Cuộc Đối Đầu Đỉnh Cao Của Tra Công Và Tra Công
-
Quyển 1 - Chương 6
Những lời này Tam thiếu gia thường nghe, không có cảm giác gì. Nhưng có thể thấy quân phiệt luôn luôn kiêu ngạo lại như một cô nương bị dọa khóc, ngược lại không khỏi nổi lên tâm bỡn cợt, nhịn không được nghĩ bỏ đá xuống giếng khi dễ hắn thêm.
– Ngươi mặt sau vẫn là tơ đi? Đợi khai bao, liền thực tủy biết vị. Nếu hoá quỷ mà còn bỏ không nổi tư vị này, cứ việc tới tìm Tam gia ngươi, Tam gia nhất định lại cho ngươi thích một phen!
Khi Lý Hổ hắn ở trong năm tháng quang huy, sở trường luôn là dốc hết đục khoét. Hắn cẩn cẩn dực dực đem phần lớn thu vào đổi hết thành đồng bạc trắng, chôn giấu ở một chỗ bí mật.
Số tiền đó là hắn giữ làm đường lui cho mình, vạn nhất có cái gì bất trắc, là có thể hi vọng Đông Sơn tái khởi, cũng có thể là bảo đảm nửa đời sau.
Bây giờ, vì bảo mệnh, nói không chừng chỉ đành phải nhẫn tâm bỏ đi!
Hai mươi vạn đồng bạc trắng, xác thật là một khoản tiền lớn, hắn cuối cùng trông cậy vào đó là khoản tiền lớn này có thể đả động Tạ Tam.
Bởi vậy lời vừa nói ra, hắn liền thấp thỏm quan sát biểu tình trên mặt Tam thiếu gia.
Ma quỷ kia vẫn là vẻ mặt lãnh đạm, qua nửa ngày, mới nhẹ nhàng bâng quơ nói.
– Tại hạ từng hứa hẹn muốn đem Hổ huynh tiền *** hậu sát. Tạ mỗ lời nói tuy không phải một chữ ngàn vàng, nhưng muốn mua trở về, hai mươi vạn đồng bạc cũng không đủ.
Lý Hổ nhất thời một ngụm máu tươi xông lên cổ họng.
Hắn chậm rì rì nói tiếp.
– Nhiều nhất đủ mua nửa câu nói.
Lý Hổ mở lớn con mắt.
Tam thiếu gia vẻ mặt hòa ái, ngữ điệu dịu dàng, nhưng hàm nghĩa trong đó lại giống như băng sương ngàn năm rét lạnh thấu xương!
– Hổ huynh có thể tự mình chọn, muốn mông hay là muốn mệnh. Nếu nói muốn mông… Để người một súng bắn chết ngươi. Còn nếu nuốn mạng… thì ngoan ngoãn rửa mông để các huynh đệ chơi đến nở hoa, sau khi xong thì phế bỏ con mắt, chuyện này liền coi như hết … Yên tâm, tại hạ sẽ để lại cho Hổ huynh một ít chi phí dưỡng lão.
Nói xong, hắn không có gì đáng kể cười cười.
– Hai mươi vạn đồng bạc, đã đủ mua nhiều như vậy. Có làm cuộc trao đổi này hay không, Hổ huynh tự mình quyết định, tại hạ tuyệt không nài ép.
Nói xong, hắn đối Lý Hổ trên mặt đất giãy dụa dồn sức đứng lên lắc lắc ngón tay.
– Không được trả giá. Ngươi mở miệng một câu trả – giá, giao dịch liền xoá bỏ.
Lý Hổ cả người đều cứng lại, ngừng một chút, hắn đột nhiên nôn ra một ngụm máu tươi!
– Ngươi mặt sau vẫn là tơ đi? Đợi khai bao, liền thực tủy biết vị. Nếu hoá quỷ mà còn bỏ không nổi tư vị này, cứ việc tới tìm Tam gia ngươi, Tam gia nhất định lại cho ngươi thích một phen!
Khi Lý Hổ hắn ở trong năm tháng quang huy, sở trường luôn là dốc hết đục khoét. Hắn cẩn cẩn dực dực đem phần lớn thu vào đổi hết thành đồng bạc trắng, chôn giấu ở một chỗ bí mật.
Số tiền đó là hắn giữ làm đường lui cho mình, vạn nhất có cái gì bất trắc, là có thể hi vọng Đông Sơn tái khởi, cũng có thể là bảo đảm nửa đời sau.
Bây giờ, vì bảo mệnh, nói không chừng chỉ đành phải nhẫn tâm bỏ đi!
Hai mươi vạn đồng bạc trắng, xác thật là một khoản tiền lớn, hắn cuối cùng trông cậy vào đó là khoản tiền lớn này có thể đả động Tạ Tam.
Bởi vậy lời vừa nói ra, hắn liền thấp thỏm quan sát biểu tình trên mặt Tam thiếu gia.
Ma quỷ kia vẫn là vẻ mặt lãnh đạm, qua nửa ngày, mới nhẹ nhàng bâng quơ nói.
– Tại hạ từng hứa hẹn muốn đem Hổ huynh tiền *** hậu sát. Tạ mỗ lời nói tuy không phải một chữ ngàn vàng, nhưng muốn mua trở về, hai mươi vạn đồng bạc cũng không đủ.
Lý Hổ nhất thời một ngụm máu tươi xông lên cổ họng.
Hắn chậm rì rì nói tiếp.
– Nhiều nhất đủ mua nửa câu nói.
Lý Hổ mở lớn con mắt.
Tam thiếu gia vẻ mặt hòa ái, ngữ điệu dịu dàng, nhưng hàm nghĩa trong đó lại giống như băng sương ngàn năm rét lạnh thấu xương!
– Hổ huynh có thể tự mình chọn, muốn mông hay là muốn mệnh. Nếu nói muốn mông… Để người một súng bắn chết ngươi. Còn nếu nuốn mạng… thì ngoan ngoãn rửa mông để các huynh đệ chơi đến nở hoa, sau khi xong thì phế bỏ con mắt, chuyện này liền coi như hết … Yên tâm, tại hạ sẽ để lại cho Hổ huynh một ít chi phí dưỡng lão.
Nói xong, hắn không có gì đáng kể cười cười.
– Hai mươi vạn đồng bạc, đã đủ mua nhiều như vậy. Có làm cuộc trao đổi này hay không, Hổ huynh tự mình quyết định, tại hạ tuyệt không nài ép.
Nói xong, hắn đối Lý Hổ trên mặt đất giãy dụa dồn sức đứng lên lắc lắc ngón tay.
– Không được trả giá. Ngươi mở miệng một câu trả – giá, giao dịch liền xoá bỏ.
Lý Hổ cả người đều cứng lại, ngừng một chút, hắn đột nhiên nôn ra một ngụm máu tươi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook