Translator: Wave Literature

Editor: Wave Literature

Màn đêm buông xuống, ngoại thành Tây Đô.

Trong một trang viên xa hoa sang trọng theo phong cách châu Âu, đặc biệt chói mắt giữa màn đêm đen tối.

Trong một căn phòng, Cố Tư Đình đã ngồi ở đó hơn một tiếng đồng hồ, xem hai đoạn phim đang được lặp lại liên tục trên màn hình máy vi tính.

Hai đoạn phim kia, một là cảnh Cố Vi Vi múa ba-lê ở trường học, một cảnh là cô đang thi đấu dương cầm với Chu Lâm Na.

Quản gia gõ cửa, bước vào phòng hỏi.

"Tiên sinh, Lăng tiểu thư hỏi bữa tối khi nào thì bắt đầu?"

Cố Tư Đình xem thời gian, "Chí Hùng vẫn chưa trở lại sao?"

"Cậu ta vừa mới gọi điện về, đang trên đường."

Có Tư Đĩnh khẽ gật đầu một cái rồi không nói thì thêm nữa, tiếp tục xem hình ảnh trên màn hình.

Quản gia nhìn hắn một lát, "Tiên sinh đang xem cái gì vậy?"

Cố Tư Đình chăm chú quan sát cô gái đang đàn dương cầm, thất vọng thở dài.

"Tôi cũng không biết, rốt cuộc bản thân đang muốn tìm kiếm điều gì ở cô ấy."

Quản gia không hỏi thêm nữa, quay xuống dặn dò nhà bếp chuẩn bị bữa tối.

Nửa tiếng đồng hồ sau, Hắc Điền Chí Hùng đưa người tới, đến thư phòng thông báo.

"Tiên sinh, khách mời đến rồi."

Cố Tư Đình đóng đoạn phim trên máy vi tính lại, đứng dậy rời khỏi thư phòng đi xuống lầu.

Cố Vi Vi bất an ngồi trong phòng khách, khung cảnh quen thuộc khiến cô cảm thấy ngột ngạt và bất an.

Tới khi Cố Tư Đình đã xuống lầu rồi mà cô cũng không nhận ra.

Cố Tư Đình nhã nhặn mỉm cười, nói.

"Mộ tiểu thư, tôi cũng không có ác ý gì cả, chỉ là muốn bày tỏ sự áy náy vì chuyện tối hôm qua mà thôi."

"Cố tiên sinh đã bày tỏ sự áy náy của mình rồi."

Cố Tư Đình: "Nhưng, cô cũng không đem tấm chi phiếu kia đi quy đổi."

Phó Thời Dịch nghe xong, hoảng hốt nhìn sang Cố Vi Vi đang ngồi bên cạnh.

Rốt cuộc là tối hôm qua giữa cô ấy và Cố Tư Đình đã xảy ra chuyện gì vậy?!

Tại sao hắn lại mời cô ấy ăn cơm, lại còn cho cô ấy chi phiếu.

Lúc nãy, cái tên Hắc Điền gì gì đó còn nói cô ấy có thể đầu quân cho Truyền Thông Diệu Thế.

Chuyện quái gì thế, không phải tên họ Cố kia muốn đào chân tường đại ca nhà hắn đấy chứa.

"Chỉ là một chuyện hiểu lầm mà thôi."

Từ vẻ mặt đến ngữ khí của Cố Vi Vi, đều rất bình tĩnh.

Từ khi cô bước chân vào cửa đã phát hiện ra, nơi này không còn chút đồ vật gì liên quan tới cô nữa rồi.

Hơn nữa, tất cả đều được thay thế bằng đồ đạc của Lăng Nghiên.

Những dấu vết cô từng sống ở đây, đều biến mất không một dấu vết.

Dường như, người từng sống ở đây không phải là cô, mà là Lăng Nghiên vậy.

Cô vừa nói xong, Lăng Nghiên mặc một bộ đồ màu trắng từ trên lầu bước xuống, ngồi xuống bên cạnh Cố Tư Đình.

"Mộ tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Quản gia sai người dọn thức ăn lên, đều là món Pháp được chế biến rất tỉ mỉ, mỗi món đều do bếp trưởng Michelin đạt trình độ ba sao đích thân chế biến.

"Lăng tiểu thư nói, tôi rất giống một người bạn tốt tên là Cố Vi Vi của cô, tại sao tôi lại không thấy cô ấy vậy?"

Cố Vi Vi yếu ớt mỉm cười, tâm tư trong lòng đều được che giấu cẩn thận không một sơ hở.

"Cô ấy…" Nụ cười của Lăng Nghiên trở nên cứng nhắc.

"Ăn cơm trước đi đã, để nguội mùi vị sẽ không ngon nữa đâu."

Cố Tư Đình nói xong, cầm dao nĩa lên bắt đầu dùng cơm.

Cố Vi Vi và Phó Thời Dịch liếc mắt nhìn nhau, cũng cầm dao nĩa lên dùng cơm, chỉ muốn xong chuyện nhanh một chút rồi rời khỏi đây.

Cố Tư Đình nâng ly rượu đỏ lên nhấp một ngụm, hỏi.

"Mộ tiểu thư có muốn, đến nước A phát triển hay không?"

"Anh muốn cướp người của tôi, đã hỏi ý tôi chưa?" Phó Thời Dịch giận dữ.

Cố Tư Đình nhíu mày, liếc sang Cố Vi Vi hỏi.

"Bạn trai sao?"

Cố Vi Vi nâng ly rượu lên nhấp một ngụm, không thừa nhận cũng không phủ nhận.

Nếu cô thừa nhận, lúc quay về Phó Hàn Tranh sẽ không vui.

Nếu cô không thừa nhận, Cố Tư Đình sẽ dễ dàng đoán ra, người có thể khiến Phó Thời Dịch sốt ruột như vậy, chắc chắn phải có quan hệ gì đó với Phó Hàn Tranh.

Cố Tư Đình đánh giá hai người một chút, dường như đã nhận định cô là bạn gái của Phó Thời Dịch.

"Mộ tiểu thư đàn dương cầm cũng rất hay đấy."

Cố Vi Vi mím môi, xem ra hắn đã điều tra cô rồi.

Rốt cuộc là hắn muốn làm gì?

Cố Tư Đình nhẹ nhàng lắc ly rượu trên tay, nói.

"Có thể mời Mộ tiểu thư đàn một khúc nhạc tại đây không?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương