Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ
-
Chương 65: Vu ma ma
Editor: Cà Rốt Hồng
Chuyện của Liễu Nhi có lẽ là quá mức kinh người, trong phủ hoàn toàn yên tĩnh khác với lúc bình thường, thỉnh thoảng có tiểu nha đầu không hiểu chuyện nhấc lên, cũng bị vài người có chút ánh mắt đánh một cái tát trở về.
Tào Ngọc Di nằm trên giường ba ngày, Lưu đại phu lại vào phủ chẩn mạch lần nữa, theo lệ thường kê một thang thuốc bồi bổ thân thể, Vương ma ma mới đồng ý cho Tào Ngọc Di xuống giường, chẳng qua là vẫn không yên lòng mỗi ngày tự mình theo đơn thuốc sắc thuốc bổ, nhìn Tào Ngọc Di uống vào, thuốc của Tào Ngọc Di, Vương ma ma đều trông chừng bếp lò nhỏ, trong phòng sắc thuốc, cũng không cho người động tay vào.
"Tứ tiểu thư, trong viện gió lớn, vẫn nên di chuyển ở trong phòng thôi!" Vương ma ma vừa phủ thêm một cái áo khoác dày cho Tào Ngọc Di, vừa khuyên nhủ.
Tào Ngọc Di nghĩ tới vẫn chưa đi thỉnh an Đại phu nhân, nghênh ngang đi dạo trong viện như thế cũng không xong, liền vuốt cằm lên tiếng: "Ta biết, ma ma yên tâm!"
Như thế giằng co một phen, đi thỉnh an cho Đại phu nhân thì Đại phu nhân lại lên tiếng để cho Tào Ngọc Di nghỉ ngơi thêm mấy ngày.
Tất nhiên Tào Ngọc Di không dám không kiêng nể cải lời, đành phải ở trong phòng mình năm sáu ngày nữa, mới được đi học lần nữa.
Thời gian vẫn cứ không nhanh không chậm như vậy trôi qua, Tam lão gia lại nâng một phòng thiếp thất nữa, một nhóm nha đầu đến tuổi được thả ra ngoài kết duyên với người, có vài hộ muốn thoát khỏi kiếp sống hạ nhân mượn cơ hội trong phủ một năm thả người một lần ra khỏi phủ...... Những thứ này Tào Ngọc Di đều chỉ nghe Thắng Nhi nói sơ qua một chút.
"Vu ma ma mời đi bên này, người xem còn thiếu cái gì hoặc là không tốt, thì cứ nói ra!" Đại phu nhân tự mình dẫn theo một lão ma ma tóc hoa râm vào một cái viện không lớn không nhỏ, mỉm cười nói.
"Lão thân ở chỗ này tạ ơn Đại phu nhân rồi!" Lão ma ma đứng ở cửa liếc mắt nhìn khắp nơi, bài trí gần như là hoàn toàn dựa theo chổ ở trong Vương phủ, hài lòng khẽ gật đầu một cái.
"Vu ma ma ngàn vạn lần không nên khách khí, Nhị tỷ nhi chúng ta sẽ phải làm phiền ma ma rồi!" Đại phu nhân hòa khí nói.
"Lão thân sẽ làm hết sức!" Vu ma ma khom người, hành nửa lễ.
Đại phu nhân nở nụ cười đầy mặt khách sáo mấy câu với Vu ma ma, trừ hai tiểu nha đầu tự Vu ma ma mang đến, lại bố trí thêm mấy nha đầu bà tử ở lại trong viện này hầu hạ xong, mới rời đi.
Buổi tối, Tào Ngọc Di đi thỉnh an Đại phu nhân.
"Đứng lên đi, Tứ tỷ nhi, sáng mai không cần đi học, giờ Mẹo tới đây, dẫn các ngươi đi bái kiến Vu ma ma chuyên dạy quy củ, Vu ma ma này là người trong Vương phủ ra ngoài, ta tốn rất nhiều sức lực mới mời được, các ngươi đều phải cẩn thận một chút......" Đại phu nhân nghiêm nghị căn dặn nói.
Câu nói kế tiếp cũng không phải chỉ nói với một mình Tào Ngọc Di, Tào Ngọc Linh và Tào Ngọc Hà cũng đã sớm ở nơi này của Đại phu nhân đều đứng lên, cùng với Tào Ngọc Di hành lễ một cái, đáp lại.
Đại phu nhân lại nói mấy câu như cũ, liền đuổi Tào Ngọc Di rời đi.
Kể từ sau khi Tào Ngọc Dao bị cấm túc, Đại phu nhân cũng rất ít giữ Tào Ngọc Di ở lại dùng cơm.
Tào Ngọc Di cũng được tự tại.
Vu ma ma kia là từ trong cung ra ngoài, nghe nói là đã từng hầu hạ Thái hậu lão phật gia, sau này đến tuổi xuất cung, được mời đến Vương Phủ dạy quy củ cho tiểu Quận chúa, một năm trước, sau khi tiểu Quận chúa lớn lên xuất giá, Vu ma ma nhàn trí không dùng tới, Đại phu nhân nhận được tin tức, tự mình đến Vương Phủ bái phỏng, mời người trở về, trước khi Tào Ngọc Linh xuất giá, dạy bảo quy củ cho nàng ta, làm tốt Tào Ngọc Linh được phu gia tương lai đề cao thân phận, về phần Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Hà thì chỉ là mượn cơ hội này đi xem một chút thôi.
Như thế, chuyện đi học liền tạm thời ngừng lại.
Biết trước một chút cũng tốt, Tào Ngọc Di tự mình trấn an mình một câu, trong lòng càng muốn đi học hơn, ít nhất trừ quy củ biến thái, còn có thể học chút vật hữu dụng......
Sáng sớm ngày hôm sau, Trần thị nhìn sắc mặt Đại phu nhân, cẩn thận nhắc tới Tào Ngọc Dao, "...... Tam tiểu thư mỗi ngày sớm muộn gì cũng thành tâm quỳ tĩnh tâm, học quy củ cũng tương đối tận tâm, tỳ thiếp nhìn xem tính tình cũng chuyển khá hơn nhiều......"
"Phải không? Ta thấy nàng mỗi ngày đưa sách chép qua, thế nào cũng đều lộ vẻ xốc nổi vậy?" Đại phu nhân nhàn nhạt nói một câu, cũng không đợi Trần thị nói câu nào, liền phẩy tay áo đứng lên.
Trần thị cắn môi, ở phía sau nói: "Phu nhân nói phải, là tỳ thiếp kiến thức hạn hẹp, lại xem không hiểu những chữ kia....."
Đại phu nhân cũng không đáp lại lời nói, dẫn Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Di, Tào Ngọc Hà ra khỏi phòng.
Tào Ngọc Linh tiến lên nghiêm chỉnh dập đầu lạy ba cái với Vu ma ma, rồi dâng trà, Đại phu nhân cũng chuẩn bị lễ bái sư phong phú.
Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Hà tiến lên làm một lễ coi như xong.
Tóc hoa râm của Vu ma ma dùng một cây trâm Đào Mộc vắn lên thật chỉnh tề, trên mặt thoa son phấn vừa phải, gương mặt tròn trịa mập mạp, chỉ lúc bà ấy cười mới có thể miễn cưỡng nhìn thấy mấy nếp nhăn nhỏ, dáng dấp nhã nhặn ôn tồn, khí chất quanh thân lại không thể khinh thường.
"Tiểu thư vừa lạy ta, ta tự sẽ dạy bảo tiểu thư thật tốt, chỉ có một điều, ở chỗ ta đây sẽ phải tuân theo quy củ của ta......" Vu ma ma ngồi đoan chính nhận lễ của ba người, nói với Tào Ngọc Linh mấy câu.
Đại phu nhân lại cùng Vu ma ma khách khí mấy câu, liền rời đi.
Trước tiên Vu ma ma nói về mấy điều quy củ và cách thức sắp xếp, mỗi ngày chỉ dạy nửa ngày buổi sáng, cho phép Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Hà ở bên cạnh nghe, nhưng không cho đặt câu hỏi, không cho phát ra bất kỳ tiếng động gì......
Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Di, Tào Ngọc Hà cùng nhau đáp lại.
Sau đó liền chính thức bắt đầu học quy củ, đương nhiên cùng với những lời nói suông trong lúc đi học không giống nhau, trong phòng chỉ chừa lại hai tiểu nha đầu Vu ma ma tự mình mang đến canh giữ ở cửa, những người còn lại đều lui ra ngoài, cứ như vậy, căn phòng bài biện cực kỳ đơn giản liền trống không, trước tiên Vu ma ma chỉ dẫn cho Tào Ngọc Linh đi vài bước trước, tỉ mỉ sửa chửa mấy chỗ chi tiết nhỏ cho nàng ta, kế tiếp một buổi sáng đều là các loại chỗ đi lại phải chú ý, Tào Ngọc Linh không biết đi tới đi lui bao nhiêu lần.....
Khác với sự ngỡ ngàng của Tào Ngọc Di, khẳng định trước đó Tào Ngọc Linh đã được Đại phu nhân nhắc nhở, mặc dù liên tục cau mày, nhưng cũng nhẫn nại, chương trình học khô khan như thế, thế mà Tào Ngọc Hà còn nhỏ tuổi cũng bảo trì được bình thản, đứng ở bên cạnh nửa ngày!
"Con của ta, con hãy nhẫn nhịn một chút, hiện tại đi theo Vu ma ma ăn chút khổ, về sau cả đời con cũng có thể thoải mái một chút......" Đại phu nhân nhìn hai nha đầu xoa hai chân cho Tào Ngọc Linh, đau lòng khuyên nhủ.
"May mà chỉ cần học nửa ngày......" Tào Ngọc Linh nhỏ giọng nói thầm.
"Con đó, tâm tư ít như vậy! Về sau, làm tân tức phụ (con dâu mới) lập quy củ, thời điểm đứng cả ngày cũng đều có, hiện tại một chút xíu này cũng không coi vào đâu....." Đại phu nhân ôm Tào Ngọc Linh nói tỉ mỉ.
Bởi vì học quy cũ với Vu ma ma, tất cả thiếp mời bái phỏng làm khách của ba người đều khước từ, Tào Ngọc Di đặc biệt gửi thư cho mấy người giao hảo Từ Tam tiểu thư, một mặt là nói rõ tình huống, một mặt là tạ lỗi......
Xế chiều mỗi ngày Tào Ngọc Di tốn chút thời gian góp nhặt sửa sang lại những thứ trọng điểm buổi sáng nghe được, sau khi nhớ kỹ trong đầu, bình thường ngồi nằm liền cẩn thận chú ý, so với đi học lúc trước ngược lại nhàn rỗi hơn không ít.
"Tứ tiểu thư, Đại cô nãi nãi trở lại, Đại phu nhân phái nô tỳ tới đây mời Tứ tiểu thư sang cùng dùng cơm trưa!" Một tiểu nha đầu chạy tới, hành lễ một cái nói.
Tào Ngọc Di đã nghe Thắng Nhi nói qua chuyện này, thưởng cho tiểu nha đầu kia mấy miếng điểm tâm còn dư lại, đuổi người đi ra ngoài.
Vương ma ma và Tiểu Đào tiến lên giúp Tào Ngọc Di sửa sang lại trang dung một chút, để cho Hồng Nhi và một tiểu nha đầu phụng bồi Tào Ngọc Di đi đến chỗ Đại phu nhân.
Tào Ngọc Di hành lễ với Đại phu nhân xong, lại cùng Tào Ngọc Nga hành lễ qua lại, lén nhìn Tào Ngọc Nga một cái, so với lần trước, bi thương trên mặt Tào Ngọc Nga cho dù che giấu cũng không che giấu được, người cũng gầy rất nhiều, dễ nhận thấy cuộc sống rất không thông thuận.
Đại phu nhân lại làm như không chú ý tới, chỉ dùng mấy lời nói suông: "Ở phu gia quan hệ tốt với tiểu cô hầu hạ công bà cho thật tốt"... dặn dò Tào Ngọc Nga, dùng xong cơm trưa liền đuổi Tào Ngọc Nga và Lý thị tự đi nói chuyện với nhau.
Tại sao Tào Ngọc Nga không như ý, Tào Ngọc Di đại khái cũng có thể đoán được, chỉ có điều với thân phận bây giờ của mình cũng khó mà nói cái gì.
Hôm nay thân thể Chu thị có chút không tốt, đã báo với Đại phu nhân, miễn quy củ hôm nay, sáng sớm sau khi thỉnh an xong liền trở về viện.
Vừa rồi Tào Ngọc Di từ ở chỗ của Vu ma ma trở lại, đã đi vòng qua thăm Chu thị một lần, chờ lúc trở về phòng, nhớ tới chuyện của Tào Ngọc Nga, dưới chân dừng lại, lại rẽ đến viện của Chu thị.
"Di nương, đã đỡ hơn chút nào chưa ạ?" Tào Ngọc Di nhẹ giọng hỏi.
"Tỷ nhi ngoan của ta, lúc này mới hơn nửa canh giờ thôi, không phải vừa rồi con đã hỏi sao......" Chu thị cười lên nói.
Tào Ngọc Di cũng nở nụ cười, giật mình thì ra trong lòng mình lo lắng cho Chu thị đến như thế sao......
Thân thể Chu thị luôn khỏe mạnh, mấy năm nay gần như ngay cái bệnh nhỏ cũng không có, lần này tuy nói là nhiễm chút lạnh, nhưng lại làm cho lòng người lo lắng.
Tào Ngọc Di cùng Chu thị nói đùa mấy câu, dẫn đầu đề câu chuyện tới trên người Tào Ngọc Nga.
"Nhìn sắc mặt Đại tỷ tỷ rất là không tốt, chẳng lẽ là thân thể khó chịu?" Tào Ngọc Di thấp giọng hỏi.
"Sợ là cuộc sống trôi qua khổ sở thôi......" Chu thị khẽ cười một cái lên tiếng.
"Đại tỷ tỷ thật đúng là nghĩ không thoáng, cho dù cay đắng đi nữa cũng vẫn phải tiếp tục, chẳng lẽ nghĩ tới nó thì nó sẽ không trôi qua sao!" Tào Ngọc Di cố ý cảm khái một câu.
Chu thị nhìn dáng vẻ chững chạc của Tào Ngọc Di, không nhịn được ôm Tào Ngọc Di vào trong ngực, "Tỷ nhi ngoan, con còn nhỏ, những chuyện này con ít suy nghĩ tới đi!"
"Tam tỷ tỷ sợ là đã hoàn toàn thù hận con rồi, cũng có thể sẽ không giống như với Đại tỷ tỷ vậy......" Tào Ngọc Di thầm thì ở bên tai Chu thị.
Chu thị như có điều suy nghĩ đáp lại, cùng Tào Ngọc Di câu có câu không tiếp nối....
Chuyện của Liễu Nhi có lẽ là quá mức kinh người, trong phủ hoàn toàn yên tĩnh khác với lúc bình thường, thỉnh thoảng có tiểu nha đầu không hiểu chuyện nhấc lên, cũng bị vài người có chút ánh mắt đánh một cái tát trở về.
Tào Ngọc Di nằm trên giường ba ngày, Lưu đại phu lại vào phủ chẩn mạch lần nữa, theo lệ thường kê một thang thuốc bồi bổ thân thể, Vương ma ma mới đồng ý cho Tào Ngọc Di xuống giường, chẳng qua là vẫn không yên lòng mỗi ngày tự mình theo đơn thuốc sắc thuốc bổ, nhìn Tào Ngọc Di uống vào, thuốc của Tào Ngọc Di, Vương ma ma đều trông chừng bếp lò nhỏ, trong phòng sắc thuốc, cũng không cho người động tay vào.
"Tứ tiểu thư, trong viện gió lớn, vẫn nên di chuyển ở trong phòng thôi!" Vương ma ma vừa phủ thêm một cái áo khoác dày cho Tào Ngọc Di, vừa khuyên nhủ.
Tào Ngọc Di nghĩ tới vẫn chưa đi thỉnh an Đại phu nhân, nghênh ngang đi dạo trong viện như thế cũng không xong, liền vuốt cằm lên tiếng: "Ta biết, ma ma yên tâm!"
Như thế giằng co một phen, đi thỉnh an cho Đại phu nhân thì Đại phu nhân lại lên tiếng để cho Tào Ngọc Di nghỉ ngơi thêm mấy ngày.
Tất nhiên Tào Ngọc Di không dám không kiêng nể cải lời, đành phải ở trong phòng mình năm sáu ngày nữa, mới được đi học lần nữa.
Thời gian vẫn cứ không nhanh không chậm như vậy trôi qua, Tam lão gia lại nâng một phòng thiếp thất nữa, một nhóm nha đầu đến tuổi được thả ra ngoài kết duyên với người, có vài hộ muốn thoát khỏi kiếp sống hạ nhân mượn cơ hội trong phủ một năm thả người một lần ra khỏi phủ...... Những thứ này Tào Ngọc Di đều chỉ nghe Thắng Nhi nói sơ qua một chút.
"Vu ma ma mời đi bên này, người xem còn thiếu cái gì hoặc là không tốt, thì cứ nói ra!" Đại phu nhân tự mình dẫn theo một lão ma ma tóc hoa râm vào một cái viện không lớn không nhỏ, mỉm cười nói.
"Lão thân ở chỗ này tạ ơn Đại phu nhân rồi!" Lão ma ma đứng ở cửa liếc mắt nhìn khắp nơi, bài trí gần như là hoàn toàn dựa theo chổ ở trong Vương phủ, hài lòng khẽ gật đầu một cái.
"Vu ma ma ngàn vạn lần không nên khách khí, Nhị tỷ nhi chúng ta sẽ phải làm phiền ma ma rồi!" Đại phu nhân hòa khí nói.
"Lão thân sẽ làm hết sức!" Vu ma ma khom người, hành nửa lễ.
Đại phu nhân nở nụ cười đầy mặt khách sáo mấy câu với Vu ma ma, trừ hai tiểu nha đầu tự Vu ma ma mang đến, lại bố trí thêm mấy nha đầu bà tử ở lại trong viện này hầu hạ xong, mới rời đi.
Buổi tối, Tào Ngọc Di đi thỉnh an Đại phu nhân.
"Đứng lên đi, Tứ tỷ nhi, sáng mai không cần đi học, giờ Mẹo tới đây, dẫn các ngươi đi bái kiến Vu ma ma chuyên dạy quy củ, Vu ma ma này là người trong Vương phủ ra ngoài, ta tốn rất nhiều sức lực mới mời được, các ngươi đều phải cẩn thận một chút......" Đại phu nhân nghiêm nghị căn dặn nói.
Câu nói kế tiếp cũng không phải chỉ nói với một mình Tào Ngọc Di, Tào Ngọc Linh và Tào Ngọc Hà cũng đã sớm ở nơi này của Đại phu nhân đều đứng lên, cùng với Tào Ngọc Di hành lễ một cái, đáp lại.
Đại phu nhân lại nói mấy câu như cũ, liền đuổi Tào Ngọc Di rời đi.
Kể từ sau khi Tào Ngọc Dao bị cấm túc, Đại phu nhân cũng rất ít giữ Tào Ngọc Di ở lại dùng cơm.
Tào Ngọc Di cũng được tự tại.
Vu ma ma kia là từ trong cung ra ngoài, nghe nói là đã từng hầu hạ Thái hậu lão phật gia, sau này đến tuổi xuất cung, được mời đến Vương Phủ dạy quy củ cho tiểu Quận chúa, một năm trước, sau khi tiểu Quận chúa lớn lên xuất giá, Vu ma ma nhàn trí không dùng tới, Đại phu nhân nhận được tin tức, tự mình đến Vương Phủ bái phỏng, mời người trở về, trước khi Tào Ngọc Linh xuất giá, dạy bảo quy củ cho nàng ta, làm tốt Tào Ngọc Linh được phu gia tương lai đề cao thân phận, về phần Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Hà thì chỉ là mượn cơ hội này đi xem một chút thôi.
Như thế, chuyện đi học liền tạm thời ngừng lại.
Biết trước một chút cũng tốt, Tào Ngọc Di tự mình trấn an mình một câu, trong lòng càng muốn đi học hơn, ít nhất trừ quy củ biến thái, còn có thể học chút vật hữu dụng......
Sáng sớm ngày hôm sau, Trần thị nhìn sắc mặt Đại phu nhân, cẩn thận nhắc tới Tào Ngọc Dao, "...... Tam tiểu thư mỗi ngày sớm muộn gì cũng thành tâm quỳ tĩnh tâm, học quy củ cũng tương đối tận tâm, tỳ thiếp nhìn xem tính tình cũng chuyển khá hơn nhiều......"
"Phải không? Ta thấy nàng mỗi ngày đưa sách chép qua, thế nào cũng đều lộ vẻ xốc nổi vậy?" Đại phu nhân nhàn nhạt nói một câu, cũng không đợi Trần thị nói câu nào, liền phẩy tay áo đứng lên.
Trần thị cắn môi, ở phía sau nói: "Phu nhân nói phải, là tỳ thiếp kiến thức hạn hẹp, lại xem không hiểu những chữ kia....."
Đại phu nhân cũng không đáp lại lời nói, dẫn Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Di, Tào Ngọc Hà ra khỏi phòng.
Tào Ngọc Linh tiến lên nghiêm chỉnh dập đầu lạy ba cái với Vu ma ma, rồi dâng trà, Đại phu nhân cũng chuẩn bị lễ bái sư phong phú.
Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Hà tiến lên làm một lễ coi như xong.
Tóc hoa râm của Vu ma ma dùng một cây trâm Đào Mộc vắn lên thật chỉnh tề, trên mặt thoa son phấn vừa phải, gương mặt tròn trịa mập mạp, chỉ lúc bà ấy cười mới có thể miễn cưỡng nhìn thấy mấy nếp nhăn nhỏ, dáng dấp nhã nhặn ôn tồn, khí chất quanh thân lại không thể khinh thường.
"Tiểu thư vừa lạy ta, ta tự sẽ dạy bảo tiểu thư thật tốt, chỉ có một điều, ở chỗ ta đây sẽ phải tuân theo quy củ của ta......" Vu ma ma ngồi đoan chính nhận lễ của ba người, nói với Tào Ngọc Linh mấy câu.
Đại phu nhân lại cùng Vu ma ma khách khí mấy câu, liền rời đi.
Trước tiên Vu ma ma nói về mấy điều quy củ và cách thức sắp xếp, mỗi ngày chỉ dạy nửa ngày buổi sáng, cho phép Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Hà ở bên cạnh nghe, nhưng không cho đặt câu hỏi, không cho phát ra bất kỳ tiếng động gì......
Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Di, Tào Ngọc Hà cùng nhau đáp lại.
Sau đó liền chính thức bắt đầu học quy củ, đương nhiên cùng với những lời nói suông trong lúc đi học không giống nhau, trong phòng chỉ chừa lại hai tiểu nha đầu Vu ma ma tự mình mang đến canh giữ ở cửa, những người còn lại đều lui ra ngoài, cứ như vậy, căn phòng bài biện cực kỳ đơn giản liền trống không, trước tiên Vu ma ma chỉ dẫn cho Tào Ngọc Linh đi vài bước trước, tỉ mỉ sửa chửa mấy chỗ chi tiết nhỏ cho nàng ta, kế tiếp một buổi sáng đều là các loại chỗ đi lại phải chú ý, Tào Ngọc Linh không biết đi tới đi lui bao nhiêu lần.....
Khác với sự ngỡ ngàng của Tào Ngọc Di, khẳng định trước đó Tào Ngọc Linh đã được Đại phu nhân nhắc nhở, mặc dù liên tục cau mày, nhưng cũng nhẫn nại, chương trình học khô khan như thế, thế mà Tào Ngọc Hà còn nhỏ tuổi cũng bảo trì được bình thản, đứng ở bên cạnh nửa ngày!
"Con của ta, con hãy nhẫn nhịn một chút, hiện tại đi theo Vu ma ma ăn chút khổ, về sau cả đời con cũng có thể thoải mái một chút......" Đại phu nhân nhìn hai nha đầu xoa hai chân cho Tào Ngọc Linh, đau lòng khuyên nhủ.
"May mà chỉ cần học nửa ngày......" Tào Ngọc Linh nhỏ giọng nói thầm.
"Con đó, tâm tư ít như vậy! Về sau, làm tân tức phụ (con dâu mới) lập quy củ, thời điểm đứng cả ngày cũng đều có, hiện tại một chút xíu này cũng không coi vào đâu....." Đại phu nhân ôm Tào Ngọc Linh nói tỉ mỉ.
Bởi vì học quy cũ với Vu ma ma, tất cả thiếp mời bái phỏng làm khách của ba người đều khước từ, Tào Ngọc Di đặc biệt gửi thư cho mấy người giao hảo Từ Tam tiểu thư, một mặt là nói rõ tình huống, một mặt là tạ lỗi......
Xế chiều mỗi ngày Tào Ngọc Di tốn chút thời gian góp nhặt sửa sang lại những thứ trọng điểm buổi sáng nghe được, sau khi nhớ kỹ trong đầu, bình thường ngồi nằm liền cẩn thận chú ý, so với đi học lúc trước ngược lại nhàn rỗi hơn không ít.
"Tứ tiểu thư, Đại cô nãi nãi trở lại, Đại phu nhân phái nô tỳ tới đây mời Tứ tiểu thư sang cùng dùng cơm trưa!" Một tiểu nha đầu chạy tới, hành lễ một cái nói.
Tào Ngọc Di đã nghe Thắng Nhi nói qua chuyện này, thưởng cho tiểu nha đầu kia mấy miếng điểm tâm còn dư lại, đuổi người đi ra ngoài.
Vương ma ma và Tiểu Đào tiến lên giúp Tào Ngọc Di sửa sang lại trang dung một chút, để cho Hồng Nhi và một tiểu nha đầu phụng bồi Tào Ngọc Di đi đến chỗ Đại phu nhân.
Tào Ngọc Di hành lễ với Đại phu nhân xong, lại cùng Tào Ngọc Nga hành lễ qua lại, lén nhìn Tào Ngọc Nga một cái, so với lần trước, bi thương trên mặt Tào Ngọc Nga cho dù che giấu cũng không che giấu được, người cũng gầy rất nhiều, dễ nhận thấy cuộc sống rất không thông thuận.
Đại phu nhân lại làm như không chú ý tới, chỉ dùng mấy lời nói suông: "Ở phu gia quan hệ tốt với tiểu cô hầu hạ công bà cho thật tốt"... dặn dò Tào Ngọc Nga, dùng xong cơm trưa liền đuổi Tào Ngọc Nga và Lý thị tự đi nói chuyện với nhau.
Tại sao Tào Ngọc Nga không như ý, Tào Ngọc Di đại khái cũng có thể đoán được, chỉ có điều với thân phận bây giờ của mình cũng khó mà nói cái gì.
Hôm nay thân thể Chu thị có chút không tốt, đã báo với Đại phu nhân, miễn quy củ hôm nay, sáng sớm sau khi thỉnh an xong liền trở về viện.
Vừa rồi Tào Ngọc Di từ ở chỗ của Vu ma ma trở lại, đã đi vòng qua thăm Chu thị một lần, chờ lúc trở về phòng, nhớ tới chuyện của Tào Ngọc Nga, dưới chân dừng lại, lại rẽ đến viện của Chu thị.
"Di nương, đã đỡ hơn chút nào chưa ạ?" Tào Ngọc Di nhẹ giọng hỏi.
"Tỷ nhi ngoan của ta, lúc này mới hơn nửa canh giờ thôi, không phải vừa rồi con đã hỏi sao......" Chu thị cười lên nói.
Tào Ngọc Di cũng nở nụ cười, giật mình thì ra trong lòng mình lo lắng cho Chu thị đến như thế sao......
Thân thể Chu thị luôn khỏe mạnh, mấy năm nay gần như ngay cái bệnh nhỏ cũng không có, lần này tuy nói là nhiễm chút lạnh, nhưng lại làm cho lòng người lo lắng.
Tào Ngọc Di cùng Chu thị nói đùa mấy câu, dẫn đầu đề câu chuyện tới trên người Tào Ngọc Nga.
"Nhìn sắc mặt Đại tỷ tỷ rất là không tốt, chẳng lẽ là thân thể khó chịu?" Tào Ngọc Di thấp giọng hỏi.
"Sợ là cuộc sống trôi qua khổ sở thôi......" Chu thị khẽ cười một cái lên tiếng.
"Đại tỷ tỷ thật đúng là nghĩ không thoáng, cho dù cay đắng đi nữa cũng vẫn phải tiếp tục, chẳng lẽ nghĩ tới nó thì nó sẽ không trôi qua sao!" Tào Ngọc Di cố ý cảm khái một câu.
Chu thị nhìn dáng vẻ chững chạc của Tào Ngọc Di, không nhịn được ôm Tào Ngọc Di vào trong ngực, "Tỷ nhi ngoan, con còn nhỏ, những chuyện này con ít suy nghĩ tới đi!"
"Tam tỷ tỷ sợ là đã hoàn toàn thù hận con rồi, cũng có thể sẽ không giống như với Đại tỷ tỷ vậy......" Tào Ngọc Di thầm thì ở bên tai Chu thị.
Chu thị như có điều suy nghĩ đáp lại, cùng Tào Ngọc Di câu có câu không tiếp nối....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook