Khương Minh Chi ôm eo Lộ Khiêm, cố tình đem âm cuối "lão công" kéo dài một cách bất thường.Cảm nhận sống lưng người đàn ông cứng đờ, cô khẽ cười mà buông cánh tay ra.

Sau khi nghe được thanh âm, Lộ Khiêm xoay người lại, nhìn thấy trước mặt một cô gái khoác trên mình bộ váy ngủ vàng nhạt, tóc đen xõa tung.

Cô không trang điểm, làn da trắng sứ như phát sáng dưới ánh đèn, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đôi môi đỏ mọng cùng đôi mắt hồ ly, đường nét khuôn mặt phá lệ gãi đúng chỗ ngứa của người đàn ông. Cả người trừ bỏ quần áo, cùng tấm poster trên trung tâm thương mại không khác nhau là mấy.

Khương Minh Chi cười cười nhìn Lộ Khiêm, kết thúc trò chơi đột ngột xuất hiện từ đằng sau gọi chồng, sau đó xoay người, lười nhác mang đôi dép lê đi vào phòng ngủ.

Lộ Khiêm một mình đi vào phòng để quần áo, nửa năm không vào, đồ ngủ của anh đã được xếp để trong ngăn tủ, bên cạnh hẳn là chiếc váy của người phụ nữ lúc nãy.

Lộ Khiêm mang một bộ đồ ngủ đi vào phòng tắm, trong không khí vẫn còn nồng đậm hương thơm cô đốt lúc nãy.

Phòng tắm truyền ra tiếng nước ào ào.

Trong phòng ngủ, Khương Minh Chi, người mới chơi trò lão công ngồi xếp bằng trên giường, mắt hướng về phía phòng tắm.

Tại sao Lộ Khiêm lại tới đây?

Sao đêm nay Lộ Khiêm không báo trước lại đến rồi?

À không, từ trước đến giờ có khi nào hắn báo trước với mình đâu.

Rốt cuộc anh ta về nhà chính mình thì cần gì phải báo?

Khương Minh Chi lặng lẽ nhai nuốt hai từ "về nhà" đột nhiên bật ra trong đầu, sau đó tức giận vỗ trán.



Nửa năm trôi mau khiến cô quên mất, kết quả đêm nay Lộ Khiêm xuất hiện kịp thời nhắc nhở cô một sự thật...

Cô đã kết hôn và có một người chồng.

Mặc dù mối quan hệ hôn nhân này vẫn chưa được luật hôn nhân nước ta chính thức công nhận, nhưng ở Las Vegas hai người đã làm thủ tục kết hôn, cô đã đeo khăn voan và trả lời "Yes, i do" trước mặt cha xứ.

Khương Minh Chi giờ hồi tưởng lại đoạn kí ức đó cảm thấy thật hoang đường đến không chân thực. Cô dùng 200 đô la tặng cho một linh mục trong một thánh đường nhỏ để làm lễ, mặc áo thun quần jean, dùng kẹp kẹp cái khăn mới mượn vào đầu liền trở thành cô dâu, bên cạnh là người đàn ông mới quen được ba ngày.

Hơn nữa trong ba ngày đó, căn bản hai người chỉ ở trên giường khách sạn, giao tiếp bằng lời rất ít, đến cuối cùng không biết ai lên tiếng: "Chúng ta kết hôn không?"

Las Vegas là thành phố ăn chơi giải trí nổi tiếng, nơi đây ngợp trong vàng son của những sòng bạc sa đọa mà dụ hoặc, những khách sạn cao cấp, trung tâm mua sắm xa hoa đếm không xuể, là thành phố hưởng thụ của thế giới, đồng thời cùng là "thành phố kết hôn".

Có người nói ở Las Vegas, không gì dễ dàng hơn việc kết hôn.

Mỗi năm có hàng nghìn cặp đôi du lịch lựa chọn ở đây đăng kí kết hôn. Ngoài chỗ đăng kí kết hôn ở Las Vegas, có đủ loại kiểu dáng quảng cáo lễ đường, thấp nhất chỉ cần mấy chục đô la là có thể thuê một nhà thờ nhỏ. Đăng kí giấy kết hôn xong, đến nhà thờ tuyên thệ lời thề trước mặt cha xứ là mối quan hệ hôn nhân của bạn đã được thiết lập hoàn toàn hợp pháp.

Khương Minh Chi nhớ lại tai nạn nhỏ đầu tiên với người đàn ông này, là khi hai người làm thủ tục kết hôn, cô phát hiện ra hộ chiếu của anh khác với màu với hộ chiếu của cô.

Hộ chiếu của anh màu xanh, từ Hồng Kông.

Chẳng qua màu sắc không giống không phải là lí do để rút lui. Hai chiếc hộ chiếu một đỏ một xanh được chồng lên nhau giao cho nhân viên. Cô từ tờ giấy điền mẫu đăng kí mới biết được tên người đàn ông: Lộ Khiêm.

Người đàn ông khi đó mới xem qua tên cô, đăng kí xong ra ngoài lần đầu tiên anh gọi cô: "Khương tiểu thư."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương