Cướp đoạt
Chương 2:

Dịch Như Hứa khẩn trương siết chặt ngón tay, không biết mình nên làm cái gì bây giờ, cho nên vẫn luôn lặng im không nói chuyện.

Dịch Vu Lan khẽ cười một tiếng, dùng chiếc túi đựng tranh vẽ để che đậy, sau đó lặng yên không một tiếng động lấy dương vật to lớn đang cương cứng trong chiếc quần thể thao ra ngoài, cách lớp áo thun trắng cọ xát lên mông cô.

Một lát sau, anh lại xốc váy cô lên, cắm dương vật vào khe hở giữa hai chân cô rồi chậm rãi di chuyển.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Vì sao Như Như lại không nhớ anh? Vì sao em không thể hiện nhiều cảm xúc hơn khi làm tình?”

Dịch Như Hứa sắp run lên vì sợ hãi, hai hàm răng của cô không ngừng gõ nhịp, xung quanh nhiều người như vậy, dường như mỗi một cặp mắt đều đang nhìn cô và người thanh niên phía sau biểu diễn sắc tình.

“Anh, anh đừng nói nữa…” Cô xấu hổ đỏ bừng lỗ tai, sớm biết sẽ như vậy, tối hôm qua sau khi cho anh xem cảnh cô tắm rửa, cô không nên nghe lời anh mặc váy trong ngày hôm nay. Nếu như không mặc váy ngắn, ít nhất anh không thể tùy tiện cắm vào như vậy, tình huống hiện tại thật sự khiến người ta sợ hãi.

Nhưng cô nào biết được, anh muốn cô mặc váy ngắn là vì có thể làm tình với cô bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào trong ngày hôm nay?


“Vậy em có muốn anh trai không?”

“Muốn…” Nhưng tuyệt đối không phải muốn anh làm loại chuyện này với anh.

Cô chỉ nhớ anh trai mình một chút, chỉ nhớ anh một chút mà thôi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Như Như thật ngoan.” Anh hôn nhẹ lên gáy cô, hơi rũ mắt, vòng tay ra phía sau cô, dùng ngón giữa vén quần lót sang một bên, ngón cái và ngón trỏ nâng dương vật của mình, đẩy hông tiến về phía trước.

“Không, không được!” Khẽ chạm vào dương vật nóng bỏng, cô cả kinh tới mức hốc mắt ửng đỏ, muốn thét chói tai nhưng lại không dám kêu thành tiếng. Hơi thở của Dịch Vu Lan phả vào lỗ tai cô, dùng quy đầu cọ xát với cửa động, thử đẩy quy đầu tiến vào, nhưng Dịch Như Hứa quá lo lắng, kẹp chặt khiến anh không vào được.

“Nếu không thả lỏng anh sẽ ấn em lên cửa sổ, trực tiếp làm tình với em trước mặt người ngoài.” Giọng nói khàn khàn phảng phất như lời thì thầm của ác ma.

“Anh, không được như vậy …” Dịch Như Hứa nghẹn ngào, cô không dám nhìn xem chung quanh có người chú ý tới mình và anh hay không. Cô cảm giác như toàn bộ cơ thể của mình đều bại lộ trong không khí, mọi người đều biết cô và anh trai đang làm gì, cô sợ hãi…

Rõ ràng là anh bắt nạt cô, nhưng giờ khắc này người cô có thể dựa vào cũng chỉ có anh.

“Vậy em thả lỏng một chút để anh cắm vào, nếu em nghe lời, tới trạm tiếp theo anh sẽ buông em ra, trở về chúng ta lại làm tiếp.”

Em không muốn làm với anh… trong lòng Dịch Như Hứa nghĩ như vậy, nhưng cô không dám nói, nếu thật sự nói ra ngoài, khả năng anh sẽ lột sạch quần áo trên người cô, trói lại ném ra đường, để cô phải trần trụi trở về tìm anh.

Trong đầu anh dường như có vô số nhiệm vụ đáng xấu hổ chờ đợi để dồn ép cô.


Cô nhịn xuống cảm giác khó chịu khi quan hệ tình dục nơi công cộng, nghẹn khóc nỗ lực thả lỏng thân thể, tùy ý để anh ở phía sau đỡ dương vật tiến vào thân thể. Cô gần như chảy nước mắt, cảm giác xấu hổ mạnh mẽ giống như cây dương vật kia, hung hăng xuyên qua người cô.

Sự xâm nhập của anh vô cùng mãnh liệt, nhưng động tác va chạm lại cực kỳ dịu dàng, toàn bộ dương vật chôn chặt trong thân thể cô, cảm giác ma sát rất nhỏ với vách tường thịt bên trong âm đạo phảng phất như anh căn bản không hề nhúc nhích, tuyệt đối sẽ không khiến mọi người xung quanh chú ý tới tần suất đong đưa.

Dịch Như Hứa nỗ lực không cho bản thân thể hiện ra sự khác thường, cho dù cô đang bị người xâm phạm bằng phương thức hạ lưu nhất, cô cũng không dám để cho mình kêu thành tiếng.

Cô thật sự rất sợ nếu bị ai đó nhìn thấy, thậm chí cô còn sợ hãi người nào có lòng tốt thấy một màn này lại cho rằng mình đang bị tấn công tình dục mà tiến lên ngăn cản. Đến lúc đó, một khi vào cục cảnh sát, chuyện loạn luân của anh em bọn họ sẽ bị công khai thông báo trên cả nước bằng phương thức tồi tệ nhất.

Anh trai cô là kẻ điên, anh đã sớm điên rồi, anh loạn luân với chính em gái chung sinh dôi cùng một mẹ đẻ ra, anh thật đáng ghê tởm, anh là tên đại biến thái…

Dịch Như Hứa càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, trước kia anh đối xử tốt với cô một cách vô điều kiện, vô nguyên tắc, không cần bất cứ lý do gì cả. Nhưng hiện tại, bao nhiêu lòng tin và hảo cảm đã biến mất hầu như không còn, cô không rõ, vì sao anh trai cô thông minh lý trí như vậy, lại không hiểu lời cô nói kết thúc loại quan hệ này là có ý gì?

Nếu anh chỉ cần một người phụ nữ để làm tình, tuy nhiên nhiều người theo đuổi anh muốn anh như thế, vì sao anh lại phải cố tình chiếm giữ thân thể em gái mình?

Cô vừa kinh tởm những việc này tận đáy lòng, vừa không thể không thừa nhận khoái cảm cấm kỵ mà dương vật to lớn của anh mang lại cho thân thể cô. Cái miệng nhỏ bên dưới của cô bị nhét tới mức căng trướng tràn đầy, âm vật khó chịu khẽ giật giật, khoái cảm và cảm giác điện giật chạy dọc sống lưng sau đó lan tỏa ra tứ chi.

“Như Như, trong khoảng thời gian này thời điểm ra ngoài vẽ vật thực em đã vẽ thứ gì?” Anh đột nhiên bắt đầu nói chuyện với cô về những chủ đề bình thường, Dịch Như Hứa né tránh không muốn để ý tới anh, nhưng Dịch Vu Lan cũng không tức giận, anh lại hỏi tiếp nói: “Em có vẽ anh không?”


“Không vẽ anh.”

“Vì sao lại không vẽ?”

“Em sẽ không vẽ.”

Nghe thấy rõ sự bất bình và tức giận trong giọng điệu của cô, Dịch Vu Lan cười nhẹ một tiếng, giọng nói cực kỳ từ tính.

“Xin lỗi, xem ra là anh không thể khiến em nhớ kỹ nên vẽ anh như thế nào.” Vừa nói anh vừa rút dương vật bên dưới ra, cánh tay dùng sức giữ chặt bụng nhỏ của cô, sau đó lại hung hăng cắm vào, thô bạo tới mức trái tim Dịch Như Hứa suýt nữa nhảy ra ngoài “Không sao, lần sau anh trai sẽ đưa em đi luyện tập.”

“…Luyện tập cái gì?”


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương