Cuộc Sống Ở Dị Thế Của Mặc Liên
-
Quyển 1 - Chương 11-1: Thử
Không có bản mạng khế ước giả? Điều này sao có thể, nhưng mà chủ nhân cũng không cần phải lừa nó.
Tiểu Tuyết trầm mặc một lúc, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi cái ôm của Mặc Liên, từ sau lưng triển khai một đôi cánh trắng như tuyết, tỏa ra ngân quang, cao thượng, chói mắt, Tiểu Tuyết lập tức bay đến trước mặt Mặc Liên, bắt đầu dùng ánh mắt thăm dò thân thể Mặc Liên.
Đây là chính là Vạn Tượng Chi Nhãn một trong những thiên phú của Tiểu Tuyết, nó có thể xuyên thấu qua mọi vật, thăm dò mọi căn nguyên trên thế gian, bao gồm cả những Thiên Địa Dị Bảo ở dạng hữu hình.
Ánh sáng màu bạc đem Mặc Liên bao lại, một lúc lâu sau, Tiểu Tuyết thu hồi kỹ năng kia, mâu quang chớp chớp, trầm tư một lát mới mở miệng nói: “Chủ nhân có thể tu hành huyền lực, chỉ là bây giờ chủ nhân bị trúng độc, huyền lực vì thế bị bế tắc, tạm thời vô pháp tu luyện, chỉ cần đem cánh cửa huyền lực trên người chủ nhân mở ra, người ngay lập tức có thể tu luyện huyền lực. Mà khí hải của người hình như bị thứ gì đó phong ấn, nhưng việc này không ảnh hưởng đến việc người tu luyện Đấu Khí, chỉ là không có cách nào nhìn ra được cấp bậc đấu khí của người mà thôi.”
Mặc Liên những lời này, trong lòng không nén nổi kích động, quả nhiên nàng vẫn có thể tu luyện.
“Nhưng mà...” Tiểu Tuyết Cầu Cầu tiếp tục mở miệng nói, ánh mắt nhìn thẳng Mặc Liên, muốn đem tất cả phản ứng trên người nàng thu vào đáy mắt, “Trên thực tế, huyền lực của chủ nhân quá mức hỗn độn, huyền lực của người trên căn bản đan xen vào nhau, ảnh hưởng lẫn nhau, thật sự rất khó để trở thành một kỳ tài. Hơn nữa khí hải của chủ nhân bế tắc quá mức nghiêm trọng, người còn bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để tu luyện đấu khí, kinh mạch người suy yếu, thể chất cũng rất kém, Đấu Khí chắc sẽ rất khó để ngưng kết. Tổng thể mà nói, chủ nhân là một đóa kỳ hoa, có thể sinh trưởng nhưng vì thể chất phế vật, để đóa kỳ hóa đó trưởng thành thật sự phải trải qua muôn vàn cực khổ. Hơn nữa, còn có một chuyện xấu nữa, đó là chủ nhân tuyệt đối không có khả năng sống quá hai mươi.”
Tiểu Tuyết bình tĩnh nói ra kết luận của mình, thậm chí giọng điệu mang theo một loại tàn khốc, lạnh lẽo, thâm trầm.
Nếu chủ nhân nó không thể đột phá chướng ngại tâm lý này, thì sao có thể đấu với Thiên Địa, nếu một chút khó khăn này làm cho chủ nhân nó nhụt chí, vậy nàng cũng không xứng đáng làm chủ nhân của nó.
“Vậy à?” Mặc Liên vuốt vuốt mái tóc, giống như nàng đã hoàn toàn tiêu hóa hết mấy lời nói của Tiểu Tuyết Cầu Cầu, thờ ơ nói, “Vậy bây giờ ta nên làm gì?”
Tiểu Tuyết ngẩn người, hình như nó cũng không nghĩ tới Mặc Liên có thể bình tĩnh đến bậc này, “Người phải dùng Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan! Nhưng cái đan dược này cũng chỉ có thể giúp chủ nhân mở ra cánh cửa tu luyện, đến cùng chủ nhân có thể đi đến một bước cuối cũng kia còn rất xa, để sống quá hai mươi tuổi, người phải Nghịch Thiên Cải Mệnh, toàn bộ chỉ có thể dựa vào chính người!” Tiểu Tuyết Cầu Cầu thở dài đáp, ánh mắt tràn đầy vẻ tán thưởng, chủ nhân nó đúng là không tầm thường. Lập tức lại bổ sung thêm, “Tẩy Tủy Phạt Cốt đan tuy rằng là Tứ Phẩm đan dược, nhưng trong đó có một loại phối dược là Thạch Tinh Hoa có chút khó tìm. Nhưng mà chủ nhân không cần để ý điểm này, tìm kiếm Thiên Địa Dị Bảo là năng lực của ta! Hơn nữa ta còn sinh ra Tinh Thạch Bình Nguyên, nơi đó có rất nhiều Thạch Tinh Hoa, chúng ta nên đi càng sớm càng tốt.”
Trên trán Mặc Liên đầy hắc tuyến, Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan và Thạch Tinh Hoa là đan dược và dược liệu trân quý, Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan là một phương thuốc dân gian như đã tuyệt tích từ lâu, mà Thạch Tinh Hoa nổi danh khó tìm, như thế nào hai thừ này qua lời Tiểu Tuyết lại giống như củ cải trắng ven đường, rất dễ tìm.
Cứ thử tưởng tượng nàng đã có đầy đủ đan dược thì muốn tìm một Đại Dược Sư để chế thuốc cho nàng cũng phải tốn một lượng lớn tinh thạch. Hơn nữa, đan dược có phẩm giai càng cao, xác suất thất bại cũng càng lớn. Nhưng mà sự tồn tại của Đại Dược Sư thật sự ít ỏi, nếu một vị dược sư nào chỉ luyện một lần đã có thể luyện thành công tứ phẩm đan dược, Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan, ngay lập tức được người người tôn vinh.
Tiểu Tuyết trầm mặc một lúc, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi cái ôm của Mặc Liên, từ sau lưng triển khai một đôi cánh trắng như tuyết, tỏa ra ngân quang, cao thượng, chói mắt, Tiểu Tuyết lập tức bay đến trước mặt Mặc Liên, bắt đầu dùng ánh mắt thăm dò thân thể Mặc Liên.
Đây là chính là Vạn Tượng Chi Nhãn một trong những thiên phú của Tiểu Tuyết, nó có thể xuyên thấu qua mọi vật, thăm dò mọi căn nguyên trên thế gian, bao gồm cả những Thiên Địa Dị Bảo ở dạng hữu hình.
Ánh sáng màu bạc đem Mặc Liên bao lại, một lúc lâu sau, Tiểu Tuyết thu hồi kỹ năng kia, mâu quang chớp chớp, trầm tư một lát mới mở miệng nói: “Chủ nhân có thể tu hành huyền lực, chỉ là bây giờ chủ nhân bị trúng độc, huyền lực vì thế bị bế tắc, tạm thời vô pháp tu luyện, chỉ cần đem cánh cửa huyền lực trên người chủ nhân mở ra, người ngay lập tức có thể tu luyện huyền lực. Mà khí hải của người hình như bị thứ gì đó phong ấn, nhưng việc này không ảnh hưởng đến việc người tu luyện Đấu Khí, chỉ là không có cách nào nhìn ra được cấp bậc đấu khí của người mà thôi.”
Mặc Liên những lời này, trong lòng không nén nổi kích động, quả nhiên nàng vẫn có thể tu luyện.
“Nhưng mà...” Tiểu Tuyết Cầu Cầu tiếp tục mở miệng nói, ánh mắt nhìn thẳng Mặc Liên, muốn đem tất cả phản ứng trên người nàng thu vào đáy mắt, “Trên thực tế, huyền lực của chủ nhân quá mức hỗn độn, huyền lực của người trên căn bản đan xen vào nhau, ảnh hưởng lẫn nhau, thật sự rất khó để trở thành một kỳ tài. Hơn nữa khí hải của chủ nhân bế tắc quá mức nghiêm trọng, người còn bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để tu luyện đấu khí, kinh mạch người suy yếu, thể chất cũng rất kém, Đấu Khí chắc sẽ rất khó để ngưng kết. Tổng thể mà nói, chủ nhân là một đóa kỳ hoa, có thể sinh trưởng nhưng vì thể chất phế vật, để đóa kỳ hóa đó trưởng thành thật sự phải trải qua muôn vàn cực khổ. Hơn nữa, còn có một chuyện xấu nữa, đó là chủ nhân tuyệt đối không có khả năng sống quá hai mươi.”
Tiểu Tuyết bình tĩnh nói ra kết luận của mình, thậm chí giọng điệu mang theo một loại tàn khốc, lạnh lẽo, thâm trầm.
Nếu chủ nhân nó không thể đột phá chướng ngại tâm lý này, thì sao có thể đấu với Thiên Địa, nếu một chút khó khăn này làm cho chủ nhân nó nhụt chí, vậy nàng cũng không xứng đáng làm chủ nhân của nó.
“Vậy à?” Mặc Liên vuốt vuốt mái tóc, giống như nàng đã hoàn toàn tiêu hóa hết mấy lời nói của Tiểu Tuyết Cầu Cầu, thờ ơ nói, “Vậy bây giờ ta nên làm gì?”
Tiểu Tuyết ngẩn người, hình như nó cũng không nghĩ tới Mặc Liên có thể bình tĩnh đến bậc này, “Người phải dùng Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan! Nhưng cái đan dược này cũng chỉ có thể giúp chủ nhân mở ra cánh cửa tu luyện, đến cùng chủ nhân có thể đi đến một bước cuối cũng kia còn rất xa, để sống quá hai mươi tuổi, người phải Nghịch Thiên Cải Mệnh, toàn bộ chỉ có thể dựa vào chính người!” Tiểu Tuyết Cầu Cầu thở dài đáp, ánh mắt tràn đầy vẻ tán thưởng, chủ nhân nó đúng là không tầm thường. Lập tức lại bổ sung thêm, “Tẩy Tủy Phạt Cốt đan tuy rằng là Tứ Phẩm đan dược, nhưng trong đó có một loại phối dược là Thạch Tinh Hoa có chút khó tìm. Nhưng mà chủ nhân không cần để ý điểm này, tìm kiếm Thiên Địa Dị Bảo là năng lực của ta! Hơn nữa ta còn sinh ra Tinh Thạch Bình Nguyên, nơi đó có rất nhiều Thạch Tinh Hoa, chúng ta nên đi càng sớm càng tốt.”
Trên trán Mặc Liên đầy hắc tuyến, Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan và Thạch Tinh Hoa là đan dược và dược liệu trân quý, Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan là một phương thuốc dân gian như đã tuyệt tích từ lâu, mà Thạch Tinh Hoa nổi danh khó tìm, như thế nào hai thừ này qua lời Tiểu Tuyết lại giống như củ cải trắng ven đường, rất dễ tìm.
Cứ thử tưởng tượng nàng đã có đầy đủ đan dược thì muốn tìm một Đại Dược Sư để chế thuốc cho nàng cũng phải tốn một lượng lớn tinh thạch. Hơn nữa, đan dược có phẩm giai càng cao, xác suất thất bại cũng càng lớn. Nhưng mà sự tồn tại của Đại Dược Sư thật sự ít ỏi, nếu một vị dược sư nào chỉ luyện một lần đã có thể luyện thành công tứ phẩm đan dược, Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan, ngay lập tức được người người tôn vinh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook