Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu
-
2: Công Cuộc Đuổi Bắt
Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 2_Công cuộc đuổi bắt_
Tiếng chuông gió của cửa hàng đinh đinh vang lên, ánh mắt của cô và anh lập tức chạm nhau, nhưng có vẻ vì anh ta đã quá quen với việc nhiều người nhìn chằm chằm vào mình nên anh cũng không để ý lắm mà quay đầu bước đi tiếp.
Vũ Khôi Nguyên ngồi xuống chiếc bàn trống cuối cùng trong cửa hàng, vừa hay nó lại ở ngay phía trước bàn của Lâm An.
Giờ đây cô đã có thể nhìn rõ gương mặt của người này, tuy ăn mặc trẻ trung năng động nhưng không hiểu sao một cảm giác lạnh nhạt bao phủ cả người anh, cái cảm giác muốn có cũng không thể có được ở anh khiến người khác cảm thấy vô cùng cám dỗ.
Lâm An không phải là dạng người dễ bị mê muội bởi sắc đẹp, vậy mà cô nổi lên cảm giác muốn chiếm hữu một người vừa mới gặp không lâu, thật khó hiểu.
Lâm An chán chường không biết làm gì trong khoảng thời gian chờ đợi Lâm Song Hà, dù sao cũng đang rảnh rỗi, cô đành ngắm nhìn người đẹp ngồi phía trước.
Cái đẹp đúng là lúc nào cũng khiến người ta cảm thấy vui tai vui mắt mà, cô thở dài.
Người phía trước sau khi gọi thức uống thì quay đầu về phía sau nhìn Lâm An, cái nhìn nóng bỏng của cô khiến anh không thể ngó lơ nổi.
Thấy anh nhìn mình Lâm An cũng không ngại ngùng, thay vào đó cô lập tức mở miệng trước, cách bộc lộ sự yêu thích của vị thiếu nữ tuổi mười tám này vô cùng thẳng thắn.
"Chào anh, tôi có thể làm quen không?"
Đáp lại câu hỏi của cô chỉ có một chữ "Ừm" lạnh nhạt.
Cô thầm nghĩ "Người đâu mà lạnh lùng thật đấy.
"
Lúc này Lâm An chợt thấy Lâm Song Hà bước ra ngoài công ty cùng một người đàn ông đẹp trai trưởng thành, có lẽ người đó chính là nam chính Vũ Thành Luân.
Một ngày mà cô gặp được hẳn hai mỹ nam, thật là may mắn quá đi.
Để đuổi kịp Lân Song Hà, Lâm An vội vội vàng vàng chào tạm biệt Vũ Khôi Nguyên.
"Tạm biệt anh đẹp trai, giờ tôi có việc bận rồi, mong có duyên được gặp lại anh.
"
Không quan tâm anh phản ứng như nào, cô nhanh chóng thanh toán tiền nước rồi chạy ra ngoài đường.
Hai người kia đang bước lên một chiếc xe ô tô, có vẻ họ sắp bận việc ở một nơi khác.
Vừa hay lúc này có một chiếc taxi chạy đến nên cô đã vẫy tay gọi chiếc taxi ấy.
Thấy Lâm Song Hà và Vũ Thành Luân đã bắt đầu khởi hành, Lâm An dứt khoát ngồi lên xe rồi nói với tài xế bằng giọng điệu gấp gáp.
"Chú ơi, chú có thể đuổi theo chiếc xe kia giúp cháu được không ạ?"
"Cô bé này, cháu theo dõi người ta là không tốt đâu.
" Tài xế nhìn Lâm An bằng ánh mắt không tán thành.
Lâm An gấp gáp cắn chặt môi, bí quá nên cô đành nói liều "Người trong chiếc xe đó là người yêu cháu, anh ta đang ngoại tình, cháu chỉ là muốn đi bắt gian thôi!"
Quả thật vừa nãy tài xế cũng thấy Vũ Thành Luân bước lên xe cùng một cô gái xinh đẹp nên càng thêm phần tin tưởng cô.
"Nếu đã là đi bắt gian thì chú sẽ cố hết sức giúp cháu, giờ cháu hãy bám chặt vào nhé.
"
Trong lúc Lâm An đang cuống cuồng theo dõi Lâm Song Hà, Vũ Khôi Nguyên đăm chiêu không biết nên báo cáo với anh trai của mình về việc có một cô gái háo sắc đang cuống cuồng bám theo anh không, hành động vội vã và liên tục nhìn về hướng của anh trai anh đã làm cho Vũ Khôi Nguyên thêm phần chắc chắn Lâm An đang theo dõi anh của anh ta.
"Có lẽ cô ta chỉ là ham mê sắc đẹp của anh trai nên mới bám theo, nhưng tốt hơn vẫn nên đề phòng việc bất trắc mới được.
" Vũ Khôi Nguyên nghĩ thầm.
Bàn tay anh nhanh nhẹn móc chiếc điện thoại ra bấm số gọi cho Vũ Thành Luân, ngay khi anh gọi đâu dây bên kia lập tức bắt máy.
"Alo, em có việc gì sao?" Một giọng nói trầm ấm vang lên.
"Có một cô gái kỳ lạ đang bám theo anh đấy, anh nhớ để ý cô ta.
" Vũ Khôi Nguyên nhanh chóng báo cáo sự tình với anh trai mình.
Nghe đến đây Vũ Thành Luân nhìn vào kính chiếu hậu, quả nhiên phía sau đang có một chiếc xe taxi bám theo sau hắn.
"Được rồi, anh sẽ để ý cô ta, em không phải lo đâu.
Anh cúp máy đây.
"
"Thưa sếp, có việc gì xảy ra sao?" Lâm Song Hà lo lắng hỏi.
"Không có gì đâu" Hắn chỉ trả lời một câu đơn giản rồi tăng nhanh tốc độ nhằm cắt đứt chiếc xe phía sau.
Lâm An phát hiện chiếc xe phía trước đột ngột tăng nhanh tốc độ trên con đường ngoằn ngoèo này chợt cảm thấy không đúng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook