Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu
-
Chương 26: Gian tế
Thời gian này tại Linh Sơn thật là an tĩnh, rất thích ý,
rất vui vẻ! Trầm Dược cũng không đến tìm ta. Ngoại trừ…Tiểu Chu Tước hay tìm ta chơi đùa hoặc hồi báo động tĩnh của các trưởng lão, cuộc sống
của ta cũng rất có quy luật. Chính là quy luật này lại bị phá vỡ vào
sáng hôm đó.
Buổi sáng, ta vừa rửa mặt xong, đang chuẩn bị đón chào một ngày mới – trêu chọc lớp học.
Có trưởng lão đến báo lại, bắt được một gian tế trà trộn vào Linh Sơn!
Phản ứng đầu tiên của ta là, oa ~ tạp tạp. Đại Biến Thái bị bắt. Sau lại uể oải nghĩ lại, không có khả năng a -!
Trưởng lão còn nói, người bị bắt kia một mực kêu la, nói rằng biết ta, muốn gặp ta. Cho nên mới đến thánh địa hỏi ta nên xử trí như thế nào.
Biết ta? Là biết Thần Vũ trước kia, hay là Nhị Nữu bây giờ?
Nhưng người được dẫn đến lại là…
Ta nhìn qua, người đang bị bắt trói nước mắt lưng tròng nhìn ta kia chính là…Tiểu Lôi! ! !
“Ném hắn đi!” Trái tim mấy bữa nay còn cảm thấy rất tốt bây giờ lại bắt đầu đau râm ran. Ách, Thấy hắn là ta lại muốn đau đầu! ! !
Tiểu Lôi khóc lóc: “Đừng mà! Đại tỷ tỷ, ta phạm sai lầm nên bị đày, ngươi nếu không thu nhận ta, ta…Ta sẽ không còn nơi để đi. 555555….”
Đầu ta càng đau nhức. “Cha con các ngươi hại ta còn chưa đủ sao? ! Được rồi, được rồi, là ta sai, van cầu ngươi, đừng…xuất hiện trước mặt ta nữa. Ta thật sự nhịn không được thấy là muốn đánh!”
Tiểu Lôi nức nở: “Ta chính là bởi vì chuyện của ngươi mà bị bề trên điều tra xử lưu đày xuống đây. Bọn họ…bọn họ muốn ta giúp ngươi trở về, khi đó ta mới có thể trở về.”
“Cái gì? ! Ngươi mới nói cái gì? Ta có thể trở về sao? !” Ta túm lấy vạt áo Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi gạt lệ gật đầu. “Đúng vậy, nhưng mà không phải linh hồn trở về, là cả thân thể cũng trở về. Bởi vì ngươi -…” Tiểu Lôi còn chưa nói xong đã bị ta bịt miệng lại.
“Khoan nói đã!” Ta giáo huấn hắn.
“Đứa bé này ta có biết. Cứ để hắn đi theo ta, cụ thể phải xử trí như thế nào, chờ ta và sư phụ thương lượng một chút sẽ … cho các ngươi câu trả lời thuyết phục.” Ta nói với trưởng lão.
“Vâng”
Sau khi trưởng lão lui ra, ta đang còn suy nghĩ nên làm thế nào để sư phụ nhận Tiểu Lôi ở lại thánh địa, Tiểu Chu Tước đã không thể chờ đợi được liền chạy vào.
“Nhị Nữu, đứa bé này chính là gian tế ư?” Tiểu Chu Tước hỏi ta.
“Ta…Ta không phải gian tế…Ta đến tìm Đại tỷ tỷ-!” Tiểu Lôi yếu ớt cãi lại.
“( ⊙ o ⊙ ) a! Ngươi cũng có thể nghe được ta nói sao?” Tiểu Chu Tước thoáng giật mình.
“Tại sao không nghe được? Ta đâu có điếc.” Tiểu Lôi mờ mịt.
“…”
“…”
“Sư phụ…Lại có người có thể nghe được lời nói của ta đến nè…” Tiểu Chu Tước kích động, chạy vội ra ngoài.
Chuyện tiếp theo…Không cần ta phải nói nữa…Cứ như vậy…Tiểu Lôi đường đường chính chính trở thành sư đệ của ta = = !
“Ngươi nói còn có thể trở về là ý gì?” Chờ đến khi bốn bề vắng lặng ta mới hỏi Tiểu Lôi.
“Xuyên không chia làm hai loại tình huống…” Tiểu Lôi giải thích.
“Không cần ngươi nói ta cũng biết, là hồn xuyên và thân thể xuyên! Ta giờ coi như là hồn xuyên, mà Thánh Nữ đời thứ nhất khẳng định là thân thể xuyên. Ý của ngươi là, chúng ta có thể theo phương thức Thánh Nữ đời thứ nhất xuyên tới mà xuyên trở về? !”
“Ừm, nếu là linh hồn xuyên qua, ta có thể trực tiếp đem ngươi mang về. Chỉ là cơ thể gốc của ngươi đã chết rồi, chỉ có thể là thân thể xuyên trở về. Nhưng muốn thân thể vượt qua không gian phải cần có một siêu nhiên lượng rất lớn để mở ra lỗ hổng không gian.” Tiểu Lôi gật đầu.
“Ngươi ít nói nhảm đi, nói mau, rốt cuộc thì phải làm sao đây.”
“Phải tìm được bốn vật!” Tiểu Lôi trả lời.
“Là bốn món gì?”
“Chính là Định hồn châu, Nguyệt quang châu, Quang mang thạch và Thần bí thạch!”
“Tìm đủ bốn thứ này là được sao?”…Tốt thôi, lại từ huyễn huyễn chuyển thành RPG! (Role playing game: Game nhập vai)
“Chưa, còn phải đợi đến giữa tháng tám, vào ngày năng lượng mặt trăng đạt cực mạnh.”
Ta đột nhiên nhớ ra. “Trước có nghe nói Thánh Nữ đời trước cuối cùng mất tích một cách thần bí-, nói không chừng có lẽ đã xuyên trở về rồi. Ngươi nói xem bốn vật này có thể nào ở trong Linh Sơn không!”
“Không đâu. Bốn món này đều là thần vật của thiên giới. Mỗi lần sử dụng đều phát sinh vòi rồng khổng lồ. Sau khi sử dụng xong sẽ bị năng lượng bắn trả, chúng sẽ như những viên đạn bị bắn đi bốn phương tám hướng, không còn ở chỗ cũ nữa rồi.”
“Sao? ! Không sao, từ từ tìm đi, xuyên trở về thế nào cũng không còn quan hệ, phải tìm được, ta cũng muốn chờ xem kết cục trò chơi này, chơi đã rồi về!” Đã biết còn có phương pháp trở về, lòng ta như cất được một tảng đá lớn, giống như bị táo bón một tháng rốt cuộc cũng một lần thông suốt thoải mái, tâm tình vô cùng nhẹ nhõm sung sướng.
“Không…không được a, ngươi không về ta cũng phải theo ngươi không được về thiên giới.” Tiểu Lôi khẩn trương.
Tâm tình tốt, bản tính sói lang của ta lại nổi dậy, ôm cậu nhỏ Tiểu Lôi: “Như thế nào, đi theo bổn đại nhân, cũng không vui a ~” Ừm, kỳ thật Tiểu Lôi thật sự rất xinh đẹp khó cưỡng-.
“Không…Không phải…Như vậy-.” Tiểu Lôi thoáng thẹn thùng, quay mặt đi. Rất khả ái nha!
“Chỉ biết nói, ngươi sẽ làm sao giúp ta trở về.”
“Ta, ta biết bốn món thần vật, có thể giúp ngươi tìm!”
“Ta không vội-, còn gì nữa ~!”
“Ta…Ta biết chữ của thế giới này, ta có thể dạy ngươi!”
“Sao~! Còn gì nữa không?”
“Còn…Còn có thể … Còn có thể cùng ngươi ngủ.” Tiểu Lôi mặt mày đỏ bừng, nhẹ giọng nói.
“Thật ư? Ngủ cùng ta như thế nào a ~?” Sao ~ rống rống, thật dễ thương, thật đáng yêu quá đi, ta nhịn không được, tiếp tục đùa.
“Chính là…Chính là…Giống như ngày đó đó…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lôi đều đỏ bừng, ánh mắt cũng không biết nên nhìn nơi nào. Cúi đầu, giọng nói càng lúc càng nhỏ.
“Ngày đó? Như thế nào a ~? Ngươi không nói rõ ràng, ta làm sao biết rốt cuộc là ngủ làm sao, ửm ~!” Ta vừa tiếp tục trêu chọc, lại vừa đưa tay cởi bỏ y phục Tiểu Lôi. Thân là lang nữ, mỹ vị mơn mởn đã dâng lên đến miệng, có đạo lý nào lại không ăn…A~ha ha ha, Lôi Thần, lần này chính là con trai ngươi tự đưa đến cửa-!
“Chính là…chính là…Như vậy…” Tiểu Lôi ngượng ngùng, trái lại càng khiến ta thích thú.
Trong lúc ta đang lang huyết sôi trào. Đột nhiên, oanh ! ! ! ! ! ! ! Một tia sấm sét thẳng tắp nện xuống cách ta chỉ có vài bước chân, dư chấn lan rộng. Trên đất xuất hiện một cái hố to sâu hơn một thước!
“…Này…Cha ngươi đánh-?” Lang tính trong nháy mắt tắt ngấm, ta run run chỉ vào cái hố to.
“Ừm, có khả năng.” Tiểu Lôi cúi đầu nói.
Lôi Thần chết tiệt…Sớm muội gì ta cũng đánh chết ngươi! Thùm thụp = = Thùm thụp
Buổi sáng, ta vừa rửa mặt xong, đang chuẩn bị đón chào một ngày mới – trêu chọc lớp học.
Có trưởng lão đến báo lại, bắt được một gian tế trà trộn vào Linh Sơn!
Phản ứng đầu tiên của ta là, oa ~ tạp tạp. Đại Biến Thái bị bắt. Sau lại uể oải nghĩ lại, không có khả năng a -!
Trưởng lão còn nói, người bị bắt kia một mực kêu la, nói rằng biết ta, muốn gặp ta. Cho nên mới đến thánh địa hỏi ta nên xử trí như thế nào.
Biết ta? Là biết Thần Vũ trước kia, hay là Nhị Nữu bây giờ?
Nhưng người được dẫn đến lại là…
Ta nhìn qua, người đang bị bắt trói nước mắt lưng tròng nhìn ta kia chính là…Tiểu Lôi! ! !
“Ném hắn đi!” Trái tim mấy bữa nay còn cảm thấy rất tốt bây giờ lại bắt đầu đau râm ran. Ách, Thấy hắn là ta lại muốn đau đầu! ! !
Tiểu Lôi khóc lóc: “Đừng mà! Đại tỷ tỷ, ta phạm sai lầm nên bị đày, ngươi nếu không thu nhận ta, ta…Ta sẽ không còn nơi để đi. 555555….”
Đầu ta càng đau nhức. “Cha con các ngươi hại ta còn chưa đủ sao? ! Được rồi, được rồi, là ta sai, van cầu ngươi, đừng…xuất hiện trước mặt ta nữa. Ta thật sự nhịn không được thấy là muốn đánh!”
Tiểu Lôi nức nở: “Ta chính là bởi vì chuyện của ngươi mà bị bề trên điều tra xử lưu đày xuống đây. Bọn họ…bọn họ muốn ta giúp ngươi trở về, khi đó ta mới có thể trở về.”
“Cái gì? ! Ngươi mới nói cái gì? Ta có thể trở về sao? !” Ta túm lấy vạt áo Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi gạt lệ gật đầu. “Đúng vậy, nhưng mà không phải linh hồn trở về, là cả thân thể cũng trở về. Bởi vì ngươi -…” Tiểu Lôi còn chưa nói xong đã bị ta bịt miệng lại.
“Khoan nói đã!” Ta giáo huấn hắn.
“Đứa bé này ta có biết. Cứ để hắn đi theo ta, cụ thể phải xử trí như thế nào, chờ ta và sư phụ thương lượng một chút sẽ … cho các ngươi câu trả lời thuyết phục.” Ta nói với trưởng lão.
“Vâng”
Sau khi trưởng lão lui ra, ta đang còn suy nghĩ nên làm thế nào để sư phụ nhận Tiểu Lôi ở lại thánh địa, Tiểu Chu Tước đã không thể chờ đợi được liền chạy vào.
“Nhị Nữu, đứa bé này chính là gian tế ư?” Tiểu Chu Tước hỏi ta.
“Ta…Ta không phải gian tế…Ta đến tìm Đại tỷ tỷ-!” Tiểu Lôi yếu ớt cãi lại.
“( ⊙ o ⊙ ) a! Ngươi cũng có thể nghe được ta nói sao?” Tiểu Chu Tước thoáng giật mình.
“Tại sao không nghe được? Ta đâu có điếc.” Tiểu Lôi mờ mịt.
“…”
“…”
“Sư phụ…Lại có người có thể nghe được lời nói của ta đến nè…” Tiểu Chu Tước kích động, chạy vội ra ngoài.
Chuyện tiếp theo…Không cần ta phải nói nữa…Cứ như vậy…Tiểu Lôi đường đường chính chính trở thành sư đệ của ta = = !
“Ngươi nói còn có thể trở về là ý gì?” Chờ đến khi bốn bề vắng lặng ta mới hỏi Tiểu Lôi.
“Xuyên không chia làm hai loại tình huống…” Tiểu Lôi giải thích.
“Không cần ngươi nói ta cũng biết, là hồn xuyên và thân thể xuyên! Ta giờ coi như là hồn xuyên, mà Thánh Nữ đời thứ nhất khẳng định là thân thể xuyên. Ý của ngươi là, chúng ta có thể theo phương thức Thánh Nữ đời thứ nhất xuyên tới mà xuyên trở về? !”
“Ừm, nếu là linh hồn xuyên qua, ta có thể trực tiếp đem ngươi mang về. Chỉ là cơ thể gốc của ngươi đã chết rồi, chỉ có thể là thân thể xuyên trở về. Nhưng muốn thân thể vượt qua không gian phải cần có một siêu nhiên lượng rất lớn để mở ra lỗ hổng không gian.” Tiểu Lôi gật đầu.
“Ngươi ít nói nhảm đi, nói mau, rốt cuộc thì phải làm sao đây.”
“Phải tìm được bốn vật!” Tiểu Lôi trả lời.
“Là bốn món gì?”
“Chính là Định hồn châu, Nguyệt quang châu, Quang mang thạch và Thần bí thạch!”
“Tìm đủ bốn thứ này là được sao?”…Tốt thôi, lại từ huyễn huyễn chuyển thành RPG! (Role playing game: Game nhập vai)
“Chưa, còn phải đợi đến giữa tháng tám, vào ngày năng lượng mặt trăng đạt cực mạnh.”
Ta đột nhiên nhớ ra. “Trước có nghe nói Thánh Nữ đời trước cuối cùng mất tích một cách thần bí-, nói không chừng có lẽ đã xuyên trở về rồi. Ngươi nói xem bốn vật này có thể nào ở trong Linh Sơn không!”
“Không đâu. Bốn món này đều là thần vật của thiên giới. Mỗi lần sử dụng đều phát sinh vòi rồng khổng lồ. Sau khi sử dụng xong sẽ bị năng lượng bắn trả, chúng sẽ như những viên đạn bị bắn đi bốn phương tám hướng, không còn ở chỗ cũ nữa rồi.”
“Sao? ! Không sao, từ từ tìm đi, xuyên trở về thế nào cũng không còn quan hệ, phải tìm được, ta cũng muốn chờ xem kết cục trò chơi này, chơi đã rồi về!” Đã biết còn có phương pháp trở về, lòng ta như cất được một tảng đá lớn, giống như bị táo bón một tháng rốt cuộc cũng một lần thông suốt thoải mái, tâm tình vô cùng nhẹ nhõm sung sướng.
“Không…không được a, ngươi không về ta cũng phải theo ngươi không được về thiên giới.” Tiểu Lôi khẩn trương.
Tâm tình tốt, bản tính sói lang của ta lại nổi dậy, ôm cậu nhỏ Tiểu Lôi: “Như thế nào, đi theo bổn đại nhân, cũng không vui a ~” Ừm, kỳ thật Tiểu Lôi thật sự rất xinh đẹp khó cưỡng-.
“Không…Không phải…Như vậy-.” Tiểu Lôi thoáng thẹn thùng, quay mặt đi. Rất khả ái nha!
“Chỉ biết nói, ngươi sẽ làm sao giúp ta trở về.”
“Ta, ta biết bốn món thần vật, có thể giúp ngươi tìm!”
“Ta không vội-, còn gì nữa ~!”
“Ta…Ta biết chữ của thế giới này, ta có thể dạy ngươi!”
“Sao~! Còn gì nữa không?”
“Còn…Còn có thể … Còn có thể cùng ngươi ngủ.” Tiểu Lôi mặt mày đỏ bừng, nhẹ giọng nói.
“Thật ư? Ngủ cùng ta như thế nào a ~?” Sao ~ rống rống, thật dễ thương, thật đáng yêu quá đi, ta nhịn không được, tiếp tục đùa.
“Chính là…Chính là…Giống như ngày đó đó…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lôi đều đỏ bừng, ánh mắt cũng không biết nên nhìn nơi nào. Cúi đầu, giọng nói càng lúc càng nhỏ.
“Ngày đó? Như thế nào a ~? Ngươi không nói rõ ràng, ta làm sao biết rốt cuộc là ngủ làm sao, ửm ~!” Ta vừa tiếp tục trêu chọc, lại vừa đưa tay cởi bỏ y phục Tiểu Lôi. Thân là lang nữ, mỹ vị mơn mởn đã dâng lên đến miệng, có đạo lý nào lại không ăn…A~ha ha ha, Lôi Thần, lần này chính là con trai ngươi tự đưa đến cửa-!
“Chính là…chính là…Như vậy…” Tiểu Lôi ngượng ngùng, trái lại càng khiến ta thích thú.
Trong lúc ta đang lang huyết sôi trào. Đột nhiên, oanh ! ! ! ! ! ! ! Một tia sấm sét thẳng tắp nện xuống cách ta chỉ có vài bước chân, dư chấn lan rộng. Trên đất xuất hiện một cái hố to sâu hơn một thước!
“…Này…Cha ngươi đánh-?” Lang tính trong nháy mắt tắt ngấm, ta run run chỉ vào cái hố to.
“Ừm, có khả năng.” Tiểu Lôi cúi đầu nói.
Lôi Thần chết tiệt…Sớm muội gì ta cũng đánh chết ngươi! Thùm thụp = = Thùm thụp
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook