Edit: Quân Ly

Người nọ tựa hồ là nội công đại sư, ánh mắt nhìn người có chút tàn nhẫn.

Dạ Mộc thấy thế, tròng mắt vừa chuyển, đột nhiên tính kế trong lòng.

“Ta vốn dĩ chỉ là tới thăm, nhưng buổi sáng ta ở nơi Thái Hoàng Thái Hậu nghe được một chuyện xưa thú vị.”

Đầu quả tim Mặc Thế Văn nhảy dựng, cảnh giác hỏi,

“Bà ta nói cái gì với ngươi?”

Dạ Mộc cười nói,

“Cũng không có gì, chỉ là bà ấy nói lúc trước hại chết tiên Hoàng Hậu, cũng không phải một người, rất nhiều người đều nhúng tay. Bệ hạ không tin Thái Hoàng Thái Hậu cho nên để cho ta tới hỏi ngài một chút.”

Trán Mặc Thế Văn nháy mắt hiện lên mồ hôi lạnh,

“Nữ nhân kia âm ngoan độc ác, lời nói làm sao có thể tin? Hơn nữa, hơn nữa bà ta nói cái gì?!”

Dạ Mộc nói,

“Bà ấy nói, lúc trước có thể thành công là vì tam đại thế gia đều nhúng tay.”

Da mặt Mặc Thế Văn nhảy dựng, nói cách khác, Mặc Lâm Uyên đã biết Văn gia không phải người tốt?

Dạ Mộc nhìn phản ứng của hắn, đột nhiên liền xác định Thái Hoàng Thái Hậu không gạt người.

“Còn có...”

Dạ Mộc thong thả ung dung nói,

“Thái Hoàng Thái Hậu nói ngài mới là đầu sỏ gây tội hại chết tiên Hoàng Hậu!”

“Ngươi, ngươi ngươi nói bậy!”

Mặc Thế Văn thật giống như bị người dẫm đuôi nhảy dựng lên, nhưng hoảng sợ trên mặt không giống làm bộ.

Mặc Điệp thấy thế, vội vàng đè Mặc Thế Văn lại, không cho hắn tiết lộ cái gì, sau đó biểu tình bất thiện nhìn chằm chằm Dạ Mộc.

“Ngươi một người lai lịch không rõ, dựa vào đâu mà tham dự những việc này? Mẫu hậu đã chết nhiều năm, chính là bị Thái Hoàng Thái Hậu bức tử! Vô cùng chính xác!”

“Đúng không?”

Dạ Mộc ngồi ở ghế khắc hoa cười nói,

“Nhưng Thái Hoàng Thái Hậu với ngươi nói nói hoàn toàn tương phản, ngươi nói bệ hạ sẽ tin ai? Hơn nữa các ngươi nếu không phải có nhược điểm bị Văn gia nắm trong tay, sẽ nghe Văn gia như vậy sao? Nơi này xem ra còn có bí mật a!”

Mặc Điệp thấy Dạ Mộc giống như đã thấy rõ thế sự, đầu quả tim hơi hơi phát run, nàng cuối cùng rốt cuộc không chịu nổi, thấp giọng hỏi,

“Ngươi…… Đã biết bao nhiêu rồi?”

Dạ Mộc nói,



“Nếu không phải đã biết, ta sẽ đứng ở chỗ này? Ngươi thân là nữ nhi của tiên Hoàng Hậu nữ nhi, Thái Thượng Hoàng thân là trượng phu của bà ấy nhưng hành động của các ngươi thật là khiến người ta giận sôi! Bệ hạ đã đi mời Thái Hoàng Thái Hậu bên kia, đến lúc đó, cho các ngươi cùng Thái Hoàng Thái Hậu đối chất nhau!”

Mặc Thế Văn nghe vậy, phòng tuyến trong lòng một chút liền tan biến, trở nên dữ tợn vặn vẹo,

“Triệu Vân Cầm dám phản bội chúng ta?!”

Hắn đã sớm nói Triệu Vân Cầm không đáng tin cậy để thế gia không cần cùng Triệu Vân Cầm hợp tác, thấy không, giờ quả nhiên bị cắn ngược một cái!

Dạ Mộc hơi hơi mỉm cười, nàng kỳ thật không có nói một câu nào chứa nội dung thực chất, đều là trong lòng bọn họ có quỷ mới có thể như vậy.

Nhưng thái độ của hắn đã làm Dạ Mộc có chút xác định, bọn họ có nhược điểm gì đó bị thế gia nắm được.

Dạ Mộc đứng dậy, bình tĩnh nói,

“Bệ hạ nói, các ngươi bây giờ còn có cơ hội đem sự tình năm đó nói ra, có lẽ, hắn còn sẽ cho các ngươi một con đường sống.”

Mặc Thế Văn cùng Mặc Điệp liếc nhau, đều không đoán được Thái Hoàng Thái Hậu rốt cuộc nói gì, Mặc Điệp trộm nhìn phía sau nàng, cao thủ Văn gia phái tới âm u nhìn mình làm trong lòng nàng nhiều vài phần tự tin.

Nàng làm ra biểu tình sợ hãi, nhìn Dạ Mộc nói.

“Việc kia…… Chúng ta nói, chỉ là ngươi đến nội điện đi…… Uống một ngụm trà, ta từ từ nói cho ngươi……”

Dạ Mộc không nghi ngờ đi theo nàng vào, lại thấy Mặc Điệp cùng Mặc Thế Văn ngồi đối diện nàng, mà cung nhân thần bí kia không thấy.

“Kỳ thật chuyện này, thật sự không trách Trẫm!”

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Wattpad junli0522, những nơi khác đều là đăng trộm không xin phép!]

Mặc Thế Văn ngồi xuống hạ, vẻ mặt đau khổ nói,

“Tiểu Vân thật sự không phải Trẫm hại chết, chuyện này đều do Thái Hoàng Thái Hậu!”

“Vậy ngươi vẫn là kỹ càng tỉ mỉ nói đi, ta muốn xem ngươi cùng Thái Hoàng Thái Hậu nói đến tột cùng có bao nhiêu giống nhau.”

Mặc Thế Văn cúi đầu, tựa hồ có điểm khó mở miệng, rất khó tưởng tượng lúc trước hắn vẫn là hoàng đế.

“Lúc trước…… Lúc trước Triệu Vân Cầm cùng thế gia liên thủ, đánh Yrẫm trở tay không kịp. Cuối cùng, quyền lợi của Trẫm bị đoạt mất, Triệu Vân Cầm còn bức Trẫm…… Bức Trẫm…… giao Hoàng Hậu ra……”

“Giao ra, giao cho ai?”

Dạ Mộc liền ý thức được đây là mấu chốt!

Mặc Thế Văn nhìn chằm chằm nàng, biểu tình âm trầm xuống,

“Có một người thích Hoàng Hậu lâu rồi, hắn vì bức bách Hoàng Hậu tiếp thu hắn, cho nên liền…… Liền cùng ngay lúc giao dịch với Thái Hậu đó, hắn giúp Thái Hậu tạo phản, Thái Hậu giúp hắn cướp người, hắn cầu vẫn luôn không phải quyền lực, mà là nữ nhân, nữ nhân của Trẫm!”

Tâm Dạ Mộc nhảy lên,

“Sau đó thì sao?”

Mặc Thế Văn hừ một tiếng,



“Sau đó còn có thể thế nào? Hoàng Hậu bị người vấy bẩn trong sạch, làm sao còn có mặt mũi sống trên đời, cho nên liền tự sát!”

Dạ Mộc không nghĩ tới thế nhưng là nguyên nhân này, thời điểm nàng muốn hỏi lại, phía sau lại có người hung hăng một chưởng, đánh vào trên cổ nàng!

Dạ Mộc nhắm hai mắt mềm mại ngã xuống trên mặt đất, Mặc Thế Văn vội vàng đi qua.

“Nàng đã ngất đi? Nghe nói nàng rất lợi hại, ngươi xác định nàng sẽ không tỉnh?”

Cao thủ Văn gia phái tới hừ một tiếng,

“Khẳng định đã ngất, hơn nữa nói nàng võ nghệ cao cường đều là lời đồn đại, nàng một tiểu cô nương có thể có bản lĩnh gì, cũng chỉ có các ngươi tài giỏi!”

Mặc Thế Văn bị tức giận đến mặt đỏ bừng.

Mà đối phương cười lạnh một tiếng, lại nói,

“Thiếu chút nữa đã quên, ngươi vẫn là có sở trường, tỷ như bản lĩnh trợn mắt nói dối. Lúc trước, rõ ràng là ngươi vì mạng sống, đem thê tử đưa cho người khác chà đạp, sau đó lại cảm thấy chịu nhục buộc nàng tự sát. Nói như vậy ngươi giống như tình thế bất đắc dĩ mới làm vậy!”

Mặc Thế Văn nghe hắn nói, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi!

“Đừng nói……”

“Vì sao không thể nói?”

Nội công cao thủ kia một chút đều không kiêng kỵ thân phận Mặc Thế Văn,

“Đừng quên, ngươi chính là một con chó bên người chủ nhân, nếu ngươi không nghe lời, lúc trước việc ngươi đối đãi Hoàng Hậu thế nào liền sẽ truyền tới tai hoàng đế! Ta tuy rằng phụng mệnh bảo hộ ngươi, nhưng ngươi cũng thông minh một chút, đừng tự tìm đường chết!”

Mặc Thế Văn bị hắn nhục nhã như vậy, lại một chút cũng không dám có phản bác, không có biện pháp, nhược điểm ở trong tay người khác, chỉ là cuộc sống này, khi nào mới là bắt đầu?

Hắn nhịn rồi lại nhịn,

“Hôm nay tiện nhân Triệu Vân Cầm kia nói lung tung, Văn gia các ngươi liền không quản? Không phải nói có hiệp nghị sao?”

Người nọ nhíu nhíu mày,

“Triệu Vân Cầm không có khả năng đem việc năm đó nói ra, cũng chính là các ngươi "giỏi" nên mới dễ bị lừa như vậy."

“Tiểu nha đầu này gạt ta?!”

Mặc Thế Văn liền phẫn nộ!

“Đây không phải việc rõ ràng sao?”

Đối phương cười lạnh.

Trong mắt Mặc Thế Văn sát khí quay cuồng, Triệu Vân Cầm cầm tù hắn cũng liền thôi, thế gia uy hiếp hắn hắn cũng nhịn. Nhưng Dạ Mộc tính là thứ gì, dám tùy tùy tiện tiện lừa gạt mình, chính mình thiếu chút nữa liền tin!

“Nha đầu này…… Có thể giao cho ta sao?”

Nội công đại sư thấy Mặc Thế Văn biểu tình không tốt,

“Giao cho ngươi, ngươi giấu được sao? Lại nói, nàng chính là dùng để chúng ta đối phó hoàng đế, một lợi thế thực tốt!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương