Cuối Cùng Anh Đã Đến
61: Lời Tuyên Thệ


Ngày hôm nay mọi thứ đều khác, bầu không khí trong căn phòng đến thời tiết.

Trời trong xanh như đang chứng kiến ngày vui hôm nay, Lục Minh đã dậy từ sớm để chuẩn bị mọi thứ.
Anh mặc trên mình bộ vest đen kèm theo chiếc nơ, bộ vest tôn lên dáng người anh, Lục An gõ cửa “ Anh xong chưa? ”
“ Xong rồi đi thôi ” Lục Minh lập tức mở cửa nụ cười xuất hiện trên gương mặt.
Lục An tròn mắt kinh ngạc “ Anh cười sao? ”
“ Kì lạ lắm sao? ” Lục Minh hơi nhíu mày
Lục An lắc lắc đầu, khua khua tay ……
Trong căn phòng rộng lớn, Mỹ Lệ đang ngắm nhìn chiếc váy cưới xinh đẹp.

Thợ trang điểm làm tóc đã đến, bọn họ giúp cô sửa soạn trang điểm.
Chiếc váy vừa người cũng không làm cô cảm thấy khó thở ngược lại còn có cảm giác vô cùng hạnh phúc, hôm nay chính là ngày quan trọng đó.

Hôn lễ diễn ra, cô không biết phải nói sao? Cảm xúc bên trong vô cùng lẫn lộn, vừa vui vừa phấn khích kèm theo chút bồi hồi bức rức không yên.
“ Tôi sẽ làm cô trở thành cô dâu đẹp nhất hôm nay ” thợ trang điểm lên tiếng

“ Cảm ơn cô, đã không ngại vất vả đến đây hôm nay ” Mỹ Lệ cười mỉm
Thợ trang điểm hay thợ làm tóc cũng là do chị Thanh chuẩn bị, họ đều là những người quen cũ từng giúp đỡ Mỹ Lệ.
Tiếng gõ cửa vang lên “ Mời vào ”
Chị Thanh bước đến chị vui vẻ nhìn cô “ Em hôm nay thật đẹp ” chị nắm tay giữ cô thật lâu, từ lúc bắt đầu chị luôn là người ở bên cô.

Chị coi cô như em gái nên nhiều chuyện cả hai cũng chẳng giấu nhau.
Vậy nên trong này trọng đại chị Thanh sẽ là người ở bên phía nhà gái đại diện cho cô, vào giới cũng lâu nhưng cô cũng ít bạn bè.

Chỉ mời những người thân thiết quen biết đến dự.
Lục Minh đang ăn mặc chỉnh tề đứng trước cửa chào đón mọi người đến dự, ông Lục bước đến nhìn anh “ Mong con hạnh phúc ” ông vỗ vỗ vào vai anh.
Ánh mắt giao phó, Lục Minh thừa hiểu vì mọi chuyện ngày xưa xảy ra giữa mẹ và bố nhưng giờ chỉ mong bản thân sẽ luôn bên cạnh cô ấy.

Tương lai anh không dám nói đến chỉ mong hiện tại đối xử với em thật tốt.
Khách khứa đã đến đầy đủ, bọn họ ai cũng đã ngồi vào bàn tiệc.

Minh Ngọc Và Tiểu An hai người họ tay trong tay cùng nhau đến dự lễ hôn lễ của Lục Minh và Mỹ Lệ.
“ Hai người bao giờ sẽ kết hôn ” Lục An hỏi thăm
Tiểu An cười cười “ Hiện tại Minh Ngọc còn đang bận rộn một số công việc nên chắc chúng tôi sẽ tổ chức vào dịp cả hai cùng rảnh ”
Lục Minh anh đứng chờ cô dâu của mình trước bục, khi cánh cửa mở ra cô gái với chiếc váy xinh đẹp đi từng bước từng bước tiến đến chỗ anh.

Lục Minh mỉm cười tiến lại gần cô, anh nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn đỡ cô đến được bục trước mắt.
Lục Minh cầm lấy mic “ Cảm ơn em đã cùng anh sánh bước trong khoảng thời gian vừa qua, nó không ngắn cũng không quá dài nhưng đủ để anh hiểu bản thân mình đã nỗ lực đến nhường nào ” ánh mắt tràn đầy gì vọng.

Đôi mắt Lục Minh chưa bao giờ hết sâu nhưng độ sâu ấy lại cảm thấy không chơi vơi.
Anh đưa cô chiếc mic “ Cũng vì có anh mà cuộc sống em đã trở lên tốt đẹp hơn, chúng ta vì nhau mà thay đổi vì nhau mà hi sinh …..

cảm ơn anh ”

Nhưng khi buông mic xuống cô ghé tai anh thì thầm “ Lục Minh, em yêu anh ”
Hai gương mặt sát dần Lục Minh đặt lên môi cô nụ hôn, ngay trong ngày hôm nay có lẽ thời khắc này họ sẽ không quên đi đã vì nhau hi sinh cho đối phương nhiều đến nhường nào.
Gia đình Lục Minh cả bà nội lẫn ông Lục đều vui vẻ hạnh phúc tất cả những điều đó hiện rõ trên gương mặt từng người, tối đến mọi người ăn uống nghe nhạc nhảy nhót tưng bừng …….
…….
Khi buổi tiệc kết thúc Mỹ Lệ mặc chiếc váy cả ngày nặng trĩu người, cô lết tấm thân tàn đi từng bước từng bước.

Đầu óc hơi choáng váng vì mời rượu, Lục Minh lại gần anh bế bổng cô lên làm cô bất ngờ “ Anh làm gì vậy? ”
“ Em mệt cả ngày rồi ” Lục An nhẹ nhàng nói
“ Bộ váy cộng em nữa rất nặng đó, anh thả em xuống đi ” Mỹ Lệ lo lắng vỗ vỗ ngừoi anh
Ngược lại sự lo lắng của cô, Lục Minh mỉm cười “ Không sao,sắp đến rồi ”
Nơi tổ chức hôn lễ cũng là khách sạn của nhà nên để tránh phải đi đi lại lại, Lục Minh đã đặt sẵn một phòng vì anh biết hôm nay khách khứa đến nhiều vừa phải mời rượu vừa phải tiếp nên đã chuẩn bị sẵn cho cả hai.
Về đến phòng ngủ anh để cô xuống, “ Có cần anh giúp một tay không? ” Lục Minh hỏi han
Mỹ Lệ biết chiếc váy này mặc lên được cũng rất tốn thời gian vì vậy cô đã đồng ý nhờ anh giúp cởi phần thắt sau eo đằng sau lưng, Lục Minh cẩn thận nới lỏng từ vòng dây.

Chiếc váy dần lỏng Mỹ Lệ lấy giữ lấy phần ngực đằng trước để chiếc váy ko tụt xuống.
Bông dưng Mỹ Lệ cô quay người lại ôm lấy anh, cả hai nồng nặc mùi rượu.

“ Tối nay chúng ta không bận chuyện gì ” câu nói lấp lửng khiến Lục Minh hơi ngại ngùng anh liếc nhẹ cô.
“ chúng ta…..tắm chung đi ” Mỹ Lệ cũng ngại, cô lần đầu chủ động như vậy.

Lục Minh quay người lại ánh mắt thăm dò, hôn lên trán cô “ Em khiến anh thấy hơi lạ ”
“ Em lạ lắm sao? ” nói ra nhưng mặt cô ửng đỏ
Anh bế cô đưa vào phòng tắm, chiếc váy không còn điểm tựa nó liền rơi tự do.

Kiểu tóc được búi gọn trang trí nhưng kim tuyến đã được Lục Minh giữ bỏ hết, anh gỡ thứ định hình tóc ra kèm theo rất nhiều gim tăm.
Mỹ Lệ giúp anh cởi bỏ áo vest bên ngoài, chiếc nơ ở cổ, vòi sen bắt đầu có tiếng nước chảy rào rào xuống nền gạch.

Đôi bạn trẻ có lẽ đêm nay sẽ là một đêm khiến cả hai khó quên …..
Mỹ Lệ chưa bao giờ chủ động như vậy? Lục Minh hiểu được tại sao cô lại như thế, nhưng từ đây về sau anh sẽ bên em …..
Lục Minh tiến gần lại, nước từ vòi sen chảy thẳng xuống gương mặt hai người.

Lục Minh ghé sát tai cô “ Mỹ Lệ …..anh yêu em ” giọng nói cuốn hút kèm theo tiếng nước chảy thật khiến trái tim cô đập mạnh và nhanh hơn.
Cô ôm anh chặt hơn thảo sức chiếm hữu, lúc này đây có lẽ mọi việc với cô đã quá mãn nguyện rồi……
Hết truyện.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương