Editor: Wave Literature

Dưới sự uy hiếp của ba người bọn họ, Cố Vi Vi đành phải gia nhập tiểu đội lật đổ Phó Hàn Tranh.

Chức vụ: Nằm vùng.

Khi trở lại nhà trọ, cô liền nhận được tin nhắn nhóm trên Weixin.

Phó Thời Dịch: [Cố lên, tổ chức là hậu thuẫn kiên cố của cô!]

Cố Vi Vi cất điện thoại di động đi, vào nhà trọ.

Phó Hàn Tranh đã tan làm về nhà từ sớm, thấy cô về muộn liền có chút không vui.

"Không phải đã quay xong quảng cáo từ sớm rồi sao, sao em lại về muộn như vậy?"

Anh đã cố tình bàn giao công việc ở công ty sớm để về nhà cùng cô, vậy mà cô còn về muộn hơn anh.

Cố Vi Vi thấy cà vạt mà hôm nay anh dùng chính là cái mà cô tặng, liền chăm chú nhìn thêm một lát rồi mới trả lời câu hỏi của anh.

"Tôi bàn bạc chút chuyện thử vai với quản lý."

Nhưng nhìn người đàn ông soái khí ngời ngời đang ngồi trên sô pha kia, cô thật sự không nghĩ ra phải ra tay với anh như thế nào.

Phó Hàn Tranh thấy Cố Vi Vi nhìn mình chằm chằm tới mức phát ngốc rồi, liền nghiêng đầu hỏi cô.

"Nghĩ gì vậy?"

"Không có gì."

Cô chỉ đang nghĩ, phải làm thế nào mới có thể… phá hủy anh, dày vò anh, đùa giỡn anh đây.

Phó Hàn Tranh giơ tay ra nói, "Lại đây ngồi đi."

Cố Vi Vi ngồi xuống bên cạnh anh, nhớ tới hậu quả sau những lần tự tìm đường chết của mấy người Phó Thời Khâm, liền hỏi.

"Phó Hàn Tranh, nếu tôi bắt nạt anh, liệu anh có ngược đãi tôi không?"

Phó Hàn Tranh hơi nhíu mày, trên mặt xuất hiện mấy phần ý cười ám muội mà nhìn cô.

"Em muốn… bắt nạt tôi như thế nào?"

"…"

Xì!

Ánh mắt này của anh, khiến cô có cảm giác không thể bắt nạt anh được.

"Tôi chỉ nói là, lỡ như tôi làm chuyện gì có lỗi với anh…"

Ý cười trên mặt Phó Hàn Tranh biến mất, "Em muốn ngoại tình sao?"

"Làm gì có ai để tôi ngoại tình chứ, tôi chỉ muốn nói nếu tôi làm chuyện gì đó khiến anh không vui, liệu anh có tức giận đến mức ngược đãi tôi như cách mà anh ngược đãi em trai anh không?" Cố Vi Vi giải thích rõ ràng suy nghĩ của mình.

"Sẽ không." Phó Hàn Tranh mỉm cười đầy ẩn ý.

Chuyện có thể khiến anh không vui, cũng chỉ có chuyện cô có quan hệ ám muội với người đàn ông khác mà thôi.

Đương nhiên là, anh sẽ không để chuyện như vậy có cơ hội xảy ra.

Nếu thật sự có xảy ra, cùng lắm thì anh thực thi kế hoạch kết hôn sinh con sớm là được.

Cố Vi Vi gượng cười, hoàn toàn không thể ra tay nổi, phải làm sao bây giờ?

Phó Hàn Tranh buông cô ra, giục.

"Đi rửa tay đi, chúng ta ăn cơm."

Cố Vi Vi vội vàng đi rửa tay, cùng anh ăn tối, trên bàn vẫn có bát canh bồi bổ cho Phó Hàn Tranh như thường lệ.

Ăn cơm tối xong, Phó Hàn Tranh gọi cô vào phòng làm việc, cùng anh xử lý công việc như hàng ngày, cô tiếp tục xem sách của mình, hai người không quấy rầy nhau.

Sau khi Phó Hàn Tranh xử lý công việc xong, lại thực hiện một cuộc gọi video qua máy tính.

Nhưng, lần này không phải vì chuyện công, mà là báo cáo từ gián điệp nước ngoài.

"Phó tiên sinh, theo sự phân phó của ngài chúng tôi đã điều tra tin tức kia, năm đó Carman Dorrance thật sự từng có quan hệ tình cảm với một cô gái Trung Quốc, cũng sinh ra một cô con gái tên là Vivian Dorrance, nhưng tin tức nói khi đứa bé kia được một tuổi thì đã bị kẻ thù của Carman Dorrance ám sát, đã chết cùng mẹ rồi, thế nhưng hiện tại lại có thể khẳng định rằng, Cố Vi Vi mà Cố gia nhận nuôi chính là Vivian Dorrance…"

Cố Vi Vi không nhịn được mà nghe ngóng báo cáo của người nước ngoài kia, hàng lông mi rũ xuống che giấu tâm tư phức tạp trong đáy mắt.

Khi cô ở Cố gia, bọn họ nói với cô rằng, mẹ cô qua đời vì bệnh nặng, lại là người quen của mẹ Cố, cho nên cô được đưa về nuôi dưỡng ở Cố gia.

Cô biết như vậy liền dựa vào di vật mà mẹ để lại, nghĩ mọi biện pháp để đi tìm bà, nhưng đến tận lúc chết vẫn không tìm được.

Phó Hàn Tranh không phát hiện ra hành động kỳ lạ của cô, hỏi tên gián điệp kia.

"Đã điều tra được chuyện cô ta mất tích chưa, có đầu mối gì không?"

"Nửa năm trước cô ta bị ám sát, được Cố Tư Đình đưa về, sau đó thì không hề lộ diện, sau đó có tin tức cô ta ở bệnh viện Sao Paulo, mấy hôm nay chúng tôi cũng đã tới bệnh viện điều tra rồi, cũng không tìm được Cố Vi Vi…"

Phó Hàn Tranh trầm mặt xuống, "Vậy còn người của Nguyên gia thì sao?"

"Bọn họ không còn ở nước A nữa, không biết có phải bây giờ đã trở về gia tộc Dorrance rồi hay là tới nơi nào khác."

Sắc mặt Phó Hàn Tranh trở nên nghiêm trọng, anh im lặng một lát rồi phân phó.

"Tiếp tục tìm, nhất định phải tìm ra bọn họ trước Cố Tư Đình."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương