Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải
Chương 30: Kết cục của Phách Tam

Lúc vừa có cảm giác tỉnh lại, sắc trời đã muốn tối đen: “Mẹ?”. Mèo Con dụi dụi mắt, nhìn thấy Vương thị đang ngồi dưới đèn để may giày, không khỏi mơ hồ kêu một tiếng, đẩy chăn ra đứng dậy.

Vương thị nghe thấy con gái kêu to, buông hài để xuống đi tới: “Bé ngoan tỉnh rồi à, có đói bụng không?”. Nàng ngồi xuống bên giường, yêu thương vuốt đầu con gái, chỉnh lại quần áo của nàng: “Mẹ có nấu cháo cho con, mẹ nghĩ con cũng sắp tỉnh lại, để mẹ bảo đại tẩu của con đi hâm lại cho nóng” Một câu nói thực bình thường, lại làm cho Mèo Con nghe đến vui vẻ, nàng không khỏi làm nũng bổ nhào vào trong lòng Vương thị: “Dạ!”. Đối với mẹ con cái là bảo bối! Những lời này một chút cũng không sai! Vương thị cười nhìn con gái cọ cọ vào trong ngực của mình, ánh mắt vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, thật sự là Mèo Con ! “Lớn như vậy mà còn làm nũng, mau mặc quần áo, đừng để cảm lạnh!” “Dạ!”. Mèo Con nhấc tay để cho Vương thị giúp nàng mặc quần áo, Vương thị nói: “Mèo Con, phòng ở trong nhà chúng ta đã sửa sang xong rồi, hiện tại cũng sắp đến tháng tư, cuối tháng ngày mười sáu tam ca của con sẽ thành thân, mẹ phải về lo lắng hôn sự cho hắn. Thân thể của con còn chưa khỏe hẳn, không chịu nổi xốc nảy. Liễu phu nhân nói là để con và đại tẩu ở lại Liễu phủ một thời gian, đợi cho sau tháng năm, con theo đại ca của con về nhà” Mèo Con nói: “Dạ. Mẹ, chúng ta không được ở chỗ của Nhiếp đại ca sao?” Vương thị lắc đầu nói: “Không được, phiền toái người ta, dù sao cũng không quen biết” Mèo Con vừa định nói, chẳng phải là có quan hệ với Liễu gia sao? Tuy nói Liễu Văn Lệ sẽ gả cho Ngọc Ca, nhưng sau nghĩ lại một chút, đại ca cũng là đệ tử thân truyền của Liễu giáo thụ ! Quan hệ sư đồ thời cổ đại là vô cùng thân mật, không phải nói năm đó Phương Hiếu Nho liên luỵ mười tộc, nhiều tộc trong đó có quan hệ bằng hữu thầy trò sao? “Tiểu ca cùng trở về với mẹ sao?”. Mèo Con hỏi, mọi người trong nhà đều về? Chỉ trừ đại ca, Ngọc Ca, dù sao thi Hương vẫn trọng yếu hơn. Nhị ca cùng tam ca đến bây giờ còn không có trở về, nếu tiểu ca không quay về, thì chẳng phải chỉ có một mình tứ ca hỗ trợ? Vương thị ngạc nhiên cười nói: “Mẹ với cha con hãy còn chưa nghĩ đến điểm này !”. Nàng cười nói: “Tiểu ca của con còn phải học , lại nói nó đi về thì giúp được cái việc gì, còn không làm cho mọi chuyện rắc rối hơn à! Để nó ở lại cùng con tại Liễu gia, mẹ cũng yên tâm một chút” Mèo Con nói: “Dạ, ngày mai con chuyển đến Liễu gia phải không?” Vương thị nói: “Ừ, mẹ đã nói với Liễu phu nhân rồi, sáng sớm ngày mai nàng liền phái bà tử và nha hoàn đến đón các con” Lúc này Nam Qua bê bát cháo nóng đi vào, Vương thị tiếp nhận cháo nóng vừa đút con gái, vừa dặn dò Nam Qua đến Liễu gia phải chú ý một số chuyện. Mèo Con kéo vạt áo Vương thị, hai mắt sáng trong suốt nói: “Mẹ, phòng ở sửa chữa xong rồi, có phải con sẽ có một phòng mới ?” Vương thị gật đầu nói: “Đương nhiên, cha con còn bảo người ta làm cho con nhiều đồ đạc mới ! Làm cho con một cái giường to !” Mèo Con nhất thời mắt sáng rỡ nhìn Vương thị: “Mẹ, mẹ cùng cha là cha mẹ tốt nhất thiên hạ!” Vương thị nghe xong mừng rỡ cười ha ha: “Tiểu mồm mép linh tinh này, thật không biết từ nơi nào học được?” Mèo Con vội vàng nhân cơ hội yêu cầu nói: “Mẹ, con muốn tự mình bố trí phòng, có thể chứ?” Vương thị một ngụm đáp ứng nói: “Đương nhiên có thể! Bất quá phải đợi vết thương của con khỏi mới được. Đại phu nói, tới tháng năm con mới có thể xuống giường!” Mèo Con cười khổ gật gật đầu, nàng cũng biết bị thương gân cốt cần phải một trăm ngày mới khỏi, vết thương trên chân là lâu khỏe nhất, nếu ngay từ đầu không trị tốt, nói không chừng sẽ có di chứng, cho nên vẫn thực ngoan ngoãn nằm ở trên giường không nhúc nhích. Sáng sớm hôm sau, mọi người sớm đã thức dậy, Vương thị trước tiên đã chuẩn bị tốt lắm cho con gái, mới yên tâm về nhà. Nam Qua giúp Mèo Con cởi áo khoác, bảo nàng nghỉ ngơi: “Mèo Con, ta ở kế bên, có việc muội gọi ta nha!” Mèo Con gật gật đầu nói: “Muội biết rồi, đại tẩu bản thân cũng phải cẩn thận” Nam Qua vuốt bụng cười nói: “Ta tốt lắm, đứa nhỏ này thực ngoan !” Mèo Con cười cười, lo lắng nhìn cái bụng của Nam Qua, lại cảm thấy khó chịu với đại ca, bụng của vợ hắn to thế ! Ở cùng một nhà, an ủi vài câu rất khó sao? Chỉ biết mỗi ngày đọc sách! Nhưng mà nhìn đại tẩu sắc mặt vui mừng nhắc đến bộ dáng đại ca dụng công đọc sách, chỉ biết nàng một chút đều không thèm để ý đại ca lạnh lùng. Mèo Con phỏng chừng cho dù đại ca ngày nào đó đại ca cảm thấy sai lầm rồi, muốn cùng đại tẩu đi dạo phố, đại tẩu có lẽ còn có thể bảo đại ca mau đi đọc sách ? Cái này gọi là hiền lành sao? Mèo Con bĩu môi rất không cho là đúng, nàng luôn luôn chỉ biết khi con nít khóc thì cho kẹo! Nhất là nữ nhân ở cổ đại, hiền thê cuối cùng chỉ biết biến thành nhàn thê, bị nam nhân quăng qua một bên! Bất quá lời này, nàng cũng không thể nói với đại tẩu “Cố thiếu phu nhân, Cố cô nương”. Lúc Mèo Con đang cùng Nam Qua nói chuyện, ngoài cửa vang lên thanh âm của Chương mụ: “Phu nhân thấy hai vị hành động không tiện, cho nên bảo ta mang theo một nha hoàn lại đây, bình thường cũng có thể giúp hai vị làm chút việc vặt vãnh” Mèo Con cùng Nam Qua kinh ngạc liếc mắt nhìn một cái, Nam Qua đứng dậy đi mở cửa, Mèo Con đến bên giường lấy ra một cái hà bao, bên trong có vài thỏi bạc, lúc Vương thị đi có cho nàng mười lượng bạc. Sau khi Chương mụ đi vào, đầu tiên là hành lễ với hai người, rồi mới nói: “Cố thiếu phu nhân, Cố cô nương, phu nhân thấy hai người hành động không tiện, bảo ta tặng một tiểu nha hoàn đến đây, làm chút việc này nọ” Mèo Con mỉm cười nói: “Làm phiền mụ mụ thay ta cảm ơn với Liễu phu nhân, thật là làm cho phu nhân thêm nhiều phiền phức” Chương mụ mỉm cười nói: “Cố cô nương khách khí, tất cả mọi người đều là thân thích, đây là việc nên làm” Mèo Con áy náy nói: “Chương mụ, người xem chỗ chúng ta thật là loạn! Nước trà còn chưa nấu a! Trước tiên người ngồi một chút” Nam Qua vừa nghe, vội vàng muốn đi nấu nước, bị Chương mụ cứng rắn giữ chặt nói: “Ai da, Cố thiếu phu nhân của ta, ngài không cần khách khí như vậy. Ta a, một hồi bước đi” Nam Qua bất lực nhìn nhìn Mèo Con, Mèo Con trong suốt cười nói: “Chương mụ là người đắc lực bên người phu nhân, ngày thường nhất định có nhiều việc, loại việc nhỏ này lại phái người đến nói một tiếng, phái người khác đến đây truyền vài lời là được”. Miệng nàng vừa nói xong, trong tay đem tiểu hà bao đưa vào tay Chương mụ. Chương mụ tiếp nhận tiểu hà bao, cười đến ánh mắt đều mị thành một cái đường nói: “Cố cô nương là thân thích, phái những người khác lại đây ta cũng lo lắng, Tiểu Đào, vào đây hành lễ với cô nương” Mèo Con cùng Nam Qua chỉ thấy một tiểu nha hoàn chừng mười hai mười ba tuổi, tiến vào cấp hai người cúi đầu: “Nô tỳ Tiểu Đào bái kiến Cố cô nương, Cố thiếu phu nhân”. Nói xong liền cung kính đứng ở một bên. Chương mụ nói: “Đúng rồi, Cố cô nương, phu nhân còn bảo ta lại đây hỏi người một tiếng, bánh bao tàu hủ ky lần trước người làm như thế nào? Mùi vị đó lão phu nhân nếm thử, cũng nói hương vị ngọt ngào!” Mèo Con nói: “Lão phu nhân thích ăn? Kia thật sự là quá tốt, vừa lúc trước khi mẹ đi còn để lại một chút tàu hủ ky, ta làm một lát, rồi mang đến cho phu nhân” Chương mụ nói: “Này sao được ? Cô nương bệnh còn chưa có khỏi ?” Mèo Con nói: “Nấu cơm cũng không phải chuyện tốn nhiều sức lực, hôm trước lúc đại phu đến khám, còn nói ta nên thử đi lại, hoạt động gân cốt một chút !” Chương mụ nghe xong, liền mặt mày hớn hở nói: “Nói như vậy, liền làm phiền Cố cô nương” Mèo Con nói: “Cái này mà tính phiền cái gì” Mèo Con lại cùng Chương mụ hàn huyên vài câu, Chương mụ liền cáo từ rời đi. Tiểu Đào kia đứng ở nơi đó, Mèo Con miễn cưỡng dựa vào cái đệm, cùng Nam Qua nói buổi tối muốn ăn cái gì, một hồi sẽ làm cho bọn Cố Phúc điểm tâm gì, đủ thứ chuyện linh tinh Tiểu Đào dần dần đứng không được, chân vụng trộm động một chút, Mèo Con đột nhiên ôn tồn hỏi: “Cô gọi là Tiểu Đào? Là ‘đào’ trong ‘quả đào’?” Tiểu Đào nói: “Cô nương nói đúng, nô tỳ đúng là ‘đào’ trong ‘quả đào’a!” Mèo Con cười nói: “Nghe cách nói chuyện, cô tựa hồ biết chữ?” Tiểu Đào lắc đầu nói: “Nô tỳ không biết chữ, nhưng mà nghe mẫu thân nô tỳ nói, lúc sinh nô tỳ, đúng lúc cha nô tỳ được lão phu nhân ban cho… một giỏ Tiểu Đào, cho nên mới gọi nô tỳ là Tiểu Đào” Mèo Con mỉm cười nói: “Tiểu Đào tên này không tồi, có cảm giác không khí vui mừng” Tiểu Đào cung kính nói: “Nô tỳ tạ ơn Cố cô nương khích lệ” Mèo Con ảm đạm cười, từ trên đầu giường lấy một cái tiểu hà bao nói: “Ta bình thường cũng không yêu cầu gì, đại tẩu thân mình nặng nề, làm không được nhiều việc, cô bình thường giúp đỡ tẩu ấy một chút việc. Nhớ rõ làm nhiều nói ít, làm việc tốt, tự nhiên có phần thưởng. Làm việc kém” Mèo Con đánh giá nàng liếc mắt một cái, hơi hơi cười nói: “Chúng ta là khách, cũng không có quyền xử trí, chỉ có thể đem cô trả lại cho Chương mụ” Tiểu Đào vừa nghe, sắc mặt hơi đổi nói: “Nô tỳ nhất định hảo hảo hầu hạ cô nương cùng thiếu phu nhân” Mèo Con thản nhiên cười nói: “Tốt lắm, cô đi xuống đi” “Dạ!” Tiểu Đào cung kính lên tiếng, lui xuống. Nam Qua chờ Tiểu Đào đi, mới không đành lòng nói: “Mèo Con, muội xem tiểu cô nương người ta tuổi còn nhỏ mà phải hầu hạ người khác, vẫn đừng nên làm khó dễ người ta!” Mèo Con mỉm cười ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nói: “Đại tẩu, muội không có làm nàng khó xử ! Tẩu xem, ta còn cho nàng tiền thưởng” Nam Qua nghĩ nghĩ nói: “Đúng, muội còn cho nàng tiền thưởng” Mèo Con âm thầm bĩu môi, nếu không đại tẩu bình thường dễ dàng bị người ta lợi dụng, nàng tội gì phải đi làm ác nhân ? Loại đại thế gia này, thấy ngươi dễ khi dễ, liền cứ thế mà khi dễ. Hơn nữa nàng cùng Nam Qua đều là ở nông thôn, nô bộc này tuy rằng thân phận thấp, nhưng thực thích khinh thường nông dân. Nếu là không đem tiểu nha đầu này phục tùng, nàng cùng đại tẩu về sau ở Liễu gia liền khổ sở! Mèo Con nhu nhu đầu, mới suy nghĩ một hồi, đầu liền đau, may mắn chính mình đủ may mắn, không sinh ra ở chỗ này. Nếu không phải mẹ kiên trì không chịu mang nàng đi, nàng mới lười ở lại Liễu gia ! May mắn ở chỉ vài ngày là phải đi. Nam Qua còn nói thêm: “Mèo Con, mấy ngày hôm trước đại phu có nói qua, muội nên giảm thiểu đi lại! Như thế nào có thể làm bánh bao cho bọn họ ?” Mèo Con trong lòng thở dài một tiếng: “Đại tẩu, chúng ta hiện tại là ở trong nhà người ta, sự tình phiền toái người ta như vậy, làm chút điểm tâm tính cái gì?”. Nàng nhìn thấy thần sắc lo lắng của Nam Qua nói: “Đại tẩu, không sao, chân của muội lập tức khỏi rồi, đi vài bước không có gì đáng ngại. Lại nói, buổi tối chúng ta phải nấu cơm, sao có thể mỗi ngày đều ngồi đợi ở trên giường”. Nói xong nàng liền đứng dậy mặc quần áo. Nam Qua muốn giúp nàng lại bị nàng nhẹ nhàng từ chối. Lúc đến phòng bếp, nàng đang ngồi trên ghế thì Tiểu Đào tiến vào, giúp nàng một tay, nàng cùng Nam Qua làm bánh bao tàu hủ ky. Nhưng mà cả một buổi chiều làm việc, hai người chỉ làm ra ba mươi cái bánh bao, bảo Tiểu Đào đem đi tặng. Tiểu Đào không đưa đến phòng bếp, lại đưa đến chỗ Liễu phu nhân, Liễu phu nhân ngắm bánh bao liếc mắt một cái, bảo hạ nhân cầm vào phòng bếp hấp chín sau đó đem cho thiếu gia, lão phu nhân, sau đó hỏi Tiểu Đào nói: “Thế nào? Bánh bao kia là Cố cô nương làm sao?” Tiểu Đào gật đầu nói: “Là cố cô nương làm, Cố thiếu phu nhân bất quá ở một bên trợ thủ mà thôi”. Trên mặt nàng lộ ra thần sắc bái phục nói: “Cố cô nương sau khi tới phòng bếp, an vị ở ghế trên, bảo nô tỳ trước làm cái gì, sau làm cái gì, chỉ huy gọn gàng ngăn nắp, một chút cũng không loạn, ba mươi cái bánh bao này, một hồi liền làm xong” Liễu phu nhân lại hỏi một ít chuyện sau khi Chương mụ rời đi, mới phất tay bảo nàng đi xuống. Liễu phu nhân lặng im một lát, đột nhiên cười nói với Chương mụ: “Ngươi nói đi, Cố gia này làm sao mà nuôi được một đứa con gái như thế? Dạy dỗ được một tiểu nha đầu tốt đến thế?” Chương mụ cũng lắc đầu nói: “Ta cũng không rõ ràng lắm, nha đầu kia tựa hồ rất quen thuộc quy củ nơi này, chẳng lẽ là Cố tiên sinh nói với nàng?” Liễu phu nhân ngạc nhiên cười nói: “Hắn là một đại nam nhân làm sao sẽ biết việc này, chắc là Lệ Nương đã nói trước một số việc ?!” Nam Qua cùng Mèo Con ở chính là sân của Cố Phúc, hai người thấy trong phòng bếp có đầy đủ dụng cụ, liền tự mình nổ súng nấu cơm, Cố Phúc cùng Cố Toàn đương nhiên liền ăn cơm tại đây, phòng bếp chính của Liễu gia nấu ra món gì, còn không bằng một nửa của Nam Qua làm, lại càng không bằng của Mèo Con. Mèo Con biết vài vị ca ca cũng thích ăn bánh bao tàu hủ ky, nhưng mà nàng bình thường làm biếng làm, hiện tại nguyên liệu cũng đầy đủ, liền thuận tay làm vài cái cho ba vị ca ca. Cố Toàn sau khi tan học trở về, liền tiến thẳng đến phòng bếp, nhìn đến bánh bao đã hấp chín, nâng tay cầm lấy, lại bị tiếng ho nhẹ của muội muội làm cho ngừng lại, hắn cong cong đầu nói: “Ta trở lại ngay”. Hắn liền xông ra ngoài, rửa sạch tay, trở về liền cầm bánh bao ăn mãnh liệt, vừa ăn vừa nói: “Ta biết hôm nay muội sẽ làm bánh bao này, ta vừa mới nhìn thấy Văn Lý cũng đang ăn, nghĩ cũng biết là muội làm” Mèo Con đem đến cho hắn một bát sữa đậu nành nói: “Tiểu ca, uống chút sữa đậu nành, cẩn thận coi chừng nghẹn, ăn ít một chút, một hồi chờ đại ca trở về, sẽ ăn cơm chiều” Cố Toàn một hơi ăn ba cái nói: “Ta không ăn cơm chiều” Mèo Con mỉm cười nói: “Cơm chiều muội nấu một nồi cháo, buổi tối chính là ăn cháo và bánh bao” Cố Toàn vừa nghe, liền buông tay nói: “Ta đây chừa bụng một hồi lại ăn” Mèo Con nói: “Tiểu ca, mấy ngày nay huynh học hành thế nào? Có hài lòng không?” Cố Toàn nói: “Hài lòng, tiên sinh giảng nhiều thứ lắm, cũng không thích đánh người” Mèo Con ngạc nhiên cười, đây là do trước đây huynh rất nghịch ngợm không phải sao? Nàng âm thầm oán nói. Nhưng mà Cố Toàn lại hạ giọng thần bí hề hề nói: “Mèo Con, muội có biết người xấu bắt cóc muội bị xử như thế nào không?” Mèo Con ngẩn người, nhớ tới cô gái kia, còn có tiểu nam hài nọ, lúc trước nàng có hỏi qua đại ca, bọn họ thế nào? Đại ca chính là khinh miêu đạm tả nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: “Bọn họ tốt lắm”. Mèo Con than nhẹ một tiếng, nàng nếu là thật sự là một đứa trẻ thì tốt biết bao nhiêu, nhất định sẽ tin lời của đại ca, nàng cúi đầu hỏi: “Bọn họ làm sao vậy?” Cố Toàn nói: “Toàn bộ bắt lại sau đó trảm thủ!” Mèo Con sửng sốt, lập tức ảm đạm cười nói: “Đúng! Bọn họ đều đáng chết!” Cố Toàn thấp giọng nói: “Mèo Con, muội có biết không, ta nghe nói Phách Tam kia, chính là lão đại của bọn chúng, bởi vì làm nhiều việc ác, bị tri phủ đại nhân, đương trường đánh đến chết tươi a!” Mèo Con ngẩn ra: “Đánh đến chết tươi?” “Đúng vậy!” Cố Toàn nói: “Người ác như vậy, chính là nên đánh chết như thế! Nghe nói thi thể cũng bị người ta quăng đến bãi tha ma !” Mèo Con trong lòng cười lạnh, ai không đánh chết, liền chỉ đánh chết một mình Phách Tam? Hay là giết người diệt khẩu đi? Mèo Con biết có lẽ mình nghĩ xấu người khác, nhưng nàng thật sự cảm thấy khả nghi. Lúc Cố Toàn còn hưng trí bừng bừng muốn nói tiếp gì đấy, lại bị một tiếng ho nhẹ làm sợ đến mức hồn vía lên mây, vội vàng quay đầu nói: “Đại ca” Cố Phúc nhìn tiểu đệ liếc mắt một cái, liền cười nói với Mèo Con: “Còn muốn nói chuyện gì nữa? Có phải muốn ăn cơm hay không?” Mèo Con nói: “Được”. Nàng trong lòng thở dài, thật đáng tiếc , về sau nhất định lừa tiểu ca kể lại chuyện của kẻ xấu xa kia mới được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương