Lão Vệ ở trong thôn là nhân sĩ nổi danh đức cao vọng trọng, hiện tại vẫn sinh sống ở trong thôn, Vệ lão cả đời đã qua ba lần đò,lần đầu tiên kết hôn vẫn chưa tới năm năm, lão bà sinh con cho hắn không lâu liền ngã bệnh mà chết, người vợ thứ hai ở chung chưa tới một năm liền bỏ trốn, cuối cùng lại lấy một tiểu nha đầu nhỏ hơn hắn mười ba tuổi, lúc này nàng thật ra không có trốn chạy, gả lại đây cũng được mấy năm.


Ban đầu là một cô nương mập mập trắng trắng nhìn rất đầy đặn, sau lại ngày càng gầy gò ốm yếu, không lâu sau cũng chết.


Từ lúc đó tới nay, Vệ lão tuy có vài lần muốn đi thêm bước nữa nhưng không có ai dám gả cho hắn, sợ bị hắn khắc chết.


Cứ như vậy một mình hắn chậm rãi trải qua thật nhiều năm, con trai duy nhất cũng trưởng thành rồi, hắn cũng chầm chậm biến thành lão già, bấy giờ mới thu lại tâm tình, không suy nghĩ đi thêm bước nữa.

.


Lúc người vợ thứ ba còn chưa mất, có một lần vô tình để lộ ra bí mật của hắn.


Lão bà hắn và Ngũ tỷ cách vách có mối quan hệ phi thường tốt cơ hồ không có chuyện gì là không kể cho nhau nghe,có một lần nàng nói cho Ngũ tỷ biết, dương vật của Lão Vệ vô cùng thô to, có điểm giống ngựa đực, mỗi lần làm chuyện đó đều rất lợi hại, thời gian lại dài, cô ấy mỗi lần đều bị làm đến bủn rủn tay chân có lúc hôn mê, thật sự nghĩ lại vẫn choáng váng.


Ngũ tỷ nghe được dương vật phía dưới của Lão Vệ to lớn như vậy thật sự là hâm mộ không thôi.

Bản thân nàng là một người lẻo mép nên chuyện này cũng từ nàng mà ra, đi kể lể khắp nơi,hơn nữa càng truyền càng lớn, làm Lão Vệ được nhiều người hâm mộ lẫn ganh tỵ, danh tiếng vang xa, chính là trong thôn này là số một, không có người dám so!

Lão Vệ hiện tại không thể so với trước kia.


Con trai sớm đã lập gia đình, làm việc sinh sống trong trấn.

Trong nhà hiện tại chỉ còn một mình hắn, công việc có tiền, nhưng hắn vẫn cảm thấy rất cô đơn.



Thực chất công việc quản lý của hắn cũng ở trong trấn nhưng tuổi đã lớn con trai cũng trưởng thành hắn liền giao hết mọi việc lại cho con trai quản lý, tự mình trở về thôn cũ.

Thời điểm năm trước Lão Vệ cảm thấy công việc nhàm chán liền mua một con thuyền nhỏ, nói thuyền nhỏ nhưng thực chất cũng không hề nhỏ, tuy không thể so sánh với du thuyền nhưng mọi thứ đều rất đầy đủ tiện nghi còn có cả máy phát điện.


Từ đó về sau, đến bây giờ đã hơn một năm, công việc sinh sống của lão tất cả đều trên chiếc thuyền này.


Bên cạnh thôn bọn họ không xa có một con sông lớn uốn lượn chảy qua, người trong thôn đại đa số sống ở vùng sông nước nhưng dựa vào nơi đây kiếm sống cũng không nhiều lắm.


Cho nên những con thuyền bám trụ trên con sông này cũng không có bao nhiêu , bên bờ sông lưu đến cũng ít ỏi.


Vậy nên Lão Vệ rất vui mừng, hắn cảm thấy như vậy rất tốt, rất thanh tĩnh.

Liền mỗi ngày lúc rảnh sẽ câu cá, buổi tối tới liền ở trên thuyền nấu canh cá, thuận tiện uống mấy chén, ngồi ở mũi thuyền ngắm trăng, cuộc sống dễ chịu bình thản trôi qua ngày.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương