Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm
-
Chương 72: Không phải cô nói thích tôi sao
Cửa phòng ngủ không đóng, lộ ra một khe cửa chật hẹp, Trì Vi nhìn thấy một cô gái đứng quay lưng với mình, mái tóc rối tung dài đến eo, vòng eo dịu dàng nắm chặt, cả người gầy gò nhưng lại rất thu hút.
Coi như chưa nhìn rõ mặt nhưng vẫn có thể xác định rằng, cô gái này dung mạo không kém.
Cách cô gái khoảng một thước, vẻ mặt Bạc Dạ Bạch lành lạnh, yên tĩnh đứng đó, không khác nào một cây Chi Lan, trên người mặc một chiếc áo lông trắng, phía dưới phối cùng chiếc quần màu đen, thể hiện một sự kiêng khem sâu sắc.
Nghe cô gái thổ lộ chân thành, Bạc Dạ Bạch đang định mở miệng thì lập tức phát hiện ra có cái gì đó đang nhìn vào ở ngoài cửa.
Thật nguy hiểm!
Ngay lập tức Trì Vi sợ hãi, cơ thể cô đột nhiên né tránh, tim đập thật nhanh.
Tên Bạc Dạ Bạch này nhìn như vậy nhưng cực kì nguy hiểm, kém chút chút nữa mình đã bị phát hiện!
Tiếp theo cô nghe Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt mở miệng: " Cô nói, cô thích tôi."
Cô gái cảm thấy như có hy vọng, hoàn toàn thừa nhận: " Ừm, thích. Bạc lão sư, ngay hôm đó tại phòng học, em đã thích người ngay từ cái nhìn đầu tiên …"
Đang nói đột nhiên dừng lại, lông mày nhíu lại, giọng nói mang theo tức giận: " Chỉ là lúc đó nghỉ học, em muốn tìm cách liên lạc với anh, anh lại để Trì Vi đi! Mà hai ngày nay vẫn không trở lại khoa, đến buổi trưa, em nghe người khác nói anh muốn từ chức, sợ sẽ đánh mất anh …"
Vì lẽ đó, Trì Vi nghĩ, đây có phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Không, không phải là yêu, mà là … giá trị của nhan sắc đàn ông!
Trì Vi đang nghĩ vậy, nữ sinh trầm mặc kia bỗng dưng nói thêm một câu: " Bạc lão sư, em biết anh biết Trì Vi! Chẳng qua, chắc chắn anh không biết cô ta đã sớm được người ta bao dưỡng, điều này đã được cả cái Học viện này chắc chắn …"
" …"
Chưa kịp chuẩn bị gì đột nhiên bị chửi bới sau lưng, Trì Vi liếm môi … Này có tính là nằm không cũng trúng đạn không.
" Trì Vi được người ta bao dưỡng."
Bất ngờ Bạc Dạ Bạch ghi nhớ mấy chữ,khiến người ta không thể nào đoán ra được tâm tư.
Không đợi nữ sinh này đáp lại, anh ta tiếp tục hỏi: " Cô thích cái gì ở tôi. "
Có lẽ là ảo giác, cách một cánh cửa, nhưng có thể nghe được tiếng nói của anh ta như đang giễu cợt.
Đầu tiên cô gái này ngẩn ra, suy nghĩ qua lại, cuối cùng thấp giọng nói: " Điểm nào ở lão sư … tôi cũng đều thích …"
" Như vậy sao …"
Bạc Dạ Bạch vẫn ung dung, không khác nào người đàn ông khiêm tốn, nhẹ nhàng đánh giá cô.
Ở sâu dưới tầm mắt, hai gò má của nữ sinh ửng hồng, như là ngượng ngùng: " Lão sư, làm sao anh
… Lại nhìn em như vậy."
Trì Vi không nhìn thấy rõ tình hình trong phòng, nhưng nghe được dăm ba câu đối thoại, cảm thấy thật sốt ruột.
Lại vào lúc này, Bạc Dạ Bạch mở miệng, hờ hững nói hai chữ: " Cởi đi! "
Cởi.!
Lúc này không chỉ có mỗi Trì Vi kinh sợ, mà cô gái này cũng bị sốc, vẻ mặt chấn động: " Bạc lão sư, vừa nãy anh … Nói cái gì… Để tôi cởi cái gì …"
Không chút chần chừ, người đàn ông này vẫn nhẹ nhàng như mây gió, câu chữ khiên người ta phải suy tư vô cùng: " Không phải cô nói, thích tôi sao. Lên giường với tôi cô cũng không chịu, vậy cô thích cái gì …"
Lập tức Trì Vi trừng mắt lên, không thể tin tưởng được, Bạc Dạ Bạch đã vậy còn quá láo xược!
Thực sự không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nhìn bề ngoài đàn ông phong lưu, trên thực tế lại là mặt người da thú.
Đây là lần đầu tiên cô gái này tỏ tình, liền bị người ta muốn lấy đi sự trong trắng... Bởi vậy, cô không thể tưởng tượng nổi,trước đây anh ta đã hủy hoại bao nhiêu nữ sinh!
Nghĩ đến lần đầu tiên của bản thân mình bị hủy hoại trên thân xác của tên đàn ông cặn bã này, nhất thời Trì Vi cảm thấy thật buồn nôn.
Đồng thời cô cũng cảm thấy không có hứng thú nữa, vì mỗi lần đối diện với Bạc Dạ Bạch, chứng rối loạn của cô lại không phát tác!
" Làm sao, không muốn hả? "
Vào lúc này như không thể chờ đợi nên Bạc Dạ Bạch đã hững hờ hỏi cô gái.
Trì Vi cảm thấy giận dữ và xấu hổ, cô gái này rõ ràng có chút cốt cách, không đáng thích loại này, phải tát cho hắn một cái mới đúng!
Nhưng thực tế lại trái ngược, nữ sinh này xấu hổ gật đầu, mặt mày lấy lại sức sống: " Không có, không phải là em không muốn! Bạc lão sư, chỉ là em không nghĩ tới … Anh muốn phát triển nhanh như vậy! Em đồng ý, đồng ý …"
Coi như chưa nhìn rõ mặt nhưng vẫn có thể xác định rằng, cô gái này dung mạo không kém.
Cách cô gái khoảng một thước, vẻ mặt Bạc Dạ Bạch lành lạnh, yên tĩnh đứng đó, không khác nào một cây Chi Lan, trên người mặc một chiếc áo lông trắng, phía dưới phối cùng chiếc quần màu đen, thể hiện một sự kiêng khem sâu sắc.
Nghe cô gái thổ lộ chân thành, Bạc Dạ Bạch đang định mở miệng thì lập tức phát hiện ra có cái gì đó đang nhìn vào ở ngoài cửa.
Thật nguy hiểm!
Ngay lập tức Trì Vi sợ hãi, cơ thể cô đột nhiên né tránh, tim đập thật nhanh.
Tên Bạc Dạ Bạch này nhìn như vậy nhưng cực kì nguy hiểm, kém chút chút nữa mình đã bị phát hiện!
Tiếp theo cô nghe Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt mở miệng: " Cô nói, cô thích tôi."
Cô gái cảm thấy như có hy vọng, hoàn toàn thừa nhận: " Ừm, thích. Bạc lão sư, ngay hôm đó tại phòng học, em đã thích người ngay từ cái nhìn đầu tiên …"
Đang nói đột nhiên dừng lại, lông mày nhíu lại, giọng nói mang theo tức giận: " Chỉ là lúc đó nghỉ học, em muốn tìm cách liên lạc với anh, anh lại để Trì Vi đi! Mà hai ngày nay vẫn không trở lại khoa, đến buổi trưa, em nghe người khác nói anh muốn từ chức, sợ sẽ đánh mất anh …"
Vì lẽ đó, Trì Vi nghĩ, đây có phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Không, không phải là yêu, mà là … giá trị của nhan sắc đàn ông!
Trì Vi đang nghĩ vậy, nữ sinh trầm mặc kia bỗng dưng nói thêm một câu: " Bạc lão sư, em biết anh biết Trì Vi! Chẳng qua, chắc chắn anh không biết cô ta đã sớm được người ta bao dưỡng, điều này đã được cả cái Học viện này chắc chắn …"
" …"
Chưa kịp chuẩn bị gì đột nhiên bị chửi bới sau lưng, Trì Vi liếm môi … Này có tính là nằm không cũng trúng đạn không.
" Trì Vi được người ta bao dưỡng."
Bất ngờ Bạc Dạ Bạch ghi nhớ mấy chữ,khiến người ta không thể nào đoán ra được tâm tư.
Không đợi nữ sinh này đáp lại, anh ta tiếp tục hỏi: " Cô thích cái gì ở tôi. "
Có lẽ là ảo giác, cách một cánh cửa, nhưng có thể nghe được tiếng nói của anh ta như đang giễu cợt.
Đầu tiên cô gái này ngẩn ra, suy nghĩ qua lại, cuối cùng thấp giọng nói: " Điểm nào ở lão sư … tôi cũng đều thích …"
" Như vậy sao …"
Bạc Dạ Bạch vẫn ung dung, không khác nào người đàn ông khiêm tốn, nhẹ nhàng đánh giá cô.
Ở sâu dưới tầm mắt, hai gò má của nữ sinh ửng hồng, như là ngượng ngùng: " Lão sư, làm sao anh
… Lại nhìn em như vậy."
Trì Vi không nhìn thấy rõ tình hình trong phòng, nhưng nghe được dăm ba câu đối thoại, cảm thấy thật sốt ruột.
Lại vào lúc này, Bạc Dạ Bạch mở miệng, hờ hững nói hai chữ: " Cởi đi! "
Cởi.!
Lúc này không chỉ có mỗi Trì Vi kinh sợ, mà cô gái này cũng bị sốc, vẻ mặt chấn động: " Bạc lão sư, vừa nãy anh … Nói cái gì… Để tôi cởi cái gì …"
Không chút chần chừ, người đàn ông này vẫn nhẹ nhàng như mây gió, câu chữ khiên người ta phải suy tư vô cùng: " Không phải cô nói, thích tôi sao. Lên giường với tôi cô cũng không chịu, vậy cô thích cái gì …"
Lập tức Trì Vi trừng mắt lên, không thể tin tưởng được, Bạc Dạ Bạch đã vậy còn quá láo xược!
Thực sự không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nhìn bề ngoài đàn ông phong lưu, trên thực tế lại là mặt người da thú.
Đây là lần đầu tiên cô gái này tỏ tình, liền bị người ta muốn lấy đi sự trong trắng... Bởi vậy, cô không thể tưởng tượng nổi,trước đây anh ta đã hủy hoại bao nhiêu nữ sinh!
Nghĩ đến lần đầu tiên của bản thân mình bị hủy hoại trên thân xác của tên đàn ông cặn bã này, nhất thời Trì Vi cảm thấy thật buồn nôn.
Đồng thời cô cũng cảm thấy không có hứng thú nữa, vì mỗi lần đối diện với Bạc Dạ Bạch, chứng rối loạn của cô lại không phát tác!
" Làm sao, không muốn hả? "
Vào lúc này như không thể chờ đợi nên Bạc Dạ Bạch đã hững hờ hỏi cô gái.
Trì Vi cảm thấy giận dữ và xấu hổ, cô gái này rõ ràng có chút cốt cách, không đáng thích loại này, phải tát cho hắn một cái mới đúng!
Nhưng thực tế lại trái ngược, nữ sinh này xấu hổ gật đầu, mặt mày lấy lại sức sống: " Không có, không phải là em không muốn! Bạc lão sư, chỉ là em không nghĩ tới … Anh muốn phát triển nhanh như vậy! Em đồng ý, đồng ý …"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook