‘ (▔▔) An An cố lên! Cố lên! Ngươi là giỏi nhất!’

Quý Trạch An ăn xong bữa sáng, nhìn văn tự trên chén trà nhỏ cười cười, “Cám ơn, trong cuộc thi ta sẽ cố gắng.”

Đảo mắt liền tới lúc thi tốt nghiệp, may mắn chính là cậu vừa lúc được phân ngay tại trường, mà mấy người Vệ Lăng ngược lại bị phân đến trường học khác. Đêm qua mấy người luôn tán gẫu không ngừng, tất cả mọi người đều không muốn tại một buổi tối cuối cùng trước khi thi tốt nghiệp lại liều mạng gặm sách. Không đến một năm thời gian mà quan hệ năm người bọn họ càng ngày càng tốt, tốt đến Quý Trạch An thường vứt bỏ Du Dịch đi ra học tập hoặc là chơi nửa ngày cùng bọn họ. Tuy rằng thời điểm mỗi lần Quý Trạch An cùng mấy người đi ra ngoài, tâm tình Du Dịch đều không tốt, bất quá hắn rốt cuộc không có ngăn cản cậu, chính là mỗi lần gọi cậu trở về sớm một chút.

Kịch truyền hình cậu làm áo rồng năm nghỉ hè cao nhị bắt đầu lục tục chiếu, bất quá phần lớn nội dung vở kịch đều là nhoáng lên một cái mà qua, Quý Trạch An khi nhàn hạ cũng sẽ mở TV ra xem, mỗi khi thời gian này Du Dịch liền cùng cậu ngồi một chỗ, nhưng hắn chưa bao giờ nhiệt tình phát biểu bình luận. Thời điểm mỗi khi Quý Trạch An hỏi hắn mình diễn như thế nào, hắn luôn dùng câu không tồi đơn giản đuổi cậu đi.

Thời gian dài ở cùng một chỗ với Du Dịch, Quý Trạch An càng cảm thấy khí trích tiên trên người người này tán đến không sai biệt lắm, bên trong hắn bất quá chỉ là một cái nam nhân mặt than không quá thích nói chuyện mà thích ở nhà. Sinh hoạt một chỗ cùng hắn rất là thoải mái, hắn rất cẩn thận, Quý Trạch An có thể cảm thấy mình được cẩn thận chiếu cố, cũng không có áp lực. Cho nên, cậu an an tâm tâm cư trú tại nhà Du Dịch, bất quá đến cuối tuần vẫn sẽ về nhà mình nhìn xem, nhân tiện quét tước vệ sinh, “Mọi người trong nhà” vẫn luôn nhớ thương cậu.

“Uống sữa.” Du Dịch đưa ly thủy tinh qua, liền tự mình trở lại phòng bếp chuẩn bị hộp cơm trưa.

‘(╯^╰) Thi xong về cũng đừng khóc!’

Ly thủy tinh tên lưu ly vẫn ngạo kiều như trước, bất quá Quý Trạch An biết đây là phương thức nó quan tâm, cười nói cảm ơn, uống một hơi sữa, liền bưng cái ly không đến phòng bếp cọ rửa.

Lúc này Du Dịch đã chuẩn bị tốt cơm hộp nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Quý Trạch An, “Khẩn trương sao?”

Quý Trạch An giật mình, động tác dừng một chút, lại tiếp tục khôi phục động tác.

“Có một chút.”Bất quá càng nhiều là hưng phấn, tình cảm hưng phấn vượt qua khẩn trương, Quý Trạch An tin tưởng chính mình chuẩn bị thực đầy đủ, làm không ít bài thi thử, cậu chỉ cần phát huy bình thường, không cần hạng nhất, nhưng trúng tuyển thì tuyệt đối không có vấn đề. Huống chi, bài thi luôn thích báo đáp án cho cậu, cậu chỉ cần sai một chút, đáp án chính xác liền sẽ trọng điểm đánh dấu, các loại văn tự liền sắp hàng ở nơi đó phun tào cậu, thẳng đến cậu sửa lại mới thôi…

Nếu Quý Trạch An muốn thi không tốt còn phải qua ải lửa giận của bài thi.

“Thi không tốt cũng không sao.” Du Dịch rửa tay xong đưa qua tay nhu nhu tóc của cậu.

Hôm nay Quý Trạch An khó được không có mặc đồng phục, đây là giáo viên trường học yêu cầu. Quý Trạch An mặc trang phục chiến đấu Du Dịch chuẩn bị giúp cậu cảm thấy có chút buồn cười. Này chính là một kiện sơ mi trắng đơn giản, bất quá trước sau quần áo có chữ lớn ” b()d ta thiệt giỏi!”, Quý Trạch An cảm thấy thời điểm Du Dịch dùng bộ dáng nghiêm trang chững chạc đưa cái quần áo này cho cậu thật đáng yêu, tuy rằng khuôn mặt hắn vẫn lạnh theo lẽ thường.



” bai bai.”Quý Trạch An nhìn đại môn nhà Du Dịch vẫn duy trì” (? •? •?)? Tiểu An thiệt giỏi! Ta tin tưởng ngươi không thành vấn đề!” Một loạt chữ như vậy, tạm biệt nó, liền cùng Du Dịch vào thang máy. Lúc này còn sớm, trong thang máy lại không chỉ có hai người Quý Trạch An cùng Du Dịch, còn có một đôi mẫu tử. Vị mẫu thân kia nhìn trong tay Du Dịch mang theo gói to liền xuất hiện một ánh mắt nhìn thấy” đồng nghiệp “, còn chủ động mở lời: ” Cũng là đi tham gia thi tốt nghiệp sao, chuẩn bị thế nào?”

” Hoàn hảo.”Quý Trạch An nhìn người nọ lễ phép hồi đáp.

Nhi tử người nọ liếc mắt nhìn Quý Trạch An một cái, ngược lại không nói gì, trong tay tựa hồ cầm một quyển sách tham khảo xem hăng say.

” Chuẩn bị tốt là được, chúc ngươi thi được thành tích tốt.”Vị mẫu thân cười cười với Quý Trạch An, sau đó vỗ vỗ con trai của mình, thập phần không khách khí nói, ”Còn xem sách tham khảo cái gì, đều thời điểm nào rồi! Ngươi có thể tiến tới một chút sao!”

Nam hài kia nhún vai, một bộ không để bụng nhìn mẫu thân hắn nói: ” Thành tích của ta vẫn luôn thực ổn định, không biết ngươi lo lắng cái gì, hiện tại xem sách đều là làm cho người khác nhìn, ngươi thật cho rằng xem nhìn vài lần có thể lấy nhiều vài điểm?”

” Hắc! Ngươi còn dám cãi ta!” Mẫu thân nam hài tuy rằng miệng nói không cao hứng, còn làm bộ dáng muốn đánh nam hài, nhưng kiêu ngạo trong ánh mắt kia rất là rõ ràng.

Quý Trạch An cùng Du Dịch vẫn xem mẫu tử kia đùa giỡn, thẳng đến khi đến được ga ra dưới đất.

Nhìn mẫu thân nam hài, Quý Trạch An cũng bắt đầu tưởng niệm mẫu thân của mình, cậu nghĩ đến nếu nàng còn sống, có phải cũng sẽ giống mẫu thân người này cùng cậu đi thi hay không. Nàng nhất định cũng sẽ như vậy! Ánh mắt Quý Trạch An có chút ảm đạm, mẫu thân tại trong óc của cậu càng ngày càng mơ hồ, tuy rằng mỗi lần sinh nhật nàng, thanh minh hoặc là ngày giỗ ngày hội đều sẽ đi tảo mộ, chính là khuôn mặt tươi cười của nàng đã càng ngày càng không rõ, từ đầu đến cuối Quý Trạch An nhớ rõ nàng là một nữ nhân thực ôn nhu thực ôn nhu lại thập phần mạnh mẽ.

Du Dịch cùng Quý Trạch An mới vừa tìm được vị trí dừng xe, cửa chiếc xe bên cạnh liền mở ra.

Trong xe nghiễm nhiên chính là Sầm Ân Thư cùng Ninh Văn Ngạn.

Tại trong khoảng thời gian này, có cốt tủy của Quý Trạch An, phẫu thuật thực thành công, cơ hồ có thể nói là khôi phục đến như lúc ban đầu, nghe nói người này vừa xuất viện liền đương trường đập phá xe lăn, tựa hồ chán ghét vật kia đã lâu rồi.

Ngược lại từ sau lúc quyên tặng cốt tủy Quý Trạch An chưa bao giờ liên hệ cùng nam nhân này, bất quá sau khi hắn khang phục luôn sẽ đến trường học của bọn họ cắm điểm, liền giống như trước đậu xe ở chỗ này ngồi ở trong xe xem cậu tan học. Hay là gửi một đống đồ vật loạn thất bát tao đi nhà Du Dịch, cái gì cũng có, điểm giống nhau duy nhất chính là đều không tiện nghi.

Mới đầu thời điểm hắn gửi đồ vật tới, Quý Trạch An sẽ lựa chọn từ chối không nhận hoặc là trả về, bất quá người nọ giống như cho rằng cậu không thích vài thứ kia, lập tức liền mua một đống những thứ vật phẩm khác gửi lại đây, cuối cùng Du Dịch đành nói một câu” nhận lấy đi”, Quý Trạch An lúc này mới đem những cái lớn lớn nhỏ nhỏ đó về nhà.

Để cho Quý Trạch An dở khóc dở cười là hắn còn gửi một đống đồ vật không hài hòa, để cậu sau khi mở ra liền vô cùng xấu hổ, cuối cùng vài thứ kia không biết bị Du Dịch xử lý như thế nào.

” lên xe, ta đưa các ngươi đi trường học.”Sầm Ân Thư không nhìn Du Dịch, nhìn Quý Trạch An nói.

Bất quá Quý Trạch An quay đầu nhìn về phía Du Dịch để hắn quyết định, Sầm Ân Thư không thể không nhìn về phía Du Dịch lãnh đạm cùng hắn thương lượng.

Ngồi ở bên trong xe Ninh Văn Ngạn cũng là một bộ dáng hiền lành nhìn Quý Trạch An, làm cho Quý Trạch An một thân nổi da gà. Cậu đã lâu chưa thấy qua Ninh Văn Ngạn, một lần cuối cùng vẫn là thời điểm tại trong bệnh viện làm cấy ghép cốt tủy, khi đó bộ dáng Sầm Ân Thư đối với hắn thực xa cách, nhưng hắn giống như là cái gì cũng không có nhìn thấy vội này vội kia.

Lúc ấy cậu đã nghĩ tình cảm của hai người bọn họ nhất định thực tốt, mà cậu nói không chừng chính là vết nhơ giữa bọn họ. Đặc biệt sau khi Du Dịch điều tra ra năm đó rốt cuộc là chuyện gì Quý Trạch An càng nghĩ như vậy. Nhưng hai người bất ngờ đối với cậu không tồi, ít nhất không có lộ ra sắc mặt hoặc là ác ngôn, Quý Trạch An cũng không thèm để ý có phải bởi vì nguyên nhân cậu cứu Sầm Ân Thư hay không, dù sao cậu rất ít nhìn thấy hai người này, bọn họ hoà nhã cũng làm tâm tình của cậu thư sướng một chút.

” không cần phiền toái.”Du Dịch đương nhiên sẽ không để cho Sầm Ân Thư thực hiện được, hắn cho rằng cho dù người này không biết chuyện năm đó, nhưng sự thật chính là như vậy, tiểu hài tử trước kia sống không tốt hắn phải có trách nhiệm, hiện tại chỉ đưa chút đồ vật loạn thất bát tao đã muốn được tha thứ căn bản là không có khả năng.

Quý Trạch An nghe Du Dịch nói mang cơm hộp đặt ở chỗ ngồi phía sau, chính mình ngồi lên ghế phó lái, thắt dây an toàn.

Sầm Ân Thư nhìn Du Dịch chạy xe đi sắc mặt liền nháy mắt không tốt.

” không sao, chúng ta cùng đi qua là được.”Ninh Văn Ngạn vội vàng an ủi.

Khi lần đầu tiên Ninh Văn Ngạn phát hiện Sầm Ân Thư có một hài tử bên ngoài tâm tình liền không nhịn được phức tạp, chính là vẫn một mặt cảm tạ thượng thiên rốt cục nghe được khẩn cầu của hắn, Sầm Ân Thư được cứu rồi. Huống chi mẫu thân hài tử kia không có quan hệ gì cùng Sầm Ân Thư, toàn bộ là Sầm Ân Thư thích chơi đùa mẫu thân người ta.

Quan hệ của hắn cùng Sầm Ân Thư, đã định trước hắn không có hài tử, đặc biệt sau khi Quý Trạch An cứu Sầm Ân Thư, hắn toàn tâm toàn ý xem cậu là con của mình, tương lai hết thảy của hắn cùng Sầm Ân Thư đều sẽ là của cậu. Tuy rằng Quý Trạch An hiển nhiên không nguyện ý giao lưu sâu cùng bọn họ, lại có một cái nam nhân sâu không lường được như Du Dịch ngăn trở ở phía trước, nhưng cũng thay đổi bọn họ đối tốt với cậu.

” Nhanh lái xe!”Sầm Ân Thư nhìn lái xe còn thất thần không đi, ngữ khí không tốt.

Ninh Văn Ngạn nhìn Người yêu, an ủi vỗ vỗ tay hắn.

Hôm nay, hai người đều cố ý buông công tác xuống đến đưa cậu đi thi, cho dù Du Dịch cùng Quý Trạch An đều không lĩnh tình, bất quá đó cũng là trong dự kiến của bọn họ.

Đương nhiên, sự tình trong dự kiến không có nghĩa là Sầm Ân Thư sẽ không phát giận…

Buổi chiều ngày đầu tiên là thi toán, Quý Trạch An tính toán thực nhanh trên giấy nháp.

Đề mục này rất bình thường bắt chước quyển đại đồng tiểu dị (????), khó khăn cũng không đặc biệt lớn, chỉ cần chú ý không phạm sai lầm là được. Đã có một hồi kinh nghiệm đi thi, điểm khẩn trương nhỏ này của Quý Trạch An đã sớm tiêu hao sạch sẽ, cậu đã bắt đầu dưỡng thành thói quen gặp chuyện không khẩn trương, hiện thực nói cho cậu biết gặp chuyện khẩn trương sẽ chỉ làm sự tình càng ngày càng rối, không có vấn đề gì là giải quyết không được, chỉ có phương pháp giải quyết tốt hay xấu cùng với kết quả sai biệt thôi.

Quý Trạch An đã làm xong bài thi, thời gian cuộc thi đã qua một giờ.

Cậu bắt đầu kiểm tra bài thi, chuẩn bị điền đáp án.

Một loạt ” √ “Nhìn qua rất có cảm giác thành tựu, tuy rằng đó cũng không phải thầy cô chấm bài thi cho, mà là văn tự của bài thi.

Bài thi còn đặc biệt hưng phấn tại nơi ghi điểm điền cho cậu một cái” 150″ thật lớn, còn không quên viết một loạt tại phần lời bình phía dưới ô ghi điểm” (???)? Đồng học học không tồi, cách mạng hiển nhiên thành công. Nhớ rõ thời điểm nhìn thấy huynh đệ của ta còn phải tiếp tục cố gắng, tuy rằng ta có nhóm tỷ tỷ thích nói chuyện phím, bất quá ngươi cũng không thể kỳ thị nó.”.

Thiếu chút nữa Quý Trạch An không nhịn được cười ra tiếng tại trường thi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương