Cùng quân hoan
Chương 21:


Đôi chân dài mềm mại trắng như đậu phụ kẹp lại, theo động tác của cô gái, hoa huyệt ướt át ngồi lên côn thịt phủ đầy gân xanh uốn lượn như giun, thô cứng nóng bỏng, nóng đến nỗi làm tiểu huyệt cô gái run run chảy ra dòng dịch nóng.

“Nóng nóng… cưng cứng… gậy của thầy làm nơi đó của Ngưng Ngưng nóng… ưm ưm… kỳ lạ quá… a a…”

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiếc mũi nhỏ của Chu Ngưng co lại, cô bịn rịn dựa đầu vào lồng ngực của người đàn ông, cây gậy sắt tím thẫm nóng cháy kẹp chặt giữa hai chân làm cơ thể cô mềm nhũn khuỵu xuống, suýt thì ngã.

“Dâm huyệt vô dụng, ngay cả côn thịt của đàn ông cũng không ngồi vững.”

Ninh Tu Cẩn nhanh tay lẹ mắt túm lấy cặp mông nõn nà đang rơi xuống, xúc cảm mềm mại không thua kém bộ ngực nhất thời làm anh yêu thích không buông tay, anh nâng cặp mông nhỏ, một lần nữa đặt lên dương cụ nóng như chiếc bàn ủi, quy đầu trượt vào khe thịt, vội vàng đâm vào mép huyệt đang phun dịch nóng.

“Tiểu huyệt chuyên môn câu dẫn đàn ông, trời sinh nên bị dương vật của thầy cắm sưng, cắm nát.” Ninh Tu Cẩn duỗi một bàn tay ra, mơn trớn sống lưng gợi cảm của cô gái, vuốt ve làn da trên lưng, buồn rầu nói: “Bây giờ có nên cho đồ dâm đãng thèm khát ăn côn thịt không? Hử?”


“Muốn… Muốn thầy…”

Khóe mắt cong quyến rũ cùa Chu Ngưng đỏ lên vì động tình, cô cởi từng cúc áo sơmi của Ninh Tu Cẩn ra, sau đó cố ý ưỡn bộ ngực to tròn cọ xát với lồng ngực cơ bắp của anh, miệng phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều êm tai.

“A a… Ngưng Ngưng muốn ăn gậy thịt…” Cô quàng lấy cổ người đàn ông, dục cầu bất mãn vặn vẹo cơ thể, hai chân kẹp eo anh càng chặt hơn, uốn éo nhúc nhích, huyệt khẩu ướt át mềm mại mấp máy nuốt phần đầu dương vật cứng dài vào.

Vẫn không thỏa mãn, cô tách cánh hoa giữa hai chân rộng ra, chân nhỏ đạp lên cặp mông hẹp căng chặt của người đàn ông, chậm rãi lắc mông nâng lên trên, đặt mép huyệt lên dương vật nóng hầm hập, muốn ngồi xuống thật sâu.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mỗi một lời nói mỗi một hành động đều quyến rũ phóng đãng, thể xác và tinh thần của Chu Ngưng giống như đã bị thuần phục hoàn toàn, hoàn toàn ỷ lại vào Ninh Tu Cẩn trên phương diện tình cảm, khuất phục sự tàn bạo, cũng lưu luyến không muốn rời xa người đàn ông.


“A… Đau quá…” Cơn đau khi bị phá trinh làm ngũ quan tinh xảo của Chu Ngưng nhăn lại vào nhau, màng ngăn trong đường đi bị đâm thủng, đau đến nỗi nước mắt cô chưa kịp tích tụ ở hốc mắt thì đã nhanh chóng chảy xuống.

Dáng vẻ hai mắt đẫm lệ của cô đúng là đáng thương, khóe miệng cụp xuống như treo một ấm đựng dầu.

Ấy thế mà vẫn là một xử nữ, đối với Ninh Tu Cẩn mà nói, đây đúng là một niềm vui nhỏ bất ngờ. Anh làm trái tim hơi kích động vì vui bình tĩnh lại, liếm một bên má mềm mại của cô gái, thỉnh thoảng đầu lưỡi lướt qua khoé miệng hơi cong của cô, khàn khàn nói: “Biết đau là tốt, nhớ lấy, trước khi thầy chưa cho phép em ăn gậy thịt, em chỉ có thể dùng miệng liếm nó.”

“Biết… biết rồi ạ, trước khi thầy cho phép Ngưng Ngưng ăn gậy thịt, Ngưng Ngưng chỉ có thể dùng miệng nhỏ liếm.” Chu Ngưng mềm nhũn bám lấy người đàn ông, một giây trước khi cô định chủ động ăn dương cụ vào, người đàn ông đẩy cự căn cường tráng thọc vào nhục huyệt thật nhanh và mạnh.

Chu Ngưng biết lúc phụ nữ bị phá thân rất đau, nhưng không đoán được là mình lại đau đến mức cơ thể như bị bổ đôi thành hai nửa. Hơn nữa bộ phận sinh dục của Ninh Tu Cẩn còn thô to hơn người bình thường, sau khi cắm vào trong cơ thể cô, gần như cơ thể mềm mại bị giam cầm không thể động đậy.

Đột nhiên có bộ phận sinh dục của người khác giới cắm vào trong nhục huyệt, mị thịt xoắn chặt lấy thân gậy, đồng thời còn đang không ngừng co rút lại, thịt non sâu trong âm đạo quấn chặt lấy quy đầu đỏ tím, ép cây gậy thô dài của người đàn ông di chuyển trong nhục huyệt một cách khó khăn.


Trán Ninh Tu Cẩn toát một lớp mồ hôi mỏng, tiếng thở dốc nặng dần. “Thả lỏng, đồ dâm đãng, côn thịt của thầy sắp bị tao huyệt kẹp gãy rồi.”

“Bạch bạch bạch.” Ninh Tu Cẩn cố gắng chịu đựng cảm giác mất hồn khi côn thịt bị kẹp đến nỗi bùng nổ nhưng lại không thể đưa đẩy để làm dịu, nâng bàn tay to lên vỗ mạnh vào cặp mông trắng nõn mềm mại của cô gái. Bàn tay vốn nên thuộc về phòng thí nghiệm, bàn tay cầm bút ghi lại số liệu thí nghiệm, giờ phút này lại đang hưng phấn tàn nhẫn đánh lên mông cô, tạo ra những vết đỏ thẫm dâm mĩ.

“Còn không thả lỏng tiểu huyệt, thầy sẽ đập nát cái mông nhỏ dâm đãng của em.” Đôi mắt phượng hẹp dài thâm thuý của Ninh Tu Cẩn đỏ lên vì hưng phấn, “Sau đó cắm nát tiểu huyệt, cắm nổ bụng em.”

“A ha…” Chu Ngưng phun ra một tiếng rên tựa như sướng tựa như khó chịu, cặp mông nhỏ run rẩy vì bị đánh một cách thô bạo, kéo theo thịt non trong huyệt và lớp da thô ráp của thân gậy ma sát với nhau.

Cơn đau khi phá thân đã sớm tan thành mây khói, hoa huyệt chứa cây gậy lớn đang ngứa ngáy nóng rát, như có ngàn vạn con sâu từ cửa tử cung bò ra gặm cắn hai bên cánh hoa lớn, mật dịch tí tách chảy ra như mất khống chế.

Trong tiểu huyệt đang cắm một cây côn thịt lớn, tuy căng ra nhưng lại không thể xoa dịu cơn ngứa, Chu Ngưng đã sớm vứt bỏ sự sỉ nhục, vội vàng nói không kiêng dè: “Chỗ đó của Ngưng Ngưng ngứa lắm trống rỗng lắm, thầy mau dùng côn thịt cắm nát tiểu huyệt, cắm vào bụng Ngưng Ngưng đi… bắn tinh dịch nóng làm hồn Ngưng Ngưng cũng bay đi vào trong đi…”

Thấy bị sỉ nhục tính là gì? Đó là thứ mà người có cuộc sống bình thường mới cần bảo vệ, cô bây giờ có lẽ đã không thể trở lại cuộc sống bình thường được nữa.


Cô giống Ninh Tu Cẩn, đều bệnh không nhẹ.

Ninh Tu Cẩn nheo mắt lại, bỗng chốc, anh cong môi cười, là một nụ cười cực kỳ hài lòng. Bàn tay dài nhấc người phụ nữ nhỏ nhắn lên, lưỡi anh liếm láp cần cổ mềm mại xinh đẹp, “Ôm chặt thầy, chúng ta sẽ làm tình dưới bầu trời đêm, rót đầy em bằng tinh dịch trong vườn hoa.”

“Sau này tiểu huyệt của Ngưng Ngưng chỉ ăn côn thịt lớn của một mình thầy thôi, thầy đừng giết Ngưng Ngưng được không…” Chu Ngưng nhìn Ninh Tu Cẩn bằng ánh mắt yêu say đắm và ỷ lại, cô nhẹ nhàng nói: “Đời này, côn thịt của thầy chỉ cắm huyệt của Ngưng Ngưng, tinh dịch cũng chỉ cho một mình Ngưng Ngưng uống thôi được không…”

Đôi tay mảnh khảnh của cô ôm sát cổ Ninh Tu Cẩn, treo trên người anh như con gấu koala. Theo bước đi của người đàn ông, nhục huyệt không ngừng bị cắm rút xuyên qua, dâm thuỷ dồi dào chảy xuôi xuống làm ướt mắt cá chân anh. Lúc bị Ninh Tu Cẩn ôm trong ngực đi lên cầu thang, bởi vì động tác khom lưng của anh mà côn thịt cắm sâu vào trong hoa huyệt, quy đầu thọc vào hoa tâm, va chạm với vách tường, làm cô sướng cong mu bàn chân…

Không khí trong lành từ mặt đất đã lâu chưa được ngửi thấy lướt qua mũi, Chu Ngưng khẽ ngửi, xúc động muốn bật khóc. Cô ngoan ngoãn dựa vào lồng ngực rộng lớn của người đàn ông, nhưng ngoài tầm mắt của người đàn ông, khoé miệng cô hơi cong lên.

Là cô đang làm Ninh Tu Cẩn hay là bị Ninh Tu Cẩn làm, ai mà biết được?

Trái tim hoảng sợ áp lực, cả ngày luôn ở trong trạng thái sợ hãi, một cuộc làm tình sảng khoái thoả thuê như cơn mưa đến đúng lúc, có thể làm cô phát tiết mọi thứ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương