Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
-
Chương 256: Bài Tây
EDIT: JULIA
Chờ Mạc Nhã Như đi rồi, Triệu Tương Nghi nhớ đến người bạn tốt Trần Vi.
Trần Vi bây giờ mang thai bảy tháng, không thích hợp đi xe đến thăm nàng, chỉ có thể ở yên trong phủ dưỡng thai…
Triệu Tương Nghi không khỏi mất mác.
Cũng không biết là phụ nữ có thai tương đối mẫn cảm, hay là nàng luôn biểu hiện tâm tình lên mặt hay sao, mà Bùi Tử Quân phát hiện được.
Hỏi lại, Bùi Tử Quân rốt cuộc biết căn nguyên ở đâu, lúc này mới đem chuyện trong cửa hàng giải quyết hết, quyết định đưa Triệu Tương Nghi đi thăm Trần Vi.
Triệu Tương Nghi sau khi biết tin, vui vẻ không ngớt.
Chờ sắp xếp xong hết, Triệu Tương Nghi và Bùi Tử Quân ngồi xe đến Vệ gia.
Bởi quyết định đến đột ngột, nên không có thông báo cho Trần Vi, lần này hai người vào phủ, khiến Trần Vi rất giật mình, kích động không thôi.
Nghĩ đến, hẳn là trong lúc mang thai, buồn bực cực kỳ.
Vừa thấy Triệu Tương Nghi, đầu tiên là chúc mừng nàng mang thai, sau lôi kéo vào trong phòng nói chuyện phiếm, hai nam nhân trục lợi đứng một bên.
Bên này, Vệ Lâm cười nhìn Bùi Tử Quân: “Chúc mừng,chúc mừng a.”
“Cùng vui,cùng vui.” Bùi Tử Quân đáp, “Không bao lâu, huynh cũng làm cha thôi.”
“Ha hả, chờ hài tử sinh ra, nhất định rất náo nhiệt, lớn nhỏ ở cùng nhau, không đem phủ đệ gà bay chó sủa mới lạ.” Vệ Lâm ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
“Huynh và Vi nhi gần đây thế nào?” Bùi Tử Quân nhấp một ngụm trà, tò mò hỏi.
Vệ Lâm gật đầu: “Không phụ lòng người, nàng ấy bây giờ quan tâm nhất là tôi và hài tử.”
“Tỷ và Vệ Lâm sao rồi?” Trong phòng, Triệu Tương Nghi cũng hỏi cùng một vấn đề.
Trần Vi nghiêng người trên nhuyễn tháp, hai tay che bụng, trên mặt biểu tình an nhàn, chỉ thấy Trần Vi thở phào nhẹ nhõm, cực kỳ thỏa mãn nói: “Chàng đối với tỷ rất tốt, tỷ thật sự bị chàng làm cảm động, bây giờ trong đầu tỷ chỉ có chàng, không có ai khác.”
“Vậy là tốt rồi.” Triệu Tương Nghi bỏ xuống được tảng đá trong lòng, cười nói, “Gả đúng người rồi.”
“Ừ.” Trần Vi chậm rãi đứng dậy, nhìn Triệu Tương Nghi, “Muội xem, chàng ấy vốn có mấy thông phòng, vì tỷ đã đuổi đi hết rồi. Bây giờ tỷ mang thai, chàng không chạm được vào tỷ, vốn phải thêm nhiều thông phòng, nhưng chàng không nói với tỷ, ngay cả cha mẹ chồng không nói với tỷ chuyện này. Nữ nhân chúng ta a, có thể có được một phu quân quan tâm, thì còn gì bằng?”
“Muội có thể hiểu được, đồng thời quý trọng, tất nhiên là tốt nhất.” Triệu Tương Nghi gật đầu, “Nhà muội* không khác nhà tỷ mấy, cho nên muội rất thoả mãn, chỉ cần an tâm dưỡng thai, chờ ngày sinh con.”
*Nhà này là chồng nhá.
“Hay, muội n1oi xem, nữ nhân chúng ta tuy nói từ nhỏ đến lớn được giáo dục phải theo tam tòng tứ đức, không thể phạm vào tội đố kỵ. Nhưng tỷ nghĩ lại, cảm thấy làm một phu nhân rộng lượng, kì thực cũng chính là biểu hiện của chuyên gia mà thôi, có ai có thể chân chính dâng phu quân mình cho nữ nhân khác? Chúng ta luôn hy vọng nhất, là phu quân chỉ cần một mình mình là tốt rồi.”
“Nói thật hay.” Triệu Tương Nghi nở nụ cười, Trần Vi là một nữ nhân cổ đại, mà có ý nghĩ như vậy, Triệu Tương Nghi phi thường thưởng thức, “Cho nên nói đi nói lại, là chúng ta đều may mắn.”
“Đúng vậy, ngay cả đứa bé này, phu quân cũng n1oi cho tỷ biết, mặc kệ là nam hay nữ, chàng đều thích.” Trần Vi cúi đầu, yêu thương vuốt bụng mình.
Triệu Tương Nghi theo bản năng xoa xoa bụng: “Có điều, tuy nói không phải là nguyện vọng của muội, nhưng muội hy vọng là con trai, như vậy vấn đề con nối dòng sẽ được giải quyết.”
“Thật ra muội thích con gái hơn.” Triệu Tương Nghi ngẩng đầu tiếp tục nói, “Con gái thật tốt, nhu thuận, xinh đẹp. Nếu là con trai thì nghịch ngợm gây sự, trưởng thành vạn nhất làm ầm ỉ, không làm cho muội bớt lo.”
“Nữ nhi rồi cũng lập gia đình, đến lúc đó muội bỏ được à?” Trần Vi chọc Triệu Tương Nghi
“Vậy muội tuyển người ở rể.” Triệu Tương Nghi thuận miệng nói.
Trần Vi xì cười, dùng tay áo che miệng: “Nam nhân đến ở rể, hơn phân nửa không có tiền đồ gì, hoặc là có tài năng, nhưng bị nhà mẹ đẻ đè nặng, hít thở không thông, ngày sau sẽ không có chí tiến thủ.”
“Tỷ nói cũng đúng.” Triệu Tương Nghi như có điều suy nghĩ, cười cười, “Còn ở trong bụng mà, chúng ta lo lắng quá làm gì.”
“Nhưng mà, nếu là con trai…” Triệu Tương Nghi híp hai mắt, chợt nhớ tới mấy ngày trước Mạc Nhã Như tới chơi, suy nghĩ nói cho Trần Vi, “Tỷ biết không, mấy ngày trước Mạc Nhã Như đến phủ thăm muội. tỷ đoán xem, cô ấy n1oi gì với muội.”
Trần Vi đang bóc quả cam liền dừng lại, nhìn Triệu Tương Nghi bên này, “Lẽ nào, lại là vấn đề của Tử Quân?”
Triệu Tương Nghi lắc đầu: “Muội nghĩ, cái này còn kinh khủng hơn nhiều, muội cảm thấy thật bất đắc dĩ.”
“Nga?” Trần Vi đặt quả cam xuống, dùng khăn lau tay, mở miệng hỏi, “Tỷ tò mò nha, cuối cùng cô ta nói gì với muội?”
“Cô ấy chỉ vào bụng muội nói, nếu al2 con trai, nhất định phải làm con rể của cô ấy.” Triệu Tương Nghi nói xong, cũng cảm thấy thật buồn cười.
“Hắc?” Trần Vi vui, “Nhưng mà, sao cô ta biết chắc là con gái?”
“Nói là đại phu chẩn đoán” Triệu Tương Nghi nói tiếp, “Sau đó, nói muội nếu sinh con trai phải cho làm con rể cô ấy, tâm nguyện chưa hoàn thành, phải để con gái hoàn thành cho.”
“Vớ vẩn, lỡ như bọn nhỏ trưởng thành, thấy không hợp nhau thì sao đây? Chẳng phải huỷ hoại hạnh phúc của hài tử rồi sao? Mấy người chúng ta tính tình sảng khoái, nói chi là mấy đứa nhỏ?”
“Muội cũng nghĩ vậy, cho nên không có đồng ý, chỉ nói chờ bọn nhỏ trưởng thành, xem có duyên phận với nhau không.” Triệu Tương Nghi lựa lời mà nói, nhìn bụng đã nhô lên của Trần Vi, cười xấu xa nói, “Muội mong rằng tỷ sinh ra con trai, như vậy, nếu muội sinh ra con gái, nhất định hai đứa sẽ xứng đôi.”
“Mới vừa rồi còn nói Mạc Nhã Như ép buộc, bây giờ không phải muội cũng vậy sao?” Trần Vi cười, Triệu Tương Nghi le lưỡi.
“Ai nha, đã sắp làm mẹ rồi, còn không đàng hoàng lại, coi chừng con muội sẽ giống muội đó.”
“Muội chỉ hy vọng con muội khỏe mạnh vui vẻ sống là tốt rồi, muội không muốn ép con làm chuyện mà nó không muốn làm, quản thúc nó.” Triệu Tương Nghi đem ý tưởng của m2inh n1oi ra.
Trần Vi nghei6m túc suy nghĩ lời n1oi của nàng.
Thoải mái mỉm cười: “Cũng đ1ung, tỷ không phải là ví dụ tốt ư? Từ nhỏ bị mẫu thân quản thúc, không được vui vẻ. Tỷ cũng nghĩ như vậy bọn nhỏ chỉ cần vui vẻ là được, bình an khoái lạc lớn lên, chưa hẳn không phải không tốt. Cần gì phải hành hạ bọn nhỏ mất hết tính tình chứ?”
Triệu Tương Nghi cười không nói, Trần Vi cùng mình một chỗ thật lâu, tính phản nghịch từ trong xương tuỷ bộc phát, đối với lễ giáo phong kiến bắt đầu không hài lòng, có chủ kiến của mình rồi.
Hai người hàn huyên hồi lâu, cơm tối dùng ở Vệ phủ, Triệu Tương Nghi dùng cơm xong, luyến tiếc đi, muốn ở lại cùng Trần Vi.
Qua mấy ngày, mới lưu luyến không rời rời khỏi Vệ phủ, hứa với Trần Vi chờ nàng ấy sinh hạ Lân nhi, nhất định sẽ đến ăn mừng, hưởng chút không khí.
(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi – Vitamin C được edit tại Âm Dương Cung. Ch1uc các bạn có những p1hut giây đọc truyện vui vẻ ^^)
Trở lại chính quý phủ, Triệu Tương Nghi suy nghĩ, mình cũng bắt đầu buồn chán, dù sao cũng phải tìm việc gì vui để giải toả nổi buồn, phụ nữ có thai sợ nhất là tịch mịch, vạn nhất bị chứng u uất trước khi sinh là không tốt.
Thế nhưng, hiện tại nàng mang thai, không được hoạt động mạnh, ở đây lại không có thiết bị điện tử gì, có cách gì giải buồn đây?
Nếu như học Ông thị, mỗi ngày tham gia tiệc trà cùng các quý phu nhân nói việc nhà, Triệu Tương Nghi nghĩ thầm còn không bằng đứng ở trong phòng buồn bực cho rồi.
Suy đi nghĩ lại, Triệu Tương Nghi liền đem bài giấy ở thời đại này biến háo một chút, trở thành bộ bài tây hiện đại, sau đó gọi đám người Bích Văn đến cùng nàng đánh bài.
Mới đầu chơi, Triệu Tương Nghi ở thể thượng phong.
Mấy người Bích Văn ngày càng ghiền, học xong, cảm thấy thật kích thích, so với chơi bài giấy còn mới mẻ hơn. Hơn nữa Triệu Tương Nghi hòa ái dễ gần, mấy người các nàng cũng lớn mật hơn, mỗi ngày đều cùng Triệu Tương Nghi chơi bài.
Hôm nay, chủ tớ mấy người ở trong p2hong đánh bài tây
Triệu Tương Nghi là nhà cái vốn yên tĩnh không nói chuyện, đột nhiên ném bốn lá bài xuống: “Ta thắng “
“Nha Thiếu phu nhân nham hiểm quá, mỗi lần đều âm thầm, luôn có hậu chiêu.” A Chu nhanh mồm nhanh miệng, lại bị Bích Văn đẩy một chút, mấy người các nàng tuy lớn mật, nhưng không có dám nói Triệu Tương Nghi như vậy
Triệu Tương Nghi khoát khoát tay ý bảo không sao, ngược lại muốn người thua xào bài, bắt đầu ván kế tiếp.
Cũng may trò bài tây này, Triệu Tương Nghi chỉ nói là trước đây ở nông thôn, cùng các bạn thân chơi đùa thôi, mọi người không có hoài nghi.
Đang l1uc mọi người chuẩn bị cho ván tiếp theo, Ông thị đột nhiên đến thăm.
Ngoài cửa có một nha hoàn thô sử giữ cửa, không có kinh nghiệm gì, vừa thấy Ông thị, lại nghĩ tới bên trong chủ tớ đang chơi bài, càng luống cuống, quỳ xuống trước mặt Ông thị.
Ông thị kinh ngạc, trách cứ nha đầu này: “Làm cái gì? Nôn nóng như thế,giữ ngươi ở bên cạnh thiếu phu nhân, chỉ sợ quấy rầy thiếu phu nhân dưỡng thai.”
“Phu nhân tha nô tỳ một lần, nô tỳ biết sai rồi” tiểu nha hoàn tử liên tục mở miệng cầu xin tha thứ.
“Vậy ngươi sao lại kinh hoảng thế? Chẳng lẽ là Thiếu phu nhân có chuyện gì sao?” Ông thị nhíu mày, trong lòng hoảng loạn.
Nói xong, cũng không kịp đợi tiểu nha hoàn trả lời, lập tức nhấc chân vào trong.
Lại nghe bên trong hoan thanh tiếu ngữ, cũng an lòng, lại nghe thấy bên trong ồn ào không biết đang làm gì, chuẩn bị đi vào gian phòng trong nhìn thử.
Chờ Mạc Nhã Như đi rồi, Triệu Tương Nghi nhớ đến người bạn tốt Trần Vi.
Trần Vi bây giờ mang thai bảy tháng, không thích hợp đi xe đến thăm nàng, chỉ có thể ở yên trong phủ dưỡng thai…
Triệu Tương Nghi không khỏi mất mác.
Cũng không biết là phụ nữ có thai tương đối mẫn cảm, hay là nàng luôn biểu hiện tâm tình lên mặt hay sao, mà Bùi Tử Quân phát hiện được.
Hỏi lại, Bùi Tử Quân rốt cuộc biết căn nguyên ở đâu, lúc này mới đem chuyện trong cửa hàng giải quyết hết, quyết định đưa Triệu Tương Nghi đi thăm Trần Vi.
Triệu Tương Nghi sau khi biết tin, vui vẻ không ngớt.
Chờ sắp xếp xong hết, Triệu Tương Nghi và Bùi Tử Quân ngồi xe đến Vệ gia.
Bởi quyết định đến đột ngột, nên không có thông báo cho Trần Vi, lần này hai người vào phủ, khiến Trần Vi rất giật mình, kích động không thôi.
Nghĩ đến, hẳn là trong lúc mang thai, buồn bực cực kỳ.
Vừa thấy Triệu Tương Nghi, đầu tiên là chúc mừng nàng mang thai, sau lôi kéo vào trong phòng nói chuyện phiếm, hai nam nhân trục lợi đứng một bên.
Bên này, Vệ Lâm cười nhìn Bùi Tử Quân: “Chúc mừng,chúc mừng a.”
“Cùng vui,cùng vui.” Bùi Tử Quân đáp, “Không bao lâu, huynh cũng làm cha thôi.”
“Ha hả, chờ hài tử sinh ra, nhất định rất náo nhiệt, lớn nhỏ ở cùng nhau, không đem phủ đệ gà bay chó sủa mới lạ.” Vệ Lâm ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
“Huynh và Vi nhi gần đây thế nào?” Bùi Tử Quân nhấp một ngụm trà, tò mò hỏi.
Vệ Lâm gật đầu: “Không phụ lòng người, nàng ấy bây giờ quan tâm nhất là tôi và hài tử.”
“Tỷ và Vệ Lâm sao rồi?” Trong phòng, Triệu Tương Nghi cũng hỏi cùng một vấn đề.
Trần Vi nghiêng người trên nhuyễn tháp, hai tay che bụng, trên mặt biểu tình an nhàn, chỉ thấy Trần Vi thở phào nhẹ nhõm, cực kỳ thỏa mãn nói: “Chàng đối với tỷ rất tốt, tỷ thật sự bị chàng làm cảm động, bây giờ trong đầu tỷ chỉ có chàng, không có ai khác.”
“Vậy là tốt rồi.” Triệu Tương Nghi bỏ xuống được tảng đá trong lòng, cười nói, “Gả đúng người rồi.”
“Ừ.” Trần Vi chậm rãi đứng dậy, nhìn Triệu Tương Nghi, “Muội xem, chàng ấy vốn có mấy thông phòng, vì tỷ đã đuổi đi hết rồi. Bây giờ tỷ mang thai, chàng không chạm được vào tỷ, vốn phải thêm nhiều thông phòng, nhưng chàng không nói với tỷ, ngay cả cha mẹ chồng không nói với tỷ chuyện này. Nữ nhân chúng ta a, có thể có được một phu quân quan tâm, thì còn gì bằng?”
“Muội có thể hiểu được, đồng thời quý trọng, tất nhiên là tốt nhất.” Triệu Tương Nghi gật đầu, “Nhà muội* không khác nhà tỷ mấy, cho nên muội rất thoả mãn, chỉ cần an tâm dưỡng thai, chờ ngày sinh con.”
*Nhà này là chồng nhá.
“Hay, muội n1oi xem, nữ nhân chúng ta tuy nói từ nhỏ đến lớn được giáo dục phải theo tam tòng tứ đức, không thể phạm vào tội đố kỵ. Nhưng tỷ nghĩ lại, cảm thấy làm một phu nhân rộng lượng, kì thực cũng chính là biểu hiện của chuyên gia mà thôi, có ai có thể chân chính dâng phu quân mình cho nữ nhân khác? Chúng ta luôn hy vọng nhất, là phu quân chỉ cần một mình mình là tốt rồi.”
“Nói thật hay.” Triệu Tương Nghi nở nụ cười, Trần Vi là một nữ nhân cổ đại, mà có ý nghĩ như vậy, Triệu Tương Nghi phi thường thưởng thức, “Cho nên nói đi nói lại, là chúng ta đều may mắn.”
“Đúng vậy, ngay cả đứa bé này, phu quân cũng n1oi cho tỷ biết, mặc kệ là nam hay nữ, chàng đều thích.” Trần Vi cúi đầu, yêu thương vuốt bụng mình.
Triệu Tương Nghi theo bản năng xoa xoa bụng: “Có điều, tuy nói không phải là nguyện vọng của muội, nhưng muội hy vọng là con trai, như vậy vấn đề con nối dòng sẽ được giải quyết.”
“Thật ra muội thích con gái hơn.” Triệu Tương Nghi ngẩng đầu tiếp tục nói, “Con gái thật tốt, nhu thuận, xinh đẹp. Nếu là con trai thì nghịch ngợm gây sự, trưởng thành vạn nhất làm ầm ỉ, không làm cho muội bớt lo.”
“Nữ nhi rồi cũng lập gia đình, đến lúc đó muội bỏ được à?” Trần Vi chọc Triệu Tương Nghi
“Vậy muội tuyển người ở rể.” Triệu Tương Nghi thuận miệng nói.
Trần Vi xì cười, dùng tay áo che miệng: “Nam nhân đến ở rể, hơn phân nửa không có tiền đồ gì, hoặc là có tài năng, nhưng bị nhà mẹ đẻ đè nặng, hít thở không thông, ngày sau sẽ không có chí tiến thủ.”
“Tỷ nói cũng đúng.” Triệu Tương Nghi như có điều suy nghĩ, cười cười, “Còn ở trong bụng mà, chúng ta lo lắng quá làm gì.”
“Nhưng mà, nếu là con trai…” Triệu Tương Nghi híp hai mắt, chợt nhớ tới mấy ngày trước Mạc Nhã Như tới chơi, suy nghĩ nói cho Trần Vi, “Tỷ biết không, mấy ngày trước Mạc Nhã Như đến phủ thăm muội. tỷ đoán xem, cô ấy n1oi gì với muội.”
Trần Vi đang bóc quả cam liền dừng lại, nhìn Triệu Tương Nghi bên này, “Lẽ nào, lại là vấn đề của Tử Quân?”
Triệu Tương Nghi lắc đầu: “Muội nghĩ, cái này còn kinh khủng hơn nhiều, muội cảm thấy thật bất đắc dĩ.”
“Nga?” Trần Vi đặt quả cam xuống, dùng khăn lau tay, mở miệng hỏi, “Tỷ tò mò nha, cuối cùng cô ta nói gì với muội?”
“Cô ấy chỉ vào bụng muội nói, nếu al2 con trai, nhất định phải làm con rể của cô ấy.” Triệu Tương Nghi nói xong, cũng cảm thấy thật buồn cười.
“Hắc?” Trần Vi vui, “Nhưng mà, sao cô ta biết chắc là con gái?”
“Nói là đại phu chẩn đoán” Triệu Tương Nghi nói tiếp, “Sau đó, nói muội nếu sinh con trai phải cho làm con rể cô ấy, tâm nguyện chưa hoàn thành, phải để con gái hoàn thành cho.”
“Vớ vẩn, lỡ như bọn nhỏ trưởng thành, thấy không hợp nhau thì sao đây? Chẳng phải huỷ hoại hạnh phúc của hài tử rồi sao? Mấy người chúng ta tính tình sảng khoái, nói chi là mấy đứa nhỏ?”
“Muội cũng nghĩ vậy, cho nên không có đồng ý, chỉ nói chờ bọn nhỏ trưởng thành, xem có duyên phận với nhau không.” Triệu Tương Nghi lựa lời mà nói, nhìn bụng đã nhô lên của Trần Vi, cười xấu xa nói, “Muội mong rằng tỷ sinh ra con trai, như vậy, nếu muội sinh ra con gái, nhất định hai đứa sẽ xứng đôi.”
“Mới vừa rồi còn nói Mạc Nhã Như ép buộc, bây giờ không phải muội cũng vậy sao?” Trần Vi cười, Triệu Tương Nghi le lưỡi.
“Ai nha, đã sắp làm mẹ rồi, còn không đàng hoàng lại, coi chừng con muội sẽ giống muội đó.”
“Muội chỉ hy vọng con muội khỏe mạnh vui vẻ sống là tốt rồi, muội không muốn ép con làm chuyện mà nó không muốn làm, quản thúc nó.” Triệu Tương Nghi đem ý tưởng của m2inh n1oi ra.
Trần Vi nghei6m túc suy nghĩ lời n1oi của nàng.
Thoải mái mỉm cười: “Cũng đ1ung, tỷ không phải là ví dụ tốt ư? Từ nhỏ bị mẫu thân quản thúc, không được vui vẻ. Tỷ cũng nghĩ như vậy bọn nhỏ chỉ cần vui vẻ là được, bình an khoái lạc lớn lên, chưa hẳn không phải không tốt. Cần gì phải hành hạ bọn nhỏ mất hết tính tình chứ?”
Triệu Tương Nghi cười không nói, Trần Vi cùng mình một chỗ thật lâu, tính phản nghịch từ trong xương tuỷ bộc phát, đối với lễ giáo phong kiến bắt đầu không hài lòng, có chủ kiến của mình rồi.
Hai người hàn huyên hồi lâu, cơm tối dùng ở Vệ phủ, Triệu Tương Nghi dùng cơm xong, luyến tiếc đi, muốn ở lại cùng Trần Vi.
Qua mấy ngày, mới lưu luyến không rời rời khỏi Vệ phủ, hứa với Trần Vi chờ nàng ấy sinh hạ Lân nhi, nhất định sẽ đến ăn mừng, hưởng chút không khí.
(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi – Vitamin C được edit tại Âm Dương Cung. Ch1uc các bạn có những p1hut giây đọc truyện vui vẻ ^^)
Trở lại chính quý phủ, Triệu Tương Nghi suy nghĩ, mình cũng bắt đầu buồn chán, dù sao cũng phải tìm việc gì vui để giải toả nổi buồn, phụ nữ có thai sợ nhất là tịch mịch, vạn nhất bị chứng u uất trước khi sinh là không tốt.
Thế nhưng, hiện tại nàng mang thai, không được hoạt động mạnh, ở đây lại không có thiết bị điện tử gì, có cách gì giải buồn đây?
Nếu như học Ông thị, mỗi ngày tham gia tiệc trà cùng các quý phu nhân nói việc nhà, Triệu Tương Nghi nghĩ thầm còn không bằng đứng ở trong phòng buồn bực cho rồi.
Suy đi nghĩ lại, Triệu Tương Nghi liền đem bài giấy ở thời đại này biến háo một chút, trở thành bộ bài tây hiện đại, sau đó gọi đám người Bích Văn đến cùng nàng đánh bài.
Mới đầu chơi, Triệu Tương Nghi ở thể thượng phong.
Mấy người Bích Văn ngày càng ghiền, học xong, cảm thấy thật kích thích, so với chơi bài giấy còn mới mẻ hơn. Hơn nữa Triệu Tương Nghi hòa ái dễ gần, mấy người các nàng cũng lớn mật hơn, mỗi ngày đều cùng Triệu Tương Nghi chơi bài.
Hôm nay, chủ tớ mấy người ở trong p2hong đánh bài tây
Triệu Tương Nghi là nhà cái vốn yên tĩnh không nói chuyện, đột nhiên ném bốn lá bài xuống: “Ta thắng “
“Nha Thiếu phu nhân nham hiểm quá, mỗi lần đều âm thầm, luôn có hậu chiêu.” A Chu nhanh mồm nhanh miệng, lại bị Bích Văn đẩy một chút, mấy người các nàng tuy lớn mật, nhưng không có dám nói Triệu Tương Nghi như vậy
Triệu Tương Nghi khoát khoát tay ý bảo không sao, ngược lại muốn người thua xào bài, bắt đầu ván kế tiếp.
Cũng may trò bài tây này, Triệu Tương Nghi chỉ nói là trước đây ở nông thôn, cùng các bạn thân chơi đùa thôi, mọi người không có hoài nghi.
Đang l1uc mọi người chuẩn bị cho ván tiếp theo, Ông thị đột nhiên đến thăm.
Ngoài cửa có một nha hoàn thô sử giữ cửa, không có kinh nghiệm gì, vừa thấy Ông thị, lại nghĩ tới bên trong chủ tớ đang chơi bài, càng luống cuống, quỳ xuống trước mặt Ông thị.
Ông thị kinh ngạc, trách cứ nha đầu này: “Làm cái gì? Nôn nóng như thế,giữ ngươi ở bên cạnh thiếu phu nhân, chỉ sợ quấy rầy thiếu phu nhân dưỡng thai.”
“Phu nhân tha nô tỳ một lần, nô tỳ biết sai rồi” tiểu nha hoàn tử liên tục mở miệng cầu xin tha thứ.
“Vậy ngươi sao lại kinh hoảng thế? Chẳng lẽ là Thiếu phu nhân có chuyện gì sao?” Ông thị nhíu mày, trong lòng hoảng loạn.
Nói xong, cũng không kịp đợi tiểu nha hoàn trả lời, lập tức nhấc chân vào trong.
Lại nghe bên trong hoan thanh tiếu ngữ, cũng an lòng, lại nghe thấy bên trong ồn ào không biết đang làm gì, chuẩn bị đi vào gian phòng trong nhìn thử.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook