Cuối Cùng Anh Đã Đến
-
21: Em Đông Ý Không
Về đến nhà Lục Minh thấy bà nội đến, không muốn làm mất không khí vui vẻ của mọi người anh tạm tránh đi.
Lục An quá hiểu người anh trai này rồi, bèn đi vào ngôi nhà trong đồi “ Em biết anh sẽ ở đây mà ” nhếch một bên lông mày về phía ngược đang ngồi trên ghế
Lục Minh cười nhẹ, “ Lại đây ngồi đi ”
“ Không bảo vệ mẹ em sao? ” Lục Minh hỏi
Lục An quay sang nhìn “ Mẹ em không cần em bảo vệ, ngược lại mẹ bảo em phải bảo vệ anh ”
Lục Minh quá hiểu câu nói này chỉ nhìn vào gương mặt Lục An rồi gật gật mấy cái xoay đi chỗ khác, “ Bà nội là người như vậy nên mới khiến gia đình xảy ra chuyện ”
Lục Minh không nói gì, nhưng Lục An lại tiếp tục nói “ Anh để Mỹ Lệ làm người quảng cáo cho khách sạn à ”
“ Ừ ”
“ Cô gái đấy cũng khá thú vị ”
Lục Minh liếc mắt nhìn người em ngồi cạnh “ Vì cô ấy giống Mộng Điệp ”
Lục An giật mình “ Anh cũng thấy rồi sao? ” lần đầu tiên sau bao năm Lục Minh nhắc lại tên người con gái khiến anh chết đi sống lại.
“ Ừ ” Lục Minh chỉ gật
“ Cô ấy chỉ giống về tính cách ít nói nhưng sức chịu đựng thì Mộng Điệp cũng thể sánh bằng được, Mỹ Lệ là cô gái tốt chịu đựng giỏi.
Tin đồn thổi cô ấy làm tình nhân cho ông chủ gì đó ”
“ Mộng Điệp giờ …..
” Lục An ngập ngừng
“ Cô ấy đã tự do rồi, có sự nghiệp bản thân muốn.
Người muốn lấy sẽ lấy thôi ”
…….
Sau hôm về nhà Lục Minh trở lại thành phố tiếp tục công việc dang dở, hôm nay là ngày cuối của buổi chụp hình Mỹ Lệ cảm thấy khoảng cách hai người ngày càng nhiều.
Lục Minh hôm nay không còn sự nhiệt huyết như trước, trợ lý An đến đưa Lục Minh một số giấy tờ.
“ Sếp đây là giấy tờ cần sếp kí ”
“ Được ” Lục Minh tay cầm tệp tài liệu xoay người bước đi.
Bỏ mặc lại ánh mắt nhìn theo từ xa, Mỹ Lệ nhìn chăm chú vào bóng lưng vững chắc ấy cô cười mỉm cho bản thân “ Sao lại dám rung động chứ ”
Chị Thanh chỉ nhắc nhở “ Mấy ngày nay ông Lý lại cho người theo dõi em rồi, ông ta chắc lại sắp có động tĩnh gì.
”
“ Được em biết rồi, em sẽ cẩn thận ” Mỹ Lệ gật đầu ra hiệu
……
Buổi chụp hôm nay ở ngoài trời, mọi người di chuyển xa ra khỏi thành phố đi đến những khung cảnh thiên nhiên chụp nốt bộ ảnh.
Chiếc xe mười sáu chỗ lăn bánh đi trên con đường rời xa thành phố tấp nập người và xe cộ, đi về phía đồi núi chiếc xe dừng lại ở khách sạn nằm trên đồi.
Mọi người xuống xe bắt đầu việc nhận phòng sắp xếp bối cảnh, tìm chỗ thích hợp để chụp ảnh.
Mỹ Lệ và chị Thanh đi chuyển đến phòng, phục trang, thợ make up cũng đi theo đến phòng chuẩn bị sẵn sàng.
Chuẩn bị xong Mỹ Lệ bắt đầu chụp ảnh, cô tạo dáng với cỏ như một buổi cắm trại ngoài trời cùng người thân.
Cô ấy đang chăm chú chụp ảnh, Lục Minh chỉ đứng từ xa quan sát.
Sau mấy kiểu chụp rồi thay đồ, trời cũng đã tối cuối cùng họ đã chụp xong bộ ảnh ngày hôm nay.
“ Cảm ơn mọi người đã vất vả đến đây ngày hôm nay để chụp nốt bộ ảnh, hôm nay tôi muốn mời mọi người ở lại nghỉ ngơi hai ngày.
Tối nay sẽ tổ chức party mọi người cùng đi nhé.
” Lục Minh đứng ra nói
Mọi người ai cũng vui vẻ, chuẩn bị đồ đạc rồi đi ra nơi tổ chức.
Riêng Mỹ Lệ quay lại phòng thay đồ, cô đang cố cởi chiếc áo.
Mặc vào chiếc váy đơn giản xoá đi tông make up đậm, cô chỉ thích đang điểm đơn giản.
Thay đồ xong cô đi đến chỗ party, Lục Minh cũng đã thay sang bộ đồ đơn giản không còn bộ vest gò bó như hồi sáng.
Mỹ Lệ đi vào liền bị chị Thanh kéo đi uống rượu “ Không cần biết sau hôm nay mọi chuyện sẽ làm sao? ”
“ Uống có quên đi nỗi sầu ” Chị Thanh có chút men trong người liền không còn tỉnh táo.
Mỹ Lệ không kiêng gì liền làm một hơi hết ly rượu trong tay, nhạc bật lớn hoà quyện vào biển người.
Rượu làm cho người mất khống chế cô vui đùa cùng bạn bè đồng nghiệp từ trước đến giờ Mỹ Lệ xa cách với mọi người không phải vì chảnh vì cô sợ họ sẽ phát hiện ra bí mật của cô.
Vui chơi được một lúc đầu óc hơi choáng cô đi ra hướng ban công đứng hóng gió làm cho cơ thể bớt nóng, Lục Minh theo dõi cô từ xa thấy cô đứng một mình anh lại gần.
Cô hơi choáng suýt nữa ngã Lục Minh vội vàng tiến tới cho cô ngả đầu vào vai để cô thiếp cô, bên trong nhạc lớn đến mấy mọi người cũng không để ý, vẫn đang nhảy múa.
Trong lòng anh có sự bồn chồn, anh không biết loại cảm giác này lại đến lần nữa.
Bồn chồn trong người cảm thấy không dễ chịu mỗi nhịp tiến tới của nó, loại cảm giác này vô cùng khác với lần đầu anh rung động.
Lục Minh nhìn cô thật kĩ từng đường nét trên gương mặt “ Cô là độc nhất ” nói rồi bàn tay bất giác đưa lên định sờ vào chiếc má đỏ ửng.
“ Ôi xin lỗi anh ” cô nheo nheo đôi mắt còn đang ngái ngủ
Làm cho anh ta hơi giật mình, suýt nữa đã vượt qua giới hạn rồi.
“ Không sao, tôi thấy cô mệt quá ” Lục Minh liền nói
“ Thời gian gần đây anh có hơi xa cách với tôi, nếu tôi đoán không nhầm thì chị Thanh đến gặp anh nói chuyện đúng không? ”
Lục Minh xoay sang nhìn cô với ánh mắt bất ngờ tuy nhiên anh đã kịp thay đổi lại biểu cảm “ Rõ ràng đến vậy sao? ”
Mỹ Lệ không muốn mọi chuyện xấu đi, những việc Lục Minh làm cho cô thật sự quá tốt rồi bản thân không thể có tham vọng hơn nữa được.
“ Làm phiền anh rồi tôi còn phải vào trong chơi tiếp với mọi người ” cô phủi đi câu trước đây nói.
Đứng dậy chỉnh sửa váy tóc tai, đang định đi vào từ sau một bàn tay nắm chặt lấy cổ tay cô kéo lại.
Mỹ Lệ ngạc nhào vào lòng Lục Minh, anh nhìn cô ánh mắt dục vọng như đã có sự tính toán “ Anh định làm gì? ”
Anh ôm cô thật chặt từ sau lưng, hai tay cô đặt lên vai anh.
Ánh mắt trìu mến nâng niu cô “ Tôi đã suy nghĩ rất lâu, nhưng…… Mỹ Lệ em có đồng ý kết hôn với anh không? ”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook