Cưng Chiều Cả Đời
-
Chương 5: Đường Tử Thiến, qua đây ngồi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
•Editor: Tiểu Hi•
🔺🔻🔺
Hôm nay Lục Đan Ny chỉ có hai cảnh quay, cảnh đầu tiên là 4:00 chiều. Lẽ ra 2:00 chiều cô ta đến phim trường hoá trang là được, nhưng mà lúc 12:00 trưa mọi người đều đang ăn cơm hộp, cô ta đã đến.
Lúc đó Đường Tử Thiến đang cùng những nhân viên công tác khác ở một cái bàn trong góc ăn cơm, Cố Hoành và đạo diễn cùng với những diễn viên chủ lực khác ngồi một bàn, cách một chút khoảng cách.
Lục Đan Ny mang hai mươi mấy bình nước ép trái cây tươi đến, cô ta nói sáng nay rãnh rỗi không có chuyện gì làm, tự mình ép.
Khi cô ta nói lời này, Đường Tử Thiến đưa mắt nhìn về phía Phương Lan, đúng lúc Phương Lan cũng nhìn về phía cô. Trong mắt Phương Lan bất đắc dĩ nói với Đường Tử Thiến, nước ép trái cây là do cô làm.
Hai mươi mấy bình đương nhiên không đủ chia, một số chức vị hơi thấp đương nhiên không đến tham gia náo nhiệt, trong đó bao gồm Đường Tử Thiến.
Một bàn của Đạo diễn, Lục Đan Ny tự mình đưa tới: "Ngô đạo, ngài vất vả nhất, hôm qua tôi phát hiện giọng nói của ngài hơi khàn, vì vậy cố ý ép nước lê cho ngài."
Đạo diễn cười nói cô ta là tri kỷ.
Lục Đan Ny lấy ba bình nước trái cây đến trước mặt Cố Hoành, nói: "Không biết Cố đại ảnh đế thích mùi vị nào, ở đây có nước ép kiwi, nước ép bơ, nước ép nho, anh lại chọn đi."
Cố Hoành tiện tay lấy một bình nước ép nho, khách sáo nói: "Cảm ơn."
"Không cần khách sáo." Lục Đan Ny lại tiếp tục phát nước trái cây cho mấy vị diễn viên đang ngồi, giống như lơ đãng hỏi Cố Hoành: "Tử Thiến ở chỗ anh biểu hiện tốt chứ?"
Khóe miệng của Cố Hoành hơi nhếch lên: "Rất tốt."
Lục Đan Ny tự hào cười nói: "Tử Thiến giống như chị em của tôi vậy, nếu cô ấy có gì làm không tốt, anh ngược lại nhất định phải khoan dung hơn nha."
Nữ số 3 xinh đẹp tự mình ép nước trái cây đem đến tạo quan hệ tốt với nam chính, mọi người đương nhiên cũng tò mò biểu hiện của bọn họ, vì vậy lúc này mọi người xung quanh đều ngưng nói cười, đem lực chú ý đặt ở bên này.
Cuộc đối thoại của bọn họ, Đường Tử Thiến ở bàn kia cũng nghe thấy. Lúc nói đến tên cô, sự chú ý của mọi người cũng chia qua đây một chút.
Khi Lục Đan Ny nói đến hai chữ "Chị em", đối diện ánh mắt của mọi người, cô chỉ có thể cười cười.
Cố Hoành chỉ nhàn nhạt gật đầu: "Ừ." Sau đó một lần nữa cầm đũa lên, tiếp tục ăn cơm.
Lục Đan Ny không quấy rầy bọn họ nữa, trước khi đi còn qua kêu Đường Tử Thiến ăn nhiều một chút ha, tiện thể cho cô một miếng bánh kem socola, một miếng rất lớn.
Cô thích bánh kem, mặc dù hơi nhiều nhưng cô ăn được, chỉ là ánh mắt của Cố Hoành khiến cô ăn không vô.
Vừa cô là đồ tham ăn vừa chê cô quá gầy, vậy cô là nên ăn nhiều một chút hay ăn ít một chút?
Quá rối rắm, Đường Tử Thiến bưng bánh kem đi đến một góc mà Cố Hoành không nhìn thấy được, lặng lẽ ăn hết.
Sau khi ăn xong còn nửa tiếng nghỉ ngơi, đa số mọi người tìm chỗ ngủ một lát, có người lấy mấy tờ báo, giấy carton lót trên đất nằm, có người úp mặt vào bàn ngủ, có người dựa vào ghế ngủ.
Cố Hoành không ngủ, anh ngồi ở một cái ghế xếp xem kịch bản, Đường Tử Thiến làm trợ lý của anh, ngồi trên ghế nhỏ ở bên cạnh chống lại cơn buồn ngủ.
Ghế dựa rất thấp, thoạt nhìn giống như ngồi xổm ở đó, cô ôm hai đầu gối, đầu thì gối lên trên, mí mắt từ từ khép lại, lại cố gắng mở ra.
Bốn phía yên tĩnh lạ thường, Cố Hoành thấy cô chịu đựng không ngủ, liền nhỏ giọng nói: "Ngủ đi."
Đường Tử Thiến không chút nghĩ ngợi lắc đầu, Cố Hoành lập tức đặt kịch bản qua một bên, dựa vào ghế, nhắm hai mắt lại.
Vài phút sau, anh mở mắt ra nhìn qua bên cạnh, cái người nhỏ gầy đã ngủ rồi.
***
Cố Hoành vào đoàn phim mấy ngày, tiến độ quay phim nhanh hơn nhiều.
Nội dung chính của bộ phim võ hiệp này là Lục Cảnh Thần vì tìm kiếm tung tích của sư phụ nên ra ngoài hành tẩu giang hồ, dần dần bị cuốn vào giang hồ tranh đấu, mà thân thế bí ẩn của anh cũng nổi lên mặt nước, cuối cùng là vì gia tộc báo thù. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Nội dung phụ là tình yêu lận đận ngược tâm với nữ chính.
Bởi vì đây là phim võ hiệp, rất nhiều cảnh quay đều quay bên ngoài, thậm chí rất nhiều cảnh quay trong rừng núi. So với phim cung đình đang hot, phim võ hiệp vất vả hơn nhiều.
Cũng may phim trường này có rất nhiều đường xá phố phường, mấy ngọn núi lớn, còn có sơn động vách đá, 70% nội dung bộ phim này có thể quay ở đây, 30% còn lại là lấy cảnh nằm rải rác ở mấy tỉnh khác.
Cảnh diễn hôm nay là ở một quán trọ.
Đi theo Cố Hoành mấy ngày, Đường Tử Thiến đã thích ứng được tiết tấu của anh. Cảnh diễn của anh nhiều, một ngày phải quay mười mấy tiếng, Đường Tử Thiến ngoại trừ thời gian ở phim trường nhiều hơn ở ngoài, thì vẫn rảnh rỗi hơn trước kia rất nhiều.
Rảnh đến nổi Phương Lan nhận được ủy thác của Lục Đan Ny tới tìm cô, cô cũng không có cách nào trốn tránh.
Lúc này, diễn viên đang quay phim, Đường Tử Thiến đứng một bên chờ, Phương Lan đi đến: "Tử Thiến, tối nay sau 8:00 Đan Ny và Cố Hoành diễn một màn kịch, người không nhiều lắm, sau khi kết thúc công việc Đan Ny muốn mời mọi người đi ăn khuya, cô cần phải nói vô một chút nha."
Mấy hôm nay Lục Đan Ny kiềm chế bất động, bởi vì thời cơ chưa đến, bây giờ kiềm chế không được nữa.
Vốn dĩ việc tạo tai tiếng cùng với Cố Hoành, cô ta cũng không phải rất tích cực, nhưng mà nhìn thấy trên mạng bàn luận về bộ phim《 Độc bộ giang hồ 》rất nhiều người tỏ ra không quen biết cô ta, cho dù công ty quan hệ xã hội đang kêu gọi tuyên truyền cho cô ta, nhưng vẫn không nổi lên bao nhiêu bọt sóng.
Hiện tại giới giải trí nổi rất dễ, vận khí đi qua lại càng dễ hơn. Cô ta khó lắm mới được quay phim của Ngô đạo, lần này còn không nổi, lần sau thì rất khó có nguồn tài nguyên tốt như vậy.
"Tôi nào có quyền lên tiếng a." Đường Tử Thiến cười khổ.
Phương Lan cười nhạo nói: "Trải qua sự quan sát của chúng tôi mấy ngày hôm nay, Cố Hoành đối xử với cô khá tốt, đặc biệt là ở phương diện ăn uống. Hôm qua không phải anh ta còn đem phần cơm vịt xào gừng đổi cho cô sao, cũng bởi vì cô thích ăn."
"Đó là bởi vì anh ấy không thích ăn."
"Không phải anh ta không kén ăn sao?"
Đường Tử Thiến: "Anh ấy... Giảm cân."
Phương Lan liếc mắt: "Hôm nay anh ta còn ăn thịt kho tàu."
Đường Tử Thiến: "......"
"Dù sao tối nay lúc Đan Ny nói đến chuyện ăn khuya, cô biểu hiện nhiệt tình một chút là được."
Đường Tử Thiến: "Được rồi."
Phương Lan dùng khuỷu tay chọc chọc cô: "Tích cực một chút. Cô phải biết rằng cô là trợ lý tạm thời của Cố Hoành, sau này vẫn phải trở về bên Lục Đan Ny. Nếu Lục Đan Ny nổi tiếng, tiền lương của chúng ta có thể tăng cao rồi."
Đường Tử Thiến mím môi, gật đầu một cái.
Chuyện quan trọng đã giao phó xong, Phương Lan giơ tay nhéo nhéo khuôn mặt săn chắc, mịn màng của Đường Tử Thiến: "Tôi có thể phát tài hay không, phải xem ở cô."
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, đạo diễn kêu nghỉ ngơi, các cô lập tức đứng dậy, cầm khăn lông và bình nước chạy đến bên cạnh boss của mỗi người phục vụ.
Đạo diễn đi qua nói chuyện diễn xuất với diễn viên, chủ yếu nói với Lục Đan Ny.
Lục Đan Ny đóng vai nữ số 3 là chị họ của nữ chính, con gái của minh chủ võ lâm, với tính cách thanh cao ngạo mạn của cô ta, với sự chúng tinh phủng nguyệt(*) của cô ta mà lại bị Lục Cảnh Thần coi thường. Cô ta đã động tâm với công tử văn nhã cho nên điều tra tìm kiếm khắp nơi, chính là vì muốn gây chú ý với anh.
(*) Chúng tinh phủng nguyệt: là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.
Lục Đan Ny không phải xuất thân chính quy, kỹ thuật diễn xuất còn thiếu sót, biểu diễn chưa đạt, trước mắt đang quay cảnh cô ta đối với sự lạnh nhạt của Lục Cảnh Thần thẹn quá hóa giận, diễn cảnh ném chén trà về phía anh. Đã NG bảy tám lần, đạo diễn đã không còn kiên nhẫn: "Cô phải đem cảm xúc tương tư khó chịu của một cô gái nhỏ khi đối mặt với người mình thích biểu hiện ra ngoài, cô phải hòa nhập vào tư tưởng của nhân vật, suy nghĩ cảm thụ nhân vật nhiều hơn."
"Đạo diễn, tôi biết rồi!" Lục Đan Ny khiêm tốn nghe chỉ dạy.
"Haiz, Cố Hoành cũng không phải xuất thân chính quy, nhưng kỹ thuật diễn xuất của cậu ấy thật sự không có gì để nói." Đạo diễn thở dài đi ra ngoài.
Mặt của Lục Đan Ny trong nháy mắt lạnh xuống.
Thái độ của đạo diễn đối với cô ta không tốt, còn không phải bởi vì danh tiếng của cô ta không đủ lớn sao? Cố Hoành thì thôi đi, Chu Mạn Di cũng không xuất thân chính quy, kỹ thuật diễn xuất có bằng cô ta đâu, nhưng mà Chu Mạn Di người ta danh tiếng lớn a, đạo diễn đối với cô ta luôn là hi hi ha ha. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Hừ! Cái gì mà đệ nhất mỹ nữ, mỹ nữ thanh thuần, nữ thần quốc dân, còn không phải sửa mũi, mua hot search.
Hơn nữa, hai hôm nay Chu Mạn Di ở đây lôi kéo Cố Hoành, còn không phải cũng muốn lăng xê. Dù sao trong cái giới này đều là như vậy, muốn một chút thanh cao gì đó cũng chỉ để cho người khác nhanh chân giành trước.
Quay ba lần nữa, sau khi đạo diễn nặng lời mấy câu, rốt cuộc lần diễn này miễn cưỡng được qua.
Buổi tối cảnh diễn đó cũng quay hơi lâu, lúc kết thúc công việc đã sắp 9:00. Lục Đan Ny mặt đầy áy náy nói với mọi người: "Mọi người thật ngại quá, hôm nay trạng thái của tôi không tốt lắm, làm hại mọi người vất vả lâu như vậy, vì để biểu đạt xin lỗi, đợi lát nữa tôi mời mọi người ăn đồ nướng, mọi người nhất định phải nể mặt nha."
Cuộc sống cùng đoàn khô khan nhàm chán, ngoại trừ quay phim ra thì không có sinh hoạt giải trí gì, chỉ có thể làm cho mọi người thả lỏng vui vẻ một chút đó chính là có người ngẫu nhiên mời ăn uống vui chơi.
Bởi vậy sau khi Lục Đan Ny nói xong, mọi người đều rất vui mừng hoan hô.
Cố Hoành không có biểu hiện gì, Lục Đan Ny mỉm cười nói với anh: "Cố Hoành, anh cũng phải đến nha, sự áy náy với anh vô cùng lớn."
Đường Tử Thiến đang ở bên cạnh Cố Hoành, cô nhận được ám chỉ của Lục Đan Ny, trong lòng Đường Tử Thiến phức tạp, quay đầu lại nhìn Cố Hoành, không biết có nên mở miệng hay không, nhưng lại không biết làm sao mở miệng.
Cố Hoành phát hiện ánh mắt của cô, nhìn qua, thấy mặt cô đầy vẻ bối rối, cho rằng cô muốn ăn, vì vậy cười một cái, đáp ứng Lục Đan Ny.
Sau đó, trong lòng Đường Tử Thiến càng phức tạp hơn.
Cô không phải thật sự tham ăn như vậy a.
Sau khi kết thúc công việc, đoàn người ngồi xe đi đến quán BBQ trước, ở đó đã được Lục Đan Ny bao hết, toàn bộ đồ ăn đã được chuẩn bị xong.
Một bàn nướng có thể ngồi năm sáu người, năm người rộng rãi một chút, sáu người thì hơi chen chúc một chút. Đạo diễn, Cố Hoành, Chu Mạn Di, Lục Đan Ny, còn có Tổ trưởng tổ kịch vụ ngồi chung bàn, ban đầu tạm thời là như vậy, Cố Hoành lại đột nhiên lên tiếng.
"Đường Tử Thiến, qua đây ngồi."
Mọi người: "......"
Ảnh đế không phải là người không thể rời khỏi trợ lý chứ, tại sao ăn đồ nướng còn phải gọi trợ lý ngồi bên cạnh?
Đối mặt ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Cố Hoành bình tĩnh nói: "Nghe nói tay nghề nướng thịt của Đường Tử Thiến không tệ, tôi muốn nếm thử."
Được rồi, mọi người đều rất phục rồi.
Đường Tử Thiến đang nói nói cười cười với Phương Lan, lấy cánh gà chuẩn bị nướng thì kinh ngạc, tâm tình đột nhiên trầm xuống.
Cô còn định ăn uống thỏa thích, ăn đến trời đất mù mịt, cái bụng tròn vo với Phương Lan, nhưng ở bên cạnh Cố Hoành làm sao có thể phát huy?
Nhưng mà boss đã lên tiếng, cô có thể làm sao bây giờ?
Cô chỉ có thể giả vờ vinh hạnh đi qua a.
Lục Đan Ny cười hỏi Cố Hoành: "Anh nghe ai nói? Tôi cho rằng bí mật này chỉ có tôi biết."
Cố Hoành: "Không phải cả đoàn phim đều biết đến chuyện này sao?"
Đường Tử Thiến: "......" Thanh danh của cô đã biến thành cái dạng gì rồi?
__________
Editor:
Hôm nay Hi đăng 2 chương này xong thì Hi xin phép tạm thời ngừng đăng truyện, vì gia đình Hi vừa xảy ra chuyện buồn. Khi nào mọi chuyện sắp xếp xong Hi sẽ đăng truyện trở lại. Mong mọi người thông cảm.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
•Editor: Tiểu Hi•
🔺🔻🔺
Hôm nay Lục Đan Ny chỉ có hai cảnh quay, cảnh đầu tiên là 4:00 chiều. Lẽ ra 2:00 chiều cô ta đến phim trường hoá trang là được, nhưng mà lúc 12:00 trưa mọi người đều đang ăn cơm hộp, cô ta đã đến.
Lúc đó Đường Tử Thiến đang cùng những nhân viên công tác khác ở một cái bàn trong góc ăn cơm, Cố Hoành và đạo diễn cùng với những diễn viên chủ lực khác ngồi một bàn, cách một chút khoảng cách.
Lục Đan Ny mang hai mươi mấy bình nước ép trái cây tươi đến, cô ta nói sáng nay rãnh rỗi không có chuyện gì làm, tự mình ép.
Khi cô ta nói lời này, Đường Tử Thiến đưa mắt nhìn về phía Phương Lan, đúng lúc Phương Lan cũng nhìn về phía cô. Trong mắt Phương Lan bất đắc dĩ nói với Đường Tử Thiến, nước ép trái cây là do cô làm.
Hai mươi mấy bình đương nhiên không đủ chia, một số chức vị hơi thấp đương nhiên không đến tham gia náo nhiệt, trong đó bao gồm Đường Tử Thiến.
Một bàn của Đạo diễn, Lục Đan Ny tự mình đưa tới: "Ngô đạo, ngài vất vả nhất, hôm qua tôi phát hiện giọng nói của ngài hơi khàn, vì vậy cố ý ép nước lê cho ngài."
Đạo diễn cười nói cô ta là tri kỷ.
Lục Đan Ny lấy ba bình nước trái cây đến trước mặt Cố Hoành, nói: "Không biết Cố đại ảnh đế thích mùi vị nào, ở đây có nước ép kiwi, nước ép bơ, nước ép nho, anh lại chọn đi."
Cố Hoành tiện tay lấy một bình nước ép nho, khách sáo nói: "Cảm ơn."
"Không cần khách sáo." Lục Đan Ny lại tiếp tục phát nước trái cây cho mấy vị diễn viên đang ngồi, giống như lơ đãng hỏi Cố Hoành: "Tử Thiến ở chỗ anh biểu hiện tốt chứ?"
Khóe miệng của Cố Hoành hơi nhếch lên: "Rất tốt."
Lục Đan Ny tự hào cười nói: "Tử Thiến giống như chị em của tôi vậy, nếu cô ấy có gì làm không tốt, anh ngược lại nhất định phải khoan dung hơn nha."
Nữ số 3 xinh đẹp tự mình ép nước trái cây đem đến tạo quan hệ tốt với nam chính, mọi người đương nhiên cũng tò mò biểu hiện của bọn họ, vì vậy lúc này mọi người xung quanh đều ngưng nói cười, đem lực chú ý đặt ở bên này.
Cuộc đối thoại của bọn họ, Đường Tử Thiến ở bàn kia cũng nghe thấy. Lúc nói đến tên cô, sự chú ý của mọi người cũng chia qua đây một chút.
Khi Lục Đan Ny nói đến hai chữ "Chị em", đối diện ánh mắt của mọi người, cô chỉ có thể cười cười.
Cố Hoành chỉ nhàn nhạt gật đầu: "Ừ." Sau đó một lần nữa cầm đũa lên, tiếp tục ăn cơm.
Lục Đan Ny không quấy rầy bọn họ nữa, trước khi đi còn qua kêu Đường Tử Thiến ăn nhiều một chút ha, tiện thể cho cô một miếng bánh kem socola, một miếng rất lớn.
Cô thích bánh kem, mặc dù hơi nhiều nhưng cô ăn được, chỉ là ánh mắt của Cố Hoành khiến cô ăn không vô.
Vừa cô là đồ tham ăn vừa chê cô quá gầy, vậy cô là nên ăn nhiều một chút hay ăn ít một chút?
Quá rối rắm, Đường Tử Thiến bưng bánh kem đi đến một góc mà Cố Hoành không nhìn thấy được, lặng lẽ ăn hết.
Sau khi ăn xong còn nửa tiếng nghỉ ngơi, đa số mọi người tìm chỗ ngủ một lát, có người lấy mấy tờ báo, giấy carton lót trên đất nằm, có người úp mặt vào bàn ngủ, có người dựa vào ghế ngủ.
Cố Hoành không ngủ, anh ngồi ở một cái ghế xếp xem kịch bản, Đường Tử Thiến làm trợ lý của anh, ngồi trên ghế nhỏ ở bên cạnh chống lại cơn buồn ngủ.
Ghế dựa rất thấp, thoạt nhìn giống như ngồi xổm ở đó, cô ôm hai đầu gối, đầu thì gối lên trên, mí mắt từ từ khép lại, lại cố gắng mở ra.
Bốn phía yên tĩnh lạ thường, Cố Hoành thấy cô chịu đựng không ngủ, liền nhỏ giọng nói: "Ngủ đi."
Đường Tử Thiến không chút nghĩ ngợi lắc đầu, Cố Hoành lập tức đặt kịch bản qua một bên, dựa vào ghế, nhắm hai mắt lại.
Vài phút sau, anh mở mắt ra nhìn qua bên cạnh, cái người nhỏ gầy đã ngủ rồi.
***
Cố Hoành vào đoàn phim mấy ngày, tiến độ quay phim nhanh hơn nhiều.
Nội dung chính của bộ phim võ hiệp này là Lục Cảnh Thần vì tìm kiếm tung tích của sư phụ nên ra ngoài hành tẩu giang hồ, dần dần bị cuốn vào giang hồ tranh đấu, mà thân thế bí ẩn của anh cũng nổi lên mặt nước, cuối cùng là vì gia tộc báo thù. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Nội dung phụ là tình yêu lận đận ngược tâm với nữ chính.
Bởi vì đây là phim võ hiệp, rất nhiều cảnh quay đều quay bên ngoài, thậm chí rất nhiều cảnh quay trong rừng núi. So với phim cung đình đang hot, phim võ hiệp vất vả hơn nhiều.
Cũng may phim trường này có rất nhiều đường xá phố phường, mấy ngọn núi lớn, còn có sơn động vách đá, 70% nội dung bộ phim này có thể quay ở đây, 30% còn lại là lấy cảnh nằm rải rác ở mấy tỉnh khác.
Cảnh diễn hôm nay là ở một quán trọ.
Đi theo Cố Hoành mấy ngày, Đường Tử Thiến đã thích ứng được tiết tấu của anh. Cảnh diễn của anh nhiều, một ngày phải quay mười mấy tiếng, Đường Tử Thiến ngoại trừ thời gian ở phim trường nhiều hơn ở ngoài, thì vẫn rảnh rỗi hơn trước kia rất nhiều.
Rảnh đến nổi Phương Lan nhận được ủy thác của Lục Đan Ny tới tìm cô, cô cũng không có cách nào trốn tránh.
Lúc này, diễn viên đang quay phim, Đường Tử Thiến đứng một bên chờ, Phương Lan đi đến: "Tử Thiến, tối nay sau 8:00 Đan Ny và Cố Hoành diễn một màn kịch, người không nhiều lắm, sau khi kết thúc công việc Đan Ny muốn mời mọi người đi ăn khuya, cô cần phải nói vô một chút nha."
Mấy hôm nay Lục Đan Ny kiềm chế bất động, bởi vì thời cơ chưa đến, bây giờ kiềm chế không được nữa.
Vốn dĩ việc tạo tai tiếng cùng với Cố Hoành, cô ta cũng không phải rất tích cực, nhưng mà nhìn thấy trên mạng bàn luận về bộ phim《 Độc bộ giang hồ 》rất nhiều người tỏ ra không quen biết cô ta, cho dù công ty quan hệ xã hội đang kêu gọi tuyên truyền cho cô ta, nhưng vẫn không nổi lên bao nhiêu bọt sóng.
Hiện tại giới giải trí nổi rất dễ, vận khí đi qua lại càng dễ hơn. Cô ta khó lắm mới được quay phim của Ngô đạo, lần này còn không nổi, lần sau thì rất khó có nguồn tài nguyên tốt như vậy.
"Tôi nào có quyền lên tiếng a." Đường Tử Thiến cười khổ.
Phương Lan cười nhạo nói: "Trải qua sự quan sát của chúng tôi mấy ngày hôm nay, Cố Hoành đối xử với cô khá tốt, đặc biệt là ở phương diện ăn uống. Hôm qua không phải anh ta còn đem phần cơm vịt xào gừng đổi cho cô sao, cũng bởi vì cô thích ăn."
"Đó là bởi vì anh ấy không thích ăn."
"Không phải anh ta không kén ăn sao?"
Đường Tử Thiến: "Anh ấy... Giảm cân."
Phương Lan liếc mắt: "Hôm nay anh ta còn ăn thịt kho tàu."
Đường Tử Thiến: "......"
"Dù sao tối nay lúc Đan Ny nói đến chuyện ăn khuya, cô biểu hiện nhiệt tình một chút là được."
Đường Tử Thiến: "Được rồi."
Phương Lan dùng khuỷu tay chọc chọc cô: "Tích cực một chút. Cô phải biết rằng cô là trợ lý tạm thời của Cố Hoành, sau này vẫn phải trở về bên Lục Đan Ny. Nếu Lục Đan Ny nổi tiếng, tiền lương của chúng ta có thể tăng cao rồi."
Đường Tử Thiến mím môi, gật đầu một cái.
Chuyện quan trọng đã giao phó xong, Phương Lan giơ tay nhéo nhéo khuôn mặt săn chắc, mịn màng của Đường Tử Thiến: "Tôi có thể phát tài hay không, phải xem ở cô."
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, đạo diễn kêu nghỉ ngơi, các cô lập tức đứng dậy, cầm khăn lông và bình nước chạy đến bên cạnh boss của mỗi người phục vụ.
Đạo diễn đi qua nói chuyện diễn xuất với diễn viên, chủ yếu nói với Lục Đan Ny.
Lục Đan Ny đóng vai nữ số 3 là chị họ của nữ chính, con gái của minh chủ võ lâm, với tính cách thanh cao ngạo mạn của cô ta, với sự chúng tinh phủng nguyệt(*) của cô ta mà lại bị Lục Cảnh Thần coi thường. Cô ta đã động tâm với công tử văn nhã cho nên điều tra tìm kiếm khắp nơi, chính là vì muốn gây chú ý với anh.
(*) Chúng tinh phủng nguyệt: là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.
Lục Đan Ny không phải xuất thân chính quy, kỹ thuật diễn xuất còn thiếu sót, biểu diễn chưa đạt, trước mắt đang quay cảnh cô ta đối với sự lạnh nhạt của Lục Cảnh Thần thẹn quá hóa giận, diễn cảnh ném chén trà về phía anh. Đã NG bảy tám lần, đạo diễn đã không còn kiên nhẫn: "Cô phải đem cảm xúc tương tư khó chịu của một cô gái nhỏ khi đối mặt với người mình thích biểu hiện ra ngoài, cô phải hòa nhập vào tư tưởng của nhân vật, suy nghĩ cảm thụ nhân vật nhiều hơn."
"Đạo diễn, tôi biết rồi!" Lục Đan Ny khiêm tốn nghe chỉ dạy.
"Haiz, Cố Hoành cũng không phải xuất thân chính quy, nhưng kỹ thuật diễn xuất của cậu ấy thật sự không có gì để nói." Đạo diễn thở dài đi ra ngoài.
Mặt của Lục Đan Ny trong nháy mắt lạnh xuống.
Thái độ của đạo diễn đối với cô ta không tốt, còn không phải bởi vì danh tiếng của cô ta không đủ lớn sao? Cố Hoành thì thôi đi, Chu Mạn Di cũng không xuất thân chính quy, kỹ thuật diễn xuất có bằng cô ta đâu, nhưng mà Chu Mạn Di người ta danh tiếng lớn a, đạo diễn đối với cô ta luôn là hi hi ha ha. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Hừ! Cái gì mà đệ nhất mỹ nữ, mỹ nữ thanh thuần, nữ thần quốc dân, còn không phải sửa mũi, mua hot search.
Hơn nữa, hai hôm nay Chu Mạn Di ở đây lôi kéo Cố Hoành, còn không phải cũng muốn lăng xê. Dù sao trong cái giới này đều là như vậy, muốn một chút thanh cao gì đó cũng chỉ để cho người khác nhanh chân giành trước.
Quay ba lần nữa, sau khi đạo diễn nặng lời mấy câu, rốt cuộc lần diễn này miễn cưỡng được qua.
Buổi tối cảnh diễn đó cũng quay hơi lâu, lúc kết thúc công việc đã sắp 9:00. Lục Đan Ny mặt đầy áy náy nói với mọi người: "Mọi người thật ngại quá, hôm nay trạng thái của tôi không tốt lắm, làm hại mọi người vất vả lâu như vậy, vì để biểu đạt xin lỗi, đợi lát nữa tôi mời mọi người ăn đồ nướng, mọi người nhất định phải nể mặt nha."
Cuộc sống cùng đoàn khô khan nhàm chán, ngoại trừ quay phim ra thì không có sinh hoạt giải trí gì, chỉ có thể làm cho mọi người thả lỏng vui vẻ một chút đó chính là có người ngẫu nhiên mời ăn uống vui chơi.
Bởi vậy sau khi Lục Đan Ny nói xong, mọi người đều rất vui mừng hoan hô.
Cố Hoành không có biểu hiện gì, Lục Đan Ny mỉm cười nói với anh: "Cố Hoành, anh cũng phải đến nha, sự áy náy với anh vô cùng lớn."
Đường Tử Thiến đang ở bên cạnh Cố Hoành, cô nhận được ám chỉ của Lục Đan Ny, trong lòng Đường Tử Thiến phức tạp, quay đầu lại nhìn Cố Hoành, không biết có nên mở miệng hay không, nhưng lại không biết làm sao mở miệng.
Cố Hoành phát hiện ánh mắt của cô, nhìn qua, thấy mặt cô đầy vẻ bối rối, cho rằng cô muốn ăn, vì vậy cười một cái, đáp ứng Lục Đan Ny.
Sau đó, trong lòng Đường Tử Thiến càng phức tạp hơn.
Cô không phải thật sự tham ăn như vậy a.
Sau khi kết thúc công việc, đoàn người ngồi xe đi đến quán BBQ trước, ở đó đã được Lục Đan Ny bao hết, toàn bộ đồ ăn đã được chuẩn bị xong.
Một bàn nướng có thể ngồi năm sáu người, năm người rộng rãi một chút, sáu người thì hơi chen chúc một chút. Đạo diễn, Cố Hoành, Chu Mạn Di, Lục Đan Ny, còn có Tổ trưởng tổ kịch vụ ngồi chung bàn, ban đầu tạm thời là như vậy, Cố Hoành lại đột nhiên lên tiếng.
"Đường Tử Thiến, qua đây ngồi."
Mọi người: "......"
Ảnh đế không phải là người không thể rời khỏi trợ lý chứ, tại sao ăn đồ nướng còn phải gọi trợ lý ngồi bên cạnh?
Đối mặt ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Cố Hoành bình tĩnh nói: "Nghe nói tay nghề nướng thịt của Đường Tử Thiến không tệ, tôi muốn nếm thử."
Được rồi, mọi người đều rất phục rồi.
Đường Tử Thiến đang nói nói cười cười với Phương Lan, lấy cánh gà chuẩn bị nướng thì kinh ngạc, tâm tình đột nhiên trầm xuống.
Cô còn định ăn uống thỏa thích, ăn đến trời đất mù mịt, cái bụng tròn vo với Phương Lan, nhưng ở bên cạnh Cố Hoành làm sao có thể phát huy?
Nhưng mà boss đã lên tiếng, cô có thể làm sao bây giờ?
Cô chỉ có thể giả vờ vinh hạnh đi qua a.
Lục Đan Ny cười hỏi Cố Hoành: "Anh nghe ai nói? Tôi cho rằng bí mật này chỉ có tôi biết."
Cố Hoành: "Không phải cả đoàn phim đều biết đến chuyện này sao?"
Đường Tử Thiến: "......" Thanh danh của cô đã biến thành cái dạng gì rồi?
__________
Editor:
Hôm nay Hi đăng 2 chương này xong thì Hi xin phép tạm thời ngừng đăng truyện, vì gia đình Hi vừa xảy ra chuyện buồn. Khi nào mọi chuyện sắp xếp xong Hi sẽ đăng truyện trở lại. Mong mọi người thông cảm.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook