Lúc cô vừa bước ra khỏi căn phòng thì đụng mặt Vũ Hy, người mẹ kế của cô. Bà ta từng bước tiến gần lại phía cô khoanh tay trước ngực mỉa mai nói.

_" Ồ...xem ai đây".

Thẩm An Nhiên thoáng nhìn những người vệ sĩ đằng sau của bà ta đang cầm những túi đồ hàng hiệu, xem ra bà ta vừa mới đi shopping về.

Ánh mắt bà ta tỏ vẻ không vui vì chờ mãi mà vẫn chưa thấy cô trả lời.

_" Hử...không trả lời?".

_"Mẹ..."

Từ đằng xa phát ra tiếng gọi trong veo của một cô gái. Cô gái đó mặc một chiếc váy body bó sát người màu đỏ, tôn lên sự quý phái của phụ nữ, ba vòng chuẩn hoàn hảo hiện ra trước mắt nhìn thôi cũng đã khiến người khác chảy nước dãi.

Cô ta tiến đến chỗ Vũ Hy bám lấy cánh tay bà ta, ánh mắt khinh miệt nhìn cô bé nhỏ nhắn trước mắt đang ôm thứ gì đó.

_" Ồ em gái, không phải bây giờ em nên ở với tên chồng phế vật kia của em à?".

Thẩm An Nhiên nhẫn nhịn cố không gây sự với hai mẹ con nhà đó.

_" Không phải chuyện của chị".

Dứt lời cô lập tức sải chân bước đi. Nhưng bị một cánh tay tóm lại .

_" Khoan đã".

Thẩm Du Du mạnh bạo kéo cô lại vị trí cũ, dùng ánh mắt không mấy thân thiện nhìn cô.

_" Mày đang cầm thứ gì đó, mau đưa tao xem".



Cô ta cố giành dựt tấm ảnh từ trên tay Thẩm An Nhiên nhưng đều không thành, tuy cô nhỏ bé nhưng sức lực lại không hề nhỏ.

Vũ Hy thấy con gái của mình yếu thế liền nhảy vào tranh giành với con gái bà ta.

_" Đưa đây".

Bà ta dựt được thứ mà bà ta muốn thì vô cùng ngạc nhiên. Thì ra cũng chỉ là tấm ảnh cũ kĩ mà thôi.

Thẩm Du Du dường như nhận ra người phụ nữ trong bức ảnh là ai liền lên giọng cao ngạo khinh miệt.

_" Thì ra là về lấy ảnh của mẹ à, tưởng gì, trả cô đó ".

Cô ta vừa nói xong thì vứt tấm ảnh xuống nền nhà khiến nó vỡ vụn. Thẩm An Nhiên cúi xuống nhặt lấy tấm ảnh lên không may bị mảnh thủy tinh ghim vào tay khiến nó chảy máu.

Còn hai mẹ con nhà đó thấy hành động vừa rồi của mình quá kích thích thì nở nụ cười thoả mãn.

Đứng trước sự cười cợt của hai người họ, vết thương đang rỉ máu của cô đã không còn cảm giác đau, đôi mắt cô cay cay những giọt nước mắt từ từ rơi xuống lăn trên gò má đáng yêu của cô.

Thẩm An Nhiên đứng dậy vung cái tát cực mạnh vào mặt Thẩm Du Du khiến cô ta đau điếng.

Tiếng chát oái oam vang cả hành lang, cú tát này của cô khiến cho Thẩm Du Du đầu óc quay cuồng, trên má cô ta in hằn dấu tay của cô.

_" Con khốn!".

Vũ Hy thấy con gái của mình bị tát liền không khỏi kích động vả lại cô một cú thật đau.

Thẩm An Nhiên ngã khụy xuống nên đất lạnh, cánh nay non nớt chống sau lưng để không bị ngã ra phía sau, những mãnh mở thủy tinh trước đó càng cứa vào đôi tay nhỏ nhắn của cô.

Thẩm Du Du ôm mặt liếc nhìn cô.

_" Thẩm An Nhiên, mày đã không làm nên trò trống gì rồi thì hãy an phận mà ở bên tên chồng phế vật kia của mày đi, đừng bao giờ quay lại Thẩm gia một lần nào nữa, nếu tao còn thấy mày thì tao sẽ băm mày ra từng mảnh, để mày sớm đi gặp con con mẹ của mày".



Nói xong, cô ta tức giận quay trở lại phòng.

_" Haha~"

Thẩm An Nhiên cười nhạt một cái, cố nuốt đắng cay đứng dậy rời đi. Nước mắt cứ như thế chảy dài trên làn mi cô.

Bà ta vẫn không chịu buông tha cho cô mà còn đuổi theo.

_" Cô nghe con bé nói gì rồi chứ, biết điều thì ngoan ngoãn một chút".

Bà ta cứ thế đắc ý cười khẩy trước mặt cô, nhưng thứ mà ta nhận lại chính là nụ cười lạnh lùng với gương mặt vô hồn của cô.

_" Dì à, nếu bây giờ tôi đổi ý không muốn gã thì vẫn còn kịp đó, dì định làm gì tôi".

Vũ Hy vì thái độ vừa rồi của cô mà vô thức sợ hãi, bà ta nhanh tay siết chặt lấy cổ áo của cô buông lời lỗ mãn.

_" Nếu mày dám làm như vậy thi tao sẽ không ngại tự tay đào mộ của mẹ mày ra, sau đó lấy bộ hài cốt đó về trưng bày tại nhà, làm thú vui cho những người đến".

Những điều này thật sự đã tác động đến cô, Thẩm An Nhiên không kìm chế được cơn thịnh nộ mà tóm lấy cổ bà ta gằn giọng nói.

_" Bà dám động đến mẹ tôi thì tôi sẽ không để yên cho Thẩm Du Du đâu, nghe rõ đây...Bà có thể hành hạ tôi, đánh đập tôi, nhưng nếu bà dám đến gần ngôi mộ của tôi thì tôi không chắc là mình sẽ giữ bình tĩnh như ngày hôm nay đâu. Tôi còn có thể đáng sợ đến mức dám giết chết bà ngay lập tức"

Vũ Hy sau khi nghe những lời này từ chính miệng của cô mà không khỏi sửng sốt, bà ta còn không phân biệt được đâu là con người thật sự của cô. Một Thẩm An Nhiên mặc cho hai mẹ con bà ta hành hạ hay là một Thẩm An Nhiên đáng sợ như bây giờ.

Nhưng một người vốn đã xấu xa như bà ta thì sao có thể chịu thua trước một con nhóc như cô được. Thấy cô bắt đầu lơ là thì bà ta đã vung thêm cú tát lên mặt cô khiến khoé môi rách nhẹ làm nó rỉ máu từ từ lăn xuống cằm.

Tiếng chát đau đớn hoà cùng với sự hận thù về cô của bà ta bấy lâu nay đều tích tụ trong cú tát đó.

_" Mày ăn nói vô lễ y như mẹ mày đó".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương