Hô hấp nặng nề của đối phương cùng lồng ngực phập phồng kịch liệt làm cho Bùi Tần Tần nhạy bén dừng lại.

Làm thế nào cô đột nhiên cảm thấy - anh chàng này rất nguy hiểm.

Cô giấu cảnh giác trong lòng, làm bộ cái gì cũng không biết nhìn về phía Từ Tiến.

Từ Tiến xoay người đưa lưng về phía Bùi Tần Tần ngồi xổm xuống, đồng tử dần dần đục ngầu thống khổ nhìn chăm chú đồng bạn hôn mê bất tỉnh, má vừa co rút, hai hàm răng đang chậm rãi trở nên dài hơn nhọn, cảm giác đói khát không ngừng kêu gào như nước lũ tàn phá ý chí của anh ta.

Không được, không thể!Anh ta gắt gao che miệng lại.

Mà Bùi Tần Tần có thị lực cực tốt, trơ mắt nhìn mấy mạch màu đen từ dưới cổ áo kéo dài đến cổ anh ta cho đến da đầu —— cô tại chỗ nứt ra a! Đại não còn chưa nghĩ ra đối sách, Từ Tiến liền quay đầu lại nhìn chằm chằm cô.


Tất cả là vì máu của cô!Bùi Tần Tần bị nhìn chằm chằm đến tim run lên: "! ” Ách đừng lại đây, đừng lại đây, vừa rồi tôi mới đánh rắm, huynh đệ tôi nói cho anh biết, mặc kệ làm người làm tang thi cũng không thể không kiêng ăn.

Thật sự, anh tin tôi đi, bây giờ anh là tang thi, anh cứ đi ăn đồng loại mới có thể phát triển khỏe mạnh —— A Anh trai cứu mạng!!Anh ta căn bản là không chịu đựng được! Tên khốn này đã lừa dối chúng ta!Bùi Tần Tần rất muốn tại chỗ giả chết, nhưng Từ Tiến cũng không cho cô cơ hội này.

Dưới ánh mắt chăm chú của anh ta, Bùi Tần Tần chỉ có thể mở to hai mắt nhìn anh ta một bên biến thành quái vật một bên đi về phía mình.

Xong rồi, cô cảm thấy Từ Tiến vẫn còn một tia nhân tính.

Nếu cô ngất xỉu như Tô Địch Phạm Hưởng Tuế, cô có khả năng nhặt được một mạng nhỏ vì không ai phát hiện ra thân phận của anh ta.

Nhưng hiện tại cô ngất xỉu, những thứ nên nhìn thấy không nên nhìn thấy đều nhìn thấy, Từ Tiến kia bất kể là chiến thắng virus hay là triệt để biến thành quái vật đều sẽ lựa chọn giết chết cô.

Cái trước có thể chỉ giết không ăn, cái sau là vừa giết vừa ăn!Dù sao cô cũng sẽ chết!Bùi Tần Tần tinh thần căng thẳng nhìn Từ Tiến hai hàm răng trên dưới dài ra, phát hiện trong cỏ có tang thi theo bản năng nhắc nhở: "Phạm Hưởng Tuế bọn họ có nguy hiểm!"Dứt lời, Từ Tiến đang dị biến đột nhiên xoay người, thấy thật sự có tang thi tiếp cận đám người Phạm Hưởng Tuế lập tức không chút do dự nhào tới!Máu theo khối thịt bay tán loạn, tang thi có ý đồ công kích Phạm Hưởng Tuế và Tô Địch đều bị móng vuốt sắc bén của Từ Tiến xé thành hai nửa, con còn lại bị anh ta cắn đứt cổ.

Cái cắn hợp lực này —— làm cho sau gáy Bùi Tần Tần từng trận phát lạnh.

Càng ngày càng nhiều tang thi từ phía sau bụi cỏ xuất hiện, Từ Tiến gắt gao canh giữ bên cạnh Phạm Hưởng Tuế cùng Tô Địch đe dọa tang thi chung quanh, dám tới gần đều bị một móng vuốt của anh ta xé thành hai nửa, hoặc là đầu lưỡi xoắn đứt cổ!Bùi Tần Tần lần này thật sự muốn nằm sấp trên mặt đất giả chết, trước khi giả chết còn không quên dùng một lọ nước hoa nhỏ mang theo bên người rắc trên vết thương cùng vết máu che đậy mùi máu tươi.

Nhưng tang thi đã không chỉ dựa vào mũi bắt con mồi, bọn chúng còn có mắt có thể dùng.

Tang thi không có chỉ số thông minh chỉ biết xông về phía trước đều bị Từ Tiến giết chết dưới chân, còn lại mấy con hơi có chút chỉ số thông minh, biết mình đánh không lại Từ Tiến, rất nhanh liền đem ánh mắt đặt ở trên người Bùi Tần Tần.

Đây cũng là một miếng thịt, phải không?- Cứu mạngBùi Tần Tần dưới ánh mắt chăm chú của tang thi như có gai ở sau lưng, chúng nó thăm dò đi về phía cô, vừa đi vừa hướng Từ Tiến phát ra tiếng gào thét thấp, tựa như đang hỏi ý kiến của anh ta.


Trên mặt Từ Tiến dữ tợn không có bất kỳ phản ứng gì.

Cho nên, tang thi cao cấp bước tới gần Bùi Tần Tần, dần dần từ chần chờ đến bước đi như bay!Chúng nó tranh nhau nhào về phía Bùi Tần Tần, tang thi gần trong gang tấc gào thét cùng mùi tanh mục làm cho Bùi Tần Tần sợ hãi cảm xúc đạt tới đỉnh điểm!Cô nhắm chặt mắt hô to: "Không được!"Trong phút chốc, cỏ cây bốn phía nhanh chóng sinh trưởng, tập thể hò hét "Không được!" “Không được!" Đem cành cây ném về phía Bùi Tần Tần, trước khi cây cối bao bọc cô, chính là vũ khí của Tần Xuyên vẫn nhanh hơn.

Mũi đao lạnh thấu xương lóe ra sự sắc bén từ ngoài mấy chục mét bay tới, xuyên thủng không khí cực nhanh xoay tròn, trong nháy mắt mang đi tang thi chung quanh Bùi Tần Tần, ngay cả cỏ cây cành lá kéo dài tới cũng bị chém đứt.

Tần Xuyên di chuyển tức thời chạy tới tiếp được chuôi đao rơi xuống, đỡ Bùi Tần Tần dậy phát hiện cô đã hôn mê.

Sắc mặt anh lạnh lùng quét mắt chung quanh, thấy cỏ cây bốn phía còn đang sinh trưởng hơn hẳn bình thường, lập tức ôm cô rời khỏi nơi này.

Năng lực người dị năng một khi không khống chế được, vật chất bị khống chế sẽ hấp thu năng lực của người dị năng tăng trưởng vô hạn, cho đến khi người dị năng bị tử vong mới thôi.

Cho nên Bùi Tần Tần phải lập tức rời khỏi khu vực có dị năng của cô bao trùm.

Tần Xuyên ôm Bùi Tần Tần đi quá nhanh, không cẩn thận bị thứ gì đó dưới chân không đáng chú ý vấp phải lảo đảo.


Một gốc rau muống cao chưa đầy nửa mét đang vung lá của nó hướng về phía bắp chân Tần Xuyên trọng quyền xuất kích![Buông chủ nhân của ta ra!][Đại bại hoại! ][Ngươi là đại bại hoại!]Tần Xuyên cúi đầu nhìn lướt qua nó, nhận ra đây là rau mà Bùi Tiểu Tần trồng, nhưng nó không tiếp nhận Bùi Tần Tần nên bỏ chạy, cho nên —— Anh nhấc chân giẫm ngã nó, nghênh ngang rời đi.

*嘤 (phiên âm ying): âm thanh ríu rítChu Hành lái xe bán tải không biết tìm ở đâu ra ở phía sau đuổi theo, mở cửa phụ lái cho Tần Xuyên lên xe, ngồi sau là Tô Địch cùng Phạm Hưởng Tuế đang nằm.

Tần Xuyên không có thời gian, ôm Bùi Tần Tần liền đi lên.

Anh đặt tay lên sườn mặt Bùi Tần Tần, để cho cô dựa vào lồng ngực của mình, không để cho cô xóc nảy, đồng thời thời khắc kiểm tra động mạch cổ của cô.

Bởi vì mạch của cô đang suy yếu, sức sống của cô đang tiếp tục mất đi.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương