Cuộc Sống Hôn Nhân Của Người Sói Và Con Người
-
C10: Em ăn gì thì anh ăn đó
“Chị còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không chịu xin lỗi Bon đi.”
Candy Thi nhìn chị ta nói đầy nghiêm túc.
“Chị..chị xin lỗi nó sao?”
Đừng nói thế chứ, việc này quá vô lý rồi. Chị ta còn chưa làm gì sai mà phải xin lỗi tên em trai giả tạo đó ư! Logic ở đâu vậy?
Chị ta cố chấp nói:
“Muốn chị xin lỗi nó, đừng có mơ.”
Biết Candy Thi bảo vệ mình, Bon Mars được nước lấn tới. Anh khóc to hơn nữa.
“Hu hu hu…Vợ!”
Tiếng khóc chói tay của Bon Mars làm cô phải bịt tai lại, nhíu mày nhìn qua Song Jun cũng đang bịt tai lại giống mình. Cuối cùng Song Jun cũng không chịu được mà xin lỗi Bon Mars trong sự miễn cưỡng.
“Chị xin lỗi được chưa.”
“Được rồi.”
Bon Mars đắc ý nhìn chị gái, anh buông Candy Thi ra thái độ thay đổi ba trăm sáu mươi độ.
…...
“Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu trồng rau quả trước. Thường thì người sói hai người thích ăn rau quả gì nhất?”
“Chị muốn ăn…nhưng chị không biết tên của chúng.”
Song Jun hớn hở nói nhưng lại không nghĩ ra được cái tên nào cả.
“Em ăn gì thì anh ăn đó.”
“Vậy thì trồng cà rốt trước ha.”
Hai mắt Song Jun lấp lánh nói:
“Ừm ừm, chị thích vị cà rốt.”
Bon Mars thì bày tỏ thái độ ngược lại.
“Cà rốt là món ưa thích của thỏ, anh sẽ không ăn đồ của con thỏ.”
“Bắp cải được không? Vừa ăn sống vừa ăn chín.”
“Chị muốn ăn quá Candy.”
Bon Mars lắc đầu.
“Bắp cải nhạt nhẽo, vị của nó còn thua cả nước.”
“Vậy anh ăn tỏi không? Hành lá, hành tây, ớt, gừng, xả…mấy cái đó đảm bảo có mùi vị luôn.”
Candy Thi liếc nhìn anh.
Vừa rồi còn mạnh miệng nói cô ăn gì thì ăn theo. Vậy mà nói ra một hai cái tên đã chê lên chê xuống. Tên này muốn chọc tức cô đây mà. Nghe là bực cái mình. Hừm!
Thấy vợ tức giận, Bon Mars liền xuống nước nhận lỗi. Anh không thể vì một miếng ăn mà để tình cảm vợ chồng rạn nứt được.
“Đừng giận mà vợ, em muốn trồng cái gì cũng được anh không ý kiến nữa.”
“Hức, cho chừa! Ở đó mà gây sự hả thằng nhóc.”
Song Jun đứng khoanh tay trước ngực, đắc ý nói.
“Đây không phải chuyện của chị.”
Bon Mars định sấn tới đấu khẩu với chị gái nhưng Candy Thi nắm áo anh lại. Có vẻ như cô đã quá mệt mỏi với hai chị em nhà sói này.
“Anh không có đi đâu cả. Từ giờ cho đến chiều anh phải làm hết công việc ở đây mới được phép rời đi.”
”Cái gì? Em nói thật hả vợ!”
“Nhìn mặt em có đùa không?”
“Ha ha ha…chị cười vào mặt em đó Bon.”
Không để chị ta cười được lâu, Candy Thi chỉ tay về phía Song Jun nói:
“Cả chị nữa, hai người cùng làm. Nếu không tối nay đừng hòng được ăn.”
“Hả? Chị cũng phải làm nữa sao?”
Bon Mars liền đáp trả chị gái bằng một nụ cười điểu.
“Ha ha ha…em ăn chén chị cũng không thể ăn tô được.”
“Thằng em khốn nạn! Chị sẽ phục thù. Hừm!”
Chị ta tức giận dậm chân xuống đất.
…..
Candy Thi ngồi trong bóng râm gấp cuốn sách y mình vừa mới đọc xong. Cô ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đã là lúc hoàng hôn. Rồi nhìn sang Bon Mars và Song Jun đang chăm chỉ làm việc. Candy Thi khẽ cười.
Hai chị em nhà này tuy lúc nào cũng cãi nhau nhưng khi tập trung vào việc gì đó thì rất nghiêm túc nha. Đúng là ngưỡng mộ tình cảm của bọn họ mà.
Cô cầm cuốn sách đi đến chỗ Bon Mars và Song Jun.
“Chị Song Jun và anh dừng tay đi. Hôm nay vất vả rồi, hai người có thể trở về nhà.”
“Về nhà!!”
Song Jun đang trồng khoai tây vội buông bỏ xuống, chị ta mừng rỡ đứng dậy cởi bỏ lớp áo làm việc của mình ra. Gương mặt không che giấu được sự vui sướng nói với Candy Thi.
“Vậy chị về trước nha, tạm biệt hai đứa.”
Còn không đợi cô trả lời, Song Jun đã chạy mất. Có lẽ là vì sợ cô lại đổi ý thì chị ta không thể trở về nhà được nên vừa có cơ hội liền rời đi. Candy Thi chỉ có thể lắc đầu mỉm cười.
“Mệt quá! Sáng mai chắc anh không dậy nổi nữa.”
Bon Mars đứng dậy tháo lớp áo ra, trên trán vẫn còn lấm tấm mồ hôi. Cô đứng bên cạnh nhìn anh lao động vất vả liền lấy chiếc khăn tay trong túi áo ra lau giúp anh.
“Xem anh kìa, chắc mệt lắm hả.”
Được vợ quan tâm, Bon Mars cảm động đến nổi quên cả mệt nhọc. Anh nắm lấy bàn tay đang lau mồ hôi giúp mình giơ lên trước mặt, yêu thương đặt lên làn da mịn màng đó một nụ hôn. Ánh mắt trìu mến nhìn cô.
“Cảm ơn vợ, hình thấy em anh không thấy mệt nữa.”
Candy Thi cũng đáp lại anh bằng một nụ cười hạnh phúc.
“Không mệt nữa vậy chúng ta tiếp tục nha.”
“Hả?!”
Bon Mars há hốc mồm nhìn cô, anh có hơi bất ngờ. Nhưng cô lại khẽ cười nói:
“Thì anh đã hứa sẽ giúp em bào chế thuốc còn gì. Bây giờ chúng ta sẽ đến đó, em vẫn còn một số loại thuốc vẫn chưa bào chế xong đang cần sự giúp đỡ của anh đây.”
“Ngay bây giờ sao? Không về cung điện trước hả?”
“Qua đó trước rồi về sau, vẫn còn sớm để trở về.”
Không nói thêm nhiều lời với Bon Mars, cô trực tiếp nắm lấy cổ áo anh mà kéo đi. Bon Mars cũng không phản kháng mà đi theo sau. Nhưng đi được một lúc thì anh lại nói với Candy Thi.
“Anh có phải là chó đâu, anh có thể tự đi được Candy.”
“Sói và chó chẳng phải có họ hàng với nhau sao. Cùng lắm thì anh tiến hóa hơn một chút.”
“Vậy lúc này em đang xem anh là chó hả?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook