Lúc Ninh Ý đẩy cửa đi vào phòng yến hội, ngẩng đầu ưỡn ngực.Khiến ánh mắt mọi người đều không tự giác tập trung qua ——Giờ phút này trên người Ninh Ý không còn loại khí chất lạnh lùng, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, có sức hấp dẫn tự nhiên, dáng đi đường của cô rất ngay thẳng, khiến cho người ta không tự chủ mà chú ý tới, hóa ra thân hình của cô lại cao gầy, eo thon, chân dài đến như vậy…Tuy nhiên ở trong hào môn, chỉ có bề ngoài thôi là vô dụng.Bàn dài trong phòng yến hội đã ngồi được bảy tám phần, trong giới hào môn phân biệt đẳng cấp rất rõ ràng, gia thế, vị trí, tất cả đều đã có một thứ hạng nhất định ở trong lòng.Mà thứ tự xếp hạng của Ninh Ý không thể nghi ngờ chính là tầng dưới chót.Cô hỏi Cô Thành ở trong đầu: “Ông xã, anh nói xem tôi nên ngồi ở chỗ nào?”Cô Thành đã rất quen thuộc với những loại trường hợp như thế này, đáy lòng hắn cũng bắt đầu nổi lên ác ý, lạnh lùng đề nghị: “Cô cứ ngồi ở vị trí gần chủ tọa nhất.”Ninh Ý lập tức vỗ tay tán thành: “Tôi cũng nghĩ như vậy.”Đó là nơi gần các món chính nhất.Cô Thành cười nhạo cực kì lạnh bạc.Ninh Ý vừa ngồi xuống, ánh mắt ở đây quả nhiên càng thêm tập trung về phía cô, người đàn ông đối diện nhìn Ninh Ý một lượt từ trên xuống dưới: "Đi xuống phía sau đi, cô ngồi ở đây mà không thấy xấu hổ sao?”Đinh Tư Nguyệt nghe câu này thì vội vàng đi lên nhẹ nhàng giải vây: “Thực xin lỗi Cô tiên sinh, em gái của tôi chưa từng tham gia loại yến hội này, cho nên không hiểu quy củ, tôi sẽ dẫn cô ấy đến ngồi ở vị trí khác—— "Hành động của cô ta đã thu hút sự chú ý của những người xung quanh.Nếu là nguyên chủ, lúc này nhất định đã xám xịt đứng lên, nhưng mà Ninh Ý lại không có chút hoang mang nào, đôi mắt gợi lên một hình cung xinh đẹp."Như thế nào?" Cô tỏ ra bản thân rất thoải mái, nói: “Vợ của Cô Thành lại không được ngồi ở đây?”Phòng yến hồi lập tức yên tĩnh.Sắc mặt Đinh Tư Nguyệt trở nên cứng đờ, mà Cô Chí Tùng vừa mới nói chuyện cũng bỗng nhiên nghẹn lời.Bọn họ có thể tùy ý khi dễ một người quê mùa từ dưới nông thôn lên như Ninh Ý, nhưng nếu mang theo tên Cô Thành, vậy ai còn dám đây?Đây là Cô gia, không ai có thể dám phản bác những lời này, cho dù hiện tại người đàn ông kia vẫn đang hôn mê bất tỉnh, nhưng tên của hắn chính là quỷ củ.Ninh Ý không cảm thấy có chút xấu hổ nào khi mượn thế của lão đại, lại còn không có đạo đức cảm thấy tội lỗi.Hì hì.


Cô vui vẻ mới là quan trọng nhất ^-^Mà xa xa, khi Tống Lam chứng kiến một màn này, trong mắt cũng lộ ra vài phần tán thưởng, đúng vậy, vợ của Cô Thành, con dâu của Cô gia bọn họ, vốn nên mạnh mẽ như vậy!Tống Lam ngồi trên ghế chủ tỏa phát biểu đơn giản vài lời, cảm ơn mọi người đã quan tâm tới Cô Thành, nhưng lại không đề cập đến tình huống cụ thể của Cô Thành.Sau đó, bước tiệc chính thức bắt đầu.Bữa tiệc có hai loại thức ăn, Trung và Tây, món ăn tinh xảo, mùi hương xông vào mũi.

Ninh Ý phát hiện ngồi ở vị trí này quả thực không thể thuận tiện hơn, nhanh tay, nhanh mắt, dễ dàng gắp được thức ăn.Vì đề tri ân báo đáp Cô Thành, cô còn cố ý bắt chuyện với hắn: “Ông xã, anh không ăn được, vậy để tôi đến giới thiệu từng món cho anh nhé ^3^”Cô Thành: ".

.


."“Hiện tại trước mặt là gan ngỗng áp chảo, một lần tôi ăn mười cái.”Cô Thành vô cùng thờ ơ, nhưng cũng không lên tiếng cắt ngang.Mà bạn thân ngồi bên Đinh Tư Nguyệt lại cắn răng, nói: “Cô ta liền yên tâm thoải mái ngồi ở đó ăn? Da mặt thật dày.”Sắc mặt của Đinh Tư Nguyệt cũng không tốt, nhưng qua vài giây, cô ta liền thần bí cười một tiếng.Tính cách của Ninh Ý có sự biến hóa lớn như vậy, chỉ có một loại giải thích —— nhất định là vì cô ngược đãi Cô đại thiếu, khiến mình có cảm gác đứng trên đầu người khác! Bằng không sao cô lại bình tĩnh thong dong như vậy?Xem ra cô ta phải nhanh chóng tìm kiếm cơ hội đến thăm hỏi, Cô đại thiếu trong bóng tối còn đang chờ mình đến giải cứu đây!Vì thế Đinh Tư Nguyệt ưu nhã đứng dậy, giơ ly rượu lên: "Dì Tống Lam, con muốn mượn một chút cơ hội hôm nay để mời tất cả mọi người, tuần sau đến Đinh gia tham gia tiệc nghênh đón con trở về nhà.”Mọi người đang ngồi ở đây đều vô cùng hâm mộ.“Oa, không hổ là thiên kim Đinh gia nâng trong lòng bàn tay ~"“Người nhà thật cưng chiều cô đấy, Nguyệt Nguyệt!”Đinh Tư Nguyệt nhìn về phía Ninh Ý đang cúi đầu ăn thứ gì đó, rồi nhẹ nhàng thở dài: "Mọi người cũng biết, tôi đã chiếm dụng thân phận của em gái suốt nhiều năm như vậy, khiến cho trong lòng cảm thấy vô cùng hổ thẹn, cũng rất lo lắng.


Cho nên Tiểu Ý, em…em sẽ đến tham gia chứ?”Bình thường mà nói không có thiên kim giả nào nguyện ý thừa nhận bản thân tu hú chiếm tổ chim khác, nhưng Đinh Tư Nguyệt lại không giống như vậy, tuy rằng cô ta là thiên kim giả, nhưng có người nhà chân chính lại càng trâu bò hơn, cho nên cô ta có thể thản nhiên nói ra, thậm chí còn có loại cảm giác ưu việt.Ninh Ý bớt chút thời gian nhìn về phía cô ta.Lời này của Đinh Tư Nguyệt đúng là từng câu từng chữ giẫm lên điểm đau của nguyên chủ —— Nói muốn đi, nhưng lúc cô được đón về Ninh gia, đừng nói tiệc hoan nghênh, cha mẹ ruột cũng không nói với cô mấy câu, để cho cô làm sao nhìn thấy bộ dáng Đinh Tư Nguyệt được cưng chiều ở nhà mới? Còn nếu nói không đi, đó chính là trong lòng có oán hận không đủ đại khí, Đinh Tư Nguyệt cũng đã chủ động lấy lòng cô còn không biết điều.Trách không được trong cốt truyện, nguyên chủ tâm lý vặn vẹo đến mức móc ra một cái lỗ trên khăn trải bàn dưới bàn ăn..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương