Cửu Chuyển Tinh Thần Biến
-
Chương 126: Chém giết học viên
Truy Phong Kiếm Quyết thức thứ tám Phong Lâm Thiên Hạ ở dưới sự phẫn nộ của Sở Lâm Phong được thi triển ra có uy lực cỡ nào cơ chứ? Thanh Sương kiếm tức thì phát ra vô số đạo đao gió công kích về phía những học viên của Hải Long học viện.
Đao gió là do Hỗn Độn khí tạo thành, uy lực so với Tinh Thần chi lực còn lợi hại hơn hai lần, trong nháy mắt đã có mấy học viên bị thương, hai người trong đó càng bị chém giết tại chỗ.
Một kích sấm sét của Sở Lâm Phong lập tức cho làm đám người Hải Long học viện kinh hãi, vừa ra tay đã có thể giết chết hai học viên, lại còn đả thương hơn mấy người, thực lực đó chí ít cũng là người của ban loại ưu, hơn nữa còn là người có xếp hạng cao mới có thể làm được.
Trong lúc nhất thời, học viên của Hải Long học viện đều lui về phía sau, những tiểu đệ công kích Âu Dương Hồng cũng bị làm kinh sợ, tốc độ ra tay rõ ràng đã chậm hơn rất nhiều, thậm chí mấy học viên ra tay với ma thú còn bị ma thú phản công.
Học viên Hải Long học viện vốn đã nắm chắc phần thắng trong tay bởi vì Sở Lâm Phong xuất hiện mà lập tức trở nên bắt đầu sốt sắng, đều giật mình vì nhìn khuôn mặt này không ra sao cả, thế nhưng thực lực lại rất là lợi hại.
Sau khi Sở Lâm Phong dùng một chiêu đánh bại địch cũng không hạ sát thủ, hắn còn có nhiệm vụ quan trọng hơn phải làm. Đó là để Âu Dương Hồng và tiểu đệ của hắn rút khỏi vòng vây của đối phương, chỉ có như vậy hắn mới có thể hoàn toàn thoải mái công kích đối phương được.
Di Hình hoán ảnh liên tiếp được thi triển ra, giờ phút này Sở Lâm Phong đã không tiếp tục ẩn giấu thực lực của mình nữa. Trong mấy hơi thở đã cứu ra toàn bộ người bị nhốt, động tác vừa tiêu sái lại ưu mỹ, khiến cho đám người Ngưu Thiên càng sùng bái không thôi.
- Lão Ngưu, sắp xếp cho mấy huynh đệ chăm sóc người bị thương, những người khác thì theo ta đồng thời chém giết những cặn bã Hải Long học viện này. Mặt khác chú ý mấy con ma thú kia, nhìn dáng vẻ chí ít cũng là ma thú cấp bốn đó.
Sở Lâm Phong lâm nguy không loạn, lại sắp xếp ngay ngắn rõ ràng.
Sở Lâm Phong vừa dứt lời thì đã lập tức được mọi người hưởng ứng, mấy tiểu đệ lập tức tiến lên đỡ mấy học viên bị thương sang bên cạnh nghỉ ngơi, đồng thời còn lấy ra một ít Kim sang dược chữa thương ở trên người.
Lúc này mấy con ma thú kia rất là thông minh, nhìn thấy đột nhiên có thêm nhiều người như vậy, chúng nó bắt đầu tránh đi về một bên, Sở Lâm Phong không để người đi chém giết bọn chúng. Dù sao mục tiêu thực sự của hắn là người của Hải Long học viện, không cần thiết vì mấy con ma thú mà phân tán thực lực của mọi người ra.
Ma thú trốn ra, mấy chục người của song phương đều đứng ở vị trí đối lập, trong mắt đều hiện lên vẻ cừu hận, nhìn dáng vẻ này, dường như người của Hải Long học viện tiến vào Ma Thú sâm lâm cũng đã chết không ít vào trong tay của học viên Thiên Long học viện, nếu không phải cũng sẽ không có cừu hận lớn như vậy.
Sở Lâm Phong cẩn thận quan sát những người này của đối phương, hắn cảm thấy từ khí thế toả ra trên người mà xem ra, có khả năng sẽ có từ ba đến năm người là học viên ban loại ưu của Hải Long học viện, bởi vì thỉnh thoảng trên mặt bọn họ sẽ lộ ra vẻ xem thường.
Nếu như không phải là bởi vì Sở Lâm Phong vừa đến đã cho đối phương một lần thống kích, khiến cho bọn họ có kiêng dè thì bọn họ đã sớm xông lại giết người rồi.
Sở Lâm Phong đánh giá đối phương, đối phương cũng đánh giá người bên Sở Lâm Phong, khi thấy nhị nữ thiên tư quốc sắc như Dương Nhị và Đường Lỵ thì trên mặt rất nhiều người đều lộ ra vẻ kinh diễm, đồng thời còn có ánh mắt hèn mọn, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng buồn nôn.
- Tiểu tử, ngươi là ai vậy? Không nghĩ tới trong Thiên Long học viện lại có nhân vật lợi hại như ngươi ở ban phổ thông, quả thực khiến cho người ta cảm thấy giật mình đó.
Một người thiếu niên có vóc dáng tương đối cao, nhưng người lại có vẻ rất cơ linh nói chuyện.
Sở Lâm Phong nghe thấy câu hỏi của đối phương tức thì cười nói:
- Ta là ai sao? Ta là gia gia của ngươi. Con bà ngươi, người ban loại ưu lại đi tới giới của ban phổ thông mà còn không biết xấu hổ như vậy. Ngươi cho rằng chỉ có Hải Long học viện của ngươi dùng chiêu này sao? Thiên Long học viện ta đã sớm biết, ngày hôm nay ai trong các ngươi cũng đừng mong rời khỏi nơi này.
Nếu như không phải muốn tra ra lần này rốt cuộc Hải Long học viện đã phái bao nhiêu học viên ban loại ưu tiến vào giới của ban phổ thông thì Sở Lâm Phong đã sớm động thủ. Hà tất phải ở đây phí lời cùng đám người này làm gì chứ.
Sở Lâm Phong không hề động thủ, đương nhiên đám người Ngưu Thiên và Diệp Tinh Thần cũng không dám động thủ, chỉ chờ hắn ra lệnh mà thôi. Chỉ là trong lòng tức giận bất bình, không biết rốt cuộc lão đại đang làm gì, vì sao không trực tiếp động thủ cùng bọn họ mà đứng đó phí lời làm cái gì.
- Ngươi là người ban loại ưu của Thiên Long học viện sao? Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, tin tức của nữ tử chết bầm kia cũng không đáng tin được. Chỉ là nếu như muốn giết chúng ta, e rằng tiểu tử ngươi không có tư cách, xem trong đám người các ngươi, nhiều nhất sẽ không có quá ba người là học viên của ban loại ưu đâu nhỉ!
Học viên cao to bên đối phương nói.
- Ba người đối phó các ngươi đã đủ rồi, cho dù một mình ta đối phó với các ngươi thì sao chứ? Ở trước mặt tiểu gia các ngươi chính là rác rưởi.
Sở Lâm Phong không có động thủ, trái lại còn cười to nói.
Một người học viên trong đó nhìn dáng vẻ kia của Sở Lâm Phong rất không vừa mắt, hắn lập tức cả giận nói:
- Tiểu tử, đừng càn rỡ, năm người chúng ta còn không đối phó được với ba người các ngươi sao. Lập tức bước ra, ta sẽ hầu hạ ngươi thật tốt!
- Năm người? Rất tốt!
Sở Lâm Phong cười nói, sau đó thân thể khẽ động, Thanh Sương kiếm trong tay nhanh chóng vung ra một kiếm, một kiếm này sử dụng tám phần lực đạo. Kiếm khí trên thân kiếm dài hơn một thước, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai công kích về phía thiếu niên vừa nói.
Thiếu niên kia vừa dứt lời thì đã nhìn thấy kiếm của đối phương trực tiếp đâm tới chỗ mình, kiếm khí mông lung trên thân kiếm kia có vẻ có uy lực bất phàm, vốn hắn định giơ binh khí trong tay lên để chống lại. Thế nhưng đáng tiếc tốc độ của Sở Lâm Phong quá nhanh, hắn còn chưa kịp nhấc binh khí lên thì cảm giác đau nhói đã từ phía cổ truyền đến.
Lập tức một tia máu ở cổ hắn bắn ra ngoài, hai mắt khó có thể tin được nhìn chằm chằm vào Sở Lâm Phong, trong lòng có vô số kinh ngạc và không cam lòng, miệng mở ra muốn nói, thế nhưng lại lực bất tòng tâm, sau mấy giây đã ngã xuống trên mặt đất, thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít.
Sở Lâm Phong dùng một chiêu chém giết một học viên ban loại ưu của Hải Long học viện, chuyện này khiến cho tất cả mọi người khó có thể tiếp thu được, coi như đối phương là bị thịt thì chuyện một chiêu giết địch cũng không thể làm dễ dàng như vậy được.
Thế nhưng Sở Lâm Phong lại làm được, tuy rằng một chiêu này có thành phần đánh lén, thế nhưng nếu như không có thực lực tuyệt đối và lòng can đảm thì sẽ không làm nổi.
Mấy người khác của ban loại ưu trong Hải Long học viện rất nhanh đã kịp phản ứng lại, một người trong đó cả giận nói:
- Đồ con hoang! Ngày hôm nay lão tử sẽ đánh chết ngươi!
Có thể thấy được trong lòng hắn tức giận bao nhiêu.
Tiếng nói của hắn vừa dứt thì mấy người khác cũng chuẩn bị động thủ với Sở Lâm Phong, binh khí trong tay nhanh chóng thi triển ra, hình thành cục diện lấy một địch bốn.
Sở Lâm Phong không phải là người ngu, tuy rằng Tinh Thần thân thể của hắn đã đạt đến tầng thứ hai, chỉ là hắn không có tự đại đến mức dùng thân thể mạnh mẽ tiếp công kích của mấy người này. Hắn lập tức thi triển Di Hình hoán ảnh trực tiếp rời khỏi vòng vây.
Mà lúc này người của song phương đã di động, một trận chém giết chân chính đã bắt đầu, Ngưu Thiên và Diệp Tinh Thần thì lại trở thành chủ lực tấn công bên này, Đường Lỵ và Dương Nhị thì ở phía sau hỗ trợ. Các học viên khác liên tục tìm đối thủ, ngay cả Tiết Kim Sơn cũng không nhàn rỗi mà cũng tìm tới một đối thủ có thực lực ngang hàng với hắn.
Vốn đám người Ngưu Thiên muốn trợ giúp Sở Lâm Phong, nhưng lại bị hắn từ chối, dù sao đối phương là học viên của ban loại ưu, nếu như hơi chút không cẩn thận thì sẽ bị thương. Mạo hiểm như vậy không nên để cho bọn họ ra mặt thì tốt hơn.
Bốn học viên ban loại ưu của Hải Long học viện nhìn thấy Sở Lâm Phong nhanh chóng rời đi thì lại vọt tới, theo bọn hắn thấy, bên trong nhóm người này Sở Lâm Phong chính là đầu lĩnh, chỉ cần chém giết được hắn thì những người khác không đáng để lo lắng, chỉ là bọn họ lại không biết lúc này Sở Lâm Phong đã chuẩn bị sắp xếp Tâm kiếm...
Đao gió là do Hỗn Độn khí tạo thành, uy lực so với Tinh Thần chi lực còn lợi hại hơn hai lần, trong nháy mắt đã có mấy học viên bị thương, hai người trong đó càng bị chém giết tại chỗ.
Một kích sấm sét của Sở Lâm Phong lập tức cho làm đám người Hải Long học viện kinh hãi, vừa ra tay đã có thể giết chết hai học viên, lại còn đả thương hơn mấy người, thực lực đó chí ít cũng là người của ban loại ưu, hơn nữa còn là người có xếp hạng cao mới có thể làm được.
Trong lúc nhất thời, học viên của Hải Long học viện đều lui về phía sau, những tiểu đệ công kích Âu Dương Hồng cũng bị làm kinh sợ, tốc độ ra tay rõ ràng đã chậm hơn rất nhiều, thậm chí mấy học viên ra tay với ma thú còn bị ma thú phản công.
Học viên Hải Long học viện vốn đã nắm chắc phần thắng trong tay bởi vì Sở Lâm Phong xuất hiện mà lập tức trở nên bắt đầu sốt sắng, đều giật mình vì nhìn khuôn mặt này không ra sao cả, thế nhưng thực lực lại rất là lợi hại.
Sau khi Sở Lâm Phong dùng một chiêu đánh bại địch cũng không hạ sát thủ, hắn còn có nhiệm vụ quan trọng hơn phải làm. Đó là để Âu Dương Hồng và tiểu đệ của hắn rút khỏi vòng vây của đối phương, chỉ có như vậy hắn mới có thể hoàn toàn thoải mái công kích đối phương được.
Di Hình hoán ảnh liên tiếp được thi triển ra, giờ phút này Sở Lâm Phong đã không tiếp tục ẩn giấu thực lực của mình nữa. Trong mấy hơi thở đã cứu ra toàn bộ người bị nhốt, động tác vừa tiêu sái lại ưu mỹ, khiến cho đám người Ngưu Thiên càng sùng bái không thôi.
- Lão Ngưu, sắp xếp cho mấy huynh đệ chăm sóc người bị thương, những người khác thì theo ta đồng thời chém giết những cặn bã Hải Long học viện này. Mặt khác chú ý mấy con ma thú kia, nhìn dáng vẻ chí ít cũng là ma thú cấp bốn đó.
Sở Lâm Phong lâm nguy không loạn, lại sắp xếp ngay ngắn rõ ràng.
Sở Lâm Phong vừa dứt lời thì đã lập tức được mọi người hưởng ứng, mấy tiểu đệ lập tức tiến lên đỡ mấy học viên bị thương sang bên cạnh nghỉ ngơi, đồng thời còn lấy ra một ít Kim sang dược chữa thương ở trên người.
Lúc này mấy con ma thú kia rất là thông minh, nhìn thấy đột nhiên có thêm nhiều người như vậy, chúng nó bắt đầu tránh đi về một bên, Sở Lâm Phong không để người đi chém giết bọn chúng. Dù sao mục tiêu thực sự của hắn là người của Hải Long học viện, không cần thiết vì mấy con ma thú mà phân tán thực lực của mọi người ra.
Ma thú trốn ra, mấy chục người của song phương đều đứng ở vị trí đối lập, trong mắt đều hiện lên vẻ cừu hận, nhìn dáng vẻ này, dường như người của Hải Long học viện tiến vào Ma Thú sâm lâm cũng đã chết không ít vào trong tay của học viên Thiên Long học viện, nếu không phải cũng sẽ không có cừu hận lớn như vậy.
Sở Lâm Phong cẩn thận quan sát những người này của đối phương, hắn cảm thấy từ khí thế toả ra trên người mà xem ra, có khả năng sẽ có từ ba đến năm người là học viên ban loại ưu của Hải Long học viện, bởi vì thỉnh thoảng trên mặt bọn họ sẽ lộ ra vẻ xem thường.
Nếu như không phải là bởi vì Sở Lâm Phong vừa đến đã cho đối phương một lần thống kích, khiến cho bọn họ có kiêng dè thì bọn họ đã sớm xông lại giết người rồi.
Sở Lâm Phong đánh giá đối phương, đối phương cũng đánh giá người bên Sở Lâm Phong, khi thấy nhị nữ thiên tư quốc sắc như Dương Nhị và Đường Lỵ thì trên mặt rất nhiều người đều lộ ra vẻ kinh diễm, đồng thời còn có ánh mắt hèn mọn, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng buồn nôn.
- Tiểu tử, ngươi là ai vậy? Không nghĩ tới trong Thiên Long học viện lại có nhân vật lợi hại như ngươi ở ban phổ thông, quả thực khiến cho người ta cảm thấy giật mình đó.
Một người thiếu niên có vóc dáng tương đối cao, nhưng người lại có vẻ rất cơ linh nói chuyện.
Sở Lâm Phong nghe thấy câu hỏi của đối phương tức thì cười nói:
- Ta là ai sao? Ta là gia gia của ngươi. Con bà ngươi, người ban loại ưu lại đi tới giới của ban phổ thông mà còn không biết xấu hổ như vậy. Ngươi cho rằng chỉ có Hải Long học viện của ngươi dùng chiêu này sao? Thiên Long học viện ta đã sớm biết, ngày hôm nay ai trong các ngươi cũng đừng mong rời khỏi nơi này.
Nếu như không phải muốn tra ra lần này rốt cuộc Hải Long học viện đã phái bao nhiêu học viên ban loại ưu tiến vào giới của ban phổ thông thì Sở Lâm Phong đã sớm động thủ. Hà tất phải ở đây phí lời cùng đám người này làm gì chứ.
Sở Lâm Phong không hề động thủ, đương nhiên đám người Ngưu Thiên và Diệp Tinh Thần cũng không dám động thủ, chỉ chờ hắn ra lệnh mà thôi. Chỉ là trong lòng tức giận bất bình, không biết rốt cuộc lão đại đang làm gì, vì sao không trực tiếp động thủ cùng bọn họ mà đứng đó phí lời làm cái gì.
- Ngươi là người ban loại ưu của Thiên Long học viện sao? Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, tin tức của nữ tử chết bầm kia cũng không đáng tin được. Chỉ là nếu như muốn giết chúng ta, e rằng tiểu tử ngươi không có tư cách, xem trong đám người các ngươi, nhiều nhất sẽ không có quá ba người là học viên của ban loại ưu đâu nhỉ!
Học viên cao to bên đối phương nói.
- Ba người đối phó các ngươi đã đủ rồi, cho dù một mình ta đối phó với các ngươi thì sao chứ? Ở trước mặt tiểu gia các ngươi chính là rác rưởi.
Sở Lâm Phong không có động thủ, trái lại còn cười to nói.
Một người học viên trong đó nhìn dáng vẻ kia của Sở Lâm Phong rất không vừa mắt, hắn lập tức cả giận nói:
- Tiểu tử, đừng càn rỡ, năm người chúng ta còn không đối phó được với ba người các ngươi sao. Lập tức bước ra, ta sẽ hầu hạ ngươi thật tốt!
- Năm người? Rất tốt!
Sở Lâm Phong cười nói, sau đó thân thể khẽ động, Thanh Sương kiếm trong tay nhanh chóng vung ra một kiếm, một kiếm này sử dụng tám phần lực đạo. Kiếm khí trên thân kiếm dài hơn một thước, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai công kích về phía thiếu niên vừa nói.
Thiếu niên kia vừa dứt lời thì đã nhìn thấy kiếm của đối phương trực tiếp đâm tới chỗ mình, kiếm khí mông lung trên thân kiếm kia có vẻ có uy lực bất phàm, vốn hắn định giơ binh khí trong tay lên để chống lại. Thế nhưng đáng tiếc tốc độ của Sở Lâm Phong quá nhanh, hắn còn chưa kịp nhấc binh khí lên thì cảm giác đau nhói đã từ phía cổ truyền đến.
Lập tức một tia máu ở cổ hắn bắn ra ngoài, hai mắt khó có thể tin được nhìn chằm chằm vào Sở Lâm Phong, trong lòng có vô số kinh ngạc và không cam lòng, miệng mở ra muốn nói, thế nhưng lại lực bất tòng tâm, sau mấy giây đã ngã xuống trên mặt đất, thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít.
Sở Lâm Phong dùng một chiêu chém giết một học viên ban loại ưu của Hải Long học viện, chuyện này khiến cho tất cả mọi người khó có thể tiếp thu được, coi như đối phương là bị thịt thì chuyện một chiêu giết địch cũng không thể làm dễ dàng như vậy được.
Thế nhưng Sở Lâm Phong lại làm được, tuy rằng một chiêu này có thành phần đánh lén, thế nhưng nếu như không có thực lực tuyệt đối và lòng can đảm thì sẽ không làm nổi.
Mấy người khác của ban loại ưu trong Hải Long học viện rất nhanh đã kịp phản ứng lại, một người trong đó cả giận nói:
- Đồ con hoang! Ngày hôm nay lão tử sẽ đánh chết ngươi!
Có thể thấy được trong lòng hắn tức giận bao nhiêu.
Tiếng nói của hắn vừa dứt thì mấy người khác cũng chuẩn bị động thủ với Sở Lâm Phong, binh khí trong tay nhanh chóng thi triển ra, hình thành cục diện lấy một địch bốn.
Sở Lâm Phong không phải là người ngu, tuy rằng Tinh Thần thân thể của hắn đã đạt đến tầng thứ hai, chỉ là hắn không có tự đại đến mức dùng thân thể mạnh mẽ tiếp công kích của mấy người này. Hắn lập tức thi triển Di Hình hoán ảnh trực tiếp rời khỏi vòng vây.
Mà lúc này người của song phương đã di động, một trận chém giết chân chính đã bắt đầu, Ngưu Thiên và Diệp Tinh Thần thì lại trở thành chủ lực tấn công bên này, Đường Lỵ và Dương Nhị thì ở phía sau hỗ trợ. Các học viên khác liên tục tìm đối thủ, ngay cả Tiết Kim Sơn cũng không nhàn rỗi mà cũng tìm tới một đối thủ có thực lực ngang hàng với hắn.
Vốn đám người Ngưu Thiên muốn trợ giúp Sở Lâm Phong, nhưng lại bị hắn từ chối, dù sao đối phương là học viên của ban loại ưu, nếu như hơi chút không cẩn thận thì sẽ bị thương. Mạo hiểm như vậy không nên để cho bọn họ ra mặt thì tốt hơn.
Bốn học viên ban loại ưu của Hải Long học viện nhìn thấy Sở Lâm Phong nhanh chóng rời đi thì lại vọt tới, theo bọn hắn thấy, bên trong nhóm người này Sở Lâm Phong chính là đầu lĩnh, chỉ cần chém giết được hắn thì những người khác không đáng để lo lắng, chỉ là bọn họ lại không biết lúc này Sở Lâm Phong đã chuẩn bị sắp xếp Tâm kiếm...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook