Dạ Huyết
-
Chương 25: Chương 17 : Gặp gỡ Hắc Diêm Vĩ
4 ngày sau , thế giới yêu ma rúng động kịch liệt trước làn sóng phản công của đội quân zombie và quái điểu . Bọn chúng đều sững sờ trước sức mạnh kinh khủng của đoàn quân này . Người người đặt ra câu hỏi :
- Ai là người lãnh đạo đoàn quân này ?
Khi đi đến những nơi đoàn quân đã đi qua , tất cả chỉ còn lại đống hoang tàn , khói đen bay mịt mù cả kinh cả trời . Những người dân nơi đấy nói rằng họ chỉ thấy thấp thoáng một bóng dáng rất nhỏ nhắn . Thân ảnh ấy có một mái tóc nâu dài , đầu đội mũ hải tặc cùng áo măng - tô xanh dài . Những làn roi chan chát hòa quyện cùng mùi máu tanh nồng càng tăng thêm sự khát máu của cô gái . Họ đang trên đường thẳng tiến đến phía Bắc Bako ... Ánh mắt người nữ hoàng luôn sục sôi căm giận .
- Vậy tại sao cô ta lại trả thù ?
- Làm sao tôi biết , mà nghe nói , cô ta là con người và đây chỉ là bước đệm để cô ấy dành ngôi vị bá vương của yêu giới thôi ?
- Cái gì , làm sao con người có thể điều khiển được 2 thế lực hùng mạnh của yêu giới như zombie và quái điểu được ?
- Nghe đồn là cô ta đã hạ độc vị vua quái điểu và kí khế ước với vua zombie rồi !
----------------------------------------------------------
RẦM RẦM CHOANG ...
- NHƯ QUỲNH ! TẠI SAO EM PHẢI LÀM NHƯ VẬY ?
Một tiếng rống khủng khiếp làm rung chuyển cả tòa lâu đài . Bao nhiêu đồ vật trên bàn đều bị Tư Kỳ Phong gạt xuống đất . Hắn điên rồi , điên thật rồi . Khi nghe tin Như Quỳnh kí khế ước với vua zombie hắn đã nổi điên thật sự . Không thể tin được , Như Quỳnh đã xa hắn hơn 3 tháng rồi nhưng hắn vẫn kìm chế nỗi nhớ cồn cào đến phát điên lên .
Hắn không nhịn được đấm thẳng vào mặt 1 tên đang ngồi cười hề hề trước mặt xịt cả máu mũi . vâng là Hắc Diêm Vĩ đó ạ .
- Cậu điên hả, tự nhiên đánh tớ ?
Mặc cho Hắc Diêm Vĩ đánh trả túi bụi , Tư Kỳ Phong vẫn ngồi im lặng ... đôi mắt đục ngầu hằn tia máu phẫn nộ . Thái dương hắn hằn gân xanh ... Chết tiệt , hắn đã quá chủ quan rồi .
- Thưa chủ nhân , Như Quỳnh , cô ấy đã đến thành Vilixua của Hắc tiên sinh rồi ! - Long quản gia cúi đầu bẩm báo , cậu hơi lo về vụ này .
- Tất cả đã chuẩn bị xong chưa ? - Tư Kỳ Phong nhấp một ngụm rượu khẽ nhếch môi cười .
- Vâng , tất cả đều đã xong hết rồi ạ !
- Được , ngươi lui đi !
Long rời đi , để lại trong phòng chỉ còn lại hắn và Hắc Diêm Vĩ .
- Này, tớ thấy chuyện này hay đó nha ! - Lại cái bản mặt nham nhở .
- ...............
Mặc kệ Hắc Diêm Vĩ ngồi huyên thuyên đủ chuyện , Tư Kỳ Phong chìm vào trong suy nghĩ của mình . Miệng khẽ nhấp một ngụm rượu vang đỏ , khóe môi khẽ nhếch lên
"Như Quỳnh , để coi lần này tôi sẽ phạt em như thế nào đây !"
----------------------------------------------------------------------------------------
Thành Vilixua bị bao vây kịch liệt . Ở 3 cửa chính là hàng chục vạn quân tinh nhuệ . Trong lịch sử yêu giới chưa từng thấy cảnh tượng nào kinh khủng như vậy , kết hợp giữa tốc độ như thần của quái điểu và sức mạnh tàn phá của zombie , dường như không gì có thể ngăn cản họ . Tên lửa được tẩm dầu đặc biệt bắn rát cả thành chìm trong biển lửa , tất cả người dân trong thành chạy tán loạn , tiếng than khóc thấu tận trời xanh . Khói bay mịt mù như một con quái vật nuốt chửng tất cả .
Ở 3 cổng chính ồn ào bao nhiêu thì không khí im lặng bao trùm ở 2 cổng phụ bấy nhiêu . Thấp thoáng ta thấy được bóng dáng từng người nhảy vào tòa lâu đài . Như Quỳnh và Wea đã nhanh chóng đột nhập vào được lâu đài . Cả 2 cùng hỗ trợ nhau đi tìm nơi của Hắc Diêm Vĩ . Và ...
Cả 2 người cùng xanh mặt trước hậu cung hùng hậu của tên Hắc Diêm Vĩ , móa ơi hơn 700.000 mĩ nhân từ tất cả các lục địa đều ở đây . Mỗi người một vẻ nhưng đều mang một vẻ đẹp đặc biệt .
- MẸ KIẾP , BIẾN THÁI QUÁ ! - Như Quỳnh nghiến răng trèo trẹo . Đôi mắt đen đặc quánh hằn lên sự giận dữ . Thái dương nổi gân xanh rờn . Dù đã biết trước sự háo sắc của Hắc Diêm Vĩ nhưng cô không ngờ nó lại dữ dội đến mức này . Các mĩ nhân ai ai cũng đều ăn mặc gợi cảm kích tình khiến cho không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại . Mà cô tức là tức khi thấy mình quá "nhỏ bé" nha :v
Một sủng thê của Hắc Diêm Vĩ cậy thế hắn mạnh miệng đứng ra làm "mĩ nhân cứu mĩ nhơn" :v . Cô ta liếc mắt nhìn lướt qua người Như Quỳnh từ trên xuống dưới , miệng hừ một cái , khóe miệng nhếch lên cười khinh bỉ :
- Sao lần này chủ nhân lại có mắt thẩm mỹ kém đến vậy nhỉ ? Ngực nhỏ - Đập vào ngực cô ! - Mông teo - Đánh cái bộp vào mông cô :v - Không có gì hấp dẫn hết há há há đúng không mấy chị em ? - Cô ta há miệng cười to hô hố , mấy cô ả gần đó cũng dựa thế cười ha hả ra ...
Một luồng khí lạnh băng bao trùm khắp căn phòng khiến cho Wea cũng lạnh run . Hắn xoay người nhìn Như Quỳnh nuốt nước bọt cái ực . Linh tính cho biết rằng chuyện này hắn không cần xen vào nên tự động lùi về đằng sau , đầu thầm mặc niệm cho mấy cô nương trong phòng ... (Tác giả : Tốt dữ :v ?!)
CHÁT CHÁT Á ....
Tiếng roi quất lên rồi đập xuống nền đá vọng lên lạnh lẽo . Nữ nhân ban nãy (mà nói cô ngực nhỏ mông teo) đang rú lên đầy thảm khốc . Với tốc độ nhanh như chớp , không ai thấy gì nhưng khi ngẩng ra thì thấy máu chảy lênh láng trên sàn . Vài người ngất xỉu khi thấy cánh tay người đang nằm trên sàn . Vâng là tay của cô nương nãy nói cô gì gì đó ... Những người còn lại kinh sợ nhìn Như Quỳnh . Cô từ từ bước lại gần , tay vẫn quất roi chan chát , khóe môi kéo lên đầy lạnh lẽo . Đôi mắt đen huyền chất chứa những thứ kinh khủng nhất ...
- Thế nào ? - Cô sờ sờ vào dây roi được tẩm độc của mình .
Đằng sau , thân người cô ả nhanh chóng tím tái , hô hấp khó khăn , giãy giụa một lúc rồi tắt thở . Mấy người khác đổ mồ hôi lạnh . Qúa lợi hại ! Không 1 ai dám lên tiếng .
- Nếu các ngươi không nói Hắc Diêm Vĩ ở đâu , thì các ngươi chuẩn bị soạn hành lý xuống âm phụ chơi cùng với ả ta ! - Lời nói của Như Quỳnh rất nhẹ nhưng đầy uy lực khiến ai ai cũng lạnh run . Bất giác nhìn về phía ả sủng thê xấu số đã chết , sóng lưng run lên cái . Có nhiều tiểu thư chịu không được , chân mềm nhũn khuỵu xuống bắt đầu khóc ... Rồi 2 người , 3 người rồi 1 đám người khóc theo , tiếng khóc rất "hay" , cứ như "bản đồng ca" trong nhà thờ vậy :v
CHÁT
- IM LẶNG !
Lập tức nín khóc ngay .
- NÓI MAU !
- Hắc ... Hắc tiên sinh ... đang ở ... trong thư ... phòng ... ạ... - Một cô nương lấy hết dũng khí ra mà nói . Thà mang tội với Hắc Diêm Vỹ còn hơn là chịu tra tấn như thế này ...
- TỐT ! Wea , chúng ta đi thôi ! - Nói rồi cô quất roi đi thẳng ra khỏi căn phòng này .
- Hắn đang ở đâu ? - Wea đứng tựa vào cửa mà nói .
- Thư phòng ! - Cô dở chiêu khinh công ra vọt lên trước . Wea thích thú theo sau cô . Tòa thành vắng vẻ chỉ 2 bóng hình đang tìm cách đạt mục đích riêng của mình .
-------------------------------------------------------------------
CỘC CỘC ... CẠCH ...
Cửa phòng được mở ra , Hắc Diêm Vĩ không ngẩng đầu lên cũng biết người đi vào là ai , hắn cất chất giọng nham nhở của mình lên :
- Thế nào , tham quan đủ rồi chứ ?
- Ukm , dù không muốn nhưng vẫn phải khen nha , nhà anh đẹp thiệt á ! - Như Quỳnh cười cười nhìn hắn . Cô nhìn một lượt qua thư phòng . Chẹp , không tệ a . Nội thất rất sang trọng được sắp xếp cầu kì và độc đáo .
Hắc Diêm Vĩ bật cười nhìn cô , nháy mắt khen cô :
- Đúng như lời Tư Kỳ Phong nói , cô rất dễ thương a ...
Đáy mắt Như Quỳnh xẹt qua tia ảm đạm nhưng nhanh chóng biến mất nhưng tất cả lại lọt qua ánh mắt của Hắc Diêm Vĩ . Hắn cố tình nhắc đến Tư Kỳ Phong để xem phản ứng của cô như thế nào . Tuyệt hảo nha . Hắn khẽ lắc đầu trong bụng , hai con người này nói là đối đầu với nhau nhưng luôn nhớ nhau đế phát điên lên được . Thiệt là làm bạn với Tư Kỳ Phong bao nhiêu năm nay hắn mới có dịp thấy được sự si tình mãnh liệt của Phong đối với cô gái này .
CẠCH CẠCH ... Tiếng đạn được lên nòng . Hắc Diêm Vĩ cười cười ngẩng mặt lên nhìn họng súng đen ngòm để trước mặt mình . Hắn ta nhìn Như Quỳnh ... Hắc Diêm Vĩ thấy được đôi mắt đen đặc quánh của cô đang xao động . Khóe môi khẽ nhếch lên cười nhưng nhanh chóng vụt tắt . Màu mắt của cô lại trở nên bình ổn , nó chất chứa nỗi hận ngùn ngụt ...
Hắc Diêm Vĩ không tin vào mắt mình . Cô đang tỏa ra âm khí sao ? WTF ? Unbelievable ! "Cô ấy là con người mà" ... Đôi mắt xanh ngọc ánh lên vẻ khó hiểu . Luồng âm khí đen tỏa ra kịch liệt chứng tỏ sức mạnh thượng đẳng đang chảy trong huyết mạch cô .
Hắc Diêm Vĩ đổ mồ hôi lạnh , nuốt nước bọt cái ực . Hắn chỉ đạt sức mạnh cấp B . Grừ , Hắc Diêm Vĩ thầm nguyền rủa vạn lần Tư Kỳ Phong . Chết tiệt ... Hôm bữa hắn nói là Như Quỳnh chỉ là con người thôi mà ... ( :b )
- Sao không nói nữa vậy , đồ biến thái ? - Như Quỳnh vừa cười vừa nghiến răng làm Wea cũng đổ mồ hôi hột . Mọi lần cô cười kiểu đó là y như rằng sắp có chuyện khủng khiếp xảy ra ... =="
- A...ha ha ha ... Khách quý tới chơi , tại sao không ngồi xuống uống cốc trà , ăn miếng bánh nhỉ ? Nào nào xin mời ... hơ hơ - Hắc Diêm Vĩ nhanh chóng chuyển chủ đề , cốt ý kéo dài thời gian .
Người hầu bưng trà lên , hương trà thơm nhẹ lan tỏa khắp phòng ... làm tâm tình người ta cũng nhẹ nhõm hẳn .
- Assam sao ? - Cô cầm tách trà được cách điệu thành cánh hoa ly duyên dáng . Thân tách được đính viên bạch ngọc quý . Chất lỏng đỏ sẫm hòa hợp trong tách trà tỏa hương thơm lừng . Hương vị này quả thật không tệ nha .
- Tiểu thư có vẻ biết cách thưởng trà nhỉ ? Thật không khỏi tán thưởng nha ! - Hắc Diêm Vĩ nhìn Như Quỳnh lộ vẻ hâm mộ (1 cách giả tạo :v)
- Dẹp cái bản mặt giả tạo của anh đi ! Tôi thấy chướng mắt ! - Cô từ tốn nói , bộ dáng uống trà vẫn vô cùng thanh lịch khiến cho người ta không thể tin được người con gái trước mắt là nữ vương của 1 quân đội hùng mạnh .
- Ha ha ... giờ chúng ta bàn vô chuyện chính đi ! Sao cô lại tìm đến Hắc gia này ? - Hắc Diêm Vĩ cầm tách trà lên nhìn cô . Khói trắng của hơi nóng tỏa lan trên khuôn mặt hắn lúc ẩn lúc hiện .
- Câu trả lời nằm sẵn trong đầu anh đấy ! - Như Quỳnh nhìn hắn cười cười . Khuôn mặt thanh tú nổi bật sự sắc sảo của màu mắt đen huyền làm Hắc Diêm Vĩ có chút ấn tượng . Hắn thầm tán thưởng cho sự thông minh của cô . Đáy mắt lóe lên tia gian xảo . Hắn đặt tách trà xuống , cười cười nói :
- Sao cô lại nói tôi là đồ biến thái chứ nhỉ ?
- Cái đó lẽ ra anh tự biết chứ nhỉ ? Phong và anh trái ngược nhau mà sao kết bạn được hay vậy ? - Giọng cô thập phần chế giễu người đàn ông đang ngồi đối diện mình .
- Ai nói Phong trái ngược tôi vậy ? Chính anh ta là người đã "dụ dỗ" tôi vào con đường sa đọa này đó nha . Nói hông chừng trong lâu đài của anh ta cất giấu hàng triệu mĩ nhân lạ nữa kìa ... - Lúc bấy giờ , Hắc Diêm Vĩ không ngại bộc lộ bản chất dâm tà của mình . Anh ta cười khà khà . Lần này Tư Kỳ Phong chết chắc rồi ! Cho chừa cái tội dám lừa hắn vào tròng ...
- ...........................................
Hàn khí từ Như Quỳnh tỏa ra lạnh băng như muốn đóng băng cả căn phòng . Wea và Hắc Diêm Vĩ không hẹn cùng lạnh sóng lưng . Hắc Diêm Vĩ phải công nhận là Như Quỳnh và Tư Kỳ Phong giống nhau thật . Hắn nuốt nước bọt cái ực , hình như lần này hắn mạnh tay rồi , thể nào Tư Kỳ Phong cũng chém đầu hắn cho mà xem ... T-T
- Anh - nói - cái - gì ??? ... - Coi kìa , Như Quỳnh nghiến răng trèo trẹo , đôi mắt đen nheo nheo lại , nhưng miệng vẫn cười tươi nha (1 cách đầy sát khí a)
Hắc Diêm Vĩ bất giác lùi lại , hắn cố giữ bình tĩnh trước hàn khí của cô . Lắp bắp nói :
- Ha ha... tôi tôi đùa đó ! Nhưng tôi không thể phản bội Phong được đâu ! - Hắc Diêm Vĩ làm bộ lắc đầu , tự luyến : "Mốt đòi tiền cát-xê mới được"
- Nếu như không được thì anh chuẩn bị chết đi , Hắc tiên sinh ... - Lúc này Wea mới lên tiếng . Hắc Diêm Vĩ giờ mới dời ánh mắt của mình lên Wea .
Hắn nheo nheo đôi mắt xanh ngọc của mình thầm đánh giá Wea . Anh ta có thân hình lực lưỡng , quốc vương của loài Zombie hùng mạnh , khá đẹp trai (nhưng không bằng hắn) , hắn có cảm giác rất khác lạ đối với người đàn ông tên Wea này ...
- Anh ... - Hắc Diêm Vĩ im lặng , tay chống lên cằm nhìn 2 người cười cười - Vậy anh định sẽ giết tôi sao ? - Hắc Diêm Vĩ nhướng mày nhìn 2 người này đầy thách thức .
- Nếu anh chịu theo chúng tôi ! - Wea hơi cười nhưng màu mắt xanh dã của anh ta không chút gì là cười .
- Oh , anh đang đe dọa tôi đó hả ? - Hắc Diêm Vĩ làm bộ sợ hãi , hắn bắt chước bộ dáng của mấy mĩ nhân giả bộ yếu ớt rụt tay nhăn mày lại ...
- Dẹp cái bản mặt đó đi ! Giờ tôi nói lại lần cuối , anh có chịu theo chúng tôi không ? - Như Quỳnh lên tiếng , mái tóc được cột cao lên làm nổi bật vẻ năng động mạnh mẽ của mình . Đôi mắt đen huyền che lấp thứ gì bên trong khiến Hắc Diêm Vĩ cũng tò mò .
- Uhm ... để xem ... - Đột nhiên , Hắc Diêm Vĩ đứng dậy bước đến cửa sổ , hắn tận hưởng vị nắng vàng nhạt chiếu trên tòa lâu đài . Và cười gian một cái - KHÔNG BAO GIỜ - nhảy ra khỏi cửa sổ , trốn thoát .
- Đứng ... la... - Wea chạy tới định bắt hắn lại thì bị Như Quỳnh ngăn cản .
- Không cần đâu , hắn ta chỉ là hình nhân giả thôi !
- CÁI GÌ ? - Wea sững sốt , hắn ta không ngờ mình bị lừa như vậy - Làm sao em biết ?
- Em cảm nhận được luồng sức mạnh điều khiển bắt nguồn từ lâu đài của Vampire chúa - Cô tránh nhắc đến cái tên Tư Kỳ Phong , trái tim cô hơi nhói lên . Tâm trạng của cô dạo này thất thường quá .
- Vậy giờ chúng ta phải làm sao đây ? - Wea bình tĩnh trở lại , ngồi xuống ghế đối diện với Như Quỳnh .
- Vụ này không nằm trong kế hoạch của em , giờ cũng tối rồi , để ngày mai chúng ta bàn sau ! - Hôm nay quả là một ngày mệt mỏi của cô - Anh nói Roku truyền lệnh cho quân đi vào cổng thành đi , sắp xếp cho họ chỗ ăn ngủ nghỉ tốt nhất và truyền lệnh cho họ nói rằng em cảm ơn họ rất nhiều , mong rằng họ sẽ tiếp tục sát cánh bên em .
Nói xong , cô đi tắm . Bồn tắm rộng thênh thang như trong cô rất trống vắng . Tiếng nước chảy róc rách từ khe suối nước nóng nghe thật buồn , nhạy cảm với tâm trạng khó chịu của cô . Qủa là một ngày mệt mỏi nên cô tựa người vào thành bồn . Người hầu chuẩn bị nước tắm cho cô cho thêm tinh dầu tử đinh hương . Mùi hương quen thuộc gợi nhớ những ngày tháng còn ở bên cạnh Tư Kỳ Phong ... Trái tim cô giờ đau xé . Cô và hắn ... kết thúc thật rồi . Cả 2 là kẻ thù của nhau . Làm sao lấy lại những ngày tháng đó , cô thật là mâu thuẫn .
Tắm xong , cô nằm lăn trên chiếc giường đã được người hầu chuẩn bị . Chiếc giường tròn rộng cỡ cho 3-4 người nằm , ga giường được may bằng da thú xa xỉ nhưng không hề kém phần sang trọng và ấm áp
- Yaaaa . Đã quá đi ! - Cô khoan khoái khẽ hô lên . Nhanh chóng như theo bản năng , cô rúc người vào trong chăn ấm . Dưới gối cô để 2 khẩu súng của mình để phòng hờ . Hôm nay trời gió , tấm màn bay bay ghê rợn . Tiếng gió rít đập vào thanh cửa sổ rồi tạo ra tiếng hú ghê rợn . Dù gì cũng là con gái nên cô hơi sờ sợ . Cô nhắm chặt mắt lại , miệng khẽ lẩm bẩm :
- Hu hu tề thiên đại thánh chín phương tám hướng phù hộ cho con .. hu hu ... (:v)
Một lúc sau , cô thiếp đi . Bầu trời đêm chỉ lẻ loi một mặt trăng khuyết . Trăng khuyết thật sâu , thật đập như một vết cắt đau nhói của bầu trời . Gió lạnh . Mái tóc nâu trầm của cô được xõa ra trông mềm dịu hết sức . Chợt có ai đó không kìm lòng mà vuốt ve . Trong mơ , cô cảm nhận bàn tay đó thật lớn , tuy có vẻ cứng cáp nhưng lại rất dịu dàng và ấm áp khi vuốt nhẹ tóc cô . Một hình ảnh khẽ xẹt qua ...
- Phong ...
- Trong giấc mơ của em có anh sao ? - Một giọng nói quen thuộc đầy ấm áp khẽ lấp đầy tâm tình cô đơn của cô . Theo bản năng , cô nắm chặt lấy bàn tay hắn . Nước mắt nóng hổi lăn dài trên má ...
Tư Kỳ Phong đau lòng khi nhìn thấy cô như vậy . Hắn không tự chủ được liền ngậm lấy đôi môi hồng hào của cô . Hắn tham lam mút hết chất ngọt của cô đồng thời truyền tải bao nỗi nhớ đã dày vò hắn bao tháng qua . Đôi môi mềm mại như nước thoảng nhẹ hương quỳnh thơm làm hắn càng nghiện hơn . Đầu lưỡi tiến sâu vào khoan miệng bá đạo tuyên bố chủ quyền của hắn . Đầu lưỡi hắn quấn lấy đầu lưỡi mềm mại của cô . Nhẹ nhàng mà mãnh liệt , đau khổ mà ngọt ngào . Tình yêu của hắn và cô , chừng nào ông trời mới cho họ đến được với nhau ...
Thấy cô dường như đã hết hơi , hắn mới chịu buông ra . Bàn tay vuốt nhẹ lên đôi môi sưng tấy của cô , hắn chồm lên hôn nhẹ lên trán của cô . Đôi mắt màu đỏ sẫm mở ra , tốt , dấu ấn trên trán cô vẫn còn...
- Nó sẽ bảo vệ em thay anh !
Nhìn cô lại lần cuối , hắn đặt nhẹ xuống chiếc bàn bên cạnh quả cầu pha lê đỏ , 4 chiếc lọ màu , xấp bài Tarot và viên đá thạch anh đỏ .
- Mạng sống của anh , giao phó cho em !
Nói rồi Tư Kỳ Phong biến mất qua ô cửa sổ ...
1 nụ cười hiện hữu trên khuôn mặt ai đó ...
- Phong ...
Ngoài trời , xuất hiện thêm một vì sao sáng ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook