Dạ Vô Cương (Bản Dịch)
-
Chapter 55: Rừng Huyết Trúc
Loài rắn này được gọi là huyết xà, cũng liên quan đến cách kiếm ăn của chúng, không giống như loài rắn bình thường nuốt chửng toàn bộ con mồi.
Chúng ăn rất nhanh, có lẽ cũng vì không muốn ở lại trên tuyết lâu nên nhanh chóng bơi về phía hỏa tuyền đã gần tắt.
"Ừm?"
Tần Minh phát hiện, có hai con không lập tức về tổ, ngược lại bò rất nhanh trong rừng Huyết Trúc, như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Đồng thời hắn để ý thấy, trong "ánh đỏ" đó lại xuất hiện một cái đầu rắn khá lớn, liên tục thè lưỡi rắn đỏ tươi, như đang cảm ứng điều gì đó.
"Hơi khó đối phó." Tần Minh nhận ra, loài sinh vật linh tính chết người này rất mạnh, lại vô cùng cảnh giác, khó đối phó hơn nhiều so với các sinh vật biến dị khác.
Hắn suy tính, liệu có thể lấy độc trị độc, cho chúng ăn chút thức ăn có độc nhưng thấy con rắn lớn kia chẳng có vẻ gì là muốn ăn, hơn nữa con rắn nhỏ cũng phải đi thử trước, hắn thấy cách này không khả thi.
Tần Minh để ý thấy, hai con rắn nhỏ dài ba bốn thước trong rừng Huyết Trúc sau khi bơi một vòng lớn thì rõ ràng chậm lại, kết thúc việc tuần tra lãnh địa, chui vào nơi có "ánh đỏ" trú ẩn.
"Thời tiết giá lạnh vẫn ảnh hưởng rất lớn đến chúng, đây là tin tốt.”
Hắn đi xuống sườn dốc, theo đường cũ mà đi.
Hắn chuẩn bị vận chuyển đủ loại vũ khí đến, một khi đã vào sâu rừng Huyết Trúc, chắc chắn phải mặc giáp ba bốn lớp của tuần sơn tổ, hắn không muốn bị huyết xà tập kích, đầu rắn cứng như sắt một khi đâm thủng da thịt, dù là tái sinh giả cũng khó thoát khỏi cái chết.
_
Không mất nhiều thời gian, hắn đã đào hết những ngọn giáo, áo giáp đó lên và vận chuyển đến, giấu ở gần rừng Huyết Trúc.
"Để đối phó với huyết xà, thật ra thanh trường đao sắc bén của Phó Ân Đào còn hữu dụng hơn chùy đen cán dài.”
Khi dùng binh khí hạng nặng để tấn công dị loại có hình thể lớn, sức sát thương quả thực rất mạnh, có thể một chùy vỡ đầu nhưng dùng để đập những con rắn mảnh khảnh thì không bằng trường đao.
Tần Minh suy tính, hỏa tuyền của rừng Huyết Trúc rốt cuộc sẽ tắt hẳn vào lúc nào, thời gian càng lâu thì huyết xà càng yếu nhưng thời gian dành cho hắn cũng không còn nhiều, bởi vì cuộc đàm phán cuối cùng giữa những nhân vật cấp cao và dị loại cấp cao nhất trong đại sơn sẽ diễn ra trong vài ngày tới.
"Hôm nay đánh rắn động cỏ, khiến chúng cảnh giác, ngày mai lại đến." Tần Minh rút lui, tuy thời gian có hơi gấp nhưng không đến nỗi thiếu một ngày.
"Ta có thể đối phó với ổ huyết xà này không?”
Trên đường đi, hắn suy ngẫm, Phùng Dịch An, Thiệu Thừa Phong và những người khác muốn đánh chủ ý vào rừng Huyết Trúc, mà hắn đã tiêu diệt sạch bọn chúng.
Hắn thấy không thể chủ quan, nhất định phải cẩn thận.
Trên đường trở về, hắn phát hiện ba con chim săn mồi lớn đang chạy trong rừng, tốc độ cực nhanh, trên lưng còn chở người, ngang nhiên đi qua từ trong rừng rậm phía trước hắn.
"Người Kim Kê lĩnh?" Tần Minh trốn sau một gốc cây lớn, sau khi nhìn thấy cảnh này đã đoán ra thân phận của bọn họ.
Đó là ba con địa kê biến dị, đều cao hơn người, vô cùng khỏe mạnh, có thể cõng người chạy nhanh trong rừng núi, vùng đất này chỉ có Kim Kê lĩnh mới có thể nuôi được.
Mà Tần Minh đã từng nghe nói đến Kim Kê lĩnh, nơi đó có hỏa tuyền gần đạt đến cấp hai, trước kia có một đám cướp lớn cư ngụ nhưng sau cùng đã được chiêu hàng.
Bởi vì, địa kê biến dị mà bọn họ nuôi rất hữu dụng, tuần sơn giả đôi khi cần nhờ bọn họ cưỡi gà đi dò xét tình hình trong đại sơn.
"Kim Kê lĩnh cách đây rất xa, sao người nơi đó lại đến đây?"
Hắn nhìn ba con gà chạy đi xa, trong đó có một người mặc áo giáp tinh xảo, không giống người bản địa, trang phục hoàn toàn khác với hai người Kim Kê lĩnh kia.
"Đến từ thành Xích Hà?" Tần Minh để ý thấy, kiểu dáng áo giáp đen của người đó khác với Tào gia Ngụy gia, Mộc gia, hẳn là người của đại gia tộc khác.
_
_
Tần Minh thấy bọn họ không đi về hướng rừng Huyết Trúc, bèn tiếp tục lên đường trở về.
Ngay khi hắn kéo một con mồi sắp ra khỏi đại sơn, lại thấy bốn tái sinh giả khác thường.
Trong đó hai người tuy không mặc giáp nhưng rõ ràng mặc đồ không tầm thường, áo choàng đen được dệt bằng sợi kim loại phủ kín toàn thân, che cả mặt.
Tần Minh kinh ngạc, hành động quét núi còn chưa bắt đầu, đại sơn này đã bắt đầu náo nhiệt, đây lại là người phương nào?
_
Hai tái sinh giả còn lại hẳn là người bản địa, đều ngoài ba mươi tuổi, một người cười chào: " Tiểu huynh đệ, ngươi có biết gần đây có một khe nứt phát ra ánh bạc không?"
Tần Minh nhận ra, đối phương đang tìm kiếm nút giao đặc biệt, xem ra hai người áo đen kia cũng đến từ thành Xích Hà.
"Đi về hướng đó, đi thẳng ba dặm là tới!" Tần Minh chỉ đường cho bọn họ, đó không phải là nơi bí mật gì, nhiều người đã biết.
"Tiểu huynh đệ dẫn đường cho chúng ta đi, ta sẽ thưởng cho ngươi một dạ ngân." Người nam tử hỏi đường cười nói.
Tần Minh lùi lại hai bước, nói: "Ta sợ nơi đó, khe nứt rất nguy hiểm, hơn nữa, ta phải đi săn, đã nhiều ngày không săn được con mồi nào rồi, lão nương của ta sắp đói chết rồi.”
"Chúng ta đi thôi." Một nam tử áo đen lên tiếng, nghe giọng còn rất trẻ.
Tần Minh nghe vậy, cũng định rời đi.
Nhưng, câu nói tiếp theo của nam tử áo đen che mặt khiến hắn cứng đờ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook