Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu
Chương 45: Đối chất trước điện

Dịch dung? Đây là điều đầu tiên mà ta nghĩ đến-.

Cho nên, ta đi đến trước mặt nữ tử này, sau đó…dùng sức túm véo lấy mặt nàng = =

Nhưng bất luận ta lôi kéo thế nào cũng không phát hiện được một chút sơ hở. Thuật dịch dung này là thế nào? Sao lại cao minh như vậy?

“Tỷ tỷ.” Tiểu Lôi kéo chéo áo ta gọi nhỏ.

“Vị…tỷ tỷ này mùi vị trên người cũng rất giống ngươi!” Tiểu Lôi chỉ vào nữ tử này nói với ta.

Không phải thuật dịch dung, dịch dung sẽ không thể phục chế ra mùi vị cơ thể giống như vậy được!

“Ngươi chuẩn bị xong chưa?” Nàng kia nhìn tay ta vẫn còn đặt trên mặt nàng, lạnh lùng nói.

Ta nhổ vào! Ngay cả thanh giọng cũng giống ta như đúc! Tài nghệ của kẻ giả mạo này cũng thật cao! Ta vội vàng thu hồi tay. Trong triều đột nhiên hỗn loạn.

“Ngươi cảm thấy ai mới là thật?” Đại thần Giáp len lén hỏi đại thần Ất.

“Người Yến Vương đưa về, ngươi nhìn xem, rất có khí chất! Mặt giống nhau thật, nhưng một người đứng ở đó liền như là tiên nữ, còn người kia…” Đại thần Ất lắc đầu.

= =! Các ngươi, âm thanh quá lớn, ta nghe được!

“Các ngươi có ý kiến gì? Nói lớn cho trẫm nghe một chút?” Hoàng thượng nhìn hai chúng ta một thoáng rồi đột nhiên mở miệng, cả triều đình bỗng nhiên chìm trong tĩnh lặng.

“Hồi bẩm hoàng thượng, là thật tự nhiên nhất định sẽ là thật. Cho dù có người cố ý hóa trang giống ta như đúc cũng không dùng được-. Có vài thứ, là không thể nhái giả-.” Tên giả mạo kia nhẹ nhàng hành lễ, chậm rãi nói, hoa tay múa chân có phong thái mùi vị bất dung xâm phạm.

“…” Vị cô nương này, là cướp lời thoại của ta.

Hoàng thượng thản nhiên mỉm cười gật đầu, sau đó lộ vẻ khinh bỉ nhìn về phía ta. Ý tứ kia là: Ngươi nhìn người ta xem!

Các đại thần thấy phản ứng của hoàng thượng, trong ánh mắt nhao nhao lộ ra càng thêm tin chắc tên giả mạo kia mới thật sự là Linh Sơn Thánh Nữ.

Ta nộ, biết rất rõ ràng ai mới là thật, còn cố ý gây sức ép, ta cũng không thèm so đo, vậy mà ngươi bây giờ còn ngang nhiên lừa dối mọi người!

Cho nên, lão nương ta không thuận! Ta không nói một lời, còn trơ mắt nhìn lại Hoàng thượng vẻ khiêu khích. Ngươi muốn nhẹ nhàng như vậy ngồi xem diễn tuồng sao? Không có cửa đó đâu.

“Như vậy, ngươi lại có gì để đối đáp?” Hoàng thượng thấy ta hồi lâu vẫn chưa lên tiếng, không thể làm gì khác hơn là đặt câu hỏi với ta, muốn đánh vỡ cục diện bế tắc.

“Không có gì để nói.” Dứt khoát lưu loát.

“Khụ khụ! Ngươi làm sao chứng minh bản thân mới thật sự là Thánh Nữ-.” Hoàng thượng có chút úy hiếp – nhắc nhở ta.

“Sao ~! Đúng, ta nhớ ra rồi, cám ơn ngài đã nhắc nhở. Ta vẫn là, không có gì để nói.” Ta buông tay nhún vai.

Trong triều lập tức nháo loạn cả lên. Mọi người nhao nhao nhìn về phía Đại biến thái. Dù sao, ta có thể…chứng minh được bản thân có phải là Thánh Nữ thật hay không, còn có liên quan đến sự sống chết của hắn.

Đại biến thái nhìn ta, ánh mắt lại rất vui vẻ…Đúng là biến thái = =

“Vậy ngươi làm sao mới chứng minh bản thân mới thật sự là Thánh Nữ!” Hoàng thượng bắt đầu đề cao âm điệu.

“Nàng kia làm sao chứng minh?” Ta vô tội nhìn qua kẻ giả mạo Thánh Nữ.

“Ta có lệnh bài Thánh Nữ.” Nàng kia mỉm cười trả lời, vẫn duy trì phong độ rất tốt.

“Sao, có lệnh bài Thánh Nữ thì nhất định là Thánh Nữ?” Ta hỏi ngược lại.

“Ít nhất ngươi không có.” Kẻ giả mạo Thánh nữ vẫn mỉm cười trả lời, khoa tay múa chân rất có phong phạm một Thánh Nữ.

Ta không thể không thừa nhận, cô gái này so với ta còn có thể là Thánh Nữ thiên phú!

“Vậy mời nói cho ta biết, lệnh bài Thánh Nữ là dùng như thế nào-.” Ta đưa mắt nhìn hoàng thượng, không chút hoang mang nói. Mặc kệ ngươi giả ta hóa trang có chuyên nghiệp đến đâu, cách dùng dtdd này cổ nhân không có khả năng biết được. Cho nên từ đầu đến cuối, ta cũng không hề bối rối.

“Thánh Nữ lệnh bài dùng để hiệu triệu chúng đệ tử Linh Sơn, là người trong thiên hạ đều biết. Kẻ giả mạo Thánh Nữ mang theo chút tức giận nói, càng làm như ta đang cố tình gây sự.

“Sao, vậy thì ta chính là kẻ trong thiên hạ không biết cách dùng. Thánh Nữ đại nhân.” Ta buồn cười – nhìn kẻ giả mạo Thánh Nữ, giả, ngươi cứ tiếp tục giả đi.

“Không có cách dùng khác!” Kẻ giả mạo Thánh Nữ kiên định trả lời.

“Phải, tại hạ bất tài, tựa hồ lại biết lệnh bài Thánh Nữ đích thật còn cách dùng khác nữa ~!” Ta nhìn kẻ giả mạo Thánh Nữ, bắt được trên vẻ mặt nàng có chút biến hóa rất nhỏ.

“Nói như thế ngươi biết cách dùng chân chính của lệnh bài Thánh Nữ.” Hoàng thượng hỏi ta.

“Ít nhất cũng biết nhiều hơn nàng ta.” Ta chỉ về phái kẻ giả mạo Thánh Nữ.

“Vậy mời ngươi biểu thị cho mọi người xem một chút.” Hoàng thượng hình như hai mắt đang phát quang.

“…Trước cứ đưa lệnh bài cho ta.” Trong giọng điệu không hề lay động. Ta đột nhiên có chút hiểu biết, tại sao hoàng thượng không tự mình tố giác kẻ giả mạo Thánh Nữ. Thế nào? Muốn biết lệnh bài Thánh Nữ đích thực dùng để làm gì sao?

Một loại cảm giác rất mãnh liệt – bị lợi dụng và bị biếm thành kẻ ngốc ùa đến nảy nở trong lòng. Ngươi, Hoàng thượng cái mông, đừng tưởng rằng thế giới này người khác đều là ngu dốt!

“Mời…giao ra lệnh bài.” Hoàng thượng nói với kẻ giả mạo Thánh Nữ.

Ta vốn cho là cái kẻ…giả mạo Thánh Nữ kia sẽ chần chừ, khiến ta bất ngờ chính là, nàng thản nhiên dứt khoát nộp lên. Lúc Dtdd được đặt vào khay dâng lên đưa cho hoàng thượng xem xong, lại đưa tới trong tay ta rồi ta mới hiểu, cái…tên giả mạo Thánh Nữ này vì sao lại nộp lên dứt khoát như thế.

Cái…’lệnh bài’ này căn bản là hàng giả -! Bề ngoài thoạt nhìn vô cùng giống với dtdd năng lượng mặt trời kia – chính là ‘lệnh bài’, kỳ thật chỉ là một khối ngọc thạch màu đen được người ta khắc nhái cho giống!

Xem ra các các người đã chuẩn bị chu đáo để giả đến cùng. Ta liếc mắt nhìn kẻ giả mạo Thánh Nữ, nàng cao ngạo nhìn ta, khóe miệng mang theo một tia trào phúng, hình như muốn nói: Ta xem ngươi dùng như thế nào.

“Mời biểu thị.” Hoàng thượng đưa tay ý mời.

Ta muốn mượn tay người thu hoạch trọn gói, thẳng lưng ưỡn ngực, gằn từng tiếng đáp trả hoàng thượng: “Thất lễ, ta không thể.”

Trên mặt hoàng thượng trong nháy mắt hiện lên sự kinh ngạc, Đại biến thái vẫn như trước mỉm cười nhìn ta, Yến Vương và kẻ giả mạo Thánh Nữ dương dương tự đắc nhìn ta. Mà ta lời vừa ra khỏi miệng, toàn triều đều nhao nhao hỗn loạn.

“Nhị Nữu!” Cẩu nhi ca khi không lại sốt ruột nhìn ta. Ánh mắt Tiếu Tụ Hoa không ngừng đảo qua đảo lại giữa ta và kẻ giả mạo Thánh Nữ, hình như đang muốn xác định ai mới thật sự là ‘vị hôn phu’ Thần Vũ của hắn.

“Hoàng thượng, ai mới là Thánh Nữ chân chính đã rất minh xác. Cô gái này, rõ ràng nhất định là đến làm loạn-.” Yến Vương thở dài bẩm báo. Trong triều đang hỗn loạn vừa nghe thấy Yến Vương bẩm báo lại trở nên an tĩnh.

“Hoàng thượng, hiện tại tất cả mọi người đã xem rất rõ, cô gái này rõ ràng nhất định là Tư Đồ thừa tướng cố ý tìm người đến thay bản thân chịu tội-. Vi thần cho rằng, cần phải đem cô gái này và Tư Đồ Dực cùng nhau xử chém đầu!” lập tức có đại thần bước ra theo đuôi phụ họa.

“Vi thần cũng cho rằng như vậy.” Lại có đại thần bước ra quỳ xuống thỉnh cầu.

Vì vậy, trong chốc lát, đại thần thỉnh cầu hạ lệnh xử tử ta càng lúc càng nhiều.

“Hoàng… hoàng thượng. Vi thần cho rằng, cô gái này…dám ngang nhiên mạo nhận Thánh Nữ chắn chắn là có ẩn tình, không nên lập tức tử hình. Phải làm…trước hãy giam giữ lại điều tra rõ ràng chân tướng rồi mới quyết định.” Một luận điệu bất đồng xông ra, lại là Cẩu nhi ca.

“Ngươi còn có gì để nói không!” Hoàng thượng hơi tức giận nhìn ta, hình như đang trách ta không chịu trách nhiệm – làm rối tung cả.

Ngươi giận? ! Ta còn tức hơn nè!

Ta buồn cười – nhìn toàn cục trước mắt, rất tốt, hiệu quả không tệ.

Sau đó, vẻ mặt thản nhiên dễ dàng tản mạn biến mất, ánh mắt thoáng rùng động, lạnh lùng quét mắt một lượt qua các quần thần đang quỳ trên mặt đất, qua đến Yến Vương, sau đó đối diện với Hoàng thượng.

Toàn triều tự nhiên liền an tĩnh đến quỷ dị. Ta lại đưa mắt nhìn kẻ giả mạo Thánh Nữ, lạnh lùng mở miệng.

“Các ngươi cho rằng Linh Sơn là cái gì? Cách dùng chân chính của lệnh bài Linh Sơn Thánh Nữ là bí mật tối cao của Linh mẫn sơn, chỉ có Thánh Nữ mới có thể biết, sao có thể biểu thị trước mặt các ngươi? ! Các ngươi, ai, cũng không có tư cách biết lệnh bài này đích thực dùng như thế nào!” Giọng ta không lớn nhưng vô cùng rõ ràng.

Chúng quần thần sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

“Tiểu Chu Tước.” Ta dùng thanh âm thở nhẹ mà người ngoài không thể nghe rõ nói nhỏ với Tiểu Chu Tước lúc này đang hóa thân thành con chim nhỏ cùng trà trộn vào, đang đậu trên vai Tiểu Lôi.

Tiểu Chu Tước lập tức hội ý, bay ra khỏi đại điện.

Ta cười thầm, xuất ra dtdd giả chỉ thẳng ra nền trời, thay đổi một loại ngữ điệu thần thánh chậm rãi niệm: “Ta nhân danh Thánh Nữ Linh Sơn đời thứ hai, triệu hoán Linh Sơn thánh thú, Chu Tước!”

Vừa dứt lời, chỉ nghe thấy ngoài đại điện một tiếng kêu dài. Ta đi ra đại điện, mọi người cũng lần lượt theo ra nhìn xem đến cùng. Trên bầu trời bên ngoài đại điện, Tiểu Chu Tước đã hiện nguyên hình, chậm rãi hướng đến trước điện bay tới. Đây là lần thứ hai ta thấy Tiểu Chu Tước hiện nguyên hình, vốn thân thể to lớn đã tản ra thứ ánh sáng thần thánh, lần này lại dưới ánh mặt trời chiếu rọi, sự hiện diện càng thêm thần thánh.

Tiểu Chu Tước cũng không vội vã bay xuống, mà tao nhã…ở giữa tầng không bay lượn vài vòng, thỉnh thoảng còn kêu vang vài tiếng, sau đó mới từ từ đáp xuống khoảng sân rộng trước đại điện. Ngửa đầu, cao ngạo nhìn mọi người liên can trước mắt, ánh mắt lãnh khốc mê ly, vô tình – âm thầm tuyên bố người và thần khác biệt. Rất nhiều đại thần không chịu nổi cảnh tượng rung động trước mắt, bất giác bắt đầu quỳ lạy.

Tiểu Chu Tước … đây là … diễn kỹ nhất lưu! Trong lòng ta thầm than.

Ta chậm rãi đi đến chỗ Tiểu Chu Tước. Tiểu Chu Tước thấy ta tới gần, dùng đầu nhẹ nhàng cọ cọ vào gáy ta, tỏ vẻ thân thiết. Ta khẽ vuốt đầu Tiểu Chu Tước, sau đó nhảy lên lưng nàng. Tiểu Chu Tước giương cánh bay lên, vì vậy, ta ở trên lưng Tiểu Chu Tước lăng không quan sát những người bên dưới (*lăng không: ở trên không trung cao vời vợi)

“Mới vừa rồi, là ai đều đang nói muốn xử tử ta? Ửm?” Ta khẽ cười – hỏi.

Đại thần liên can nhao nhao quỳ xuống. Trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh, không dám hé môi. Mà Cẩu nhi ca lại càng há to miệng nhất, trợn mắt há hốc mồm nhìn ta. Yến Vương nhìn dtdd giả trong tay ta tràn đầy nghi hoặc. Đại biến thái bắn đến ta một tia mị nhãn, sau đó nhẽ nhàng vỗ tay tán thưởng. Trúng tên – toàn thân ta đều nổi da gà.

Ta quay lại nhìn chúng nhân vẫn đang không ngừng quỳ lạy, cười lạnh, lại nhìn về phía kẻ giả mạo Thánh Nữ. “Sao ~ Được rồi, Linh Sơn Thánh thú còn có Bạch Hổ, Thanh Long và Huyền Vũ, tùy ý ngươi ~! Chỉ cần ngươi có thể triệu hoán ra một thánh, ta thoái vị cho ngươi.”

Mọi người lại nhìn về phía kẻ giả mạo Thánh Nữ, người đàn bà kia cắn môi, dùng một loại ánh mắt phẫn hận nhìn ta. Yến Vương đột nhiên đứng ra nói: “Hoàng Thượng, vi thần đáng chết, không thể phân tích ra được nữ tử này là Thánh Nữ giả mạo. Vi thần khẩn cầu hoàng thượng trị tội.” Vừa nói vừa đi tới chỗ kẻ giả mạo Thánh Nữ, làm bộ muốn bắt.

Không đợi Yến Vương chạm vào người kẻ giả mạo Thánh Nữ, đã có một đội thị vệ thoát ra bao vây lấy kẻ giả mạo Thánh Nữ, chưa cho Yến Vương có cơ hội giết người diệt khẩu.

“Cô gái này cùng Thánh Nữ thật tướng mạo giống nhau như vậy, nếu không phải Thánh Nữ triệu hồi được Linh thú, chúng ta không ai có thể phân tích ra, chuyện này không thể trách hoàng thúc.” Hoàng thượng nhìn Yến Vương trả lời.

“Hoàng thúc cứ việc yên tâm, ta sẽ thẩm tra cô gái này thật tốt, đến lúc đó, đem sự tình chân tướng làm cho rõ ràng, nhất định sẽ không khiến hoàng thúc thất vọng.”

Yến Vương âm thầm cắn răng, đành phải đáp ứng.

“Nữ nhân này, giao cho ta xử lý.” Ta nói Tiểu Chu Tước từ không trung bay xuống, quay qua nói với Hoàng thượng. Cô gái này có quá nhiều điều bí ẩn, nàng cùng Tranh Nhiên có quan hệ gì? Vì sao có thể giống ta như thế? Còn nữa, dtdd chân chính cuối cùng đang ở nơi nào, ta đều muốn biết rõ ràng.

Ánh mắt hoàng thượng rất sâu trầm nhìn ta một lúc rồi gật đầu đồng ý.

Ta bắt kẻ giả mạo Thánh Nữ mang về nhốt trong phủ Đại biến thái, nghiên cứu thật lâu cũng không phát hiện người trước mặt có một dấu vết nào của thuật dịch dung. Ta quay đầu xin nhờ Đại biến thái giúp đỡ, Đại biến thái quan sát thật lâu xong, tà mị cho ta một ánh mắt ‘ta cũng không biết’.

“Ngươi rốt cuộc là ai? Với Tranh Nhiên có quan hệ gì?” ta hỏi.

“Tranh Nhiên? Không biết.” kẻ giả mạo Thánh Nữ kia trả lời.

“Không biết?” Đại biến thái đột nhiên yêu nghiệt lên tiếng. “Vậy ngọc bội bên hông ngươi là sao?”

Nhìn theo ánh mắt của Đại biến thái, đúng vậy, bên hông kẻ giả mạo Thánh Nữ kia thật sự có một khối ngọc bội. Ta giật mình – nhìn khối ngọc bội. Ta giật mình không phải vì ta nhận được chữ khắc trên mặt ngọc bội, mà là hình thức ngọc bội kia cùng với ngọc bội ta nhặt được của nữ mặt sắt đều giống nhau như đúc. Kẻ giả mạo Thánh Nữ bắt đầu khẩn trương, không biết thế nào lại bị Đại biến thái điểm huyệt không thể cử động.

Trên mặt trước của ngọc bội vẫn khắc một chữ mà ta không nhận ra kia, mặt còn lại là chữ ‘Nhiên’.

Ta mang ngội bọc đưa cho Tiểu Lôi xem.

“Đây là chữ ‘Tranh’” Tiểu Lôi chỉ vào chữ trên mặt trước, nói.

Tranh … Nhiên, Tranh… Vũ? !

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương