xem ra lần này ngươi tiến vào Thiên Ngoại Thiên thu hoạch cũng không nhỏ nhỉ.

Người chưa xuất hiện nhưng âm thanh đã đến tai. Thiên Nguyên cười lạnh, Long Vũ quay người về phía âm thanh truyền tới.

Trong giây lát sau, thân hình Thiên Nguyên xuất hiện trước mặt Long Vũ.

Long Vũ cực kỳ bình tĩnh, lẳng lặng hỏi:

- Ngươi đã nhìn thấy điểm này, lại còn dám chủ động tìm ta...?

Thiên Nguyên lớn tiếng cười nói:

- Long Vũ, khẩu khí thật là lớn lối. Nhìn bộ dáng của ngươi, tự tin của ngươi đã lớn lên không ít. Bởi vì ngươi đã lấy được phương thức tu luyện Hỗn Độn Quyết hay sao?

Long Vũ lấy lại vẻ hờ hững, thản nhiên cười nói:

- Ngươi đã biết rồi thì ta cũng không lừa gạt ngươi. Quả thật là ta đã lấy được phương thức tu luyện Hỗ Độn Quyết, ta lại còn có được Hỗn Độn kim thân. Thiên Nguyên, biết điều một chút, đem quy luật Thiên Đạo giao cho ta, ta sẽ không làm khó ngươi.

- Tiểu bối vô tri, ngươi cho rằng ngươi đã là thiên hạ vô địch?

Hai mắt Thiên Nguyên bắn ra hàn quang yêu dị, hai tay nổi gân xanh. Hăn không hề che dấu sát khí khổng lồ mà hướng ra ngoài phát tán.

Long Vũ trấn định, không có nửa điểm dao động.

Thiên Nguyên nhe răng cười nói:

- Tiểu bối, để ta kiểm tra xem rốt cục ngươi chiếm được bao nhiêu chỗ tốt...

Nói xong, Thiên Nguyên liền vung tay lên, theo sau đó một cỗ quyền kình cực lớn hướng bên này đánh lại.

Long Vũ cũng không dám khinh thường, tâm thần vừa động, Thiên Sư pháp kiếm liền xuất hiện trong tay. Hỗn độn nguyên lực màu vàng nhạt lóe ra xung quanh thân kiếm, phảng phất như có một con rồng tím chậm rãi uốn lượn quanh thân kiếm.

Nhờ có lực lượng của Hỗn Độn nguyên lực, Thiên Sư pháp kiếm uy lực càng lớn hơn. Tại thời điểm này Long Vũ tràn ngập tự tin.

Thiên Nguyên có chút kinh hãi nói:

- Không ngờ tới ngươi lại tu luyện thành công một cách nhanh chóng như vậy.

Tay cầm Thiên Sư pháp kiếm, Long Vũ chỉ thẳng Thiên Nguyên nói:

- Đến đây đi, ta cho ngươi xem sự lợi hại của ta.

Do hỗn độn nguyên khí ảnh hưởng, sát khí của Thiên Sư pháp kiếm cực kỳ cường đại, khí thế áp đảo như biển khơi, làm cho người ta không thể nào chống cự.

Thiên Nguyên rõ ràng có thể cảm nhận được khí thế uy áp của đối phương, nhưng vào lúc này hắn đã tập trung kiếm khí, hiện địa đã không thể thu tay lại, và hắn cũng không muốn thu tay lại.

Đúng lúc này, hắn hét lớn một tiếng, hai tay nắm chặt, hướng tới Long Vũ xuất thủ.

Trong cơ thể Long Vũ có Hỗn Độn nguyên lực lưu chuyển, liền di chuyển với tốc độ nhanh, hy vọng sẽ tránh được quyền kình của Thiên Nguyên. Nhưng Long Vũ cũng hiểu, với kỹ năng của Thiên Nguyên, dù hắn di chuyển nhanh cỡ nào thì quả đấm của Thiên Nguyên cũng theo sát động tác của mình mà biến hóa, càng lui thì càng bị hãm vào nguy hiểm.

Nhưng, trong lần giao thủ này hắn cũng không hề kích động. Trải qua lần huấn luyện tại Thiên Ngoại Thiên, tu vi của bản thân hắn đã tiến thêm một bước.

Long Vũ trấn định tinh thần, thoải mái sử dụng Thiên Sư pháp kiếm, nhất thời kiếm khí rợp trời. Kiếm khí từ thiên kiếm xuất ra, rất nhanh sau đó liền hóa giải được quyền kình của Thiên Nguyên. Đồng thời, hắn bắn ra kiếm khí, hướng Thiên Nguyên đánh tới.

Thiên Nguyên kinh hãi, hai tay đưa lên, mạnh mẽ phát ra sức lực để cản lại kiếm khí của Long Vũ.

Giống như đã biết trước kiếm khí của mình không thể tổn thương được Thiên Nguyên, nhanh như chớp, Long Vũ phi thân hướng tới trước mắt Thiên Nguyên một kiếm đánh tới. Trong phút chốc kiếm khí bạo phát, bóng kiếm màu vàng nhạt như một con rồng khổng lồ từ trên trời bay xuống, đem Thiên Nguyên nuốt trọn vào trong.

Thiên Nguyên thở dài hai tiếng, hai tay ra chiêu liên tục, nguyên lực cường hãn nháy mắt đã xuất hiện xung quanh mình, tạo ra một hàng rào phòng ngự. Hàng rào phòng ngự này chưa chắc đã có thể cản nổi đường công kích kia. Nhưng mục đích của Thiên Nguyên là cản trở tấn công, tranh thủ thời gian cho mình.

- Ầm…

Một tiếng nổ lớn, tại thời điểm kiếm khí của Long Vũ phá tan hàng rào phòng ngự kia, thân hình của Thiên Nguyên như một làn khói nhẹ, đột nhiên biến mất.

Long Vũ không nghĩ tới là tốc độ của Thiên Nguyên lại nhanh như vậy, phía trên vẫn còn đang lưu lại kiếm khí của mình. Long Vũ vạn phần kinh ngạc, cảm thấy Thiên Nguyên xuất hiện ở sau lưng, không chút chậm trễ, quay người về sau xuất kiếm ra tấn công.

Chỉ nghe một tiếng "keng" vang giòn, thân hình của Long Vũ vọt tới trước, Thiên Nguyên lui về sau, hai người trực tiếp đối kích một chiêu, chính diện đụng nhau, cả hai đồng thời bắn về phía sau.

Nhưng bàn tay Thiên Nguyên rõ ràng hơi hạ xuống, sau khi ra chiêu, cả người hắn lảo đảo lui về phía sau.

Long Vũ thừa thắng xoay người truy kích, Thiên Sư pháp kiếm trong tay xuất ra hàng nghìn hàng vạn kiếm khí, ùn ùn hướng về phía Thiên Nguyên, dường như đem Thiên Nguyên bị đánh bật về phía sau vây kín lại.

Nhưng Thiên Nguyên phản ứng nhanh như chớp, bay thẳng lên trên, tránh né một kích này trong gang tấc. Đồng thời ở trên xuất ra vô số quyền, thân pháp biến ảo cực nhanh, làm cho Long Vũ cảm giác được không thể phòng ngự.

Tâm tình của Long Vũ không hề rối loạn, bình tĩnh vận dụng cảm giác của hỗn độn nguyên lực, rất nhanh cảm thấy được chỗ sơ hở của Thiên Nguyên.

Long Vũ Lập tức cười lạnh, thúc giục hỗn độn nguyên lực vào thân kiếm, Thiên Sư pháp kiếm chợt phát ra tiếng kêu như tiếng rồng ngâm, ánh sáng vàng sắc chiếu sáng khắp nơi. Một con rồng khổng lồ màu vàng từ trong kiếm phóng xuất ra, bay thẳng lên trời.

Con Cự Long đuổi theo sát phsau Thiên Nguyên

Thiên Nguyên nhận thấy con rồng kiếm khí uy lực cực kỳ cường đại, tốc độ rất nhanh, không dám thờ ơ.

Nhân cơ hội Thiên Nguyên cùng Cự Long dây dưa, Long Vũ không hề lưu tình, một kiếm bổ tới. Tốc độ của Thiên Nguyên cực nhanh, thân hình như sấm chớp đỡ lại một kích này.

Đồng thời hắn ta hung hăng xuất ra một quyền

Giống như Long Vũ có thể đoán được ý nghĩ của hắn, nhanh chóng tránh khỏi.

Long Vũ không ngạnh tiếp chiêu này, mà hắn ta nhanh chóng thối lu. Không phải là hắn không có năng lực đón đỡ một kích này mà là không muốn đánh bừa.

Không hiểu Thiên Nguyên có ý tưởng đồng dạng hay không, đuổi theo không dứt.

Dọc theo đường đi, Long Vũ tấn công Thiên Nguyên một cách mãnh liệt, cuối cùng Long Vũ dừng lại, liên tục dùng Thiên Sư pháp kiếm chém ra, hướng về phía quyền kình của Thiên Nguyên mà tấn công. Quyền kình của Thiên Nguyên không thể đột phá phòng thủ của Long Vũ, ngược lại, còn nhiều lần bị kiếm của Long Vũ áp chế.

Thiên Nguyên thấy tình hình không ổn, hét to một tiếng, hai tay chắp pháp quyết, lập tức ánh sáng màu vàng, hướng tới Long Vũ điên cuồng tấn công, sức tấn công cực kỳ lợi hại.

Long Vũ hô nhỏ một tiếng, phi thân tới trước, đem Thiên Sư pháp kiếm vận dụng tối đa. Trong phút chốc kiếm khí rợp trời, đem những chiêu của Thiên Nguyên hóa giải, đánh ngược trở về. Tuy tạm thời thắng thế nhưng không có một tia buông lỏng.

Thiên Nguyên thất kinh trong lòng. Nếu như không thi triển ra tuyệt học còn đang ẩn dấu, chưa tính tới chuyện kế hoạch bị trì hoãn mà sợ là còn thất bại trước Thiên Sư pháp kiếm. Ngay lập tức, không một chút chậm trễ, hắn hét lớn một tiếng, thúc giục lực lượng toàn thân điên cuồng phát huy. Trong khoảnh khắc hơn mười quyền được xuất ra hướng phía Long Vũ mà phóng tới.

Long Vũ hiểu được một kích này của Thiên Nguyên không hề tầm thường.

Lưc lượng kia muốn bao vây, đem Long Vũ tiêu diệt trong nháy mắt. Long Vũ không hề có chỗ thối lui.

Thiên Nguyên xuất ra tuyệt chiêu đem Long Vũ vây kín tứ bề. Trong lòng hắn âm thầm giật mình, chắc hẳn là Quan Minh Tôn Thần cùng Huyết Anh Đại Đế tốn không ít công sức.

Nhưng điều làm cho hắn khiếp sợ còn đang ở phía sau.

Bỗng dưng có tiếng kêu lớn, Thiên Sư pháp kiếm trong khoảnh khắc triệu hồi ra mấy con Cự Long màu vàng nhạt, cùng với đám quyền kình của Thiên Nguyên đối chiêu gay gắt một chỗ

Bản thân Long Vũ chưa thế hóa giải được chiêu này, nhưng thần uy của Thiên Sư pháp kiếm quả thật không phải tầm thường. Ít nhất Thiên Nguyên đem toàn lực xuất ra thì Long Vũ cũng không thể né tránh.

Thiên Nguyên cực kỳ hoảng sợ, cuối cùng hắn cũng hiểu được Long Vũ lợi hại.

Lóe lên ý nghĩa này, càng xác minh cho phán đoán của hắn.

Nhưng giờ phút này bị Long Vũ ép tới hoàn cảnh này, trong lòng hắn cũng cực kỳ khó chịu. Đột nhiên Thiên Nguyên hét lên một tiếng lớn, tập trung toàn bộ lực lượng lên hai tay. Trong nháy mắt, nện xuống mấy trăm quyền đầu, hướng phía Long Vũ mà đánh tới. Long Vũ liên tiếp chém ra kiếm khí, không ngừng ngăn chặn.

Thiên Nguyên lại hét to, âm thanh vang dội như sét đánh. Trong khoảng khắc, quyền đầu của hắn đã đem Long Vũ nuốt trọn, không ngừng xâm nhập phòng tuyến của Long Vũ

Long Vũ mặc dù huy động kiếm nhanh như điện, nhưng cũng không chống nổi quyền kình công kích tứ bề, cả người biến mất trong bóng quyền kình của Thiên Nguyên

Thiên Nguyên đắc ý cười lớn, đây là công kích hắn ngộ ra từ trước, vốn là để đối phó với Quang Minh Tôn Thần cùng Huyết Anh Đại Đế.

Đang lúc cao hứng, hắn tự tin rằng mình chiếm thượng phong, tiếng cười của hắn từ từ biến mất, bỗng chợt buồn bã. Tiếng rồng ngâm vang vọng bốn phía, một thân ảnh từ dưới đất bay vọt lên trời, cả người còn quấn quanh một màu vàng nhạt chói lọi.

Người này đương nhiên là Long Vũ.

Vui quá hóa buồn, Thiên Nguyên đang đắc ý còn chưa kịp phản ứng, Long Vũ đã xuất hiện trước mặt hắn. Không cho hắn có cơ hội thi triển độn pháp, trong nháy mắt Long Vũ xuất ra hai ccon Vấn Thiên Thần Long.

Thiên Nguyên hoàn toàn không thể tưởng tượng được, Long Vũ có thể phá giải được chiêu công kích chính bản thân hắn ngộ ra.

Hắn đâu biết được rằng trong đầu Long Vũ có pháp quyết của thế giới tương lai.

Cực kỳ hoảng sợ, lại không có quyền kình hộ thân, lúc này Thiên Nguyên không có thời gian nghĩ nhiều, ngay lập tức toàn lực xuất ra một quyền.

Mặc dù là vội vàng xuất ra nhưng uy lực của quyền kình cũng không phải là bình thường.

Ánh sáng vàng chói mắt bạo phát, Thiên Nguyên có cảm giác kiếm khí đang xâm nhập vào cơ thể, lúc này hắn vô cùng kinh hãi, Long Vũ liên tục, mạnh mẽ tấn công tới trước mặt của hắn.

Thiên Nguyên chú ý tới hai con Vấn Thiên Thần Long màu vàng nhạt ở trước mặt đánh tới, vận dụng lực lượng toàn thân hướng Long Vũ xuất ra một chiêu công kích toàn lực. Hắn muốn lưỡng bại câu thương, ý muốn bức bách Long Vũ thu chiêu.

Long Vũ vô cùng hiểu rằng, Thiên Nguyên không hề thua kém mình.

Nhưng trong tình huống này, muốn lùi bước quả thực có chút khó khăn.

Đối mặt với quyền kình uy áp kinh người, Long Vũ vận khởi Thiên Sư pháp kiếm,liên tục ánh sáng màu vàng nhạt không ngừng xuất ra đem Thiên Nguyên nuốt trọn vào trong. Thiên Nguyên hoảng sợ lui lại phía sau, không thể né tránh. Trong nháy mắt Thiên Nguyên dùng tay phải ngăn lại sự công kích của Vấn Thiên Thần Long.

Một tiếng kêu đau đớn. Cánh tay phải của Thiên Nguyên đã bị chém rụng.

Nhưng Long Vũ cũng không tốt hơn, đón lấy quyền kình của Thiên Nguyên tấn công vào thân thể. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, cả người lung lay như sắp ngã.

Hắn đem hỗn độn nguyên lực áp chế, đem đám khí huyết nhộn nhạo nuốt xuống, ổn định thân thể.

Sau khi thân hình đứng vững, hắn chậm rãi phun ra một ngụm khí tức khó chịu. Ổn định tinh thần, đem mắt quét mọi nơi một lượt, vọt người tới trước mặt Thiên Nguyên.

Lúc này, sắc mặt Thiên Nguyên tái nhợt, hắn đã nhặt cánh tay bị đứt lìa kia lên.

Hắn lạnh lùng nhìn Long Vũ, giống như là muốn ăn tươi nuốt sống Long Vũ vậy.

Long Vũ lạnh giọng nói:

- Thiên Nguyên, hãy đem quy luật Thiên Đạo giao ra đây, nếu không ta và ngươi chỉ có đến chết mới thôi.

- Hừ.

Thiên Nguyên khinh thường cười lạnh một tiếng, nói:

- Long Vũ, ngươi đúng là một kẻ ngu dốt, chẳng lẽ ngươi còn không hiểu được rằng ngươi đang bị lợi dụng.

- Ta biết...

Long Vũ nói:

- Bọn hắn cho ta sức mạnh, ta vì bọn hắn mà làm việc, ta thấy điều này rất công bằng. Ta không thấy mình bị lợi dụng ở điểm nào, xét mặt khác, nếu ta bị lợi dụng thì đã sao? Hai bên chúng ta đều có lợi, điều này hoàn toàn là bình thường. Ta thích...

- Ngươi sai lầm rồi, sự tình không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu...

Thiên Nguyên nghiêm mặt nói:

- Long Vũ, ngươi cũng hiểu được hỗn độn nguyên dịch kia quý giá cỡ nào?

- Đúng, ta biết.

Long Vũ nói:

- Không dễ dàng để có được, cho dù là Huyết Anh Đại Đế cũng phải dùng một cách tiết kiệm.

- Biết được thì tốt.

Thiên Nguyên nói:

- Ngươi suy nghĩ lại đi, vật quý giá như vậy, tại sao người ta lại cho ngươi dùng? Nếu như không có lợi ích thật lớn ở sau, bọn hắn làm sao có thể đưa ra tiền vốn lớn như vậy?

- Ngươi nói rất hay.

Long Vũ nói tiếp:

- Thiên Nguyên, cuối cùng là ngươi muốn nói tới cái gì đây? Muốn ta không còn dính dáng tới ngươi nữa? Được thôi, giao quy luật Thiên Đạo cho ta.

- Ngu dốt.

Thiên Nguyên cười lạnh

- Nói tới nói lui ngươi cũng không hiểu hết được chân tướng sự việc, Long Vũ, ngươi bị lừa rồi…

- Ta bị lừa cái gì?

Long Vũ nói:

- Không cần đánh trống lảng nói sang chuyện khác.

- Được rồi... Ngươi có để ta nói hết lời hay không...

Thiên Nguyên trầm giọng nói:

- Long Vũ, nói thật, hiện tại ta và ngươi không nên tái đấu, chúng ta có phiền toái giống nhau. Có một số việc Quang Minh Tôn Thần cùng Huyết Anh Đại Đế cũng chưa chắc nói rõ với ngươi. Ngươi đem quy luật Thiên Đạo về cho bọn hắn thì có thể giải trừ mọi nguy hiểm hay sao?

- Chẵng lẽ lại không đúng như vây?

Long Vũ hỏi.

- Trên lý thuyết thì đúng là như vây, nhưng sự tình không hề đơn giản như vẻ ngoài.

Thiên Nguyên kinh miệt cười nói

- Lực lượng Thiên Đạo đã đem hai người bọn họ mạnh mẽ áp chế, cho dù bọn hắn có chiếm được Quy luật Thiên Đạo, cũng không thể nào bù đắp lại lực lượng đã mất đi. Đường sống duy nhất của bọn hắn chính là tìm kẻ thế mạng...

- Kẻ thế mạng?

Long Vũ nói tới đây, đột nhiên hiểu được ý tứ của Thiên Nguyên.

Bình tĩnh suy nghĩ, Long Vũ hỏi:

- Thiên Nguyên, ý của ngươi là, Quang Minh Tôn Thần cùng Huyết Anh Đại Đế tính toán hai chúng ta làm kẻ chết thay?

- Cuối cùng cũng nói được một câu thông minh.

Thiên Nguyên cười nói:

- Giờ này thì ngươi đã hiểu rõ chưa? Quang Minh Tôn Thần, Huyết Anh Đại Đế lại một lần nữa làm cho thực lực của ngươi tiến bộ rất nhanh, chỉ là muốn Thiên Đạo đem ngươi áp chế, để cho bọn chúng dễ dàng thoát thân. Ta mới hiểu được chuyện này gần đây mà thôi, bởi vì khi thực lực tăng lên, trong lòng ta liền xuất hiện ý niệm khủng hoảng. Mà ý niệm khủng hoảng đó chính là lực lượng của Thiên Đạo giám thị.

- Tại sao ta không có cảm giác này?

Long Vũ hỏi.

- Đó là vì ngươi mới tu luyện Hỗn Độn Quyết. Nếu tu luyện tới một cảnh giới nhất định ngươi sẽ cảm nhận được.

Thiên Nguyên nói.

- Dựa vào cái gì mà ta tin lời ngươi?

Long Vũ hỏi.

- Nếu ngươi không tin ta, tương lai ngươi sẽ hối hận.

Thiên Nguyên nói:

- Hiện tại ta cũng đã bắt đầu đem khí tức tu vi của mình áp chế. Nếu quả thật bị lực lượng của Thiên Đạo khóa lại, muốn thoát thân cũng vô cùng khó khăn. Long Vũ, ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi, ta hy vọng ngươi bỏ đi sự lo lắng, lựa chọn hợp tác với ta mới là tốt nhất.

- Dựa vào cái gì mà ta tin lời ngươi?

Long Vũ hỏi lại.

- Những gì cần nói ta đã nói rồi, còn tin hay không là tùy ngươi.

Thiên Nguyên nói:

- Ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi nên hiểu rõ ràng, trong tương lai nếu xảy ra sự việc, ngươi hối hận cũng đã muộn rồi. Ở trên đời này, không có lực lượng nào có thể mạnh hơn Thiên Đạo. Chỉ cần bị Thiên Đạo khóa lại, ngươi không còn đường rút lui, Quang Minh Tôn Thần cùng Huyết Anh Đại Đế là một ví dụ tốt nhất.

- Được rồi, xem như điều ngươi nói là đúng sự thật, trong tương lai ta hoàn toàn có thể rời khỏi chỗ này, đi tới vị diện cao cấp. Như vậy thì lực lượng của Thiên Đạo không thể hạn chế được ta.

- Không có khả năng.

Thiên Nguyên nói:

- Chỉ cần khi ngươi lọt vào tầm giám sát của Thiên Đạo, ngươi không có khả năng trốn thoát. Hãy nhìn Tôn Thần cùng Đại Đế, bọn hắn dù là hối hận cũng đã không còn kịp nữa rồi.

- Theo ý của ngươi thì ta nên làm gi bây giờ?

Long Vũ hỏi.

- Chấm dứt tu luyện Hỗn Độn Quyết, hợp tác với ta.

Thiên Nguyên nói:

- Ta và ngươi hợp tác, vừa làm tu vi của ngươi tăng tiến, lại có thể vượt qua nguy cơ lần này. Long Vũ ý của ta là vậy, ngươi cảm thấy sao?

- Thiên Nguyên, ta có thể tạm thời hòa thuận mà ở chung một chỗ với ngươi, không tìm ngươi gây phiền toái. Nhưng điều ngươi nói ta sẽ đi tìm hiểu.

Long Vũ tức giận nói:

- Nếu ta biết được ngươi đang lừa gạt ta, tuyệt đối ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Ngươi có thể đi kiểm chứng, nhưng ngươi phải hiểu, thời gian của ngươi không có nhiều lắm.

Thiên Nguyên nói.

- Hừ.

Long Vũ hừ nhẹ một tiếng nói:

- Đây là chuyện của ta, không cần ngươi phải nhắc.

- Tiểu tử, ta nhắc lại cho ngươi hiểu rõ. Ngươi không nên chạy đến tìm Quang Minh Tôn Thần, Huyết Anh Đại Đế để xác minh. Từ miệng bọn chúng ngươi không thể nghe được kết quả chân thực.

Thiên Nguyên nhắc nhở một câu.

Long Vũ không để ý đến Thiên Nguyên, xoay người rời đi.

Đừng nhìn thái độ của Long Vũ với Thiên Nguyên mà đánh giá, thực tế là đối với chuyện này hắn cũng tin hơn một nửa. Bởi vì trước đây, La Lâm cũng đã nghi ngờ qua.

Không có lửa làm sao có khói, dấu hiệu rõ ràng, chuyện này cũng đã rõ.

Tạm thời Long Vũ ngừng tu luyện Hỗn Độn Quyết. Hắn mãnh liệt muốn gia tăng thực lực là đúng, nhưng hắn không phải đứa ngốc. Hắn cũng không muốn bị người ta lợi dụng, cứ như vây, chết một cách không rõ ràng.

Thấy bóng lưng Long Vũ rời đi, Thiên Nguyên âm thầm thở ra một hơi. Không thể không nói Long Vũ hiện giờ đã có đủ sức mạnh để cùng hắn chính diện giao phong.

Nghĩ tới trường hợp của mình, tim hắn tự nhiên đập mạnh.

Nếu không phải nhìn rõ ý đồ của Huyết Anh Đại Đế Cùng Quang Minh Tôn Thần, phòng chừng hắn còn đang trong sự hưng phấn vì thực lực của mình tăng lên. Thật sự là quá nguy hiểm.

Lấy tu vi của Thiên Nguyên hiện tại, chỉ cần thêm một bước là khiến cho lực lượng của Thiên Đạo chú ý.

Kìm cương ngựa bên bờ vực thẳm, xem như là kịp thời...

Đối với lời nhắc nhở dành cho Long Vũ, chưa hẳn là xuất phát từ ý tốt.

Mà hắn lại càng muốn nhìn thấy Quang Minh Tôn Thần, Huyết Anh Đại Đế bị lực lượng Thiên Đạo hủy diệt, như vậy với vũ nội không còn ai có thể ngăn cản hắn.

........................................

........................................

Tuần hoàn ngày đêm, vầng trăng sáng thuần khiết chiếu sáng cả vùng đất, vạn vật đều được tắm mình trong ánh sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Gió thổi vi vu trên đỉnh Thanh Phong, Long Vũ ngạo nghễ đứng trên đỉnh núi nhìn xuống dưới chân núi, ánh trăng bàng bạc chiếu phủ khắp nơi, xa xa xuất hiện những đốm lửa trại.

Suy nghĩ của hắn tựa hồ như có chút rối loạn, hắn cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác kỳ lạ. Có lẽ lời cảnh cáo của Thiên Nguyên là chính xác.

Sự tình đến mức này, hắn có cảm giác muốn ngay lập tức chạy đi tìm Quang Minh Tôn Thần lên tiếng hỏi rõ mọi chuyện.

Long Vũ tỉnh táo suy nghĩ đến tận cùng vấn đề, chuyện này hắn phải nhanh chóng biết rõ chân tướng.

Trong lòng hắn dần dần sinh ra cảm giác nguy cơ đang tới gần, cỗ cảm giác này phi thường mạnh mẽ, đả kích tới lòng tự tin của hắn, chính hắn cũng không rõ vào lúc này mình phải làm cái gì.

- Anh Vũ. Có tâm sự gì sao?

Chẳng biết từ lúc nào Phượng Hậu Thiên Âm xuất hiện ở sau lưng Long Vũ.

Long Vũ quay người lại, hai mắt phát sáng nhìn Thiên Âm một cách chăm chú hỏi ngược lại:

- Làm sao em tìm tới đây được? Anh đã đã thu liễm khí tức của mình rồi mà?

- Ha ha.

Thiên Âm khẽ cười một tiếng, nói:

- Phượng tộc chúng em có một loại bản lĩnh đặc thù, đó là nhận biết được mùi vị. Cho dù anh đã thu liễm khí tức nhưng em quen thuộc mùi trên người của anh, nên dễ dàng tìm tới.

- À, ra là vậy.

Long Vũ thản nhiên nói:

- Tình huống ở Tiên Cảnh thế nào? Có chuyển biến hay tình huống xấu gì không?

- Không có.

Thiêm Âm nói:

- Nghe nói Thiên Nguyên bị chuyện gì đó làm cho phiền muộn, gần đây không có thời gian đến để quấy rối. Còn phần Vu Thần Ba Độ, gần đây cũng ngoan ngoãn ở yên một chỗ.

- Đối với tình thế trước mắt, em có ý kiến gì không?

Long Vũ hỏi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương