Cưng Chiều Đến Cùng (Sủng Đến Tận Cùng)
-
Chương 28
Mấy vị nhiếp ảnh gia chỉ quay chụp đến đoạn cả nhà ba người bước vào thang máy rồi ngừng để họ có không gian riêng với nhau, dù sao thì Nhan Hạ cũng đã lộ diện khuôn mặt, chỉ là, lúc gần đi, bọn họ vẫn phải nhắc nhở hai cha con Lục Phỉ lát nữa cần phải trở về gian phòng do ban tổ chức đã sắp đặt, dù sao họ còn cần quay cảnh tương tác giữa năm gia đình nên như vậy sẽ giúp mục đích dễ thực hiện hơn.
Lúc này, bên trong gian phòng của Nhan Hạ
Lục Hạo vừa vào cửa liền tuột từ trên người Lục Phỉ xuống, sau đó đi đến bên cạnh mẹ, cầm tay Nhan Hạ lắc lắc nói: "Mẹ, hôm nay con thấy em An nhà chú Dương, em ấy gọi con là anh đó!!”
"Ừ." Nhan Hạ còn chưa nghe ra dụng ý của con trai, mỉm cười gật đầu, hai ngày không thấy, cô thật sự có chút nhớ thanh âm ngọt ngào này.
Trong khi đó, ngay lúc Lục Hạo lên tiếng, Lục Phỉ đã hiểu tâm tư của cậu, anh cười như không cười liếc nhìn Nhan Hạ một chút, yên lặng chờ phản ứng của cô.
Khi nhận được câu trả lời từ phía người đối diện, ánh mắt Lục Hạo lóe sáng liên tục:”Mẹ, hồi trước xem chương trình, mẹ có thấy em An An đáng yêu không?”
"Thật đáng yêu, Hạo Hạo thích em ấy sao?" Nhan Hạ hỏi ngược lại, thật ra thì tiết mục kì trước, mặc dù cô cảm thấy An An rất đáng yêu, nhưng đáy lòng vẫn luôn cảm thấy một đứa trẻ của gia đình khác đáng yêu hơn, vài câu nói của đứa bé ấy quả thật đã đam trúng trái tim cô rồi, vừa nãy cô còn chưa có cơ hội nghiêm túc chào hỏi bên đó đây.
"Thích a! Hạo Hạo rất thích em gái." Lục Hạo hết sức chăm chú nói ra.
"Vậy thì tiết mục tiếp theo, con và em ấy có cơ hội chơi cùng nhau rồi."
"Mẹ."
"Hả?" Nhìn khuôn mặt con trai lập tức trở nên nghiêm túc, đáy mắt Nhan Hạ lập tức toát ra tia nghi ngờ.
"Thật ra con muốn mẹ sinh thêm một em gái nhỏ nữa cho co.” Tiểu Hạo Hạo ríu rít nói, sau đó hưng phấn nhìn chằm chằm mama, chờ phản ứng của mẹ.
Mà khi Nhan Hạ nghe xong cũng cảm thấy bối rối cả người, vừa nãy cô không có nghe lầm chứ?
"Em không nghe lầm đâu, con trai bảo bối của em muốn mẹ nó sinh cho nó một đứa em gái đấy.” Trong lúc Nhan Hạ đang mất hồn mất vía, Lục Phỉ lên tiếng, nhẹ nhàng nhắc nhở người phụ nữ đối diện.
Nghe câu trả lời của anh, Lục Hạo gật đầu thật mạnh, sau đó cậu quay sang kéo cánh tay Nhan Hạ:”Mẹ, mẹ thấy như vậy có được không?”
Con trai và chồng luân phiên nhau oanh tạc bản thân, khiến Nhan Hạ cuối cùng cũng tỉnh táo lại, sắc mặt cô ửng đỏ, đứa bé, đâu phải cứ muốn mà sinh được ngay chứ?
"Hạo Hạo, mẹ sẽ cùng ba sinh, nhưng không phải hiện tại." Nhìn khuôn mặt ửng đỏ của vợ, lục phỉ quyết định giải cứu vợ yêu nhà mình, hơn nữa, muốn cô ấy sinh tiếp phải là mình chứ không phải con trai nha.
"Có thật không?" Lục Hạo nghe baba nói, kích động nhìn Nhan Hạ.
Đối mặt ánh mắt mong đợi kia, Nhan Hạ lập tức có cảm giác áp lực, cô chà tay một cái rồi mới gật đầu với con
"Được, nhất định con phải có em gái.” Trên mặt đứa trẻ lập tức nở rộ một nụ cười tươi, sau đó tiếp tục cao hứng nói:”Em gái nhỏ lúc nào thì có thể xuất hiện chứ? Từ trong bụng mẹ ra sao?”
Nói xong, ánh mắt cậu nhỏ không ngừng liếc về phía bụng Nhan Hạ.
Tầm mắt nóng bỏng kia khiến cô cảm thấy áp lực như tăng thêm gấp bội.
Bây giờ cô đi đâu để kiếm nhanh cho con một em gái đây chứ?
Nhìn bộ dáng Nhan Hạ bị Lục Hạo ép"Không phản bác được" , Lục Phỉ nhỏ giọng bật cười.
Tiếng cười trầm thấp và khêu gợi xuyên thấu qua không khí truyền đếntai Nhan Hạ, nhìn dáng vẻ “hả hê” của anh, con ngươi Nhan Hạ đảo một vòng “Muốn có thì không phải chỉ một mình mẹ mà làm được, cụ thể đến lúc nào thì còn phải xem ý của ba con nha!”
Nghe được câu này, Lục Hạo lại đem tầm mắt chuyển đến Lục Phỉ.
Lục Phỉ thản nhiên đón lấy ánh mắt cậu, ôm lấy Hạo Hạo, âm thanh trầm thấp nói: "Hạo hạo, yên tâm, ba mẹ sẽ cố gắng sinh một em gái nhỏ cho con, nhưng bây giờ, chúng ta còn phải trở về phòng, mai mẹ con cũng còn bận nhiều việc, cần phải nghỉ ngơi thật tốt đã, chúng ta đừng quấy rầy mẹ nữa được không, càng như vậy em gái càng lâu ra đó.”
Nghe câu em gái càng lâu ra, Lục Hạo nhanh chóng nghiêng đầu nhìn về phía Nhan Hạ nói: "Mẹ, mẹ nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, hạo hạo và ba đi trước."
"Ừ." Nhan Hạ nhìn con trai bị lừa dối, bất đắc dĩ lắc đầu:"Con cũng nhớ nghỉ ngơi thật tốt nhé.”
"Mẹ, ngủ ngon." Gật đầu một cái, Lục Hạo vươn khuôn mặt trứng nhỏ về phía Nhan Hạ.
Nhan Hạ làm bộ tiến lên muốn hôn khẽ, ngay sau đó đã bị Lục Phỉ trực tiếp chặn lại.
"Mặt tên nhóc này còn chưa rửa!" Lục Phỉ kéo mặt con về phía mình, lạnh nhạt nói.
"Ba, Hạo Hạo còn lâu mới bẩn." Nghe ra ý tứ trong câu nói của Lục Phỉ, Lục Hạo lập tức hừ hừ tỏ thái độ trong lòng ngực anh, sau đó cố gắng quay mặt hướng về phía bên kia.
Nhưng lúc này, Lục Phỉ đã ôm cậu rời xa Nhan Hạ.
Nhan Hạ nhìn bộ mặt tỉnh rụi của chồng, che miệng cười, theo sự hiểu biết của cô về anh, có lẽ Lục Phỉ đang ghen đấy.
Ghen vớicô, còn ăn dấm của Hạo Hạo.
Đã nhiều năm như vậy, dáng vẻ Lục Phỉ ghen tuông này vẫn kiêu ngạo đáng yêu như vậy.
Nghĩ đến đây, Nhan Hạ đi theo hai người, chuẩn bị tiễn họ trở về phòng nghỉ.
Chỉ là, khi cô mở cửa ra thì thấy khuôn mặt đờ đẫn của Tiểu Ngô, cô trợ lí sững sờ nhìn chằm chằm hai người đột nhiên xuất hiện trước cửa.
"Quả nhiên là vậy......" Tiểu Ngô đưa tay nhéo mặt mình, cảm thấy có chút đau rồi mới tự lẩm bẩm.
"Mẹ, chị này lại bị thích con và baba rồi.” Lục Hạo nhìn người trước mặt, vội vàng nghiêng đầu nói với Nhan Hạ.
Câu nói ngây ngô lập tức khiến Tiểu Ngôn tỉnh táo lại, nhìn lỤc Hạo, khóe miệng không chịu khống chế giật giật một cái, cô như vậy giống thích đến ngu nguội sao?
"Đây là chị Tiểu Ngô, là người đi cùng mẹ trong lần trình diễn này.” Nhan Hạ đi về phía trước, nhìn bộ dáng của Tiểu Ngô , nhẹ giọng giải thích.
"Được rồi." Lục Hạo dang rộng hai tay, thản nhiên nói, hôm qua cậu mới xem một bộ phim truyền hình, anh đẹp trai nói với chị gái trước mặt nói ngu ngốc, thật ra, cậu cảm thấy chị Tiểu Ngô này rất giống với chị gái trên TV hôm qua.
"Tiểu Ngô, tìm tôi có chuyện gì không?" Nhìn dáng vẻ tinh nghịch của con, Nhan Hạ lại đưa mắt về phía trợ lí.
"em tới tìm Nhan tổng hỏi chút chuyện, không ngờ......" Nói xong, Tiểu Ngô liếc Lục Phỉ và Lục Hạo, cô không bao giờ nghĩ đến việc sẽ có một ngày bản thân được nhìn thấy Lục nam thần và con trai tiểu nam thần của anh ấy, suy đoán trước đó của cô quả nhiên không sai mà, chồng Nhan tổng quả nhiên là Lục ảnh đế.
A a a...... Mặc dù đã sớm biết trước, nhưng tuyệt đối không bằng việc chính mắt nhìn thấy điều này, bây giờ cô chỉ muốn tiến lên ôm chặt nữ thần nhà mình một cái.
Nữ thần có thể bắt lấy Nam Thần quả là một chuyện tốt.
"Đây là chồng tôi, Lục Phỉ, và con trai Lục Hạo." Nhan Hạ nhìn Tiểu Ngô, mặc dù kích động nhưng vẫn cố gắng đè nén lại, cười giới thiệu.
"Lục ảnh đế! Xin chào, Hạo Hạo chào em." Tiểu Ngô vội vàng chào hỏi.
"Ừ." Lục Phỉ gật đầu, trong miệng tràn ra một chữ.
Tiểu Ngô yên lặng nghĩ thầm: quả nhiên Nam Thần thật cao lãnh!
"Chào chị Tiểu Ngô." Lần này, Lục Hạo lễ phép đáp lời.
Nghe giọng nói giòn vang đáng yêu kêu chị Tiểu Ngô, Tiểu Ngô lập tức cười híp cả mắt, tiểu nam thần quả nhiên cute vô cùng a! Nhìn gương mặt bánh bao nhỏ này, chỉ muốn xoa bóp, nhéo nhéo nha.
"Chúng ta đi?" Lúc này, Lục Phỉ nhắc nhở Nhan Hạ một câu.
"Ừ." Nhan Hạ gật đầu.
"Mẹ, bái bai, ngày mai gặp lại nha." Lục Hạo đưa tay hướng về phía Nhan Hạ phất phất nói.
"Bái bai." Nhan Hạ nhìn bộ dáng không nỡ xa rời của cậu nhỏ, cười cười vậy tay đáp lại.
Sau đó, chờ Lục Phỉ ôm Lục Hạo vào thang máy, Nhan Hạ mới thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Tiểu Ngô còn đang ngẩn người , đùa giỡn: "Cô không sao chứ?"
Nghe vậy, Tiểu Ngô hồi hồn, lắc lắc đầu nói: "Em rất khỏe."
"Trước kia là bởi tình huống đặc biệt, nên......"
"Nhan tổng, chị không cần giải thích em, em hiểu, hơn nữa, em sẽ giữ bí mật.” Tiểu Ngô lập tức hứa hẹn.
"Cũng không cần giữ bí mật quá lâu nữa đâu, có lẽ, rất nhanh thôi, tất cả mọi người sẽ biết." Nhan Hạ hơi xúc động nói, cô cũng không ngờ mình trong lúc vô tình cứ thế lộ diện ra ngoài ánh sáng.
Chờ 《 siêu nhân trở lại 》kì này ra mắt, sợ rằng tất cả mọi người sẽ biết cô chính là vợ Lục Phỉ.
Mà ngoại trừ sự thấp thỏm, trong lòng cô còn loáng thoáng có chút kích động.
Cuối cùng thfi cô cũng có thể lấy đủ dung khí để đứng bên người anh rồi.
"Cho nên lần này Nhan tổng tham gia tuần lễ thời trang chính là vì chuẩn bị cho bược công khai tiếp theo đúng không.” ngươi công khai chuẩn bị làm đúng không." Tiểu Ngô hết sức bình tĩnh nói, bây giờ cô chỉ có một ý nghĩ, mình nhất định là thần thám rồi, cái cảm giác mọi người đều say mình ta tỉnh này, thật sự very very kích thích rồi.
"Ừ." Nhan Hạ gật đầu.
Sau một khắc, nụ cười bên khóe môi càng lúc càng lớn, Tiểu Ngô nói: "Nhan tổng, tôi tin rằng, lần này, cô sẽ lưu lại dấu ấn tuyệt vời trong lòng tất cả mọi người, kể cả fan của Lục nam thần ."
Tân thiết kế sư tài năng của giới, bí ẩn và nổi tiếng.
Rất nhanh, nữ thần của cô sẽ không cần dựa vào danh hiệu vợ Lục ảnh đế nhưng chắc chắn vẫn sẽ tỏa sáng trong làng giải trí.
Nhìn sự tin tưởng không che giấu trong mắt cô gái nhỏ kia, Nhan Hạ cười nhạt một tiếng.
Tất cả mọi người đã dành niềm tin cho cô như vậy, cô cũng không muốn cô phụ họ.
*
Ngày hôm sau, Nhan Hạ đã tiến vào giai đoạn cuối, bên kia, tổ đạo diễn của《 siêu nhân trở lại 》 cũng cố ý phân phối nhiệm vụ cho năm gia đình, khiến họ không mang một đồng tiền nào, tự lo cơm ăn ba bữa trong chốn đô thị xa lạ phồn hoa này.
Mà cùng lúc đó, các công ty truyền thông lớn trong nước, showbiz, giới thượng lưu cũng bắt đầu tiến về phía NY.
Tuần lễ thời trang NY, sắp bắt đầu mở ra rồi!
cố gắng, cố gắng, cố gắng!!!
Lúc này, bên trong gian phòng của Nhan Hạ
Lục Hạo vừa vào cửa liền tuột từ trên người Lục Phỉ xuống, sau đó đi đến bên cạnh mẹ, cầm tay Nhan Hạ lắc lắc nói: "Mẹ, hôm nay con thấy em An nhà chú Dương, em ấy gọi con là anh đó!!”
"Ừ." Nhan Hạ còn chưa nghe ra dụng ý của con trai, mỉm cười gật đầu, hai ngày không thấy, cô thật sự có chút nhớ thanh âm ngọt ngào này.
Trong khi đó, ngay lúc Lục Hạo lên tiếng, Lục Phỉ đã hiểu tâm tư của cậu, anh cười như không cười liếc nhìn Nhan Hạ một chút, yên lặng chờ phản ứng của cô.
Khi nhận được câu trả lời từ phía người đối diện, ánh mắt Lục Hạo lóe sáng liên tục:”Mẹ, hồi trước xem chương trình, mẹ có thấy em An An đáng yêu không?”
"Thật đáng yêu, Hạo Hạo thích em ấy sao?" Nhan Hạ hỏi ngược lại, thật ra thì tiết mục kì trước, mặc dù cô cảm thấy An An rất đáng yêu, nhưng đáy lòng vẫn luôn cảm thấy một đứa trẻ của gia đình khác đáng yêu hơn, vài câu nói của đứa bé ấy quả thật đã đam trúng trái tim cô rồi, vừa nãy cô còn chưa có cơ hội nghiêm túc chào hỏi bên đó đây.
"Thích a! Hạo Hạo rất thích em gái." Lục Hạo hết sức chăm chú nói ra.
"Vậy thì tiết mục tiếp theo, con và em ấy có cơ hội chơi cùng nhau rồi."
"Mẹ."
"Hả?" Nhìn khuôn mặt con trai lập tức trở nên nghiêm túc, đáy mắt Nhan Hạ lập tức toát ra tia nghi ngờ.
"Thật ra con muốn mẹ sinh thêm một em gái nhỏ nữa cho co.” Tiểu Hạo Hạo ríu rít nói, sau đó hưng phấn nhìn chằm chằm mama, chờ phản ứng của mẹ.
Mà khi Nhan Hạ nghe xong cũng cảm thấy bối rối cả người, vừa nãy cô không có nghe lầm chứ?
"Em không nghe lầm đâu, con trai bảo bối của em muốn mẹ nó sinh cho nó một đứa em gái đấy.” Trong lúc Nhan Hạ đang mất hồn mất vía, Lục Phỉ lên tiếng, nhẹ nhàng nhắc nhở người phụ nữ đối diện.
Nghe câu trả lời của anh, Lục Hạo gật đầu thật mạnh, sau đó cậu quay sang kéo cánh tay Nhan Hạ:”Mẹ, mẹ thấy như vậy có được không?”
Con trai và chồng luân phiên nhau oanh tạc bản thân, khiến Nhan Hạ cuối cùng cũng tỉnh táo lại, sắc mặt cô ửng đỏ, đứa bé, đâu phải cứ muốn mà sinh được ngay chứ?
"Hạo Hạo, mẹ sẽ cùng ba sinh, nhưng không phải hiện tại." Nhìn khuôn mặt ửng đỏ của vợ, lục phỉ quyết định giải cứu vợ yêu nhà mình, hơn nữa, muốn cô ấy sinh tiếp phải là mình chứ không phải con trai nha.
"Có thật không?" Lục Hạo nghe baba nói, kích động nhìn Nhan Hạ.
Đối mặt ánh mắt mong đợi kia, Nhan Hạ lập tức có cảm giác áp lực, cô chà tay một cái rồi mới gật đầu với con
"Được, nhất định con phải có em gái.” Trên mặt đứa trẻ lập tức nở rộ một nụ cười tươi, sau đó tiếp tục cao hứng nói:”Em gái nhỏ lúc nào thì có thể xuất hiện chứ? Từ trong bụng mẹ ra sao?”
Nói xong, ánh mắt cậu nhỏ không ngừng liếc về phía bụng Nhan Hạ.
Tầm mắt nóng bỏng kia khiến cô cảm thấy áp lực như tăng thêm gấp bội.
Bây giờ cô đi đâu để kiếm nhanh cho con một em gái đây chứ?
Nhìn bộ dáng Nhan Hạ bị Lục Hạo ép"Không phản bác được" , Lục Phỉ nhỏ giọng bật cười.
Tiếng cười trầm thấp và khêu gợi xuyên thấu qua không khí truyền đếntai Nhan Hạ, nhìn dáng vẻ “hả hê” của anh, con ngươi Nhan Hạ đảo một vòng “Muốn có thì không phải chỉ một mình mẹ mà làm được, cụ thể đến lúc nào thì còn phải xem ý của ba con nha!”
Nghe được câu này, Lục Hạo lại đem tầm mắt chuyển đến Lục Phỉ.
Lục Phỉ thản nhiên đón lấy ánh mắt cậu, ôm lấy Hạo Hạo, âm thanh trầm thấp nói: "Hạo hạo, yên tâm, ba mẹ sẽ cố gắng sinh một em gái nhỏ cho con, nhưng bây giờ, chúng ta còn phải trở về phòng, mai mẹ con cũng còn bận nhiều việc, cần phải nghỉ ngơi thật tốt đã, chúng ta đừng quấy rầy mẹ nữa được không, càng như vậy em gái càng lâu ra đó.”
Nghe câu em gái càng lâu ra, Lục Hạo nhanh chóng nghiêng đầu nhìn về phía Nhan Hạ nói: "Mẹ, mẹ nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, hạo hạo và ba đi trước."
"Ừ." Nhan Hạ nhìn con trai bị lừa dối, bất đắc dĩ lắc đầu:"Con cũng nhớ nghỉ ngơi thật tốt nhé.”
"Mẹ, ngủ ngon." Gật đầu một cái, Lục Hạo vươn khuôn mặt trứng nhỏ về phía Nhan Hạ.
Nhan Hạ làm bộ tiến lên muốn hôn khẽ, ngay sau đó đã bị Lục Phỉ trực tiếp chặn lại.
"Mặt tên nhóc này còn chưa rửa!" Lục Phỉ kéo mặt con về phía mình, lạnh nhạt nói.
"Ba, Hạo Hạo còn lâu mới bẩn." Nghe ra ý tứ trong câu nói của Lục Phỉ, Lục Hạo lập tức hừ hừ tỏ thái độ trong lòng ngực anh, sau đó cố gắng quay mặt hướng về phía bên kia.
Nhưng lúc này, Lục Phỉ đã ôm cậu rời xa Nhan Hạ.
Nhan Hạ nhìn bộ mặt tỉnh rụi của chồng, che miệng cười, theo sự hiểu biết của cô về anh, có lẽ Lục Phỉ đang ghen đấy.
Ghen vớicô, còn ăn dấm của Hạo Hạo.
Đã nhiều năm như vậy, dáng vẻ Lục Phỉ ghen tuông này vẫn kiêu ngạo đáng yêu như vậy.
Nghĩ đến đây, Nhan Hạ đi theo hai người, chuẩn bị tiễn họ trở về phòng nghỉ.
Chỉ là, khi cô mở cửa ra thì thấy khuôn mặt đờ đẫn của Tiểu Ngô, cô trợ lí sững sờ nhìn chằm chằm hai người đột nhiên xuất hiện trước cửa.
"Quả nhiên là vậy......" Tiểu Ngô đưa tay nhéo mặt mình, cảm thấy có chút đau rồi mới tự lẩm bẩm.
"Mẹ, chị này lại bị thích con và baba rồi.” Lục Hạo nhìn người trước mặt, vội vàng nghiêng đầu nói với Nhan Hạ.
Câu nói ngây ngô lập tức khiến Tiểu Ngôn tỉnh táo lại, nhìn lỤc Hạo, khóe miệng không chịu khống chế giật giật một cái, cô như vậy giống thích đến ngu nguội sao?
"Đây là chị Tiểu Ngô, là người đi cùng mẹ trong lần trình diễn này.” Nhan Hạ đi về phía trước, nhìn bộ dáng của Tiểu Ngô , nhẹ giọng giải thích.
"Được rồi." Lục Hạo dang rộng hai tay, thản nhiên nói, hôm qua cậu mới xem một bộ phim truyền hình, anh đẹp trai nói với chị gái trước mặt nói ngu ngốc, thật ra, cậu cảm thấy chị Tiểu Ngô này rất giống với chị gái trên TV hôm qua.
"Tiểu Ngô, tìm tôi có chuyện gì không?" Nhìn dáng vẻ tinh nghịch của con, Nhan Hạ lại đưa mắt về phía trợ lí.
"em tới tìm Nhan tổng hỏi chút chuyện, không ngờ......" Nói xong, Tiểu Ngô liếc Lục Phỉ và Lục Hạo, cô không bao giờ nghĩ đến việc sẽ có một ngày bản thân được nhìn thấy Lục nam thần và con trai tiểu nam thần của anh ấy, suy đoán trước đó của cô quả nhiên không sai mà, chồng Nhan tổng quả nhiên là Lục ảnh đế.
A a a...... Mặc dù đã sớm biết trước, nhưng tuyệt đối không bằng việc chính mắt nhìn thấy điều này, bây giờ cô chỉ muốn tiến lên ôm chặt nữ thần nhà mình một cái.
Nữ thần có thể bắt lấy Nam Thần quả là một chuyện tốt.
"Đây là chồng tôi, Lục Phỉ, và con trai Lục Hạo." Nhan Hạ nhìn Tiểu Ngô, mặc dù kích động nhưng vẫn cố gắng đè nén lại, cười giới thiệu.
"Lục ảnh đế! Xin chào, Hạo Hạo chào em." Tiểu Ngô vội vàng chào hỏi.
"Ừ." Lục Phỉ gật đầu, trong miệng tràn ra một chữ.
Tiểu Ngô yên lặng nghĩ thầm: quả nhiên Nam Thần thật cao lãnh!
"Chào chị Tiểu Ngô." Lần này, Lục Hạo lễ phép đáp lời.
Nghe giọng nói giòn vang đáng yêu kêu chị Tiểu Ngô, Tiểu Ngô lập tức cười híp cả mắt, tiểu nam thần quả nhiên cute vô cùng a! Nhìn gương mặt bánh bao nhỏ này, chỉ muốn xoa bóp, nhéo nhéo nha.
"Chúng ta đi?" Lúc này, Lục Phỉ nhắc nhở Nhan Hạ một câu.
"Ừ." Nhan Hạ gật đầu.
"Mẹ, bái bai, ngày mai gặp lại nha." Lục Hạo đưa tay hướng về phía Nhan Hạ phất phất nói.
"Bái bai." Nhan Hạ nhìn bộ dáng không nỡ xa rời của cậu nhỏ, cười cười vậy tay đáp lại.
Sau đó, chờ Lục Phỉ ôm Lục Hạo vào thang máy, Nhan Hạ mới thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Tiểu Ngô còn đang ngẩn người , đùa giỡn: "Cô không sao chứ?"
Nghe vậy, Tiểu Ngô hồi hồn, lắc lắc đầu nói: "Em rất khỏe."
"Trước kia là bởi tình huống đặc biệt, nên......"
"Nhan tổng, chị không cần giải thích em, em hiểu, hơn nữa, em sẽ giữ bí mật.” Tiểu Ngô lập tức hứa hẹn.
"Cũng không cần giữ bí mật quá lâu nữa đâu, có lẽ, rất nhanh thôi, tất cả mọi người sẽ biết." Nhan Hạ hơi xúc động nói, cô cũng không ngờ mình trong lúc vô tình cứ thế lộ diện ra ngoài ánh sáng.
Chờ 《 siêu nhân trở lại 》kì này ra mắt, sợ rằng tất cả mọi người sẽ biết cô chính là vợ Lục Phỉ.
Mà ngoại trừ sự thấp thỏm, trong lòng cô còn loáng thoáng có chút kích động.
Cuối cùng thfi cô cũng có thể lấy đủ dung khí để đứng bên người anh rồi.
"Cho nên lần này Nhan tổng tham gia tuần lễ thời trang chính là vì chuẩn bị cho bược công khai tiếp theo đúng không.” ngươi công khai chuẩn bị làm đúng không." Tiểu Ngô hết sức bình tĩnh nói, bây giờ cô chỉ có một ý nghĩ, mình nhất định là thần thám rồi, cái cảm giác mọi người đều say mình ta tỉnh này, thật sự very very kích thích rồi.
"Ừ." Nhan Hạ gật đầu.
Sau một khắc, nụ cười bên khóe môi càng lúc càng lớn, Tiểu Ngô nói: "Nhan tổng, tôi tin rằng, lần này, cô sẽ lưu lại dấu ấn tuyệt vời trong lòng tất cả mọi người, kể cả fan của Lục nam thần ."
Tân thiết kế sư tài năng của giới, bí ẩn và nổi tiếng.
Rất nhanh, nữ thần của cô sẽ không cần dựa vào danh hiệu vợ Lục ảnh đế nhưng chắc chắn vẫn sẽ tỏa sáng trong làng giải trí.
Nhìn sự tin tưởng không che giấu trong mắt cô gái nhỏ kia, Nhan Hạ cười nhạt một tiếng.
Tất cả mọi người đã dành niềm tin cho cô như vậy, cô cũng không muốn cô phụ họ.
*
Ngày hôm sau, Nhan Hạ đã tiến vào giai đoạn cuối, bên kia, tổ đạo diễn của《 siêu nhân trở lại 》 cũng cố ý phân phối nhiệm vụ cho năm gia đình, khiến họ không mang một đồng tiền nào, tự lo cơm ăn ba bữa trong chốn đô thị xa lạ phồn hoa này.
Mà cùng lúc đó, các công ty truyền thông lớn trong nước, showbiz, giới thượng lưu cũng bắt đầu tiến về phía NY.
Tuần lễ thời trang NY, sắp bắt đầu mở ra rồi!
cố gắng, cố gắng, cố gắng!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook