Cuộc Sống Sâu Gạo Của Nữ Phụ
-
Chương 12: Lại Thị Tẩm
Về đến hoàng cung, hoàng thượng không nói hai lời, nhanh chóng đến ngự thư phòng phê duyệt tấu chương.
Khuynh Nhan trở về tâm cung liền ủy khuất nói:
“Bích Dao, ta đói”
Bích Dao cười tủm tỉm nhún người đi gọi người chuẩn bị. Hầu hạ nương nương một thời gian nàng cũng có chút hiểu biết về vị này, một bộ dạng vô cùng lười biếng nhưng phương thức thể hiện lại khiến người ta nhịn không được yêu thích tận đáy lòng.
Tiểu Mãn và Tiểu Thanh tự động xoa bóp cho người nào đó, lại nghe người nào đó cảm thán.
“Về địa bàn của mình thật là tốt, thật là thoải mái.”
Phong Lữ Cung có phòng bếp riêng, chuyên nấu những món kỳ lạ theo công thức và chỉ đạo của người nào đó. Hiệu suất làm việc của Bích Dao rất tốt, rất nhanh đã cho người chuẩn bị một bàn thức ăn phong phú.
Người nào đó chậm rãi dùng bữa, sau đó vươn vai đứng lên đi đi lại lại cho tiêu cơm, chuẩn bị đi tắm, trong lòng thầm nghĩ, tắm xong sẽ lên giường đánh một giấc thật đã.
Thanh âm của Tiểu Lý Tử vang lên, nội dung cắt đứt mọi dự định ‘quan trọng’ của nàng.
“Nương nương, hôm nay hoàng thượng nghỉ ở cung chúng ta”
“Ừ” Ngoài miệng nhẹ ừ một tiếng, nhưng trong lòng thầm nguyền rủa tên ngựa đực nào đó, cư nhiên không biết mệt mỏi, lại còn động dục, đó không phải trọng điểm, trọng điểm là hậu cung không chỉ có mình nàng, tại sao lại tìm nàng chứ, thật là ‘ăn cơm chúa múa tối ngày’ mà. Đúng chính là múa, múa hết tất cả động tác trong quyển ‘Xuân Cung Họa’. Nghĩ đến đây lại bi ai một trận, sau đó nhanh chóng tắm rửa chuẩn bị đón thánh nhan.
--- ------ ------ ---------Nguyệt Thanh Cung---- ------ ------ ------ --------
“Nương nương, hoàng thượng tối nay đến…đến Phong Lữ Cung của Tĩnh Phi” Hạ Nhi dè dặt, lo sợ thông báo.
“Ừ, ngươi lui xuống đi” Vân quý phi lạnh giọng, khoát tay cho Hạ Nhi lui xuống. Sau đó ngồi tại bàn trang điểm nhìn vào gương, trong mắt ánh lên tia độc ác, nghiến răng nghiến lợi:
“Liễu!Khuynh!Nhan, sẽ nhanh thôi”
--- ------ ----------ta là đường phân cách XXOO---- ------ -----
“Hắt xì!” Khuynh Nhan tay cầm đèn, quy củ đứng chờ hoàng đế, đột nhiên cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua, nhịn không được liền nhảy mũi.
“Tiểu thư, nô tỳ đi lấy áo khoát cho người nhé” Tiểu Mãn lo lắng
“Ừ” Người nào đó đưa tay xoa xoa mũi
Chính Đức đế một đường đến Phong Lữ Cung, vừa bước vào mùi vị thơm mát của cây cỏ hoa lá xông lên mũi, cả gười khoan khoái dễ chịu. Nhìn từ xa thấy bóng giai nhân đang cầm đèn đứng chờ, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua. Nàng mặc một thân bạch y, thêu hoa sen hồng nhạt, lá sen xanh biếc, đai lưng cùng màu trắng điểm vài bông hoa nhỏ xanh lá sen, hôm nay nàng xõa tóc, mái tóc đen huyền bóng mượt, xoăn nhẹ uốn lượn trong gió thu. Chính Đức đế có chút thất thần, liền nhanh chóng bước đến, cầm lấy tay mỹ nhân dắt vào trong, thấy bàn tay có chút lạnh lại xoa xoa ủ ấm.
Khuynh Nhan định cúi người hành lễ thì đã được một bàn tay đỡ lên, xoa xoa thầm than ‘vừa đến đã ăn đậu hủ của bổn cô nương, sắc lang’. Chính Đức thật oan uổng, rõ ràng là hành động dịu dàng, chăm sóc lại bị nghĩ là cố ý ăn đậu hủ.
“Hoàng thượng, người đã dùng bữa tối chưa?”
“Trẫm đã dùng qua, hôm nay cũng mệt rồi, chúng ta đi nghỉ sớm thôi” Chính Đức đế tươi cười, khóe miệng tạo ra một nét tuyệt mỹ, mắt cong lên như trăng khuyết, Khuynh Nhan có chút thất thần, rất muốn dùng tay nâng cằm hắn lên, ngả ngớn hỏi: ‘Người đẹp đây là đang quyến rũ gia sao?’
Liếc thấy nàng có chút thất thần, Chính Đức đế cười một tiếng, dùng tay nâng cằm của nàng lên, hôn lên môi hồng, lại một phen ôm lấy Khuynh Nhan đi vào phòng ngủ.
Hai người ngã xuống giường, Chính Đức đế tiếp tục hôn sâu hơn, cạy mở răng nàng, đầu lưỡi nhanh nhẹn xông thẳng vào trong, vờn quấn lưỡi nàng, Khuynh Nhan bị hôn đến choáng váng, ánh mắt có chút mờ mịt, lần trước hắn cũng hôn, nhưng không có nóng như vậy nha.
Môi hắn rời khỏi môi Khuynh Nhan, nhanh chóng trút hết quần áo trên người cả hai, sau đó hôn từ cổ đến xương quai xanh, hắn vươn đầu lưỡi liếm lần lượt hai đỉnh hồng của bánh bao trắng, tay lại lần mò xuống dưới, vờn nhẹ qua vùng bụng bằng phẳng, lại không yên lần mò xuống một chút, vuốt ve đùi trong của nàng….
Một đêm này, người nào đó từ bình thản hưởng thụ, sau đó là mặc kệ, tiếp đến nhẹ nức nở, rồi lại khóc lóc cầu xin tha thứ, sau cùng là dứt khoát nhắm mắt thiếp đi.
Trước khi thiếp đi Khuynh Nhan chỉ cảm thán một câu
'Huynh đệ! Ngươi thật quá trâu bò!'
--- ------ ------ ----------Từ ninh Cung---- ------ ------ -----
Hôm nay Từ Ninh Cung đặc biệt đông vui, người nào đó vì đêm qua đại chiến ba trăm hiệp nên suýt đã đến trễ.
Liễu Tiên Nhan hôm nay mặc váy lụa dài màu trắng thêu hoamẫu đơn, tóc vấn cao kiểu mệnh phụ phu nhân, trâm cài lược vắt, Khuynh Nhan thầm nghĩ ‘nữ chủ quả là nữ chủ, bộ dạng trong trắng, ngây thơ, điềm đạm, chọc người yêu thích’
“Đứng lên đi, ai gia có chút mệt mỏi, Na Nhi con thay ai gia chủ trì mọi người dùng thiện mừng tân vương phi đi.” Thái Hậu một bộ mệt mỏi, xoa xoa huyệt thái dương, giao phó mọi việc cho hoàng hậu, lêinf đứng dậy vào phòng trong nghỉ ngơi.
Một đám người bắt đầu di chuyển đến tẩm cung hoàng hậu để nhập thiện.
“Tam vương phi lát nữa đến tẩm cung của bổn cung một lát nhé, chúng ta đã lâu không gặp rồi” Vân quý phi cười cười nói.
“Dạ, quý phi”
“Vân quý phi tỷ tỷ hình như rất thân thiết với tam vương phi nhỉ?” Trịnh phi như phát hiện ra điều thú vị.
“Trước đây bổn cung và Tiên Nhan vốn là tỷ muội thân thiết, Tiên Nhan từ nhỏ hiền lành nên khó tránh bị người bắt nạt, thật rất đáng thương, mỗi lần cũng chỉ biết ôm mặt ủy khuất khóc mà thôi”Nói xong lại liếc nhìn Khuynh Nhan, thấy mặt người nào đó vẫn một bộ nhàn nhạt, không biểu hiện cảm xúc, trong lòng dâng lên một tia thất bại.
“Nguyệt tỷ tỷ, tỷ đừng nói như vậy, chuyện..chuyện lâu rồi” Tiên Nhan cúi gầm mặt, nhẹ giọng nói.
“Đừng chỉ lo tán gẫu chứ, thức ăn này là đích thân mẫu hậu dặn dò phòng bếp chuẩn bị, các muội đừng phụ tâm ý của người chứ” Hoàng hậu thấy không khi ngưng trọng, liền cười nói để xua tan.
……………………………………………………………………….
Người nào đó trở về, sau khi tắm rửa và ngủ một giấc, thấy trời đã sắp ngã về chiều, nhớ đến biểu hiện sáng nay của thái hậu, liền đến phòng bếp, bắt đầu ngồi phân phó, hướng dẫn đầu bếp nấu cháo cá hồi đậu xanh. Nàng biết cá hồi giàu a-xít béo omega 3 và vitamin D, đây là cách tuyệt vời để giảm bớt những cơn đau đầu mà không cần dùng thuốc.Một người luôn ghét uống thuốc như nàng, đối với những cách trị bệnh không cần dùng thuốc thì vô cùng để tâm nghiên cứu.
Khuynh Nhan trở về tâm cung liền ủy khuất nói:
“Bích Dao, ta đói”
Bích Dao cười tủm tỉm nhún người đi gọi người chuẩn bị. Hầu hạ nương nương một thời gian nàng cũng có chút hiểu biết về vị này, một bộ dạng vô cùng lười biếng nhưng phương thức thể hiện lại khiến người ta nhịn không được yêu thích tận đáy lòng.
Tiểu Mãn và Tiểu Thanh tự động xoa bóp cho người nào đó, lại nghe người nào đó cảm thán.
“Về địa bàn của mình thật là tốt, thật là thoải mái.”
Phong Lữ Cung có phòng bếp riêng, chuyên nấu những món kỳ lạ theo công thức và chỉ đạo của người nào đó. Hiệu suất làm việc của Bích Dao rất tốt, rất nhanh đã cho người chuẩn bị một bàn thức ăn phong phú.
Người nào đó chậm rãi dùng bữa, sau đó vươn vai đứng lên đi đi lại lại cho tiêu cơm, chuẩn bị đi tắm, trong lòng thầm nghĩ, tắm xong sẽ lên giường đánh một giấc thật đã.
Thanh âm của Tiểu Lý Tử vang lên, nội dung cắt đứt mọi dự định ‘quan trọng’ của nàng.
“Nương nương, hôm nay hoàng thượng nghỉ ở cung chúng ta”
“Ừ” Ngoài miệng nhẹ ừ một tiếng, nhưng trong lòng thầm nguyền rủa tên ngựa đực nào đó, cư nhiên không biết mệt mỏi, lại còn động dục, đó không phải trọng điểm, trọng điểm là hậu cung không chỉ có mình nàng, tại sao lại tìm nàng chứ, thật là ‘ăn cơm chúa múa tối ngày’ mà. Đúng chính là múa, múa hết tất cả động tác trong quyển ‘Xuân Cung Họa’. Nghĩ đến đây lại bi ai một trận, sau đó nhanh chóng tắm rửa chuẩn bị đón thánh nhan.
--- ------ ------ ---------Nguyệt Thanh Cung---- ------ ------ ------ --------
“Nương nương, hoàng thượng tối nay đến…đến Phong Lữ Cung của Tĩnh Phi” Hạ Nhi dè dặt, lo sợ thông báo.
“Ừ, ngươi lui xuống đi” Vân quý phi lạnh giọng, khoát tay cho Hạ Nhi lui xuống. Sau đó ngồi tại bàn trang điểm nhìn vào gương, trong mắt ánh lên tia độc ác, nghiến răng nghiến lợi:
“Liễu!Khuynh!Nhan, sẽ nhanh thôi”
--- ------ ----------ta là đường phân cách XXOO---- ------ -----
“Hắt xì!” Khuynh Nhan tay cầm đèn, quy củ đứng chờ hoàng đế, đột nhiên cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua, nhịn không được liền nhảy mũi.
“Tiểu thư, nô tỳ đi lấy áo khoát cho người nhé” Tiểu Mãn lo lắng
“Ừ” Người nào đó đưa tay xoa xoa mũi
Chính Đức đế một đường đến Phong Lữ Cung, vừa bước vào mùi vị thơm mát của cây cỏ hoa lá xông lên mũi, cả gười khoan khoái dễ chịu. Nhìn từ xa thấy bóng giai nhân đang cầm đèn đứng chờ, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua. Nàng mặc một thân bạch y, thêu hoa sen hồng nhạt, lá sen xanh biếc, đai lưng cùng màu trắng điểm vài bông hoa nhỏ xanh lá sen, hôm nay nàng xõa tóc, mái tóc đen huyền bóng mượt, xoăn nhẹ uốn lượn trong gió thu. Chính Đức đế có chút thất thần, liền nhanh chóng bước đến, cầm lấy tay mỹ nhân dắt vào trong, thấy bàn tay có chút lạnh lại xoa xoa ủ ấm.
Khuynh Nhan định cúi người hành lễ thì đã được một bàn tay đỡ lên, xoa xoa thầm than ‘vừa đến đã ăn đậu hủ của bổn cô nương, sắc lang’. Chính Đức thật oan uổng, rõ ràng là hành động dịu dàng, chăm sóc lại bị nghĩ là cố ý ăn đậu hủ.
“Hoàng thượng, người đã dùng bữa tối chưa?”
“Trẫm đã dùng qua, hôm nay cũng mệt rồi, chúng ta đi nghỉ sớm thôi” Chính Đức đế tươi cười, khóe miệng tạo ra một nét tuyệt mỹ, mắt cong lên như trăng khuyết, Khuynh Nhan có chút thất thần, rất muốn dùng tay nâng cằm hắn lên, ngả ngớn hỏi: ‘Người đẹp đây là đang quyến rũ gia sao?’
Liếc thấy nàng có chút thất thần, Chính Đức đế cười một tiếng, dùng tay nâng cằm của nàng lên, hôn lên môi hồng, lại một phen ôm lấy Khuynh Nhan đi vào phòng ngủ.
Hai người ngã xuống giường, Chính Đức đế tiếp tục hôn sâu hơn, cạy mở răng nàng, đầu lưỡi nhanh nhẹn xông thẳng vào trong, vờn quấn lưỡi nàng, Khuynh Nhan bị hôn đến choáng váng, ánh mắt có chút mờ mịt, lần trước hắn cũng hôn, nhưng không có nóng như vậy nha.
Môi hắn rời khỏi môi Khuynh Nhan, nhanh chóng trút hết quần áo trên người cả hai, sau đó hôn từ cổ đến xương quai xanh, hắn vươn đầu lưỡi liếm lần lượt hai đỉnh hồng của bánh bao trắng, tay lại lần mò xuống dưới, vờn nhẹ qua vùng bụng bằng phẳng, lại không yên lần mò xuống một chút, vuốt ve đùi trong của nàng….
Một đêm này, người nào đó từ bình thản hưởng thụ, sau đó là mặc kệ, tiếp đến nhẹ nức nở, rồi lại khóc lóc cầu xin tha thứ, sau cùng là dứt khoát nhắm mắt thiếp đi.
Trước khi thiếp đi Khuynh Nhan chỉ cảm thán một câu
'Huynh đệ! Ngươi thật quá trâu bò!'
--- ------ ------ ----------Từ ninh Cung---- ------ ------ -----
Hôm nay Từ Ninh Cung đặc biệt đông vui, người nào đó vì đêm qua đại chiến ba trăm hiệp nên suýt đã đến trễ.
Liễu Tiên Nhan hôm nay mặc váy lụa dài màu trắng thêu hoamẫu đơn, tóc vấn cao kiểu mệnh phụ phu nhân, trâm cài lược vắt, Khuynh Nhan thầm nghĩ ‘nữ chủ quả là nữ chủ, bộ dạng trong trắng, ngây thơ, điềm đạm, chọc người yêu thích’
“Đứng lên đi, ai gia có chút mệt mỏi, Na Nhi con thay ai gia chủ trì mọi người dùng thiện mừng tân vương phi đi.” Thái Hậu một bộ mệt mỏi, xoa xoa huyệt thái dương, giao phó mọi việc cho hoàng hậu, lêinf đứng dậy vào phòng trong nghỉ ngơi.
Một đám người bắt đầu di chuyển đến tẩm cung hoàng hậu để nhập thiện.
“Tam vương phi lát nữa đến tẩm cung của bổn cung một lát nhé, chúng ta đã lâu không gặp rồi” Vân quý phi cười cười nói.
“Dạ, quý phi”
“Vân quý phi tỷ tỷ hình như rất thân thiết với tam vương phi nhỉ?” Trịnh phi như phát hiện ra điều thú vị.
“Trước đây bổn cung và Tiên Nhan vốn là tỷ muội thân thiết, Tiên Nhan từ nhỏ hiền lành nên khó tránh bị người bắt nạt, thật rất đáng thương, mỗi lần cũng chỉ biết ôm mặt ủy khuất khóc mà thôi”Nói xong lại liếc nhìn Khuynh Nhan, thấy mặt người nào đó vẫn một bộ nhàn nhạt, không biểu hiện cảm xúc, trong lòng dâng lên một tia thất bại.
“Nguyệt tỷ tỷ, tỷ đừng nói như vậy, chuyện..chuyện lâu rồi” Tiên Nhan cúi gầm mặt, nhẹ giọng nói.
“Đừng chỉ lo tán gẫu chứ, thức ăn này là đích thân mẫu hậu dặn dò phòng bếp chuẩn bị, các muội đừng phụ tâm ý của người chứ” Hoàng hậu thấy không khi ngưng trọng, liền cười nói để xua tan.
……………………………………………………………………….
Người nào đó trở về, sau khi tắm rửa và ngủ một giấc, thấy trời đã sắp ngã về chiều, nhớ đến biểu hiện sáng nay của thái hậu, liền đến phòng bếp, bắt đầu ngồi phân phó, hướng dẫn đầu bếp nấu cháo cá hồi đậu xanh. Nàng biết cá hồi giàu a-xít béo omega 3 và vitamin D, đây là cách tuyệt vời để giảm bớt những cơn đau đầu mà không cần dùng thuốc.Một người luôn ghét uống thuốc như nàng, đối với những cách trị bệnh không cần dùng thuốc thì vô cùng để tâm nghiên cứu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook