Cùng quân hoan
Chương 34:


Lúc Giang Tư Tư thức dậy, chân trời vừa xuất hiện một vệt trắng bạc, bình minh dâng lên phía đông, không biết anh trai đã dậy chưa? Thiếu nữ buồn ngủ xoa mắt, mơ màng thầm nghĩ.

Tối qua, tối qua hình như cô mộng xuân.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giang Tư Tư hơi thẹn thùng, tối qua cô mơ thấy cơ thể cô bị một đôi tay nam tính vuốt ve đùa bỡn, ép ngực cô lại, cắm ngón tay vào trong nộn huyệt.

Cô rất muốn thoát khỏi bóng đè, nhưng cơn buồn ngủ lại rất mãnh liệt, cô không ngừng giãy giụa trong giấc mơ, cuối cùng không cảm nhận được gì hết.

“Shh ~”

Lúc Giang Tư Tư nâng cánh tay lên thay quần áo, lớp vải cọ xát với đầu nhũ trước ngực, cô hơi tê và đau. Cô cúi đầu nhìn, hai đầu nhũ đỏ ửng sưng lên, cho chủ nhân nhìn thấy sự mềm mại hồng hào vừa xinh đẹp vừa ngon miệng của chúng nó vào sáng sớm.

Ngón tay kẹp một đầu nhũ sưng đỏ vuốt ve, thiếu nữ tò mò kiểm tra đầu nhũ của mình, vết đỏ ửng trên mặt còn đỏ hơn rặng mây ở chân trời.


Cảm giác kỳ lạ quá, như bị điện giật, cơn sung sướng tê dại làm Giang Tư Tư ngửa đầu, khẽ rên một tiếng. Sau đó cô hoảng sợ bưng kín miệng, sao cô có thể phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng như vậy? Không thể tiếp tục nữa.

Tuy lớp vải bọc lấy ngực khá mềm, nhưng đầu nhũ của Giang Tư Tư lại rất nhạy cảm, cô cứ đi một bước, đầu nhũ sẽ cọ xát với vải, cô thẹn đến nỗi chiếc cổ trắng nõn đỏ lên.

Giang Tư Tư ở trong phòng một lát, chờ sự nhạy cảm trong cơ thể dần hết mới đi xem Giang Hành phòng bên cạnh đã dậy chưa.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giang Tư Tư đứng gõ cửa, đợi nửa phút không thấy bên trong đáp lại, cô do dự không biết có nên đẩy cửa vào hay không.

Thật ra, trước đó hai anh em vào phòng nhau đều không có thói quen gõ cửa. Đến khi có một lần, Giang Tư Tư vào phòng Giang Hành, cô đột nhiên thấy anh trai đang đưa lưng về phía cô thay quần áo ở mép giường, cặp mông rắn chắc, cơ thể hoàn mỹ với tam giác ngược và vật thể thô dài khi người đàn ông nhấc chân mặc quần lót lộ ra.

May mà lúc ấy anh trai đang đứng ngược sáng, cô chỉ không cẩn thận thoáng nhìn thấy hình dạng đại khái của thứ đó, không thấy rõ ràng.

Vô tình nhìn thấy anh trai trần truồng làm Giang Tư Tư bắt đầu cân nhắc đến vấn đề chừng mực khi ở chung giữa hai anh em, cô không muốn trải qua chuyện xấu hổ cực điểm như nhìn thấy bộ phận sinh dục của người nhà một lần nữa. Cho nên, chỉ cần anh trai ở trong phòng, trước khi vào phòng cô đều nhớ phải gõ cửa.

Giang Tư Tư lại gõ cửa một lần nữa, bên trong vẫn không trả lời, chắc vẫn đang ngủ, cô nghĩ vậy.

Không phải Giang Hành đang ngủ, anh dựa lưng vào đầu giường, ngồi thẳng người, đặt một chiếc máy tính trên hai chân, đôi mắt đang tập trung nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

“Anh hai, anh vừa mới…” Giang Tư Tư đột nhiên im bặt, bởi vì tiếng rên rỉ thở dốc làm người ta mặt đỏ tới mang tai đang phát ra từ máy tính, tiếng kêu nặng nề, có cả tiếng nước òm ọp khi bộ phận sinh dục giao hợp va chạm.

Giang Tư Tư mắt sắc, liếc mắt một cái liền thấy cái USB cắm trên máy tính đúng là cái mà tên cuồng sắc tình gửi chuyển phát nhanh đến, mấy hôm trước vừa lấy USB, cô vẫn chưa kịp vứt đi.

Cho dù không nhìn thấy hình ảnh trên màn hình máy tính, nhưng nghe thấy tiếng là có thể đoán được sự kịch liệt khi làm tình của nam nữ.

Anh trai xem phim người lớn trong phòng cô. À, không đúng, là anh trai phát hiện chiếc USB chứa phim người lớn trong phòng cô. Tiêu rồi tiêu rồi, chắc chắn cô sẽ trở thành nữ sắc ma thèm khát trong mắt anh hai.


Hình tượng của cô sẽ sụp đổ hoàn toàn trong lòng anh hai, vẫn muốn cứu vớt lại hình tượng, Giang Tư Tư hành động nhanh hơn não. Cô bước đến cướp lại chiếc máy tính trên đùi người đàn ông, nhanh chóng đóng máy tính lai, sau đó giật USB ra ném vào thùng rác.

Hô, cuối cùng thế giới cũng đã an tĩnh.

Giang Hành ung dung nhìn hành động của em gái, híp mắt lại, giọng điệu lười nhác trêu chọc: “Hoá ra Tư Tư cũng có nhu cầu trên phương diện này, em gái của anh hai trưởng thành rồi.”

“Không phải…” Giang Tư Tư luống cuống đứng khựng lại, tai đỏ như máu, cô muốn biện giải nhưng lại không biết biện giải thế nào, bắt đầu nói năng lộn xộn, ngập ngừng.

“Ha ha...” Người đàn ông phát ra một tiếng buồn cười vui vẻ, anh nhấc chân xuống giường, bước đến trước mặt em gái đang cứng đơ người, lặp lại một lần nữa, “Cơ thể có nhu cầu rồi, em gái của anh hai thật sự trưởng thành rồi.”

Đứng đó một lát, cảm giác khô nóng lan ra khắp người, gương mặt thiếu nữ nóng bỏng như sắp thiêu cháy. Giang Tư Tư giả vờ không nghe thấy, hai mắt nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, sau đó nâng cổ tay lên nhìn giờ.

“Anh hai, đến giờ ăn sáng rồi, chúng ta đi ra ngoài đi.” Giang Tư Tư cố gắng nói lảng sang chuyện khác.

“Được.” Giang Hành thấp giọng lên tiếng, cúi người muốn cầm tay em gái.

Giang Tư Tư giơ tay sờ tóc, linh hoạt tránh bàn tay giơ đến của anh hai, mỉm cười với anh, “Cùng nhau ra ngoài đi.”


“Sao? Ngay cả tay cũng không cho anh hai nắm?” Sự từ chối im lặng của em gái làm giọng điệu Giang Hành nghiêm khắc hơn một chút, anh giả vờ tức giận.

Sự u ám trong đáy mắt Giang Hành ngày một gia tăng, anh tức giận thật, nhưng trên mặt lại ngụy trang, dùng giọng điệu vui đùa nói ra những lời nghiêm túc. Anh không muốn để lộ bản thân thật trước mặt em gái, mặt ngoài, ít nhất là mặt ngoài, anh bằng lòng làm một người anh trai dịu dàng hòa nhã.

Nhìn gương mặt đẹp trai vô song của anh trai, Giang Tư Tư bỗng hoảng hồn, cô đột nhiên nhớ đến người đàn ông mãnh liệt cắm trong hạ thể cô trong giấc mộng xuân tối qua.

Khá giống nhau, Giang Tư Tư lắc đầu ném suy nghĩ kỳ quái ra khỏi đầu. Giang Hành luôn hoà nhã quan tâm cô, hoàn thành trách nhiệm của một người anh, anh thật sự là một người anh tốt có một không hai trên đời.

Nhưng có đôi khi, Giang Tư Tư lại cảm thấy anh hai của cô rất nguy hiểm, trực giác này ẩn sâu trong đáy lòng thiếu nữ, thường xuyên xuất hiện.

“Không phải.” Cô thấy sự cô đơn trên mặt Giang Hành, cảm thấy mình thật sự suy nghĩ nhiều quá, bèn chủ động nắm tay anh, “Anh mãi là người Tư Tư yêu nhất.”

Nghe vậy, đôi mắt yêu dã của người đàn ông đong đầy ánh sáng, khóe miệng cong lên, gương mặt tà tứ phong lưu, anh xoa cái đầu nhỏ xù xù của em gái, “Đi ăn sáng thôi, lát nữa anh sẽ chở Tư Tư đi học.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương