Đã Qua
-
Chương 16
Từ hôm đó, tôi thường xuyên lôi kéo An An tới thư viện để cô đỡ ngồi nhà mà nghĩ linh tinh, hay một phần bản thân tôi cũng muốn gặp lại một người.
"Chắc chị sắp đọc hết mấy quyển bách khoa toàn thư về động vật ở đây mất thôi"-An An lên tiếng, vừa lật thêm một trang sách.
"Còn thực vật nữa cơ mà"-Tôi đáp lời, đầu vẫn cắm cúi vào quyển di truyền học.
"Nhưng mà chỗ này thiệt hay nha. Cảm giác như kiểu mình rất là tri thức vậy"
"Ừ, đọc sách của mày đi"
"Xí"
Thực ra tôi thích nơi đây bởi sự tĩnh lặng của nó. Độc giả cũng rất chuyên tâm đọc sách, mỗi người đều chìm trong thế giới của riêng mình.
"Tôi có nên nói em chậm chạp không?"-Giọng nói trầm trầm quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu tôi. Còn có thể là ai vào đây?
"Chậm chạp sao?"-Tôi ngước mắt lên nhìn.
"Quyển đó tôi đã đọc xong từ hai tuần trước"-Anh chỉ vào quyển di truyền học tôi đang cầm.
"Cái này, phải vừa đọc vừa suy nghĩ"-Tôi phản bác. Đây là sách, đâu phải ngôn tình.
"Vậy là em nói tôi đọc qua loa ý hả?"-Anh ngồi xuống nhìn tôi.
"Cũng không hẳn"- Tôi quay sang trả lời rồi lại lao đầu vào cái thế giới trong sách.
"Hai người rất khả nghi nha"-Cuối cùng, sức chịu đựng có hạn của An An cũng đến hạn.
"Không có gì đâu. Ngồi mà xem mấy con động vật của nhà ngươi đi"-Tôi vố không đành lòng thoát ra khỏi thế giới trong sách nhưng nếu không phản bác lại, An An sẽ lại gây chuyện cho coi.
"Chết tiệt! Họ Mộ kia, ngươi dám bỏ mặc ta"-Một chàng tuấn lãng từ đâu đi tới, ôm cả bộ bách khoa toàn thư về động vật với nét mặt khó chịu nhìn anh.
"Ngươi có thể tùy tiện tìm một chỗ"-Anh lười biếng nhìn người đó.
Người này.... quả thực là một mỹ nam điển hình mà. Tôi thực tò mò không biết cái mặt kia đã đốn tim bao nhiêu thiếu nữ?
"Ủa, hai em gái này là sao đây? Ông tính trọng sắc khinh bạn hả?"
"Đây là Mộc Kỷ Ân, bạn của anh"-Anh chỉ vào con người anh tuấn kia mà nói.
"Chào anh Mộc"-An An sớm đã rời khỏi quyển sách từ lâu bắt đầu lên tiếng.
"Chào anh. Anh cứ tự nhiên"-Tôi cười xã giao, chỉ vào chỗ bên cạnh An An. Thực ra, đơn giản vì anh đã ngồi cạnh tôi nên duy chỉ còn chỗ đó là trống.
"Được."-Anh ta ngồi xuống, nở nụ cười nhã nhặn tiêu chuẩn với An An.
"Ơ, đây là quyển còn thiếu"- Anh chàng họ Mộc có vẻ bất ngờ nhìn quyển sách trên tay An An.
"Mấy quyển đó, em đều đọc rồi"-An An chỉ vào đống sách trên tay Kỷ Ân.
"Em cũng thích động vật sao?"-Anh ta nở nụ cười thích thú.
"Cũng không hẳn. Chỉ vì đây là quyển duy nhất không nhàm chán trong cả cái thư viện rộng lớn này"-Cô bạn cảm thán.
"À"
Không gian bắt đầu tĩnh mịch hơn..
Thực ra, quấn đi truyền học này tôi đã sớm đọc xong, chỉ là vẫn muốn đọc lại mà thôi. Đơn giản chỉ là muốn tới đây, muốn gặp anh.
Khi phát hiện ra con tim đã rung động, chi bằng hãy thành thật với lòng mình?
---------------------------------------------------------------
"Chắc chị sắp đọc hết mấy quyển bách khoa toàn thư về động vật ở đây mất thôi"-An An lên tiếng, vừa lật thêm một trang sách.
"Còn thực vật nữa cơ mà"-Tôi đáp lời, đầu vẫn cắm cúi vào quyển di truyền học.
"Nhưng mà chỗ này thiệt hay nha. Cảm giác như kiểu mình rất là tri thức vậy"
"Ừ, đọc sách của mày đi"
"Xí"
Thực ra tôi thích nơi đây bởi sự tĩnh lặng của nó. Độc giả cũng rất chuyên tâm đọc sách, mỗi người đều chìm trong thế giới của riêng mình.
"Tôi có nên nói em chậm chạp không?"-Giọng nói trầm trầm quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu tôi. Còn có thể là ai vào đây?
"Chậm chạp sao?"-Tôi ngước mắt lên nhìn.
"Quyển đó tôi đã đọc xong từ hai tuần trước"-Anh chỉ vào quyển di truyền học tôi đang cầm.
"Cái này, phải vừa đọc vừa suy nghĩ"-Tôi phản bác. Đây là sách, đâu phải ngôn tình.
"Vậy là em nói tôi đọc qua loa ý hả?"-Anh ngồi xuống nhìn tôi.
"Cũng không hẳn"- Tôi quay sang trả lời rồi lại lao đầu vào cái thế giới trong sách.
"Hai người rất khả nghi nha"-Cuối cùng, sức chịu đựng có hạn của An An cũng đến hạn.
"Không có gì đâu. Ngồi mà xem mấy con động vật của nhà ngươi đi"-Tôi vố không đành lòng thoát ra khỏi thế giới trong sách nhưng nếu không phản bác lại, An An sẽ lại gây chuyện cho coi.
"Chết tiệt! Họ Mộ kia, ngươi dám bỏ mặc ta"-Một chàng tuấn lãng từ đâu đi tới, ôm cả bộ bách khoa toàn thư về động vật với nét mặt khó chịu nhìn anh.
"Ngươi có thể tùy tiện tìm một chỗ"-Anh lười biếng nhìn người đó.
Người này.... quả thực là một mỹ nam điển hình mà. Tôi thực tò mò không biết cái mặt kia đã đốn tim bao nhiêu thiếu nữ?
"Ủa, hai em gái này là sao đây? Ông tính trọng sắc khinh bạn hả?"
"Đây là Mộc Kỷ Ân, bạn của anh"-Anh chỉ vào con người anh tuấn kia mà nói.
"Chào anh Mộc"-An An sớm đã rời khỏi quyển sách từ lâu bắt đầu lên tiếng.
"Chào anh. Anh cứ tự nhiên"-Tôi cười xã giao, chỉ vào chỗ bên cạnh An An. Thực ra, đơn giản vì anh đã ngồi cạnh tôi nên duy chỉ còn chỗ đó là trống.
"Được."-Anh ta ngồi xuống, nở nụ cười nhã nhặn tiêu chuẩn với An An.
"Ơ, đây là quyển còn thiếu"- Anh chàng họ Mộc có vẻ bất ngờ nhìn quyển sách trên tay An An.
"Mấy quyển đó, em đều đọc rồi"-An An chỉ vào đống sách trên tay Kỷ Ân.
"Em cũng thích động vật sao?"-Anh ta nở nụ cười thích thú.
"Cũng không hẳn. Chỉ vì đây là quyển duy nhất không nhàm chán trong cả cái thư viện rộng lớn này"-Cô bạn cảm thán.
"À"
Không gian bắt đầu tĩnh mịch hơn..
Thực ra, quấn đi truyền học này tôi đã sớm đọc xong, chỉ là vẫn muốn đọc lại mà thôi. Đơn giản chỉ là muốn tới đây, muốn gặp anh.
Khi phát hiện ra con tim đã rung động, chi bằng hãy thành thật với lòng mình?
---------------------------------------------------------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook