Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm
-
Chương 39: Sau lưng bông hoa của khoa
" Cô …"
Hàn Phương tức giận đến mức đầu ngón tay run lên, bất chấp nhìn Trì Vi.
Thấy vậy Trì Vi nắm chặt ngón tay của cô, cười nhẹ nhàng mà nhợt nhạt: " Tôi là nói tùy người, lại không phải nói cô, cô tức giận cái gì."
Không giải thích được, khi đối đầu với đôi mắt màu nâu nhạt ấy cô cảm giác như bị nhìn thấu tâm can.
Hơn nữa những lời nói gai góc của cô không ngừng đâm trúng nội tâm, nhất thời làm cô không thể che giấu.
" Nói đi nói lại, tôi không thể nào tưởng tượng nổi, cô có thể cùng người đàn ông như cha mình lên giường, loại cảm giác đó … Có thể buồn nôn tới mức nào đây? Nằm dưới thân lão đàn ông, làm sao nhịn được buồn nôn, thực sự là làm tôi thấy ác mộng a! "
Trì Vi tò mò nói, nhìn Hàn Phương sắc mặt mấy phần biến đổi, lộ ra sự trắng xám.
Trên thực tế không chỉ mình Hàn Phương, mà muốn tiến vào làng giải trí còn có một số quy tắc ngầm, ai cũng nắm rõ trong lòng.
Học viện Ngôi sao chỉ là một trường đại học hạng ba. Bất cứ ai đến đây, mang trong lòng mộng lớn sao nỡ từ chối một đêm vui vẻ mà còn đỏ tươi!
Nữ sinh xinh đẹp bình thường hầu như vô số, muốn được người trong truyền ra không thể không tìm con đường khác.
Mà con đường đơn giản nhất chính là lên giường.
Không đề cập đến những người khác, mỗi lần Trì Vi đến buổi thử vai,mặc dù hầu như không được chọn vì khả năng diễn xuất kém... Nhưng khi cô quay lại, thường bị người ta quấy rối, sẽ có người nhắc nhở cô vừa lọt vào tầm mắt của ai.
Chỉ cần đồng ý quy tắc ngầm, ngay lập tức được phép tổ chức thành các nhóm.
Chuyện như thế này thực sự quá mức bình thường, chỉ khác nhau ở chỗ đồng ý hay từ chối.
Tuy rằng lấy thân thể đổi lấy lợi ích, sa đọa không thể tả, chỉ là việc này không liên quan tới cô, lại là người khác tự nguyện lựa chọn, Trì Vi xưa nay không nhúng tay vào.
Thế nhưng cô không chịu nổi có người nhất định tự tìm đường chết, lần nữa quay lại trước mặt cô, tuy rằng cô không để ý nhưng lại lợi dụng để châm chọc!
" Trì Vi, cô giả bộ thanh cao làm gì. Hai năm qua, quần áo cô mặc, túi xách trong tay, còn có kim cương châu báu, mọi thứ nhìn vậy nhưng liền biết là hàng hiệu! Ai biết cô lại lấy cái gì để đổi!
Không phải thiên kim đại tiểu thư nhất định là làm gái. Không chừng còn phải dựng đền thờ trinh tiết …"
Con mắt Hàn Phương đỏ lên, nhìn Trì Vi như muốn xuyên thấu, giọng nói muôn phần mỉa mai.
Những người khác vẫn tiếp tục dõi theo ánh mắt của Trì Vi, nhưng cũng không giống lắm, hoặc là khám phá, hoặc xem thường, hoặc là cười nhạo.
Đúng là hai con người của khoa biểu diễn, đẹp hơn hẳn người khác, tất nhiên là không thiếu sự quan tâm.
Bình thường đã có không ít đồn đoán, Trì Vi có người bao dưỡng, trên diễn đàn là bình thường, còn có một số người mở chủ đề bàn tán sau lưng.
Chỉ tiếc suy đoán vẫn mãi là suy đoán, không có một chút chứng cứ nào.
Nhiều nhất cũng chỉ có một bức ảnh nhìn thấy Trì Vi ngồi trên một chiếc xe hàng hiệu, nhưng cụ thể chủ xe là ai, đến nay vẫn chưa rõ.
" Chứng cứ đâu. Thấy người ta sử dụng hàng hiệu liền nghĩ là được người khác bao nuôi, điều này xem như cô cũng hiểu, muốn bắt nạt thì có gì khác nhau chớ. Tôi có nghe điều kiện gia đình, không lẽ vì điều đó mà cô lại làm gái sao?
Trì Vi bình tĩnh nói xong buông ngón tay Hàn Phương ra, lấy khăn lau lòng bàn tay, giống như vừa đụng vào thứ gì đó thật dơ bẩn.
Nghe Trì Vi nói, nhìn hành động của Trì Vi, Hàn Phương tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: " Trì Vi, cô..."
Vừa mới mở miệng, chuông vào học liền reo lên, Giáo sư đang tiến vào lớp học.
Cùng lúc này, người phụ trách trong lớp quay đầu hướng về phía Hàn Phương nhắc nhở một câu: "
Hiện đang trong giờ lên lớp, có chuyện gì giải quyết sau, đừng gây ảnh hưởng đến kỷ luật lớp học!
" Trì Vi, cô chờ đó! "
Hàn Phương khuôn mặt lạnh nhạt với lớp trang điểm dày thấp thoáng hiện lên mấy phần dữ tợn.
Trì Vi hờ hững nhìn, một tay tiện nâng cằm, cười tươi như hoa: " Tốt thôi, tôi sẽ chờ! "
Sau đó Hàn Phương tức điên người trở lại chỗ ngồi, cảm thấy thực sự vô vị.
Cô che giấu thân phận, tủi thân bước chân vào Học viện Ngôi sao này nên không muốn lãng phí thời gian cùng người khác.
Bỗng dưng phía sau có một ngón tay chạm vào bờ vai của cô, thì thầm: " Trì Vi, cô cũng thật lợi hại, Hàn Phương thường thường châm chọc người ta, thế nhưng mỗi lần có cô ở đây, cô ta như con gà mái bị đánh bại! Nhưng mà cô phải cẩn thận, cô ta lòng dạ hẹp hòi, chắc chắn sẽ dùng thủ đoạn để hãm hại cô …"
Hàn Phương tức giận đến mức đầu ngón tay run lên, bất chấp nhìn Trì Vi.
Thấy vậy Trì Vi nắm chặt ngón tay của cô, cười nhẹ nhàng mà nhợt nhạt: " Tôi là nói tùy người, lại không phải nói cô, cô tức giận cái gì."
Không giải thích được, khi đối đầu với đôi mắt màu nâu nhạt ấy cô cảm giác như bị nhìn thấu tâm can.
Hơn nữa những lời nói gai góc của cô không ngừng đâm trúng nội tâm, nhất thời làm cô không thể che giấu.
" Nói đi nói lại, tôi không thể nào tưởng tượng nổi, cô có thể cùng người đàn ông như cha mình lên giường, loại cảm giác đó … Có thể buồn nôn tới mức nào đây? Nằm dưới thân lão đàn ông, làm sao nhịn được buồn nôn, thực sự là làm tôi thấy ác mộng a! "
Trì Vi tò mò nói, nhìn Hàn Phương sắc mặt mấy phần biến đổi, lộ ra sự trắng xám.
Trên thực tế không chỉ mình Hàn Phương, mà muốn tiến vào làng giải trí còn có một số quy tắc ngầm, ai cũng nắm rõ trong lòng.
Học viện Ngôi sao chỉ là một trường đại học hạng ba. Bất cứ ai đến đây, mang trong lòng mộng lớn sao nỡ từ chối một đêm vui vẻ mà còn đỏ tươi!
Nữ sinh xinh đẹp bình thường hầu như vô số, muốn được người trong truyền ra không thể không tìm con đường khác.
Mà con đường đơn giản nhất chính là lên giường.
Không đề cập đến những người khác, mỗi lần Trì Vi đến buổi thử vai,mặc dù hầu như không được chọn vì khả năng diễn xuất kém... Nhưng khi cô quay lại, thường bị người ta quấy rối, sẽ có người nhắc nhở cô vừa lọt vào tầm mắt của ai.
Chỉ cần đồng ý quy tắc ngầm, ngay lập tức được phép tổ chức thành các nhóm.
Chuyện như thế này thực sự quá mức bình thường, chỉ khác nhau ở chỗ đồng ý hay từ chối.
Tuy rằng lấy thân thể đổi lấy lợi ích, sa đọa không thể tả, chỉ là việc này không liên quan tới cô, lại là người khác tự nguyện lựa chọn, Trì Vi xưa nay không nhúng tay vào.
Thế nhưng cô không chịu nổi có người nhất định tự tìm đường chết, lần nữa quay lại trước mặt cô, tuy rằng cô không để ý nhưng lại lợi dụng để châm chọc!
" Trì Vi, cô giả bộ thanh cao làm gì. Hai năm qua, quần áo cô mặc, túi xách trong tay, còn có kim cương châu báu, mọi thứ nhìn vậy nhưng liền biết là hàng hiệu! Ai biết cô lại lấy cái gì để đổi!
Không phải thiên kim đại tiểu thư nhất định là làm gái. Không chừng còn phải dựng đền thờ trinh tiết …"
Con mắt Hàn Phương đỏ lên, nhìn Trì Vi như muốn xuyên thấu, giọng nói muôn phần mỉa mai.
Những người khác vẫn tiếp tục dõi theo ánh mắt của Trì Vi, nhưng cũng không giống lắm, hoặc là khám phá, hoặc xem thường, hoặc là cười nhạo.
Đúng là hai con người của khoa biểu diễn, đẹp hơn hẳn người khác, tất nhiên là không thiếu sự quan tâm.
Bình thường đã có không ít đồn đoán, Trì Vi có người bao dưỡng, trên diễn đàn là bình thường, còn có một số người mở chủ đề bàn tán sau lưng.
Chỉ tiếc suy đoán vẫn mãi là suy đoán, không có một chút chứng cứ nào.
Nhiều nhất cũng chỉ có một bức ảnh nhìn thấy Trì Vi ngồi trên một chiếc xe hàng hiệu, nhưng cụ thể chủ xe là ai, đến nay vẫn chưa rõ.
" Chứng cứ đâu. Thấy người ta sử dụng hàng hiệu liền nghĩ là được người khác bao nuôi, điều này xem như cô cũng hiểu, muốn bắt nạt thì có gì khác nhau chớ. Tôi có nghe điều kiện gia đình, không lẽ vì điều đó mà cô lại làm gái sao?
Trì Vi bình tĩnh nói xong buông ngón tay Hàn Phương ra, lấy khăn lau lòng bàn tay, giống như vừa đụng vào thứ gì đó thật dơ bẩn.
Nghe Trì Vi nói, nhìn hành động của Trì Vi, Hàn Phương tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: " Trì Vi, cô..."
Vừa mới mở miệng, chuông vào học liền reo lên, Giáo sư đang tiến vào lớp học.
Cùng lúc này, người phụ trách trong lớp quay đầu hướng về phía Hàn Phương nhắc nhở một câu: "
Hiện đang trong giờ lên lớp, có chuyện gì giải quyết sau, đừng gây ảnh hưởng đến kỷ luật lớp học!
" Trì Vi, cô chờ đó! "
Hàn Phương khuôn mặt lạnh nhạt với lớp trang điểm dày thấp thoáng hiện lên mấy phần dữ tợn.
Trì Vi hờ hững nhìn, một tay tiện nâng cằm, cười tươi như hoa: " Tốt thôi, tôi sẽ chờ! "
Sau đó Hàn Phương tức điên người trở lại chỗ ngồi, cảm thấy thực sự vô vị.
Cô che giấu thân phận, tủi thân bước chân vào Học viện Ngôi sao này nên không muốn lãng phí thời gian cùng người khác.
Bỗng dưng phía sau có một ngón tay chạm vào bờ vai của cô, thì thầm: " Trì Vi, cô cũng thật lợi hại, Hàn Phương thường thường châm chọc người ta, thế nhưng mỗi lần có cô ở đây, cô ta như con gà mái bị đánh bại! Nhưng mà cô phải cẩn thận, cô ta lòng dạ hẹp hòi, chắc chắn sẽ dùng thủ đoạn để hãm hại cô …"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook