Cửu U Long Giới
-
Chương 313: Uy lực của Kiếm Ma
- Đúng rồi, có một việc ta chút nữa quên mất. Trong số Thất Đại Phong Ấn mà ngươi muốn mở, có một cái ở gần Thiên Kiếm Sơn phương Bắc… Để ta tiện tay mở giúp, ngươi đỡ mất công.
Độc Cô Cầu Bại nhìn Bạch Khởi trước mắt một cái rồi cười nhẹ nói, làm đứt suy nghĩ của Bạch Khởi.
- Ở gần Đại Địa Chi Hạch?
Lần này đến lượt Bạch Khởi ngạc nhiên. Nói thật lòng khu vực của Thất Đại Phong Ấn không phải là chỗ khó tìm, chẳng qua trong đó có mấy chỗ bí mật người bình thường không có cánh nào tìm ra. Nếu như nói hai chỗ Đại Địa Chi Hạch và Hải Thần Điện đều là chỗ khó tìm, tuy Cửu U biết ở chỗ nào nhưng thằng cha này là một thằng chết vì tiền, không có Giao Dịch Điểm tuyệt đối không thèm chỉ. Sau khi Bạch Khởi xử lý Hải Thần Điện xong, chưa kịp đi hỏi địa điểm của Đại Địa Chi Hạch. Chính xác mà nói thì lịch trình của Bạch Khởi luôn luôn không cố định nên cũng không có tư tưởng và thời gian đi phá phong ấn của Đại Địa Chi Hạch. Vì chưa hỏi đến, nên hắn không ngờ rằng phong ấn này lại nằm gần Thiên Kiếm Sơn phương Bắc.
- Không sai, một nghìn năm trước ta đã phát hiện ra Đại Địa Chi Hạch này, trong một sơn cốc cách chỗ này một nghìn hai trăm dặm về hướng Bắc. Trong sơn cốc đó có Tượng thần của Đại Địa Chi Thần và mười mấy Đại Địa Ma Vật, một ít Nham Thạch Khôi Lỗi, còn có Độc Nhãn Cự Nhân đều sinh sống ở gần đó. Xem dáng vẻ như phụ trách trông coi ở đó. Ta không đi sâu vào trong nhưng có thể phát hiện ra, hơn nữa xác định chỗ đó là một trong Tứ Đại Tuyệt Địa, Đại Địa Chi Hạch trong sử sách từng ghi lại.
- Chỗ đó nếu thật là Đại Địa Chi Hạch thì nên phá vỡ.
Bạch Khởi cười híp mắt nói. Nếu phá vỡ luôn phong ấn tại Đại Địa Chi Hạch này, những phong ấn còn lại cũng không có nhiều, chỉ còn lại Hắc Ám Ma Vực và Quang Minh Thánh Vực. Hai chỗ này muốn tìm kỳ thực rất đơn giản, một ở chỗ Thánh Sơn Giáo Đình, còn một chỗ là Tổng đà Hắc Ám Thành của Hắc Ám Thần Điện, nơi sinh sống của Hắc Ám Giáo Hoàng.
Đối với hai phong ấn này, Bạch Khởi lại không vội. Dựa vào thân phận hợp tác với Hắc Ám Thần Điện của mình, sẽ có thể dễ dàng phá vỡ Hắc Ám phong ấn thôi. Nhưng mà phong ấn của Quang Minh Thánh Vực này không phải muốn phá vỡ là được. Cho dù muốn phá vỡ nó cũng phải đợi đến cuối cùng, đợi đến tiêu diệt hết lực lượng chống đối xung quanh mới chính thức giết đến trung tâm Giáo Đình. Khi gần thống nhất Đại Lục mới một lần nữa đi phá vỡ phong ấn này. Đến lúc đó, trước khi Chư Thần trở về, nếu mình có được Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể như trong truyền thuyết, thế thì vạn sự đại cát, còn sợ cái gọi là Chư Thần gì nữa chứ.
Đương nhiên đây là một quá trình lâu dài, hơn nữa lại không phải là dễ dàng như thế đã có thể hoàn thành. Nó cần phải chuẩn bị và nỗ lực trong thời gian dài.
Bạch Khởi tính toán qua loa một chút, kế hoạch mười năm có chút vội vàng, thậm chí yêu cầu càng vội hơn nữa. Chẳng qua đối với Bạch Khởi và Độc Cô Cầu Bại mà nói, thời gian mười năm không xem là dài. Đến bước này của Bạch Khởi hầu như đã tiếp cận Đấu Thánh cường giả bất tử, có thể sống trên năm ngàn năm. Còn như Độc Cô Cầu Bại có thể sống bao lâu Bạch Khởi không thể biết được, dẫu sao đẳng cấp của hắn cũng cao hơn Bạch Khởi rất nhiều.
- Được, đã như thế thì chúng ta đi phá vỡ Đại Địa Chi Hạch này.
Độc Cô Cầu Bại cười ha ha, toàn thân phát ra đấu khí màu vàng kim bay lên không trung. Xung quanh trăm mét Kiếm Lư, chứa hơn vạn thanh trường kiếm, khi Độc Cô Cầu Bại bay lên trong nháy mắt tiếng kêu, đồng loạt ào ào bay lên, nhanh chóng phóng lên không trung theo thân ảnh của Độc Cô Cầu Bại mà bay đi.
Vạn kiếm cùng bay khí thế như chẻ tre, khí thế này vô cùng kinh người. Bạch Khởi nhìn thấy tình cảnh như thế đã lặng người một chút lập tức cũng phát ra đấu khí màu bạc, liền bay theo sau bên cạnh Độc Cô Cầu Bại, hướng đến Đại Địa Chi Hạch được bao phủ bởi băng tuyết cách đấy một nghìn hai trăm dặm về hướng Bắc.
Hai luồng quang mang lóe lên rồi biến mất. Các con cháu Độc Cô Gia nhốn nháo rối loạn nhìn tình cảnh trước mắt lặng người đi, từng người đưa mắt nhìn hướng Độc Cô Cầu Bại và Bạch Khởi biến mất, trong lòng đầy sự ngưỡng mộ.
Cũng chỉ không đến nửa ngày hai người đã đến gần Đại Địa Chi Hạch mà Độc Cô Cầu Bại đã nói. Đây là khu vực biên cương phía Bắc Đại Lục quanh năm sương mù bay lượn. ở đây mọi chỗ đều là băng tuyết núi cao tựa hồ như hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Ở đây gió mưa suốt ngày, nhưng lại có một phong cảnh đẹp như chốn thần tiên. Ở giữa là một thung lũng hình tròn rộng khoảng trăm dặm không chịu ảnh hưởng của gió mưa. Ở trung tâm của thung lũng có mấy trăm con Độc Nhãn Cự Nhân sinh sống, còn có một ít Cự Đại Dã Thú không tên và những Nham Thạch Khôi Lỗi dáng vẻ hung mãnh ở những ngọn núi nhỏ cao xung quanh, canh giữ bốn phía. Chính giữa là Tượng thần cao vút đến tận mây của Đại Địa Chi Thần, toạ lạc ở vị trí trung tâm nhất.
- Chỗ kia chính là Đại Địa Chi Hạch. Chúng ta xuống thôi. Ngươi đi phá vỡ phong ấn đó, còn những đồ chướng mắt này để cho ta xử lý. Nhiều năm rồi không động thủ, cũng nên thư dãn chân tay một chút.
Những lời này làm Bạch Khởi sững sờ, vẫn chưa có phản ứng gì thì Độc Cô Cầu Bại đã động thủ, xuất ra một luồng kiếm khí mạnh mẽ. Hơn vạn thanh trường kiếm từ trên không trung trong nháy mắt chia thành bốn năm chục luồng kiếm ảnh, mỗi luồng đều có khoảng hai ba trăm thanh trường kiếm, mang theo sát khí làm cho mọi người kinh sợ chém xuống.
Vù, vù, vù, vù~~
Qua một trận kình phong, những đường kiếm kia đi qua bên cạnh thân thể mấy chục tên Độc Nhãn Cự Nhân và bốn tên Nham Thạch Khôi Lỗi xung quanh đó. Toàn bộ quá trình này xảy ra không đến mười giây, nó giống như vạn đường ánh sáng loé lên, làm những thanh trường kiếm này sớm tụ hợp lại một chỗ, tạo thành một vòng tròn, quấn quanh bốn năm vòng xung quanh Tượng thần của Đại Địa Chi Thần. Những Độc Nhãn Cự Nhân ngã xuống bị thương đầy người, máu tươi tuôn ra giống như dòng nước, còn bốn tên Nham Thạch Khôi Lỗi cũng vỡ ra thành vô số cục đá ào ào rơi xuống dưới đất.
Tình cảnh trước mắt như vậy, Bạch Khởi có nghĩ cũng chưa từng tưởng tượng qua. Cũng phải biết mỗi Độc Nhãn Cự Nhân đều tương đương với Đấu Hoàng cường giả cao cấp. Thủ lĩnh Độc Nhãn Cự Nhân Ông Vân Đại làn da đã ửng vàng, từ điểm này cho thấy hắn ta đang ở giai đoạn thăng cấp, thậm chí có thể đã hoàn tất thăng cấp rồi, trở thành Đấu Đế cường giả sơ cấp. Còn bốn Nham Thạch Khôi Lỗi kia thì càng là bất phàm, mỗi tên đều có sức mạnh nhất định. Bạch Khởi tin rằng mình muốn đối phó bọn chúng cũng không có vấn đề gì, nhưng tiêu diệt gọn gàng sạch sẽ như thế thì tuyệt đối cũng không đơn giản như vậy. Từ đầu đến cuối Độc Cô Cầu Bại ngay cử động cũng không cử động một chút nào, chỉ vẫy tay phát ra một luồng kiếm khí mà thôi. Một đường kiếm kia cho thấy thực lực của Độc Cô Cầu Bại vô cùng khủng bố.
- Ha ha, còn đứng ngây ra đấy làm cái gì? Còn không đi phá Tượng thần sao? Ài… Vốn nghĩ rằng có thể thư dãn tay chân một lần, không ngờ những tiểu tử này lại yếu đến mức độ này, ngay cả tư cách để ta ra tay cũng không có. Cây cao thường phải đơn độc mà…
Độc Cô Cầu Bại đành lắc lắc đầu rồi cười thoải mái nhìn Bạch Khởi nói.
Bạch Khởi gật gật đầu sau đó biến thành một trận lưu quang.
Ầm ầm~~ Một quyền đánh trên Tượng thần, Tượng thần Đại Địa Chi Thần nổ tung mãnh liệt, toàn bộ Tượng thần trong nháy mắt biến thành một khối đất đá mãnh liệt rơi xuống.
Vốn nghĩ rằng những Thổ nguyên tố này sẽ giống như những nguyên tố phong ấn trước kia, phân tán ra khắp nơi. Nhưng làm cho Bạch Khởi không ngờ là tình hình lại không như thế. Những Thổ nguyên tố này lại không lập tức tán ra bốn phía trong không khí, cũng không rời khỏi Đại Địa Chi Hạch, mà nó dần dần ngưng tụ lại thành hình một người. Hình người cao khoảng bảy thước, tuy chưa hình thành diện mạo, chưa hoàn toàn hình thành, nhưng trong lúc này Bạch Khởi đã cảm giác được thân hình đó có sức mạnh vô cùng cường đại, trước mắt đã không yếu hơn mình.
- Hừm! Thú vị thật! Không ngờ Đại Địa Chi Thần lại có tâm tư với Phong ấn như vậy. Không giống như những kẻ khác chỉ là Phong ấn mà thôi, thằng cha này lại lưu lại một phân thân của hắn trong này a! Tuy chỉ là phân thân nhưng thực lực này đã gần như tiếp cận Cao Cấp Thần rồi. Chủ Thần đúng là Chủ Thần a, rốt cục cũng lợi hại một chút. Một cái phân thân đã có sức mạnh như vậy? Ha Ha. Ta thật sự hưng phấn, xem ra đợi phong ấn mở ra, Độc Cô Cầu Bại ta cuối cùng có một nhóm đối thủ rồi. Ha ha, một nhóm đối thủ thực lực lớn mạnh… Nhưng có thể thắng được ta không?
Độc Cô Cầu Bại không biết từ lúc nào đã xuất hiện khoan thai bên cạnh Bạch Khởi, có hứng thú mang thêm một luồng cuồng nhiệt nhìn cảnh tượng trước mắt. Hắn nhìn cái phân thân này không ngừng thành hình, lại không có đi quấy nhiễu, hiển nhiên nó có ý đợi đối phương thành hình xong, có đầy đủ sức mạnh mới động thủ. Nếu không như thế, bây giờ động thủ thì phân thân đó sức mạnh tụ tập chưa hoàn chỉnh, thực lực sẽ giảm đi rất lớn.
Nếu đổi là Bạch Khởi, thì chắc chắn trong điều kiện này lập tức xuất thủ, nhưng Độc Cô Cầu Bại lại không như thế. Trong lòng hắn mong muốn chính là đối thủ đủ dũng mãnh, vì thế hắn thậm chí không tiếc tất cả để đối thủ mình trước mắt, phân thân của Đại Địa Chi Thần hiển nhiên không yếu này, hình thành hoàn toàn. Đó chính là những gì Độc Cô Cầu Bại mong muốn. Hắn muốn cùng với phân thân Đại Địa Chi Thần trước mắt chiến đấu. Tuy đối với Độc Cô Cầu Bại mà nói, phân thân trước mắt này chẳng là nghĩa lý gì, nhưng hắn vẫn cố chấp muốn động thủ. Trên một ý nghĩa khác mà nói, Độc Cô Cầu Bại là một kẻ điên khùng, một kẻ hiếu chiến trở thành điên khùng.
.
Sau mấy giây, phân thân Đại Địa Chi Thần cuối cùng xuất hiện, cơ thể phân thân to lớn có thể so với Thái Thản Cự Thần trong truyền thuyết. Toàn thân cao hơn nghìn mét, toàn bộ đều do Thổ nguyên tố ngưng tụ tạo thành, còn trên người mặc áo giáp do Thổ nguyên tố ngưng kết thành. Trong tay cầm thanh trường kiếm dài hơn năm trăm mét, khí thế kinh người, chỉ vẫy đầu tay đã phát ra luồng uy thế kinh thiên động địa.
Bạch Khởi rõ ràng cảm giác được phân thân này rõ ràng vượt qua mình, nếu như sử dụng toàn lực, thực lực của mình và nó cũng chỉ ngang nhau mà thôi.
Nhưng trên cơ thể to lớn đó lại có thêm giáp trụ do Thổ nguyên tố ngưng tụ kết thành, nổi tiếng kiên cố vững chắc, khiến cho sức mạnh của nó tăng thêm mấy bậc. Nếu mình cùng nó giao đấu, sợ rằng cho dù mình dùng Khai Thiên Thần Quyền thì thắng bại cũng khó mà nói được.
- Là ai? Là ai dám cả gan phá vỡ phong ấn của Đại Địa Chi Thần ta? Là ai! Là ai khiêu chiến quyền uy của Chư Thần! Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Một âm thanh chất phác vang lên ở giữa thiên địa, mang theo uy nghiêm không gì sánh được. Tuy đây chỉ là một phân thân của Đại Địa Chi Thần, nhưng đã có bộ phận sức mạnh cường hãn của Đại Địa Chi Thần, bản thân đã có ý thức và Thần Trang do Thổ nguyên tố ngưng kết. Từ nó cũng có thể biết được, Đại Địa Chi Thần có sức mạnh hơn nó gấp mười lần càng đáng sợ đến mức nào. Thậm chí những chiêu thức và sức mạnh mà nó sử dụng chỉ là một phiên bản của Đại Địa Chi Thần mà thôi. Một phiên bản nhỏ bé như nó, tuy rằng sức mạnh có chỗ không được như bản thể nhưng còn các chỗ khác đều gần như tương đương.
- Là ta!
Bạch Khởi không nói gì, Độc Cô Cầu Bại ở kế bên lại gầm lên một tiếng, trong giây lát vạn thanh trường kiếm trên không trung chợt dâng lên, trực tiếp đâm thẳng tới chỗ phân thân của Đại Địa Chi Thần.
Leng keng, leng keng~~
Một trận âm thanh tiếng kim chúc va đập nhau kịch liệt theo đó vang lên. Hơn mấy vạn thanh trường kiếm mang theo kiếm khí mãnh liệt đâm vào trên giáp trụ của Cự nhân Thổ nguyên tố đó, có không ít thanh đâm sâu vào cơ thể nó, nhưng đáng tiếc là điều này không làm ảnh hưởng gì đến đối phương. Với thể tích khổng lồ của đối phương, công kích như vậy không có gì đáng phải suy nghĩ.
Ầm ầm~~
Thanh trường kiếm cự đại của Cự nhân vung lên, sau đó chém về hướng Bạch Khởi và Độc Cô Cầu Bại. Trong nháy mắt thanh kiếm khổng lồ đã rơi xuống đất, trên mặt đất xuất hiện một vệt cắt dài khoảng nghìn mét. Bạch Khởi thì trốn sang một bên, còn Độc Cô Cầu Bại thì hưng phấn dùng lưỡi liếm đôi môi đã khô nứt của mình, sau đó liền vẫy tay một cái. Hơn vạn thanh trường kiếm theo đó tung lên bay ra, cắm trên đỉnh một ngọn núi. Cắm ngang dọc chi chít, đầy rẫy trên ngọn núi đó.
- Ha ha… Tốt, tốt… Ngươi cường đại như vậy mới đáng để ta động thủ. Được lắm!
Độc Cô Cầu Bại cười ha ha. Ngay sau đó, trong nháy mắt phóng đến trước mặt đối phương, đưa tay chỉ một cái. Một thanh trường kiếm khổng lồ do khí kiếm ngưng tụ từ trên trời bổ xuống phân thân Thổ nguyên tố của Đại Địa Chi Thần kia, trong nháy mắt chặt đứt một cánh tay của đối phương.
- Á~~
Cự nhân Thổ nguyên tố kia cũng biết đau, kêu lên một tiếng bi thảm, nhưng cũng không có chảy máu. Cự nhân Thổ nguyên tố lại một lần nữa ngưng kết, sinh ra một cánh tay mới cầm thanh Cự kiếm kia hướng về Độc Cô Cầu Bại công kích.
- Hử, lại không chết à? Ha ha… Rất hay, rất hay…
Độc Cô Cầu Bại rất ngạc nhiên nhìn một cái, lập tức cười ha ha, cũng không né tránh mà trực tiếp chống đỡ Cự kiếm to lớn kia. Khi Cự kiếm đó đang rơi xuống, lại bị vô số kiếm khí vô hình trong chốc lát chặt mạnh làm cho vỡ nát, khiến cho Cự nhân Thổ nguyên tố đó không thể không lần nữa ngưng tụ lại một thanh Cự kiếm mới.
- Ồ. Không ngờ một phân thân lại có thể như thế. Tuy chưa có sức thực lực dũng mãnh như bản thể, nhưng ngoài cơ thể to lớn này ra, cộng thêm cơ thể Thổ nguyên tố gần như bất tử này thì lại có chút khó đối phó. Ha ha, nhưng ngươi đã cùng ta động thủ, vậy ta muốn thử xem rốt cuộc ngươi ngưng kết nhanh được bao nhiêu.
Độc Cô Cầu Bại phảng phất như nói cười với mình, âm thanh to lớn làm cho Bạch Khởi ở nơi rất xa cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Nói đến Bạch Khởi đang quan sát trận chiến ở nơi xa, khi nhìn thấy Cự nhân Thổ nguyên tố này bất giác đã nghĩ tới Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp dưới đáy biển kia. Gã này với tên kia đó đều rất khó đối phó. Thực sự mà nói thực lực của bọn chúng cũng không xem là mạnh, nhưng đặc tính bất tử này lại làm cho người ta đau đầu. Một kẻ thù lớn mạnh không đáng sợ, thật sự đáng sợ chính là những kẻ thù tựa hồ như không mạnh nhưng lại không chết. Đây mới là kẻ thù khó đối phó nhất. Rốt cuộc ngươi đánh nhau như thế nào, đánh không chết phải đánh bao lâu? Ngươi cuối cùng cũng sẽ kiệt sức.
Sau khi Độc Cô Cầu Bại cười xong, thanh trường kiếm vô hình ngưng tụ thành hai thanh trường kiếm kim quang sáng chói, sau đó không ngừng chém qua chém lại Cự nhân Thổ nguyên tố kia. Cánh tay Cự nhân Thổ nguyên tố không ngừng đứt ra, nhìn như là đã phá vỡ được phòng ngự của đối phương, nhưng đối phương lại thật giống như không chết vậy, rất nhanh đã hồi phục lại.
Lúc này Độc Cô Cầu Bại cũng không nói nhiều, khẽ cười, vẫy tay một cái. Mấy trăm thanh trường kiếm khổng lồ đồng thời trong chốc lát xuất hiện bốn phía xung quanh, chém giết Cự nhân Thổ nguyên tố kia vỡ nát thành mấy chục mảnh vụn.
Thời gian trôi qua chưa đến một giây, Cự nhân Thổ nguyên tố kia liền sụp đổ mãnh liệt. Đang lúc Bạch Khởi nghĩ là đã chiến thắng, thì Cự nhân Thổ nguyên tố kia lại lần nữa ngưng tụ lại, giống như không chết vậy, bị phá vỡ thành như vậy lại không bị thương gì.
- Chết tiệt, chết tiệt! Ngươi lại dám làm tổn thương phân thân của Đại Địa Chi Thần vĩ đại? Tội nhân này, nhân loại nhỏ bé này, ta phải giết ngươi để ngươi thấy được sự lợi hại của Đại Địa Chi Thần. Đồ nhân loại nhỏ bé như ngươi vĩnh viễn không giết nổi ta, còn ta phải giết ngươi, xóa bỏ linh hồn ngươi. Để nhân loại dám xúc phạm Chư Thần như ngươi nhận được trừng phạt!
Sau khi Cự nhân Thổ nguyên tố đó lần nữa ngưng kết xong bắt đầu gào thét lên.
- Hử, lại vẫn không chết. Hừm, thực lực không cao, nhưng đồ không chết này lại là một phiền phức nhỏ. Đối với đối thủ ngươi như vậy ta không có tâm tình chơi đùa với ngươi, mà ngươi quá dai dẳng, cho nên ngươi chết đi.
Độc Cô Cầu Bại rõ ràng không muốn dây dưa với gã này nữa, không có thực lực lại không chết rất làm người ta chán ghét. Cho dù bản thân là một Độc Cô Cầu Bại, đam mê chiến Đấu Đến cuồng nhiệt cũng có chút khó chịu.
- Xong!
Nói xong, trên người của Độc Cô Cầu Bại tung ra một luồng đấu khí màu hoàng kim, trong chốc lát biến thành một thanh trường kiếm từ trên trời mạnh mẽ cắm thẳng vào trong đất, tạo hình vừa dài vừa xấu này nhìn qua tựa hồ có chút giống với hình dáng của ngọn Thiên Kiếm Sơn phương Bắc của Độc Cô Gia.
Trong chốc lát, thanh trường kiếm vàng kim kia đã đâm xuống.
Bùng~~
Sau một âm thanh to lớn vang lên, Cự nhân Thổ nguyên tố đó của Đại Địa Chi Thần liền biến thành hư ảo. Đại Địa Chi Hạch ở đây cũng bị uy thế vô biên của trường kiếm này đánh thành một cái động lớn sâu không thấy đáy, lan rộng bốn phía xung quanh đến khoảng trăm dặm. Tất cả sinh vật đều bị thổi đi sạch sẽ, trên mặt đất này đã không còn chút sự sống nào. Tất cả cây cối hoa quả và những động vật kia đều biến thành hư vô. Thung lũng này cũng rộng lớn ra gấp đôi, còn trung tâm của Đại Địa Chi Hạch lại là một cái hắc động to lớn. Nếu Bạch Khởi không phản ứng nhanh, loáng một cái đã chạy ra ngoài, sợ rằng hậu quả sẽ không tưởng tượng nỗi. Cho dù như thế, nhưng Bạch Khởi cũng đã người đầy bụi đất trông nhếch nhác kinh khủng.
Trước đây Bạch Khởi luôn tự tin rằng mình đã tiếp cận với biên giới vô địch, đến lúc này Bạch Khởi mới biết tình hình thì ra không đơn giản như vậy. Mình đã lợi hại nhưng vẫn có người so với mình càng lợi hại hơn. Người khác không nói, chỉ cần là người trước mắt mình, Độc Cô Cầu Bại này, đã không phải là kẻ mà mình có thể chống đối. Trước mặt hắn mình hiện ra nhỏ bé như vậy. Trước mặt hắn Bạch Khởi cảm thấy mình không có cách nào chiến thắng được.
Độc Cô Cầu Bại giống như một ngọn núi đặt trước mặt Bạch Khởi, làm cho người ta không có cách nào trèo lên được, đem đến cho người ta một cảm giác nghẹt thở.
- Lợi hại, thật lợi hại. Ta đã được coi là cường đại rồi, người này so với ta còn cường đại hơn nhiều. Xem ra ta còn một đoạn đường rất dài phải đi rồi, sợ rằng hiện tại trong các Cao Cấp Thần cũng khó tìm được đối thủ của người này. Sức mạnh của người này rất lợi hại, tuyệt đối vượt qua các Cao Cấp Thần bình thường. Thậm chí càng lợi hại hơn, sợ rằng cũng là đã đạt đến ngưỡng cửa của Chủ Thần, thêm một bước nữa là đã có thể tranh đấu với Chủ Thần rồi. Chẳng trách hắn lại tự tin như vậy. Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại, quả nhiên không phải là nói khoác rồi. Đợi Thất Đại Phong Ấn phá vỡ hết, Chư Thần trở về, giữa trời đất này ai thắng ai bại sợ rằng chưa thể nói được.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook