Cửu U Long Giới
Chương 348: Thánh Vực đại chiến (Hạ)

Minh Vương Cáp Địch Tư và Bạch Khởi công kích lẫn nhau, trải qua cuộc giao tranh thử trong thời gian ngắn bắt đầu chiến đấu chính diện. Vong Linh Cốt Mâu trong tay Cáp Địch Tư bắt đầu tỏa ra mùi vị tiên huyết, khí tức phức tạp khủng khiếp khó mà nói rõ, bắt đầu triển khai tiến công về phía Bạch Khởi. Mỗi một lần tiến công đều có vô số vong linh hét chói tai, hàng chục vạn oan hồn tùy ý bay lượn trên không trung. Mục tiêu của bọn chúng không phải ai khác mà chỉ có một người, người đó chính là Bạch Khởi, vô số oan hồn có chấn động cực độ đối với tâm linh của con người, những linh hồn có biểu hiện dữ tợn trên mặt đủ để làm người ta khiếp sợ, cường giả căn bản không ngăn cản nổi bất kỳ đòn công kích nào trong đó.

Nhưng đối với Bạch Khởi ngược lại lại không có ảnh hưởng gì lớn, Vong Linh Cốt Mâu tỏa ra khí tức tà ác mặc dù rất lợi hại nhưng đều bị Hóa Huyết Thần Đao ngăn cản. Mạn thiên huyết quang chiếu sáng cả bầu trời nhưng phàm khi Minh Vương công kích các oan hồn đều bị Huyết quang của Hóa Huyết Thần Đao nuốt chửng ngay cả một dư lượng cũng không được lưu lại. Điều này khiến Minh Vương Cáp Địch Tư có chút bất đắc dĩ.

Nhưng đồng thời với bất đắc dĩ mặt hắn cũng tràn đầy sự hưng phấn. Phải biết rằng Minh Vương là người có thực lực cao nhất trong số các Chư Thần, không biết bao nhiêu năm rồi, đã rất lâu rồi không có người nào có khả năng đối địch với Minh Vương xuất hiện. Quang Minh Thần thu hút vô số lực tín ngưỡng có thể giao thủ với Minh Vương Cáp Địch Tư bất quá cũng chỉ là gần có khả năng đó mà thôi. Kẻ đó hiện giờ đang chìm trong giấc ngủ say, Minh Vương đã rất lâu không gặp được đối thủ, những kẻ khác không xứng để Minh Vương ra tay, ngay cả kẻ được gọi là Chiến Thần Vô Song trong mắt Minh Vương Cáp Địch Tư cũng không có tư cách động thủ với hắn, cho nên Minh Vương Cáp Địch Tư có lúc cũng có chút cảm giác đơn điệu, buồn tẻ.

Cường giả vắng vẻ, là cảm giác của những kẻ đã đạt đến đỉnh cao, những kẻ nào nằm ở trạng thái vô địch đều sản sinh ra. Có vài người còn rất mãnh liệt, giống như Độc Cô Cầu Bại, cường liệt không có gì sánh được, mưu đồ tìm được một đối thủ, thậm chí người đó cho dù bản thân có bị đánh bại cũng không quan tâm. Còn Minh Vương thì không như vậy, tạp niệm của hắn quá nhiều, về mặt ý nghĩa nào đó mà nói hắn cũng không phải là người tập luyện thuần túy. Ngoại trừ sức mạnh đỉnh cao mà hắn theo đuổi còn có rất nhiều thứ khác phân tán lực chú ý của hắn. Khát vọng của hắn đối với đối thủ không rõ ràng như Độc Cô Cầu Bại, cũng không điên cuồng như vậy, nhưng điều đó không biểu hiện là hắn không hy vọng gặp được một đối thủ có thể đấu một trận với mình, khiến mình phải phát huy toàn lực, cảm giác không thể dốc toàn lực ra tay có lúc không thoải mái lắm, vì vậy sau khi Minh Vương nhìn thấy thực lực của Bạch Khởi nhãn thần phát ra sáng ngời, hắn đã xem Bạch Khởi như đối thủ chân chính.

- Ha ha, có một điều đó là đã rất nhiều năm rồi, không ngờ hôm nay lại đột nhiên xuất hiện một nhân vật như ngươi, khiến người ta thật sự kinh ngạc. Tới đây, để ta xem xem ngươi rút cục lợi hại như thế nào.

Minh Vương Cáp Địch Tư bay lơ lửng trên không trung điên cuồng cười nói, vẻ điên cuồng trong nhãn thần ai cũng có thể nhìn ra được, xem ra hắn đã thật sự xem Bạch Khởi là đối thủ đáng chờ đợi của mình.

- Muốn thử ta sao? Được, tới đi. Xem xem là Minh Vương Cáp Địch Tư ngươi lợi hại, hay là Bạch Khởi ta lợi hại.

Bạch Khởi hừ lạnh một tiếng, sau đó Hóa Huyết Thần Đao trong tay trong nháy mắt hóa lớn mấy chục lần, một luồng đao quang thê lương từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rơi xuống, hung hãn rơi xuống trước mặt Bạch Khởi. Trong nháy mắt trường đao lớn trăm trượng hung hăng bổ trên người Cáp Địch Tư.

Cáp Địch Tư không dám chủ quan, vội vàng nắm lấy Vong Linh Cốt Mâu ngăn cản đòn công kích của Bạch Khởi. Với nhãn giới của hắn không khó để nhìn ra tính công kích trong đòn công kích này. Nếu như có chút vô ý, cho dù bản thân không chết cũng bị trọng thương, cho nên hắn vội vàng chống lại.

Cường giả so chiêu không có đòn công kích rườm rà, chỉ có công kích sắc bén nhất, trực tiếp nhất, mục đích không phải vì cái gì khác mà là vì muốn giết chết đối phương một cách triệt để. Đây chính là mục tiêu của bọn họ, những động tác võ thuật đẹp mắt hầu như không có tác dụng, điều chủ yếu nhất chính là giết chết đối phương, với tốc độ nhanh nhất, cách thức trực tiếp nhất giết chết đối phương đó mới chính là cường giả chân chính.

Cho nên thường thường cường giả so chiêu thắng bại đều chỉ trong nháy mắt, đương nhiên nếu thực lực không hơn kém nhau mấy phần thì chỉ cần tiêu hao một chút thời gian. Ví dụ như Bạch Khởi bây giờ nếu giao thủ với Chiến Thần Vô Song thì e là Chiến Thần Vô Song ngay cả một chiêu của Bạch Khởi cũng không đỡ nổi, mặc dù không đến nỗi bị giết nhưng một chiêu cũng có thể khiến người hắn bị trọng thương. Nội trong mười chiêu nếu hắn không có tuyệt chiêu gì để trấn giải thì Bạch Khởi hoàn toàn có thể giết chết hắn, hắn có chút không giống với Minh Vương Cáp Địch Tư, nếu không thể tìm được điểm yếu của đối phương ghi nhớ trong lòng thì cuộc chiến đấu của hai người sẽ tương đối lề mề, kéo dài rất lâu cuối cùng thậm chí có thể diễn biến thành hai người lưỡng bại câu thương, cuối cùng chiến đấu vô hiệu, hai người đều lợi hại như nhau.

Đương nhiên kết quả như vậy không thể xuất hiện, bất luận là Cáp Địch Tư cũng vậy Bạch Khởi cũng vậy, đều không tiếc tất cả để giết chết đối phương. Bạch Khởi không thể bỏ qua Cáp Địch Tư vì Bạch Khởi không xác định chắc chắn con người này có phải cũng có thân bằng hảo hữu gì không, nếu hắn gọi bằng hữu đến thì Bạch Khởi thật sự không phải là đối thủ của hắn. Ngược lại Cáp Địch Tư càng không thể bỏ qua Bạch Khởi, Bạch Khởi nhất định phải chết, nếu không thì cuộc sống của hắn khó mà yên bình vì nếu cho Bạch Khởi sống thêm mấy năm nữa có quỷ mới biết hắn sẽ trưởng thành đến mức nào. Hai mươi tuổi đã có thành tựu như vậy, nếu thêm mấy năm nữa thì thế nào chứ? Thêm mấy năm nữa hắn còn giết chết được Bạch Khởi hay không? Cho nên ngay cả khi hắn bị trọng thương toàn thân, cho dù vì vậy mà phải ngủ vùi mấy ngàn năm thì hắn cũng phải giết chết Bạch Khởi.

Cả hai người đều chưa chết chưa ngưng vì vậy giữa hai người không thể xuất hiện tình cảnh lưỡng bại câu thương, chỉ có một người giết chết người còn lại, kết cục trong hai người chỉ có một người có thể sống mà thôi.

- Đinh đang.

Sau một tiếng vang thanh thúy, Cáp Địch Tư thối lui mấy bước, sau đó vẻ mặt biến đổi, sau đó trực tiếp công kích về phía Bạch Khởi, hai người công kích lẫn nhau trên không trung, giao tranh một hồi tới tới lui lui cũng đã hơn mười hiệp.

Cáp Địch Tư khẽ lắc người, sau đó nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt lạnh lùng nói:

- Đáng chết, xem ra muốn dùng cách bình thường bắt ngươi là điều không thể, vậy thì trực tiếp giết chết ngươi là tốt nhất, nếu có thể chết dưới tay ta ngươi cũng nên cảm thấy vinh hạnh.

Nói xong Cáp Địch Tư ổn định lại thân hình, sau đó Vong Linh Cốt Mâu trong tay vung lên trực tiếp va chạm với Bạch Khởi, khiến Bạch Khởi phải thối lui nửa bước. Cáp Địch Tư đứng vững trên không trung, sau đó nhắm hai mắt, từ vị trí giữa trán, thình lình một con mắt mở ra, ánh sáng màu đen từ trên trời giáng xuống bao phủ toàn bộ không gian. Những người đứng xung quanh đều có cảm giác không thở được, nội trong phạm vi trăm mét xung quanh, tất cả mọi thứ đều cảm thấy một áp lực vô hình. Ánh sáng màu đen nuốt chửng tất cả, phảng phất như muốn giết sạch tất cả mọi thứ, khủng khiếp vô cùng.

Bên kia Chiến Thần Vô Song và Độc Cô Cầu Bại đang giao thủ cũng bị khí tức này bao phủ, động tác của hai người chậm lại mấy phần, Chiến Thần Vô Song vốn đang chật vật bất kham nhìn thấy tình cảnh như vậy sắc mặt biến đổi cao giọng nói với Độc Cô Cầu Bại:

- Đừng đánh ở đây nữa, chúng ta đi chỗ khác.

Nói xong liền xoay người đi, cũng không để ý đến Độc Cô Cầu Bại. Còn Độc Cô Cầu Bại đầu tiên rất sửng sốt, sau đó cuồng nhiệt nhìn thoáng qua Bạch Khởi và Minh Vương Cáp Địch Tư, cũng không nói gì nhiều, trực tiếp bắt đầu truy kích Chiến Thần Vô Song. Sức mạnh của Chiến Thần Vô Song khiến hắn cảm thấy có chút khiêu chiến, hắn có thể vui sướng thoải mái phát huy. Còn nói về Minh Vương Cáp Địch Tư và Bạch Khởi, sức mạnh còn mạnh hơn nhiều nhưng mục tiêu của Độc Cô Cầu Bại bây giờ không phải là hai người bọn họ mà là Chiến Thần Vô Song. Trước khi thật sự đánh bại và đồng thời giết chết Chiến Thần Vô Song, Độc Cô Cầu Bại sẽ không khiêu chiến Minh Vương Cáp Địch Tư và Bạch Khởi. Mặc dù hắn rất cuồng nhiệt, rất cầu bại, nhưng càng không thể bị giết chết. Sức mạnh của hai người bọn họ bây giờ không phải là thứ hắn có thể công kích, muốn công kích hai người bọn họ, nhất định phải đợi sau khi đột phá được.

Nhưng cho dù như vậy Độc Cô Cầu Bại vẫn cảm thấy rất cao hứng trong lòng, vì hắn đã tìm được mục tiêu, hắn biết sau khi mình chiến thắng được Chiến Thần Vô Song, nếu có được sự đột phá nên đối mặt với đối thủ như thế nào. Hắn biết mục tiêu phấn đấu, điều này khiến tâm tình ngủ yên mấy nghìn năm của Độc Cô Cầu Bại đột nhiên sống dậy.

- Khốn khiếp, huynh đệ ngươi hãy cẩn thận, đây chính là Tử Vong Không Gian của Tử Vong Chi Quang, vô cùng lợi hại, thả ra trong nháy mắt có thể giết chết tất cả sinh linh trong phạm vi không gian này, hơn nữa tập trung sức mạnh của sinh linh để đối phó với kẻ địch. Trong không gian này sức mạnh của Minh Vương sẽ tăng lên năm lần, còn ngươi sẽ bị suy yếu đi năm lần, ngươi phải cẩn thận.

Ma Thần Đại Hắc Thiên đứng ở xa quan sát cao giọng hô, sau khi nói xong một giây sau cũng biến mất trước mặt Bạch Khởi, xem ra hắn cũng không muốn ở lại trong Tử Vong Không Gian này vì ở trong Tử Vong Không Gian này chẳng khác nào biến mình thành miếng thịt trên thớt, để mặc cho người ta băm chém.

- Tử Vong Không Gian sao? Ồ… ta biết rồi.

Sắc mặt của Bạch Khởi trở nên ngưng trọng lại, thực lực của hắn và Minh Vương vốn tương đương nhau, ai cũng không làm gì được ai, nhưng lúc này Minh Vương sử dụng sức mạnh Tử Vong Không Gian trong nháy mắt sức mạnh đã nâng cao lên hơn năm lần, còn thực lực của mình trong sức mạnh của Tử Vong Không Gian lại giảm xuống năm lần, điều này khiến Bạch Khởi cảm giác áp lực bức bách vô cùng. Dưới hoàn cảnh này nếu vô ý bất cứ lúc nào cũng có thể bị mất mạng.

Nhưng có lẽ không nên nói là mất mạng bởi vì người nắm giữ hoàng tuyền đang ở ngay trước mặt, chết trong tay hắn sợ là không phải hồn phi phách tán thì cũng vĩnh viễn không được siêu sinh, cho nên Bạch Khởi mới trở nên trầm trọng như vậy.

- Sao vậy, ngươi sợ rồi sao?

Minh Vương Cáp Địch Tư cười ha ha khẽ liếc nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt nói như vậy. Trong nhãn thần tràn đầy sự đùa cợt, Minh Vương Cáp Địch Tư bây giờ đang tràn đầy tự tin, Tử Vong Không Gian từ trước đến nay đều là lợi thế lớn nhất của hắn. Từ trước đến nay hắn sử dụng, một là thứ này sát hại mọi thứ có trong phạm vi của nó, hơn nữa sử dụng Tử Vong Không Gian không phải không hạn chế, Tử Vong Không Gian đối với Minh Vương mà nói cho dù là hắn sử dụng cũng có thời gian hạn chế. Thời gian quá lâu sẽ khiến Minh Vương Cáp Địch Tư toàn thân không có cách nào chịu đựng được, kết quả cuối cùng chỉ có thể là cơ thể của hắn bị tan vỡ, hơn nữa bình thường sau khi sử dụng đều trở nên yếu ớt lạ thường, thời gian mở không gian này chỉ có mười phút mà thôi.

Cũng chính là trong mười phút Minh Vương Cáp Địch Tư nhất định phải giải quyết xong Bạch Khởi, nếu không thì bất cứ lúc nào cơ thể cũng có thể gặp nguy hiểm vô cùng, vì mất đi Tử Vong Không Gian, Minh Vương Cáp Địch Tư sẽ trở nên yếu ớt vô cùng, mặc dù không đến nỗi ai cũng có thể giết chết nhưng kẻ vừa bỏ chạy khỏi đây Ma Thần Đại Hắc Thiên cũng có bản lĩnh để làm được chuyện đó.

Nhưng thời gian sử dụng càng ít, nguy hiểm mà Minh Vương phải chịu càng ít. Ba phút, nếu nội trong ba phút Minh Vương Cáp Địch Tư có thể giải quyết Bạch Khởi vậy thì sẽ không phải chịu bất cứ nguy hiểm gì, nhưng nếu vượt qua giai đoạn này cơ thể của hắn sẽ phải chịu thương tổn.

Nhưng thời gian ba phút đối với Minh Vương Cáp Địch Tư mà nói cũng đã là đủ rồi, hắn không tin sức mạnh của đối phương kém hơn mình mười lần như Bạch Khởi vẫn có thể phản kháng trước mặt mình, vì vậy mới nói nhiều như vậy, nếu hắn không nắm chắc phần thắng tuyệt đối, hắn đã lập tức động thủ rồi, căn bản không lãng phí chút thời gian nào.

- Sợ sao? Không, ta không sợ, mặc dù ngươi đã làm suy yếu sức mạnh của ta, tăng cường sức mạnh bản thân, nhưng muốn giết chết Bạch Khởi ta không phải dễ dàng như vậy đâu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://qtruyen.net

Bạch Khởi lạnh lùng nói, hắn chính là người không chịu thua như vậy, huống hồ hắn cũng có chiêu bài của mình. Quang Minh Thần tượng ở dưới chính là con bài chưa lật cuối cùng của Bạch Khởi, nếu thật sự vạn bất đắc dĩ Bạch Khởi sẽ đánh vỡ Quang Minh phong ấn, trêu chọc Chư Thần đang ngủ say. Thức tỉnh Chư Thần đang ngủ say không phải trông chờ bọn họ có thể giúp đỡ mình mà là hoàn thành nhiệm vụ từ Cửu U, hoán đổi Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, giết chết Minh Vương, sau đó Bạch Khởi còn muốn đối diện với các Chư Thần, những người đó Bạch Khởi đều cần phải đối mặt. Nhưng Bạch Khởi không hy vọng dựa vào Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể để chiến thắng Minh Vương Cáp Địch Tư. Đó chỉ là lựa chọn cuối cùng, Bạch Khởi muốn dựa vào bản lĩnh của mình để giết chết Cáp Địch Tư. Bởi vì một ngày nào đó khi hoán đổi, Bạch Khởi sẽ trở thành vô địch, như vậy thì quá đơn điệu, hơn nữa sau này còn có thể không có sự đột phá nữa cho nên Bạch Khởi muốn trước đó có thể rèn luyện bản thân, đây chính là mục đích chỉ định cho bản thân mình, và Minh Vương Cáp Địch Tư chính là lựa chọn rất tốt.

- Vậy sao? Ngươi thật là cuồng ngạo, đến bước này rồi còn ương ngạnh như vậy, vậy thì ta sẽ khiến ngươi nhận thức được sức mạnh của ta.

Minh Vương Cáp Địch Tư lúc này trở nên có chút lạnh lùng cuồng vọng thậm chí có chút tự đại, vì hắn cảm thấy bản thân mình bây giờ là vô địch. Khi Minh Vương Cáp Địch Tư mở ra Tử Vong Không Gian hắn đã là vô địch tuyệt đối, từ trước đến nay chưa thất bại bao giờ, Cáp Địch Tư tin rằng lần này cũng không phải là ngoại lệ.

Giữa lúc nói Minh Vương Cáp Địch Tư sắc mặt biến sắc, vung tay lên hít sâu một hơi, Tử Vong Không Gian bắt đầu nhảy chuyển động, một luồng sát khí trải rộng toàn bộ không gian, một loại uy áp khó mà tưởng tượng bắt đầu xuất hiện, vô số vong linh chi lực hỗn loạn quét sạch toàn bộ không gian. Bạch Khởi cũng bị công kích, nhưng những đòn công kích này mặc dù rất mạnh vẫn tạm thời chưa làm tổn thương được Bạch Khởi vì sức mạnh của Bạch Khởi dường như đã tương đương với Minh Vương Cáp Địch Tư, mặc dù bây giờ bị suy yếu nhưng sức mạnh của Tử Vong Không Gian vẫn không có cách nào làm tổn thương đến Bạch Khởi.

Nhưng không làm thương tổn đến Bạch Khởi không có nghĩa là luồng sức mạnh này không làm thương tổn đến người khác. Luồng sức mạnh này trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ Tử Vong Không Gian, vô số oan hồn từ dưới đất bay lên mang theo những tiếng kêu thê lương, thảm thiết đều bị Minh Vương Cáp Địch Tư hút vào trong người. Nguồn gốc của những hồn phách này Bạch Khởi không cần nghĩ cũng biết đó chính là tất cả hồn phách sinh vật trong phạm vi mấy trăm mét ở đây tụ hội thành, chính là tất cả sinh vật vừa rồi trong nháy mắt đã bị Minh Vương hủy diệt trong vòng mấy trăm mét.

Đối với tất cả mọi thứ trước mặt Bạch Khởi không có bất cứ động tác gì, hắn chỉ lẳng lặng nhìn, hắn muốn ngăn cản nhưng tốc độ hấp thu của Minh Vương quá nhanh, hơn nữa lúc này hành động của hắn trầm trọng vô cùng, giống như có thứ gì hạn chế hắn khiến hắn không có cách nào phải phản ứng làm như vậy. Khi Bạch Khởi cuối cùng có thể giải thoát được sự ràng buộc thì Minh Vương Cáp Địch Tư đã hoàn thành việc hấp thu.

Một giây sau Minh Vương Cáp Địch Tư đã hoàn thành việc hấp thu xuất hiện bên cạnh Bạch Khởi, điều này khiến Bạch Khởi rất sửng sốt, nắm tay của đối phương đã hung hăng nện trên người Bạch Khởi, Bạch Khởi còn chưa kịp phản ứng đã bị bay ngược ra ngoài.

- Điều này sao có thể? Tốc độ của hắn sao có thể nhanh như vậy?

Trong lòng Bạch Khởi hò hét nghĩ đến nhưng đáng tiếc là Bạch Khởi hầu như trở tay không kịp. Khi Bạch Khởi nghĩ đến vấn đề này Minh Vương Cáp Địch Tư đã không khách khí tới sau lưng Bạch Khởi, tung một trận truy cùng đánh tuyệt, hầu như trong nháy mắt Minh Vương Cáp Địch Tư đã tấn công về phía mấy trăm quyền, đánh Bạch Khởi kêu la thảm thiết, toàn thân chỗ nào cũng đều bị thương tổn.

Đòn cuối cùng Bạch Khởi bị Minh Vương Cáp Địch Tư hung hăng nện một quyền ở vị trí trước ngực, xương cốt đều bị gãy rời, toàn thân từ trên trời hung hăng rơi xuống đất, khiến trên mặt đất tạo ra một hố sâu cực lớn. Hố sâu này sâu khoảng mấy chục thước, bao trùm các nơi trên toàn Thánh Vực, trên bề mặt hình thành nên những vết nứt chằng chịt như mạng nhện, còn Bạch Khởi ói ra một ngụm máu tươi rơi xuống đất.

- Ha ha, bay thế nào hả? Cảm giác như thế nào? Ngươi có phải cảm thấy tay không còn sức lực nào nữa không, ngươi đã bị yếu đi năm lần, ta được tăng cường lên năm lần, cộng lại năm lần với năm lần xem ra giống như khoảng cách mười lần. Nhưng trong đó khoảng cách thật sự rút cục là lớn bao nhiêu, nghĩ kĩ thì ngươi cũng cảm nhận được đúng không? Ha ha… tuyệt đối không phải là một chút khoảng cách đơn giản, khoảng cách thật sự giữa ta và ngươi bây giờ quá lớn, ta có thể giết chết ngươi bất cứ lúc nào. Bây giờ trong Tử Vong Không Gian ta giết chết ngươi bây giờ chẳng có gì khác so với việc nghiền nát một con kiến.

Minh Vương Cáp Địch Tư đứng trên không trung kiêu ngạo cười nói.

Dáng dấp của hắn bây giờ, Bạch Khởi xem ra là điển hình của loại tiểu nhân đắc chí, trong lòng Bạch Khởi sức mạnh của loại khí chất này vốn cũng không hơn kém mấy phần nhưng bây giờ vì Tử Vong Không Gian mờ mờ ảo ảo này mà bản thân trở nên bị động như vậy, bị người ta xem như một con kiến. Điều này thật sự khiến Bạch Khởi có chút không cách nào chấp nhận được, thật sự muốn quang minh chính đại đánh cho hắn một trận nhưng bây giờ tình hình này Bạch Khởi ngay cả khả năng trở mình cũng không có.

Trong lòng Bạch Khởi bây giờ vô cùng hối hận, Bạch Khởi bây giờ mới cảm thấy khi bản thân không trực tiếp thừa cơ hành động nhân lúc Minh Vương không chuẩn bị trực tiếp phá vỡ Quang Minh phong ấn đúng là tốt hơn nhiều, trực tiếp hoán đổi Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, xem tên này còn có thể kiêu ngạo trước mặt mình? Nhưng hắn không ngờ Tử Vong Không Gian lại khiến khoảng cách giữa mình và Minh Vương Cáp Địch Tư lớn như vậy, khoảng cách lớn như vậy bản thân có muốn hành động trước mặt hắn thì sợ là cũng rất khó khăn

Liếc mắt nhìn phong ấn Quang Minh, Bạch Khởi muốn hành động nhưng không dám làm loạn, vì hắn biết nếu mình làm không tốt mục đích của mình sẽ bị Minh Vương phát hiện. Nếu như vậy Bạch Khởi sợ là sẽ không còn cơ hội để phá vỡ thần tượng, phá vỡ Quang Minh phong ấn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương