Cùng quân hoan
Chương 32:


Một chiếc hộp chuyển phát nhanh màu nâu được đặt ở cửa, Giang Tư Tư rũ mắt đứng thẳng, cắn chặt môi dưới, nhấc chân đá thùng chuyển phát nhanh vào nhà.

Đúng là khinh người quá đáng!

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bóc hộp, cô mở ra nhìn, thứ bên trong vẫn làm cô sôi máu.

Bên trong có rất nhiều ảnh chụp lén, thiếu nữ bước đi trên con đường nhiều cây xanh, bộ đồng phục màu xanh lam tôn lên sự trẻ trung xinh đẹp của cô, đôi mắt óng ánh như nai con, gương mặt xinh đẹp hơn cả hoa đào tháng ba.

Trên tấm ảnh, khuôn mặt, bộ ngực và giữa hai chân của thiếu nữ đều dính một chất lỏng trắng đục đã khô, mùi tanh nồng của tinh dịch ập vào mũi. Giang Tư Tư cầm góc ảnh lật lại, không ngoài dự đoán, sau tấm ảnh lại viết một đống lời sắc tình khiến cô buồn nôn.

[ Tối qua lại bắn lên ảnh rất nhiều lần, thật muốn bóp bộ ngực dưới bộ đồng phục đó, ngậm lấy đầu nhũ nhỏ hồng hào của Tư Tư. ]

[ Eo Tư Tư nhỏ, mông lại tròn vểnh, ôm vào ngực làm thật mạnh, chắc chắn sẽ rất sướng. ]


Đây không phải lần đầu tiên nữa, Giang Tư Tư cũng không biết mình đã nhận được chuyển phát nhanh sắc tình như vậy bao nhiêu lần rồi.

Phim AV, đồ dùng tình thú và những tấm ảnh chụp lén cô có dính tinh dịch bên trên. Cứ nghĩ đến cảnh có một tên biến thái trốn trong chỗ tối rình coi cô, cầm ảnh cô thủ dâm, Giang Tư Tư vừa tức vừa sợ.

Nhưng cô lại không dám báo cảnh sát, bởi vì anh trai Giang Hành của cô… Giang Tư Tư đau đớn nhắm mắt lại, hồi ức bi thương hiện về.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chín năm trước, tình cảm bố mẹ tan vỡ, sau khi ly dị, bọn họ đều không muốn nuôi dưỡng hai đứa con nhỏ, đoạn tuyệt qua lại, xây dựng gia đình mới với tình nhân của mình.

Giang Hành năm ấy mười sáu tuổi, để nuôi nấng em gái tám tuổi lớn lên, anh thôi học, chui vào trong vũng bùn xã hội.

Giang Tư Tư nhớ rất rõ những chuyện khi còn nhỏ, sáng sớm mỗi ngày, thiếu niên vác cơ thể đầy những vết thương về nhà, máu tươi nhuộm đỏ quần áo, nhưng vì không có tiền nên không thể đến bệnh viện, mà tự bôi thuốc cho mình trong căn phòng ngủ nhỏ hẹp.

Vết thương cũ còn chưa đóng vảy, vết thương mới lại chồng lên vết thương cũ, thiếu niên đau đến nỗi hôn mê sốt cao mấy ngày là chuyện bình thường.

Cô được một tay anh trai Giang Hành nuôi lớn, hai anh em sống nương tựa lẫn nhau gần mười năm, trong máu của cô chảy sự kính yêu và hâm mộ anh trai. Cho nên lúc nhìn thấy bức ảnh chuyển phát nhanh gửi đến, trong một khoảnh khắc, suy nghĩ báo cảnh sát tan thành mây khói.

Ánh sáng tối tăm, mặt sàn xi măng bẩn thô ráp, vách tường từng cháy vì lửa thiêu. Ở một kho hàng lớn bị bỏ hoang và hôi hám, Giang Hành được bao quanh bởi mười mấy thuộc hạ cầm súng, anh ngồi trên một chiếc ghế cũ kỹ, giày da bóng loáng đạp lên mặt một người đàn ông, người đàn ông quỳ trên mặt đất bị dẫm lên mặt, bị trói hai tay, trong mắt có nỗi hận.

Giang Hành trong tấm ảnh đối với Giang Tư Tư là một người xa lạ chưa từng gặp, trong mắt anh ngập tràn sự tà tứ bừa bãi, nhìn người đàn ông dưới chân, đôi mắt lạnh nhạt chứa sự trào phúng lạnh lùng, dù anh đang ngồi nên nhìn thấp hơn thuộc hạ xung quanh, nhưng khí thế khống chế toàn cục đó lại không hề giảm đi.

GIang Tư Tư hoảng hốt, hóa ra anh trai cô đã không còn là người thiếu niên chật vật về nhà trong đêm khuya lúc trước nữa, cũng sẽ không ôm cô vào lòng nhỏ giọng nức nở, khóc rống phát tiết sự sợ hãi và kinh hoảng buổi sáng nữa.

Không biết từ khi nào, Giang Hành đã trở thành người đàn ông chém giết trong máu thịt khiến người ta rùng mình, anh đã không còn quanh quẩn trong mảnh đất màu xám nữa, mà đã bước một chân vào trong ranh giới hắc ám tối tăm.

Suy nghĩ này làm Giang Tư Tư thấy khó thở, sau đó cô nghĩ bất kể thế nào cô cũng không thể để bức ảnh này rơi vào trong tay cảnh sát. Nhưng mà, tên biến thái gửi tấm ảnh này đến có viết một lời uy hiếp sau lưng tấm ảnh.


[ Nếu đồ dâm đãng còn vứt bảo bối mà anh gửi cho em, vậy sau này vào tù mà thăm anh trai yêu dấu của em đi. ]

Cảm giác cuộc sống cứ bị người ta liên tục nhìn trộm cũng không dễ chịu, Giang Tư Tư lại không biết làm thế nào, chắc là cố kỵ thế lực của Giang Hành tên tên điên trốn trong bóng tối kia chỉ thường gửi vài thứ chuyển phát nhanh dâm uế đến chứ không có hành động gì khác.

“Gửi đi gửi đi, tên điên, dù sao tôi cũng không ít thịt.” Giang Tư Tư cam chịu mà nghĩ.

Thiếu nữ đi ra từ phòng tắm, người tỏa hơi nước, lúc di chuyển, làn váy đong đưa, cô cúi đầu, cầm khăn lông khô lau đuôi tóc nhỏ nước. Trong phút chốc, lúc tầm mắt chạm đến người đàn ông đang ngủ trên giường mình, bước chân cô khựng lại, động tác lau đuôi tóc cũng tạm ngừng.

Anh trai thường xuyên không về nhà lại thế, cứ về là ngủ trên chiếc giường nhỏ của cô, chóp mũi còn phát ra tiếng hít thở khẽ.

Giang Tư Tư bất đắc dĩ nhìn người đàn ông ngủ trên giường, nhẹ nhàng lấy quần áo trong tủ đến phòng cho khách ở bên cạnh, cởi váy ngủ trên người xuống.

Sau khi thay quần áo, cô lại về phòng mình với mái tóc dài vẫn còn ướt một nửa, cúi người cởi giày cho anh trai, bật điều hòa điều chỉnh nhiệt độ trong phòng cho thích hợp.

Giang Tư Tư đứng ở đầu giường nhìn gương mặt lúc ngủ của Giang Hành, thật ra cô có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh, người đàn ông trong kho hàng kia là ai? Tại sao lại làm vậy với anh ta? Không phải anh trai đã đồng ý với em là sẽ rời khỏi tổ chức, sau này sống một cuộc sống yên ổn sao?

Nhưng nhìn sắc mặt mệt mỏi, dáng vẻ ngủ say của Giang Hành, Giang Tư Tư không đành lòng đánh thức anh chút nào.

Giang Hành có một gương mặt rất yêu dã, môi mỏng màu đỏ tươi, mũi cao thẳng tắp làm con gái cũng phải hâm mộ, là một gương mặt tà tứ phong lưu có thể câu lấy hồn phách của phụ nữ.


Giang Tư Tư cảm thấy tự hào, nhìn gương mặt đẹp trai tà tứ của Giang Hành, cô có một cảm giác vui mừng vì anh trai mình đã bước đầu trưởng thành.

Thiếu nữ ôm chăn định ngủ tạm trong phòng cho khách một đêm. Trong mắt Giang Hành, cô vẫn luôn là cô bé chưa bao giờ lớn, cho nên anh trai vẫn giống lúc còn nhỏ, cứ về đến nhà là vào phòng cô, muốn ngủ cùng một chiếc giường với cô, thân mật ôm nhau ngủ giống anh em lúc nhỏ.

Giang Tư Tư đã nhắc anh rất nhiều lần dù là trực tiếp hay ẩn ý, cô không phải là một đứa bé năm tuổi nữa, từ xưa đã có câu “trai gái bảy tuổi không cùng mâm” còn gì.

Cho dù hiện đại không cổ hủ như thời xưa, nhưng cũng phải chú ý đến sự cách biệt nam nữ chứ.

Nhưng Giang Hành căn bản không để tâm đến lời cô nói, nghe xong lại quên, nghe xong lại quên, cho nên mỗi lần Giang Hành về nhà, cô chỉ có thể ngủ tạm trong phòng cho khách một đêm.

Nếu cô sắp trưởng thành rồi mà vẫn ngủ chung một cái giường với anh ruột, dù là tình anh em thuần khiết, nếu sau này bạn trai của cô biết, chắc sẽ tức giận bổ sống cô.

Hình ảnh đó quá đẹp, Giang Tư Tư không dám tưởng tượng.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương