Cuồng Huyết Thiên Ma
-
Chương 626: Xông Tới Thiên Cơ Tông
Theo lời giải thích của Mai Tôn Giả, Thiên Cơ Tông không phải là môn phái phụ thuộc của Chí Tôn Kim Điện, nhưng đem cả hai nói thành người một nhà cũng chẳng lệch đi đâu, bởi vì hai vị Chí Tôn cường giả sáng lập ra Thiên Cơ Tông từ trước Thiên Ma Chi Chiến vẫn còn sống và đang ngự tọa tại Kim Điện.
Thiên Cơ Tông sau Thiên Ma Chi Chiến đã diệt vong, Thiên Cơ Tông hiện tại chính là một nhánh nhỏ thuộc về ngoại môn Thiên Cơ Tông thượng cổ tách ra mà thành, về mặt quan hệ mà nói thì cách xa hai vị Chí Tôn kia mười vạn tám ngàn dặm.
Nhưng mà quan hệ dù xa cũng vẫn là có quan hệ, hai vệ Chí Tôn kia tuy không mặn mà với chuyện của cái Thiên Cơ Tông non trẻ này, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc địa vị của Thiên Cơ Tông.
Bất kì thế lực nào chỉ cần tin tức hơi thông thuận là có thể dễ dàng biết được Thiên Cơ Tông với hai vị Chí Tôn kia có quan hệ sâu xa, ngày thường tuy không quản Thiên Cơ Tông làm ra cái trò gì, nhưng nếu có người thực sự đem Thiên Cơ Tông chôn sống, khó nói hai vị đại lão kia có trực tiếp xuống núi hay không.
Lại thêm việc Thiên Cơ Tông tuy non trẻ nhưng thực lực cũng không kém, siêu nhất lưu thế lực không đủ sức diệt môn đối phương, đỉnh cấp thế lực có Linh Đế tọa trấn thì lại không làm ra chuyện tự hạ thân phận đi đối phó với một cái Thiên Cơ Tông.
Đồng thời Thiên Cơ Tông cũng không có liều lĩnh treo da hổ, tận lực hòa hảo với các thế lực khác, vậy nên suốt gần hai ngàn năm đều không có mấy ai động ý niệm muốn đánh Thiên Cơ Tông.
"Khoan đã, như ngươi nói vậy, Thiên Cơ Tông sao còn phải cố tình giao hảo với Lăng Hư Cung, đúng hơn là nịnh nọt Thái Diễn Thánh Địa, bố cục muốn đưa Tử Phong vào chỗ chết?" Hồ Tâm Nguyệt ở một bên đột nhiên cất giọng nói.
Mai Tôn Giả khẽ đảo mắt, như có như không thở hắt ra một hơi, miệng nói
"Có hậu trường là một chuyện, nịnh nọt Thái Diễn Thánh Địa là chuyện khác.
Thiên Cơ Tông có quan hệ sâu xa với Chí Tôn Kim Điện là không giả, nhưng mà hai vị Chí Tôn kia ngoại trừ giúp Thiên Cơ Tông treo lên một tầng da hổ tạm coi như là an toàn cũng không có thực sự ra mặt trợ giúp bọn họ.
Một tông môn muốn phát triển thì không thể chỉ dựa vào một tầng bảo hiểm mỏng manh kia, ngộ nhỡ chọc giận một tên điên nào đó, hắn ta bất kể hậu quả cũng muốn đập chết Thiên Cơ Tông đi đã rồi tính, đến lúc đó hai vị Chí Tôn kia có xuống núi trả thù thì cũng muộn rồi, ngàn năm truyền thừa đã đổ xuống sông xuống biển, trả thù có ích gì.
Thái Diễn Thánh Địa không thể sánh với Chí Tôn Kim Điện, nhưng tốt xấu gì cũng là một trong sáu thế lực cấp bá chủ, thực lực mạnh hơn Thiên Cơ Tông hàng vạn lần, cớ gì không muốn nịnh nọt kiếm chỗ tốt đây? Một điểm lợi ích thực tế vẫn so với sự bảo hộ mơ hồ kia tốt hơn rất rất nhiều."
"Được rồi, thái độ tốt hơn một chút đi!" Tử Phong liếc Mai Tôn Giả, khẽ nói.
Giọng điệu của Mai Tôn Giả có chút nhổ nước bọt câu hỏi ngớ ngẩn của Hồ Tâm Nguyệt, khiến Tử Phong phải ngăn nàng lại ngay lập tức.
Đơn giản vì hắn biết Hồ Tâm Nguyệt tâm tư không có nhạy bén đến mức như vậy, nếu không muốn nói rằng nàng đơn thuần hơn những gì nàng bày tỏ ra rất nhiều, tuy không phải là ngu ngốc, nhưng những chiêu trò lắt léo mang đậm hơi thở chính trị này nàng không hiểu cũng là chuyện bình thường.
Hắn tuy chưa từng thừa nhận nhưng cũng coi Mai Tôn Giả như là bằng hữu chân chính của mình, Hồ Tâm Nguyệt nhìn kiểu gì cũng thuộc diện người thân của hắn, Tử Phong không muốn hai bên nháo ra mâu thuẫn.
Mai Tôn Giả thấy Tử Phong có ý bênh vực cho Hồ Tâm Nguyệt, khẽ gắt một tiếng nhưng cũng thuận theo mà dừng lại, trong lòng âm thầm nói mỉa: "Cũng chỉ là diện mạo giống con cáo kia mà thôi, có gì mà lợi hại cơ chứ?"
Tử Phong không biết và cũng không quan tâm đến tâm tình vị "hảo hữu" này, tiếp tục lên tiếng
"Mai Tôn Giả, ngài biết vị trí của Thiên Cơ Tông hay không?"
"Có!"
"Đại khái phương vị?"
"Khoảng hai vạn một ngàn dặm về phía Đông Nam." Mai Tôn Giả khẽ cảm nhận vị trí một chút rồi đưa ra một con số.
Tử Phong gật đầu, Thánh Giai cường giả có nhận thức về không gian và thời gian rất chính xác, nếu đã biết trước được vị trí của Thiên Cơ Tông và Lâm gia tổ địa cũng có thể dễ dàng tính toán ra được khoảng cách và phương vị, Mai Tôn Giả sẽ không tính toán nhầm.
"Ta nói, không gian trùng động!!"
Tử Phong đột nhiên lên tiếng, âm thanh tuy nhỏ nhưng vang vọng khắp trời đất, thiên địa chi lực giống như cộng minh với lời nói của hắn, thiên uy cuồn cuộn giáng xuống tạo thành áp lực nghẹt thở, thiên không đột nhiên tách ra sau đó tạo thành một cái hắc động không gian tràn ngập khí tức hỗn loạn.
Cả bọn sững sờ nhìn cái không gian trùng động có đường kính gần ngàn mét trên không trung, không cần chú tâm để ý cũng có thể cảm nhận được không gian chi lực bàng bạc phát ra từ bên trong, biểu hiện không khác gì một cái đại hình truyền tống trận.
Mai Tôn Giả học rộng biết nhiều, trông thấy cái không gian trùng động kia lại đến một trận tim đập thình thịch, trong lòng không ngừng gào thét
"Con mẹ nó cái này không hợp lí, đây không phải là năng lực của một Linh Đế hậu kỳ với Chân Ngôn Thuật có thể làm ra được!!"
Nàng dĩ nhiên nhận ra được, trùng động kia chính là có cùng nguyên lí với truyền tống trận, hơn nữa không phải là loại bình thường, mà là đại hình truyền tống trận có thể trong nháy mắt di chuyển cả ngàn cả vạn dặm.
Linh Đế hậu kỳ cường giả có thể dựa vào Chân Ngôn Thuật để tiến hành nhảy vọt không gian, một lần nhảy có thể vượt qua mấy ngàn dặm trong tích tắc, nhưng trực tiếp thiết lập một cái cổng truyền tống từ trong hư không mà không cần dùng đến trận pháp lại là một chuyện khác, cái này cần tạo nghệ đối với không gian pháp tắc cao đến mức nào cơ chứ?
Lại một lần nữa Mai Tôn Giả càng trở nên vững tin với suy đoán trong lòng mình, Tử Phong căn bản chính là đang khôi phục lại thực lực chứ không phải là đề thăng cảnh giới như thông thường, bởi vì là con đường mà hắn đã đi qua cho nên chỉ cần đủ lực lượng chèo chống, hắn có thể bỏ qua vách ngăn cảnh giới mà sử dụng một vài thủ đoạn không hợp thói thường.
"Đi thôi nào!!" Tử Phong vỗ tay, khiến tất cả phải bừng tỉnh.
"Chủ nhân chúng ta đi nơi nào?" Nhạc Tư Kỳ hỏi.
"Còn đâu nữa? Chúng ta đi Thiên Cơ Tông!!" Tử Phong vung tay lên, sau đó trực tiếp ôm lấy Diệp Mị Nhi vốn nãy giờ vẫn đang treo trên người hắn như con gấu túi, lao thẳng vào bên trong trùng động.
Cả bọn nhìn nhau một cái sau đó cũng lục đục phi thân lên tiến vào trong trùng động.
Ngay khi tất cả đều đi vào, trùng động cũng chậm rãi đóng lại, bầu trời cũng khôi phục lại như lúc ban đầu, chỉ là quang cảnh hoang tàn tràn ngập tử khí nặng nề khắp nơi chứng minh một chuyện, đó là Lâm gia đã từ trên đời này trực tiếp bị xóa sổ.
---------------------
Thiên Cơ Tông tuy là một siêu nhất lưu thế lực lừng lẫy, nhưng quy cách không có cao điệu như Lăng Hư Cung trực tiếp thổi bay nửa ngọn đại sơn để làm tổng địa, bọn họ chỉ đơn giản chọn một khối bảo địa có phần hơi hẻo lánh giữa một phiến sa mạc làm nơi đặt chân.
Ở giữa sa mạc cằn cỗi có một cái ốc đảo nho nhỏ, bên trong ốc đảo nho nhỏ đấy tọa lạc tổng bộ của Thiên Cơ Tông, với một loạt ngọn núi không biết được đưa về từ nơi nào làm chỗ ở, trông ra thập phần đơn điệu và tiêu điều.
Nhưng đừng vì thế mà coi thường, cái tông môn trông có vẻ cùi rách này lại là một nơi vô cùng nguy hiểm, xung quanh có hộ tông đại trận bao trùm.
Không phải một cái, mà là liền một hơi mười bốn cái siêu cấp hộ tông đại trận, tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau hơn nữa còn liên kết với nhau tạo thành một tấm khiên kiên cố không gì sánh bằng, dù có Thiên Tôn cường giải đến đây cũng có thể ngạnh kháng chặn đứng đối phương ở bên ngoài nửa ngày không sụp đổ.
Thiên Cơ Tông cái gì cũng không có chỉ có trận pháp cùng với pháp bảo là nhiều, hộ tông đại trận mười bốn lớp chưa đủ, tông môn còn bố trí gần chục cái sát trận uy lực bất phàm xen lẫn trong hộ tông đại trận, đảm bảo đến con ruồi cũng không thể bay lọt mà còn sống, đem sự an toàn của tông môn nâng lên mức tối đa.
Nghe qua thì có vẻ hơi hèn nhát, nhưng thực sự hết cách rồi, Thiên Cơ Tông sở hữu tri thức về trận pháp, vật liệu kết trận và cả pháp bảo nhiều không kể hết, gia sản như vậy chính là khiến các thế lực khác thèm nhỏ dãi, Thiên Cơ Tông không có tâm hại người nhưng ít nhất cũng phải có tâm phòng người, không làm thế không được.
Tuy ngày nào hai vị Chí Tôn kia vẫn chưa tạ thế hoặc là trực tiếp tuyên bố không màng đến sống chết của Thiên Cơ Tông, bọn họ hẳn vẫn sẽ an toàn, nhưng Thiên Cơ Tông cũng không dám không phòng bị, bởi vì thượng cổ Thiên Cơ Tông chính là vì khinh địch mới đi đến diệt môn, bọn hắn không thể để một chuyện xảy ra hai lần được.
Cách Thiên Cơ Tông khá gần, không gian đột nhiên nứt ra tạo thành một cái trùng động, hàng loạt thân ảnh từ bên trong phóng ra bên ngoài, sau đó không gian trùng động kia lập tức liền khép lại giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Mai Tôn Giả thả thần thức của mình ra, ánh mắt nhìn chung quanh mà không khỏi trì trệ, nàng ẩn thân ở Lăng Hư Cung trăm năm, đối với hết thảy thế lực ở Càn Nguyên đế quốc và Xuất Vân đế quốc nắm rõ như lòng bàn tay, nơi này đích thị chính là đại bản doanh của Thiên Cơ Tông, không sai lệch đến một ly, từ xa có thể nhìn thấy được tổng bộ Thiên Cơ Tông mờ nhạt sau từng đợt gió mang theo cát bụi đặc hữu chỉ có ở sa mạc.
Hai vạn một ngàn dăm đối với cường giả Thánh Tôn như nàng mà nói thì không phải là khoảng cách quá xa, nếu toàn lực di chuyển thì cũng chỉ là sự tình vài chục phút, nhưng vừa rồi nàng tiến vào trong không gian trùng động còn chưa đến mọt giây đã bị đẩy ra ngoài, chớp mắt một cái liền vượt qua hơn hai vạn dặm mà đi đến Thiên Cơ Tông, độ chính xác cùng với tốc độ này khiến nàng không khỏi chấn kinh.
Thêm nữa rõ ràng cùng là một nguyên lí với đại hình truyền tống trận, nhưng cảm giác không hề giống nhau, thứ này không những nhanh hơn, mà còn ổn định hơn rất nhiều, nếu không có ngoại lực can thiệp thì gần như chắc chắn không xuất hiện không gian loạn lưu, thứ có thể bắt gặp ở truyền tống trận thông thường.
Tuy trong lòng luôn tự nhủ nếu là Tử Phong thì không có gì phải ngạc nhiên cả, nhưng Mai Tôn Giả vẫn không kìm được mà âm thầm cảm thán, quả nhiên là hoàng tộc Thiên Ma, tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Trên mặt mọi người cũng xuất hiện thần thái mê man không dám tin giống như Mai Tôn Giả, dù sao một màn vừa rồi cũng quá mức chấn động lòng người.
“Chủ nhân, chúng ta tới Thiên Cơ Tông là để...” Nhạc Tư Kỳ tốt xấu gì cũng là Thiên Tôn đại lão, nàng là người nhanh nhất tỉnh táo lại, có chút ngập ngừng hỏi dò.
“Thiên Cơ Tông không phải muốn kết bạn cùng với Lăng Hư Cung để ôm bắp đùi của Thái Diễn Thánh Địa hay sao? Hiện tại Lăng Hư Cung bốc hơi rồi, ta muốn Thiên Cơ Tông đi theo bồi tiếp bằng hữu của mình a.” Tử Phong không quan trọng nhún vai một cái.
Tất cả vừa mới tỉnh hồn lại liền nghe thấy tuyên ngôn nổ bạo của Tử Phong, không hẹn mà cùng kinh hãi muốn chết, Tử Phong muốn diệt Thiên Cơ Tông?
“Đừng có lỗ mãng, ngươi không nghe ta nói lúc trước hay sao? Thiên Cơ Tông bản thân có hậu trường cứng rắn, dù là Triệu gia chúng ta cũng không dám tùy tiện động thủ, hơn nữa chính bản thân Thiên Cơ Tông cũng chẳng phải dạng vừa, bọn họ có thủ đoạn đặc thù để đối phó với Linh Đế cường giả, ngươi vừa mới đột phá vẫn chưa ổn định cảnh giới, không nên liều lĩnh như vậy!!”
Mai Tôn Giả trong nháy mắt liền phá phòng, vô cùng mất bình tĩnh mà hét lên, nàng biết Tử Phong không phải dạng người ngu đần, nhưng mà như thế này cũng quá mức ác liệt rồi, vừa mới đột phá liền trực tiếp đến Thiên Cơ Tông tìm phiền phức, hắn không sợ lật thuyền hay sao?
“Thiên Cơ Tông có thủ đoạn để đối phó với Linh Đế, nhưng mà Linh Đế sơ kỳ hay Linh Đế hậu kỳ cũng đều là Linh Đế a.” Tử Phong mỉm cười nghiêng đầu nói.
Mai Tôn Giả ngẩn người, chênh lệch thực lực giữa nàng và Tử Phong quá lớn, nàng nhất thời không thể cảm nhận được tu vi chân thực của hắn, nhưng mà nghe hắn nói như vậy, chẳng lẽ thực lực hiện tại của hắn không phải là Linh Đế sơ kỳ? Vừa mới đột phá liền nhảy thẳng qua sáu tiểu cảnh giới trực tiếp tiến vào Linh Đế hậu kỳ?
Nói đùa cái gì vậy, nàng không phủ nhận rằng Tử Phong sở hữu thực lực vượt cấp, thủ đoạn cũng vô cùng khó lường, nhưng vừa đột phá liền thẳng tiến đến Linh Đế hậu kỳ thực sự là vô cùng không thực tế!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook