Editor: TieuTieu1912Cô cũng không vạch trần.
Sầm Bách ôm người lại mới phát hiện bả vai của cô ướt cả rồi, nhíu mày lại, càng chê cái ô này, “Cầm ô che quá phiền phức rồi, lên đây, anh cõng em.
”Không cần lội qua nước càng tốt, Tô Tuyết Trinh cầm lấy ô, hai câu chưa nói thì lên lưng anh ấy, hai tay Sầm Bách ôm chặt chân cô, ung dung cõng lên.
Cõng quả bóng nhỏ trên lưng, giống như cả thế giới của anh, hai người từ từ bước về nhà, một lúc cũng không nói gì, tính cách của Sầm Bách rất khó chịu, từ trước đến nay đều không thích nói chuyện, trong lòng Tô Tuyết Trinh rất vui sướng, sớm thấy người này bản chất chính là ấm áp dịu dàng bên trong, cô nói to, “ Hôm nay em đi kiểm tra rồi.
”Sầm Bách lập tức tiếp lời: “ Ừm? Nói như thế nào?”Kiêu ngạo thì kiêu ngạo, có hỏi bắt buộc trả lời, có yêu cầu bắt buộc đáp ứng.
“Có thể nói như thế nào, anh tự mình làm chuyện tốt, anh không rõ sao?”Tô Tuyết Trinh nghiêng vào cổ anh ấy, há miệng cắn lên đó.
“Thật có rồi?”“Nhanh như vậy?”Một chút đau chỉ như cù léc, Sầm Bách hoàn toàn bị thông tin mang thai của cô làm cho choáng váng rồi, cũng phấn kích rồi, giọng nói bình tĩnh điềm đàm cũng được đưa lên cao, bước chân đi: “ Anh lên chức bố rồi.
”Tô Tuyết Trinh trên lưng của anh ấy, có thể trực giác cảm nhận sự vui vẻ của anh, dường như lồng ngực cũng rung động, trong mắt anh ấy càng ngày càng kích động, vội vã nói: “ Hí hí, thư giãn chút.
”Sầm Bách lập tức thật thà, “ Bác sĩ nói gì ?”“Hiện tại vẫn chưa thể xem tim thai, đợi thêm một tuần nữa mới có thể xem rõ.
”“Tuần sau anh cần đi cùng, em đừng nghĩ bản thân làm ở bệnh viện nhân lúc tiện thời gian cơm trưa rồi làm xong.
”Tô Tuyết Trinh vừa lúc bị đoán trúng nên chớp mắt, “ Đương nhiên là kéo anh đi cùng, đứa bé này chỉ là em sinh, nuôi là trách nhiệm của anh.
”“Hai mẹ con em đều là trách nhiệm của anh.
”Sầm Bách rất khó nói lời yêu thương.
Nghe được lời ngọt ngào, thuận tai lại có chút mới lạ, trên đường buồn chán, Tô Tuyết Trinh lại nói với anh ấy những việc cần chú ý bảo vệ sức khỏe phụ nữ mang thai, bởi vì ướt mưa, vì về nhà muộn hai người đều tắm qua nước nóng, ngoài trời vẫn đang mưa xối xả, trong phòng hai người an tâm ngủ ngon.
Nửa đêm, Tô Tuyết Trinh bị Sầm Bách lắc tỉnh, cô lúc ấy mới biết là nhiệt độ cơ thể cô rất cao, Sầm Bách hốt hoảng, vội vàng xuống giường đi lấy kẹp nhiệt độ, “ Có phải là sốt không ?”“ Anh đi lấy kẹp nhiệt độ.
”Tô Tuyết Trinh ý thức mơ hồ, cơ thể mềm nhũn, cô muốn nói nhưng không mở miệng được, nhiệt độ người cô sốt cao không hạ.
Sầm Bách cầm kẹp nhiệt độ kẹp dưới nách cô để đo, lo lắng mặc quần áo chuẩn bị đưa cô đến bệnh viện.
Sau ba phút, Sầm Bách cần kẹp nhiệt độ ra, vẫn chưa đợi anh xem kết quả nhiệt độ, thì kẹp nhiệt độ đã vỡ, lại nhìn Tô Tuyết Trinh, đã chìm vào giấc ngủ, anh sờ nhẹ, nhiệt độ cơ thể đã bình thường.
Sầm Bách trông chừng cô cả đêm, sợ rằng nhiệt độ cao bất thường sẽ trở lại.
Nhiệt độ của Tô Tuyết Trinh hạ độ ngột, cô ngủ một giấc bình yên đến sáng, tỉnh dậy mới phát hiện Sầm Bách ngủ bên cạnh giường, trên người mặc áo khoác, cô kinh ngạc nói: “ Anh sao lại ngủ ở đây? Mộng du à?”Sầm Bách vươn tay sờ trán của cô, không cảm nhận được nhiệt độ cao kỳ lạ của tối qua, mới an tâm bỏ tay xuống, “ Tối qua em phát sốt rồi.
”Tô Tuyết Trinh một mặt lờ mờ, từ từ xuống giường, trách anh: “ Em tưởng là anh tắt quạt nên nóng.
”Chiếc khăn ngâm trong nước hôm qua vẫn ở trên bàn bên cạnh giường, vì sao không giống như một giấc mơ, thật kỳ lạ, Sầm Bách cũng nghĩ không ra, nhìn kẹp nhiệt độ bị vỡ chưa kịp thu dọn ở trên sàn mà sững sờ.
“ Anh xem, em như vậy không tốt.
”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook