Chơi game là một sự kiện có thể đề cao cảm giác hạnh phúc trong cuộc sống, Có thể vừa chơi vừa nghe âm thanh của trai đẹp, càng là chuyện cực kỳ sung sướng, đừng nói đến việc vừa quay đầu lại là có thể nhìn thấy dung mạo xuất chúng của hắn.

Toàn bộ những thứ này là động lực đi làm mỗi ngày của tôi.

Ngay cả sếp của tôi cũng hỏi có phải tôi đang yêu đương không, ngày nào cũng vội vàng tan sở đúng giờ, lại còn thường xuyên nhìn điện thoại mà cười ngây ngô.

Tôi cũng vừa phát hiện, mình chỉ mới quen biết với cậu chàng này nửa tháng, mà lịch sử trò chuyện giữa tôi và hắn trên WeChat đã có hơn 140 triệu từ.

Đây là có nhiều chuyện để nói đến mức nào.

Hai người chúng tôi một khi bắt đầu tán gẫu, thì liền giống như không thiếu đề tài. Nhưng hắn cũng rất chu đáo săn sóc, ngày thường tôi phải đi làm, hắn đều sẽ chú ý thời gian, đến 11 giờ sẽ lập tức dừng lại, thúc giục tôi đi ngủ.

Tôi cũng đã rất lâu không gặp được người nào như vậy.

Thời buổi bây giờ, tất cả các nam sinh viên đều ấm áp và đáng yêu như vậy sao?

Thật sự khiến người ta không chịu nổi.

Tối thứ sáu, trong tổ có hành động đặc biệt, tôi nói với hắn một tiếng, hắn cũng nói mình phải tham dự một buổi liên hoan.

Tôi trêu chọc hắn: Không chơi game, mà đi ăn liên hoan với các chị xinh đẹp à?

Hắn trả lời tôi: Không có chị, một mình chơi game không thú vị.

Tôi: Thật sao?

Hắn: Thật mà, tối nay chị tăng ca đến mấy giờ?


Tôi: Không biết nữa.

Hắn: Quét mại dâm à?

Tôi trả lời bằng một cái icon cười xấu xa: Đúng vậy, hy vọng không bắt được cậu ở khách sạn.

Không ngờ đã thật sự bị hắn nói trúng, đêm đó chúng tôi thật sự là đi truy quét mại dâm.

Không ngờ đã thật sự bị tôi nói trúng, tôi bắt được cậu ta ở khách sạn.

Thành phố này lớn như vậy, khách sạn cũng nhiều như vậy, vậy mà tôi lại gặp được hắn, hắn đang đỡ một cô gái thoạt nhìn là đã uống say đi vào thang máy, thì bị đồng nghiệp của tôi cản lại.

Tôi đứng ở bên cạnh, cảm xúc ngổn ngang trăm mối nhìn hắn.

Hắn dường như cũng đã uống không ít, khoé mắt đỏ ngầu, trong nháy mắt khi nhìn thấy tôi lập tức trở nên hết sức hoảng loạn.

“Cô ấy là bạn của tôi… bởi vì uống quá nhiều rượu cho nên không dám về nhà, không phải cùng nhau đến thuê phòng đâu, tôi chỉ đưa cô ấy lên rồi đi xuống, còn có một bạn nữ nữa, vừa đi toilet …”

Anh bạn đồng nghiệp của tôi cười rộ lên, nói đùa: “Tôi đang hỏi cậu, cậu không trả lời tôi lại đi nói chuyện với đồng nghiệp nữ này của tôi làm gì, trong lồng ngực một cô, trong WC một cô, lại còn nhìn ngó đến hoa khôi Sở Cảnh Sát của chúng tôi là thế nào?”

Tôi xoay người bỏ đi, lúc đi đến bậc cửa, thì phía sau có người vội vàng đuổi theo, dùng hết sức kéo tôi lại.

“Tôi thật sự không phải đi thuê phòng!” Hắn giải thích với tôi: “Cả đám người cùng uống rượu, là cô ấy uống nhiều quá thôi.”

Tôi quay đầu lại nhìn thoáng qua, cô gái kia đã bị hắn đặt lên trên sofa trong đại sảnh.

“Cậu không cần phải giải thích với tôi.” Tôi nói: “Trước tiên đưa người ta lên phòng đã, một cô gái bị ném ở chỗ kia thì không tốt lắm đâu.”

“Vậy chị ở đây chờ tôi có được không?”

“Cậu buông tay ra trước đi, cậu làm tôi đau quá.”

Hắn hoảng hốt, vội vàng buông tay: "...Xin lỗi.”

“Sao vậy?” Anh bạn đồng nghiệp của tôi đi tới, ôm lấy vai tôi: “Dám quấy rầy hoa khôi của chúng tôi thật à?”

Hắn nhìn anh bạn đồng nghiệp, rồi lại nhìn tôi, dường như có chút hiểu lầm, thái độ liền thay đổi: “... Xin lỗi.”

Tôi thở dài, đẩy tay anh bạn đồng nghiệp ra: “Các anh về trước đi, tôi quen với cậu này, để tôi nói chuyện với cậu ta một lát.”

“Ồ?” Anh bạn đồng nghiệp của tôi tỏ ra tâm lý: “... hiểu rồi nhé.”

Tôi ở đại sảnh chờ hắn, hắn cũng quay trở xuống rất nhanh.

“Không cần chăm sóc cho cô ta một lát à?” Tôi hỏi: “Một cô gái trẻ uống say…”

“Người còn lại không có quá say.” Hắn nói: “Chỉ bởi vì mọi người đều có uống rượu, cho nên tôi mới giúp giải quyết một chút thôi, thật sự chỉ là bạn bè.”


Tôi cười: “Sao phải giải thích với tôi nhiều như vậy chứ?!”

Hắn lập tức khựng lại, một lúc lâu sau mới cẩn thận mở miệng nói: “Chị chẳng thèm quan tâm cô gái kia có phải là bạn gái tôi hay không sao?”

Tôi không lên tiếng.

Hắn lại nói: “Nhưng mà tôi rất quan tâm, anh chàng cảnh sát vừa rồi có phải là bạn trai của chị không?”

Tôi lại cười: “Nếu anh ta là bạn trai của tôi, anh ta sẽ đồng ý cho tôi ở lại đây chờ cậu à? Sẽ cho phép tôi ngày nào tan sở cũng đến chơi game với cậu sao?”

Hắn cũng cười theo, có vẻ như thực hiện được âm mưu: "Như vậy....” Lại hỏi tôi: “Vậy vì sao phải chơi game với tôi mỗi ngày?”

“Bởi vì tôi thích chơi game.”

“Vậy vì sao chịu ở lại chờ tôi?”

“Bởi vì cậu đã uống rượu. Tôi sợ cậu không về nhà được, ở lại quan tâm một người bạn nhỏ là không đúng sao?!”

“Sao chị cứ phải mạnh miệng như vậy?”

“Mạnh miệng gì…”

Những lời nói của tôi đã bị môi hắn chặn lại.

Trong đại sảnh khách sạn, đèn đuốc sáng trưng, quầy tiếp tân vẫn còn vài người, hắn lại trực tiếp hôn tôi như vậy.

Đúng là uống quá nhiều mà.

Hắn hôn một lát mới khẽ buông tôi ra, trán chống lên trán tôi, đôi mắt sáng lấp lánh: “Mềm không?”

Tôi bị hắn trêu đến đỏ mặt: “Sao lại hôn tôi?!”


“Chị hôn tôi hai lần, tôi không thể thiệt thòi được.”

Hắn nói xong lại nghiêng đầu muốn hôn tiếp, nhưng tôi đã né tránh: “Cậu uống nhiều quá rồi.”

“Đúng là tôi có uống rượu, nếu không làm sao có can đảm tỏ tình với chị được.”

“Tỏ tình hồi nào?!”

“Như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao? Vì sao chỉ có một mình thì tôi sẽ không chơi game, vì sao ngày nào cũng phải ngâm mình ở tiệm net chờ chị?”

“Vì sao?” Tôi cứ nhất mực phải hỏi.

“Bởi vì tôi thích chị.” Hắn rất ngoan, biết tôi muốn nghe, liền nói: “Rất thích chị, lần thứ ba gặp được chị trong thang máy thì tôi đã thích chị. Tôi biết chị thích chơi game, cho nên mới đến tiệm net chơi thử, không ngờ vừa đến lần đầu tiên thì đã gặp chị.”

“Vậy sao cậu lại nói mình đã chơi năm năm?”

“Đúng là năm năm trước có chơi, nhưng chỉ tạo tài khoản qua loa, không đi sâu.”

“Trời ạ.” Tôi che mặt.

“Chị có thích tôi không?”

“Thích, lần thứ hai hôn cậu chính là cố ý.”

Hắn cười khúc khích, sờ sờ đầu tôi: “Biết ngay mà!”

- --------hoàn--------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương