Cường Sủng Nam Thê
-
Chương 15
< Cường Sủng Nam Thê > Chương 15:
--------
, 15.
Đồng Ý Yêu Cầu Của Tôi
--------
Trải qua một khoảng thời gian Hạ Trường Ninh không ngừng cố gắng, Thương Ngự Thượng cuối cùng vẫn phải buông lỏng để Hạ Trường Ninh rời khỏi vòng tay, nhưng mà Hạ Trường Ninh vẫn ở bên cạnh Thương Ngự Thượng.
Hạ Trường Ninh điều chỉnh lại suy nghĩ,
_ Chuyện kết hôn, nên làm phải làm, nhưng mà Thương Ngự Thượng anh đáp ứng tôi một điều kiện.
Hạ Trường Ninh nói xong đợi Thương Ngự Thượng gật đầu.
_ Cậu nói.
Hôm nay Hạ Trường Ninh hai má đỏ hồng không thể hết, sắp chín như thiêu đốt nóng bừng lên,
_ Cái đó.., chính là..., chuyện trách nhiệm và nghĩa vụ mà anh nói, anh có thể hay không thong thả.
Hạ Trường Ninh nói xong lời này, cậu cảm giác chính mình khắp người đều sắp bốc khói, lời này thật sự là mất mặt, xấu hổ muốn chết đi được.
Nhưng lại không thể không nói, mặc dù đáp ứng kết hôn, cũng muốn cùng nhau hoà thuận sinh hoạt, nhưng mà cậu thật chưa làm tốt chuẩn bị, cái chuyện kia bất kể là ai cũng sẽ như vậy, cậu chưa làm tốt chuẩn bị để mà chấp nhận được.
Nhìn cậu ấy ngượng ngùng xấu hổ, Thương Ngự Thượng tâm tình chỉ một đường thẳng lên ngày càng cao,
_ Vậy thì cậu khi nào có thể làm tốt chuẩn bị?
Hạ Trường Ninh không nghĩ đến người này lại thẳng thắn nói ra như thế, trên khuôn mặt đỏ lên nhanh như sắp xuất huyết đến nơi, nghiêng đầu về một bên, tránh né ánh mắt thiêu đốt nhiệt tình của Thương Ngự Thượng
_ Tôi.., tôi làm sao biết, là.., là khi nào chứ.
Để cậu bé không quá ngượng ngùng, Thương Ngự Thượng quyết định không đùa cậu nữa,
_Tôi đáp ứng yêu cầu của cậu, nhưng mà không thể để chúng ta đợi quá lâu.
Hạ Trường Ninh mặt cúi sát xuống sắp dính vào ngực, vội vã lung tung gật đầu, xem như chấp thuận.
Hôm nay cùng Hạ Trường Ninh quan hệ trước mắt đã tiến thêm một bước dài.
Thương Ngự Thượng trên mặt không biểu lộ nhưng gương mặt nhìn nhu hòa hơn nhiều, anh vỗ vỗ bờ vai của cậu, nắm lấy tay của cậu,
_ Đi thôi, đi ăn cơm trưa, ăn xong sẽ đưa cậu trở về.
Khách sạn năm sao cao cấp của tập đoàn Thương thế, Thương Ngự Thượng có một phòng riêng luôn được giữ lại cho anh quanh năm, đương nhiên là phòng riêng cao cấp còn thuộc loại đặc biệt, tất cả đều là chất lượng tốt nhất.
Mang theo Hạ Trường Ninh đi tới phòng riêng, Thương Ngự Thượng hỏi Hạ Trường Ninh muốn ăn cái gì, sau khi chọn món, Hạ Trường Ninh lại muốn một ly sữa tươi.
_ Trường Ninh thích uống sữa tươi?
_ Ừm, từ nhỏ mẹ luôn cho tôi uống sau đó lâu dần trở thành thói quen, nhất thời sửa không được.
Hạ Trường Ninh cảm thấy hơi xấu hổ, người lớn như thế, còn giống trẻ con thích uống sữa tươi, nhưng đây là thói quen, ăn cơm sau đó uống sữa tươi là không thể thiếu.
_ Không có gì không tốt, muốn uống thì uống đi.
Thương Ngự Thượng và Hạ Trường Ninh đều không có thói quen khi ăn nói chuyện, cho nên cả bữa ăn an tĩnh lại ấm áp.
Khung cảnh hài hòa mà thoải mái, không khí ấm cúng cứ thế bình yên mà cùng nhau trải qua.
Thương Ngự Thượng thỉnh thoảng chăm sóc cho Hạ Trường Ninh, lúc thì gắp chút đồ ăn đặt ở trên đĩa trước mặt chờ Hạ Trường Ninh ăn, thậm chí tự tay lột vỏ tôm hùm lại chấm sẵn nước sốt đặt trong đĩa cho Hạ Trường Ninh.
Hạ Trường Ninh rất tự nhiên hưởng thụ Thương Ngự Thượng quan tâm săn sóc, không khí giữa hai người giống như là đôi vợ chồng già nhiều năm bên nhau vậy, thân cận tự nhiên.
Đợi đến bản thân ăn no uống đã sau đó mới phát hiện, cậu tiếp nhận Thương Ngự Thượng gắp thức ăn cho, xem như là điều hiển nhiên, một chút cũng không cảm thấy không được tự nhiên.
Thương Ngự Thượng ngậm lấy ý cười trong ánh mắt, cưng chiều cùng âu yếm nhìn Hạ Trường Ninh, nhếch miệng lên một đường cong nho nhỏ,
_ Ăn no rồi sao?
_ Ừm,
Hạ Trường Ninh cho tới bây giờ chưa từng nghĩ qua sẽ ở cùng Thương Ngự Thượng lại tự nhiên giống như đã quen biết từ lâu vậy, mọi chuyện tự nhiên mà đến, ngược lại không nghi ngại.
Mặc dù số lần liên lạc hay tiếp xúc ít đến đáng thương, nhưng mà Hạ Trường Ninh cảm giác được Thương Ngự Thượng người này cũng không tệ, không phải là người khó quen biết, so với lời đồn đại chênh lệch thật nhiều.
Phục vụ thu dọn bàn ăn lại đưa nước trà.
Hai người bưng lấy chén trà, ngồi trên sofa dựa vào phía trước cửa sổ, hưởng thụ thời gian nhàn nhã khó có được.
Uống một ngụm trà, Hạ Trường Ninh lười nhác ngồi trên sofa, mắt nhìn Thương Ngự Thượng đang ngồi bên cạnh,
_ Anh dự định cho tập đoàn Doãn thế bao nhiêu?
Đặt chén trà xuống, Thương Ngự Thượng đưa ánh mắt chuyển hướng Hạ Trường Ninh,
_ Còn đang chờ báo cáo đánh giá từ Doãn thế.
_ Ừm, đến lúc đó có thể cho tôi một bản đánh giá không?
_ Có thể, cậu muốn làm cái gì?
Hạ Trường Ninh nhếch miệng lên lạnh lùng cười,
_ Đương nhiên là để lấy lại những gì thuộc về tôi.
Thương Ngự Thượng hứng thú nhìn.
_ Là chuyện thế nào cậu nói thử xem?
_ Tôi muốn từ tập đoàn Doãn Thế lấy 10% làm của hồi môn, cho nên để an toàn, tôi phải biết cụ thể giá trị là như thế nào.
_ Cậu lo lắng Doãn thế sẽ ở trên bản báo cáo giao dịch giở thủ đoạn?
_ Cũng không phải không có khả năng này.
_ Được, đến lúc đó, tôi sẽ cho cậu biết.
_ Vậy thì cảm ơn.
_ Giữa chúng ta không cần nói cám ơn, cũng không cần phân biệt cậu với tôi.
Hạ Trường Ninh ho nhẹ một tiếng không nhịn được trợn tròn mắt, trong lòng nói thầm, làm gì mọi thứ đều muốn hướng về một chỗ lôi kéo, đó là tiền bán tôi nha.
Nhóc con biểu lộ phong phú làm Thương Ngự Thượng hài lòng, kéo tay qua nói,
_ Rất để ý đến số tiền này sao?
_ Đúng vậy, đây chính là tiền bán tôi, nửa đời sau này chỉ có thể dựa vào nó sống đó.
Hạ Trường Ninh có chút bi thương hiện trên nét mặt, khó mà che đậy buồn bã trong lòng.
Thương Ngự Thượng siết chặt tay của Hạ Trường Ninh, mắt luyến tiếc,
_ Trường Ninh.
Hạ Trường Ninh không tim không phổi cười cười,
_ Không có gì, dù sao đã đi đến một bước này, cắt đứt rõ ràng chút không có gì không tốt.
_ Được, cậu muốn làm gì cứ việc đi làm đi, còn lại giao cho tôi.
Biểu hiện của Thương Ngự Thượng rõ ràng là đang bảo vệ và đau lòng muốn nuông chiều, Hạ Trường Ninh chỉ từng thấy qua trên người dì Tần.
Người đàn ông này đối với cậu là xuất phát từ nội tâm, cậu có thể cảm nhận được, chỉ là điều tốt đến được quá nhanh, để cho cậu không có tin đây là chân thật, mơ hồ như thể mọi lúc đều có đột nhiên biến mất.
Lắc lắc đầu phát hiện bản thân bắt đầu lo được lo mất như vậy cũng không phải điềm tốt gì.
Thương Ngự Thượng nhìn cậu con, một hồi trầm tư, một hồi lắc đầu, lo lắng hỏi,
_ Thế nào? Không thoải mái sao?
_ Không có gì, chỉ là muốn hỏi anh, vì sao đối tốt với tôi như thế?
Thương Ngự Thượng sửng sốt một chút, tỉnh táo lại nghĩ đến việc Hạ Trường Ninh cùng anh chỉ mới hai lần gặp mặt, hành vi đích thực là quá mức chủ động, cũng khó trách cậu ấy nghi hoặc,
_ Bên ngoài đồn đại không ít, tin rằng cậu cũng nghe nói qua, tôi tính tình lạnh lùng lại kiệm lời, cũng không phải là người dễ dàng cùng người khác quen biết, cho nên 30 tuổi cũng không có trải qua yêu đương.
Bà nội nói muốn cho tôi cưới vợ nam.
Lúc bắt đầu tôi xác thật từng phản đối, thậm chí cùng với bà nội náo loạn vài lần.
Không phải bởi vì tôi cưới vợ nam, tôi chỉ là không muốn kết hôn, có khả năng duyên cớ là bởi vì từ mẹ tôi đi.
Trên khuôn mặt không có biểu lộ gì, nhưng mà đôi mắt thương đau, Hạ Trường Ninh vẫn nhìn thấy.
_ Khi tôi biết muốn gả cho tôi là Trường Ninh, tôi tìm người điều tra cậu.
Thương Ngự Thượng nhìn Hạ Trường Ninh,
_ Cậu tức giận không?
Hạ Trường Ninh lắc lắc đầu,
_ Tôi hiểu, tôi cũng tìm người nghe ngóng về anh.
Vỗ vỗ lên tay của cậu, Thương Ngự Thượng tiếp theo nói,
_ Khi có kết quả điều tra, để tôi rất giật mình, không nghĩ đến Trường Ninh giữ bí mật công việc làm tốt như vậy.
Nếu không phải thân tín đáng tin đi điều tra, có khả năng tôi cũng không biết, Trường Ninh lại có một thân phận khác rất khác biệt với Hạ Trường Ninh mà mọi người biết.
_ Không có gì khác biệt, chung quy phải có chút năng lực nuôi sống bản thân.
_ Tác phẩm của cậu, tôi đều xem qua, diễn tả rất tốt, ngôn ngữ vận dụng rất độc đáo, hơn hết là khả năng hấp dẫn người khác muốn tiếp tục đọc.
Một tác phẩm không thể nói là diễn tả toàn bộ tính tình của tác giả, mà trí tưởng tượng tuyệt vời chiếm hầu hết tác phẩm, nhưng vẫn có thể nhìn ra quan điểm của tác giả đối với nhân tính, tôn nghiêm, nhân phẩm và thái độ làm người.
Trường Ninh lớn lên suất khí ôn nhu lại có tâm tư dịu dàng, tính tình với tôi quạnh quẽ kiệm lời tính cách rất tương xứng, bổ khuyết lẫn nhau, tôi muốn cùng với cậu sống cùng nhau như vậy cũng không tệ.
Thương Ngự Thượng hơi ngừng lại tiếp lời,
_ Tôi đã quyết định muốn cùng Trường Ninh sống bên nhau, vậy nên tôi không dự định chỉ thử một lần, mà là tôi rất nghiêm túc cũng rất chân thành, cho nên đối với chuyện đối xử tốt với Trường Ninh tôi cảm thấy là điều hiển nhiên nên làm.
Thương Ngự Thượng một phen lý luận, làm cho Hạ Trường Ninh có cảm giác ngoài ý muốn, không nghĩ đến Thương Ngự Thượng đối với cậu, đối với hôn nhân hai người là thái độ này,
_ Thế nhưng, tôi là nam!
_ Đối với tôi mà nói này không có gì khác biệt.
Hạ Trường Ninh giật mình, Thương Ngự Thượng đầu óc là cấu tạo gì,
_ Chuyện này sao có thể như vậy? Dẫu biết rằng, mặc dù bây giờ đối với đồng tính luyến không như những người đi trước đã từng trải qua, dù không phải là quá bài xích, nhưng mà chân chính tiếp nhận lại có thể có mấy ai?
Huống hồ chi gia đình anh như vậy, thân phận anh như vậy, anh đều chưa từng nghĩ qua anh cưới vợ nam sẽ mang đến cho anh phiền toái gì sao?
Người khác sẽ dùng ánh mắt như thế nào nhìn anh? Nếu như anh là trời sinh đồng tính luyến, hoặc là bị người bẻ cong cũng phải, thế nhưng mà chính anh cũng không xác định anh đối với đàn ông có hay không có hứng thú, anh cứ vậy chấp nhận cưới đàn ông về làm vợ, việc này làm sao hợp lý?
Thương Ngự Thượng nhíu nhíu mày,
_ Cậu làm thế nào biết tôi đối với cậu không có hứng thú?
_ Hả!!!
Như thế này là tình huống gì!!!
- -------
Hết chương 14
>>>>>>>>
Trans & edit: Chua cay tuyệt nhất
>>>>>>>>.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook